Hôm nay,  

Các Em Gái Và Cách Ăn Mặc Không Đứng Đắn

03/10/200500:00:00(Xem: 6592)
- Gần đây, một bà mẹ trẻ viết thư hỏi ý kiến về cách ăn mặc của cháu gái mới 13 tuổi. Bà cho biết cháu thích mặc những bộ quần áo rất khiêu khích trong lứa tuổi của cháu. Khi mẹ cháu nhất định không chịu mua, thì cháu làm dữ, bỏ ăn, bỏ học, cuối cùng mẹ cháu cũng phải chiều, vì không muốn con buồn phiền, căng thẳng. Cháu cho rằng mọi đứa bạn trong trường đều mặc vậy cả, chỉ những "con cù lần" mới không biết ăn mặc cho đúng mốt. Mẹ cháu cũng thấy vậy, lúc thả cháu ở cửa trường, rất nhiều cháu gái khác đều mặc kiểu khiêu khích như thế: hở vai, quần chật căng, váy ngắn cũn cỡn, lòi rốn, hở mông, và quá nhiều son phấn.
Thật ra, câu hỏi của bà mẹ chỉ là câu kêu trời của những người thấy nước đến chân mới nhẩy. Nếu bà mẹ đã từng chỉ bảo cho con biết những điều khôn, điều dại từ khi cháu chưa vào lớp 6, thì cũng không đến nỗi phải lo rầu quá như thế. Nhưng vì bà đã lỡ "chiều" cháu từ khuya rồi, nên bây giờ mới vấp phải vấn nạn trên. Ngược lại, một khi các cháu gái muốn ăn mặc theo cách đó, chính các cháu mới là người bối rối, bởi vì chính các cháu cũng chẵng hiểu các cháu muốn gì, ngoài việc là bắt chước bạn bè cho khỏi "quê", các cháu không thể trả lời câu hỏi tại sao lại phải ăn mặc như thế. Cháu có thể nhún vai, "ừm hửm", rồi lắc đầu, bỏ đi, sau khi trả lời sống sượng: "Con thích thế!" hoặc "I want it!"
Theo phương diện tâm lý, cách ăn mặc của cháu là việc tỏ lộ một cách trịnh trọng cái phái tính và những ảnh hưởng đến từ phái tính (sexuality) của mình. Có cháu thì đơn giản là thấy bạn mặc sao thì bắt chước làm vậy, nhất là các cháu Việt Nam có chút mặc cảm mình là người da vàng, di cư... nên nhất định phải làm giống bạn bè, không chịu lạc hậu. Thực tế, việc biểu diễn cơ thể (showing off) lúc này rất vô tội, hồn nhiên. Cháu muốn cho bạn, nhất là bạn trai biết mình là... con gái thứ thiệt, hoặc những cô thiếu nữ tương lai rất "sếch xy" mà bạn cô đã nhìn thấy trong báo chí, truyền hình. Lúc cháu đi qua mặt mấy "thằng ngố" học cùng lớp, trong tư tưởng của cháu bật ra ý nghĩ "nhìn đi, nè! thấy chưa! Tui có kém đứa nào đâu! Mai mốt, có khi hỏi tui, tui hổng thèm trả lời đâu!"
Việc trình diễn ấy tiếp tục vô tội vạ cho đến khi bạn trai cùng lớp hoặc trên lớp để ý đến việc ăn mặc hở hang của cháu và nghĩ rằng cháu đang khêu gợi về chuyện "sếch." Cháu gái lúc bấy giờ đã bước vào một môi trường tình dục mà cháu lại không biết các đối phó cũng như không biết tự bảo vệ mình cho khỏi bị các cháu trai xâm phạm.

Hai chữ "xâm phạm" đây gồm rất nhiều hành động. Với các bạn trai còn hiền lành, thì "xâm phạm" có nghĩa là xô đẩy, hích vai, nhìn từ trên xuống dưới một cách không dễ chịu tí nào. Với các tay tổ khác thì có thể huýt gió, bàn luận về các bộ phận trên cơ thể của cháu (các cháu đã học qua lớp về "sếch" rồi!), gọi tên tục và tên gán ghép, tên bóng gió... Cao cấp hơn, thì tìm cách vỗ mông, chạm ngực... khi lũ con trai đi một đám để không ai nhận dạng được. Đến trình độ chuyên môn hơn nữa thì tìm cách tán tỉnh, rồi những bước kế tiếp là hành động tình dục. Những hành động tình dục này có thể chỉ là đụng chạm (touching) nhưng cũng có thể đi xa hơn khiến nhiều cháu mới 13, 14 tuổi đã có bầu. Đã có vài trường hợp các cháu gái còn nhí này không biết phải giải quyết cái bầu của mình ra sao, nên... đẻ rớt trong nhà vệ sinh! May mắn hơn thì được bố mẹ khám phá ra và cả nhà ngồi.. khóc!
Trở lại từ bước đầu tiên, khi nhìn thấy cháu ăn mặc "sếch xy", bà mẹ chới với ngay. Nhiều bà mẹ quát con: "Cởi ngay ra, trông không được!" Có bà thì run rẩy "con ơi! sao con lại mặc như thế này"" Bà khác lại chạy vào kêu bố, trong khi chính bà trả tiền cái áo đó cho con! Một số bà mẹ khôn ngoan, không la ó, và cũng không làm một hơi dài: "Con không thể mặc cái áo đó tới trường! Mẹ không cho phép! Khi nào con còn ở trong nhà này, con không đuợc ăn mặc mất dậy như vậy được!" Nếu có bà mẹ nào làm như thế, bà mẹ ấy sẽ phải đối đầu với một đứa trẻ ngang ngược, bỏ cơm, có khi bỏ học, để chống đối lại bố mẹ, và khi có dịp, lại ăn mặc táo tợn hơn nữa cho bõ ghét! Thường thì các bà mẹ áp dụng phương pháp "không hỏi, không nói" khi đề cập đến phái tính của con gái, cũng như không hỏi con đã học được những gì mà nhà trường dậy về "sếch". Trường đã dậy kỹ lắm rồi. Thôi thì đành chịu, may rủi nhờ số Trời!
Trường hợp muốn ngăn ngừa nguy hiểm, chỉ có một cách là đặt cho con một vài câu hỏi, nếu con không trả lời được, con sẽ chào thua bố mẹ mà phải chịu thay đổi.
Câu hỏi thứ nhất: "Con sẽ làm gì nếu bạn trai của con rủ con về nhà sau khi tan lớp"" Câu thứ hai: "Con sẽ làm gì nếu khi con bước vào nhà hắn và phát giác ra là nhà chẳng có ai, trừ ra tên bạn con"" Câu cuối cùng: "Con sẽ làm gì nếu bạn trai con dục con vào phòng ngủ của nó"" Các câu hỏi này sẽ mở ra một cuộc đối thoại với con cái và từ đó, bà mẹ đã dậy được con một bài học vỡ lòng về ái tình... không phải ái tình lãng mạn kiểu thập niên 50 nữa mà là ái tình của thế kỷ 21, ái tình "hít en rân" (đụng rồi chạy).
Dĩ nhiên, đây chỉ là cách vớt vát sau cùng, khi con gái đã mặc quần áo hở hang, còn nếu có thể được, thì các bà mẹ phải trò chuyện với con từ khi nào mà con bắt đầu chuyển từ "con nít" sang "con gái". Lật ngửa ván bài ra xem trước còn hơn đợi con tháu cáy rồi mới theo...
Chu Tất Tiến.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường Việt Báo vào chiều Chủ Nhật ngày 3 tháng 11 năm 2019 vừa qua, Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal, đã tổ chức cuộc triển lãm pho tượng Thương Tiếc, nhân dịp nầy ông Nguyễn Đạc Thành, Chủ Tịch Hội VAF cũng có mặt để tường trình một số tin tức chi tiết về việc trùng tu nghĩa trang Biên Hòa.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Sự phát triển của kỹ thuật điện toán và công nghệ thông tin đã và đang làm thay đổi một cách sâu sắc mọi mặt của xã hội hôm nay, đạo pháp cũng không nằm ngoại lệ.
Lãnh đạo Đảng và Nhà nước CSVN biết sợ Tầu là nhục, nhưng còn hơn nghe dân để mất Đảng. Tư duy này đã rõ như ban ngày trong cách hành xử ngoại giao và bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, cả trên đất liền và biển đảo, trước áp lực của Trung Cộng, của các thế hệ lãnh đạo Việt Nam từ sau 1975.
Tại sao phải đợi đến 3 tiếng đồng hồ và phải có thỏa thuận bằng giấy tờ chứ không được nói miệng thì các cơ quan truyền thông mạng mới được đăng lại tin của báo giấy?
Xưa kia, việc đi ăn ở ngoài phạm vi gia đình là chuyện ít khi xảy ra. Món ăn được nấu nướng ở nhà với bàn tay khéo léo của người đàn bà quán xuyến. Lâu lâu, khi có việc gì đáng ghi nhớ như kỷ niệm ngày cưới, hoặc có chuyện vui muốn ăn mừng, thết đãi khách quý, đi chơi xa... thì gia đình mới rủ nhau đi ăn nhà hàng một lần để cùng chung vui.
Đã trở lại do sự yêu cầu của nhiều người, lễ hội 2019 sẽ lớn hơn và nhiều ánh sáng hơn
Tôi nhặt được cụm từ “Kho Trời đã khoá” trong truyện ngắn (Chân Dung Một Cô Gái Việt Nam) của Tâm Thanh. Người kể chuyện tên Diễm, sinh ra tại Na Uy, và làm việc như một thông dịch viên (on call) cho sở cảnh sát di trú tại thủ đô Oslo. Nhân vật chính tên Vân, bị bắt giữ về tội ăn cắp và nhập cư bấ́t hợp pháp.
Ngôi chùa đầu tiên mình thăm hôm Thứ Năm có tên là Takayama Betsuin Temple Trasure House.
Cách nay đúng 30 năm, Bức Tường Berlin "sụp đỗ" vào ngày thứ năm mùng 9 tháng 11 năm 1989. Biến cố này đã được nhiều nhân vật lãnh đạo Tây Phương - chẳng hạn như Cố Thủ Tướng Đức Kohl, Cựu Tổng Thống Ba Lan Walesa, Cựu Ngoại Trưởng Mỹ Clinton .... - đánh giá xem như biến cố quan trọng nhứt trong thế kỷ 20.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.