Hôm nay,  

Thơ Thơ – Thuỳ Dzung Phụ Trách

25/04/201000:00:00(Xem: 3071)

Thơ Thơ – Thuỳ Dzung phụ trách

Hãy Cứ Là Anh

Xin anh hãy cứ là anh
Dù cho mái tóc có thành hoa râm
Dù cho dâu biển thăng trầm
Dù cho ngọc vỡ, cát lầm, dù cho...
Đường đời  lắm khúc quanh co
Nếu không, ai lấy thước đo được lòng"
Nặng tình riêng với núi sông
Vai anh, món nợ tang bồng chưa vơi!
Cứ là anh nhé, anh ơi
Dù thân thế với dòng đời trái oan...
Hãy là anh! Cứ hiên ngang
Như tùng, muôn kiếp chẳng  làm cây cong!
Vì em, màu mắt vẫn trong
Trái tim, vẫn giọt  máu hồng luân lưu
Yêu anh, vẫn một tình yêu
Dù cho gió có muôn chiều gió lay
Cứ là anh nhé, hôm nay
Và mai, xin cũng thế này. Vẫn anh!
Để em được mãi là mình
Vợ hiền, bạn qúy, người tình, người yêu!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Tại Anh

Tại anh ngày đó vô tình
Yêu em không nói lặng thinh để giờ
Xa nhau mấy độ mong chờ
Trăm năm nỗi nhớ lời ru thêm buồn
Tại anh tình mới sầu vương
Đành quên lối cũ con đường hẹn xưa
Những chiều hai đứa trong mưa
Lặng thầm đi dưới hàng dừa bên sông
Tại anh, anh có biết không"
Tha hương anh giữ trong lòng tình câm
Yêu em thương trộm nhớ thầm
Nhưng anh xa xứ bao năm không về
Tại anh rời bỏ làng quê
Đông tàn... Xuân đến... Hè về... Thu qua
Bao mùa lá rụng sương nhòa
Tại anh tình mới xót xa tủi buồn.

Võ Thị Tuyết

*

Thương Về Quê Cũ

Quê tôi ở Sóc Trăng, là nơi đã sản sinh ra nhạc sĩ tài hoa Thanh Sơn với những bài dân ca bình dị ngọt ngào tình quê và những ca khúc gợi nhớ tuổi học trò hoa mộng. Chính nơi này tôi đã đựợc sinh ra và lớn lên trong tình đồng bào gắn bó của ba dân tộc Việt Miên Hoa như anh em một nhà. Và cũng chính ở quê hương này, dưới một mái trường trung học tôi đã gặp người bạn đời mà chuyện tình lúc vào yêu như là huyền thọai... Bởi thế tình quê trong tôi sâu đậm biết dường nào đã khiến tôi cảm tác thành thơ. Dù rằng bài thơ này đã được đăng trong vườn thơ giao cảm của báo Việt Luận nhưng tôi vẫn chưa thấy thỏa lòng. Uớc mơ một lần nữa được chia sẻ cùng quý độc giả nhân kỷ niệm ngày Quốc Hận 30/4. Xin cảm ơn Saigon Times và tất cả độc giả.

Sáng nay ăn bún nước lèo
Nhớ về quê cũ nước lèo Sóc Trăng
Từ ngày cộng sản xâm lăng
Bỏ nhà xa xứ lang thang quê người
Khi đi chưa tới ba mươi
Giờ đây đầu bạc sáu mươi cuộc đời
Nhớ quê khắc khỏai bồi hồi
Bao năm lưu lạc chưa hề về thăm
Nhớ hồ nước ngọt Tịnh Tâm
Liễu dương rũ bóng bên dòng nước trong
Nhớ trường dòng Chúa quan phòng
Ma soeur áo trắng trọn lòng xin cho
Nhớ ngôi thánh thất nhà thờ
La Salle trường cũ ra vô ngày ngày
Có dinh tỉnh trưởng khán đài


Mỗi khi lễ lớn đọc bài diễn văn
Công trường hội họp Bạch Đằng
Vòng hoa chiến thắng mừng anh lính về
Hai ba rạp hát xi nê
Là nơi giải trí vỗ về đời nhau
Người dân chất phác cần lao
Miên, Tiều, Hoa, Việt đồng bào anh em
Với lòng tín ngưỡng thiêng liêng
Chùa Tàu, chùa Việt, chùa Miên rộn ràng
Nhứt là mùng một ngày rằm
Cầu tài cầu phước hương trầm tỏa lan
Nhớ khu nhà phố ba căn
Cùng Ty cảnh sát bà con láng giềng
Căn đầu tài phú họ Dương
Ông bà Dương Tỷ hay thương giúp người
Ở giữa phán Bạc về hưu
Gia đình giáo Điểu mười người căn ba
Muốn đi ra chợ không xa
Người mua kẻ bán thật thà hiền lương
Chợ mai rôm rả chật đường
Cá đồng cải rẫy trái vườn tươi ngon
Nhanh lên kẻo trễ không còn
Các bà nội trợ vuông tròn đảm đang
Rồi khi chiều xuống nắng tàn
Bên sông thơ mộng quán hàng về đêm
Dòng đời phẳng lặng êm đềm
Bỗng đâu thương hải tang điền trời Nam
Dân tình điêu đứng hoang mang
Biết còn chăng nữa những ngày ấm no
Người dân đang sống tự do
Bỗng dưng "giải phóng" thành tù chung thân
Như thân cá chậu chim lồng
Lăm le tháo cũi xổ lồng thoát thân
Những mong cao chạy xa bay
Càng xa càng tốt chẳng quay đầu về
Giờ đây dù nhớ muốn về
Cũng không còn nữa cõi quê riêng mình
Thôi đành giữ lại trong tim
Đợi mai thác xuống hồn tìm về thăm
Nước lèo hương vị Sóc Trăng
Chẳng hề phai lạt dù sang xứ người

Người Phương Nam

*

Ray Røứt

Bước về ai hiểu tình sông núi
Một thuở gươm thề thẹn ý trai
Ta cúi mặt đi, xin đừng hỏi
Lời thệ minh xưa- Nghĩa Trung đài...

Làm sao quên được đêm từ giã
Tay nhận gươm, lòng lạnh giá băng
Dấu bước đường gai không trả giá
Núi rừng mặc kệ tiếng thở than...

Ta chào lần cuối Vũ Đình Trường
Chào Nghĩa Trung Đài... gió tiếc thương
Tiễn bước chân ta- Tăng Nhơn Phú
Ngẩng đầu cao, cất bước lên đường!

Dấu bước chân ta đường dẫu lạ
Sình lầy, rừng núi cũng dần quen
Đêm nằm chờ giặc, trăng thư thả
Soi sáng trần gian thế ánh đèn.

Buông cả trời xuân theo tiếng gọi
Sơn hà oằn oại trước giặc thù
Đời trai gửi hết cho sông núi
Ai có ngờ đâu bão tháng tư!

Ta về bè bạn ta còn đó
Sau cổng trại tù mắt hóp sâu
Rừng núi Nam Hà rưng lệ nhớ
Một thời oan nhục nuốt thương đau

Ta về nhìn lại- Ai quen thuộc
Còn được mấy người hiểu ý ta
Ôm vai mẹ dễ gì ta khóc
Dù lòng nặng đắng những xót xa!

Bàn thờ chút khói hương leo lét
Đôi mắt ba nhìn ý xót thương
Lứa tuổi thằng con nhiều oan nhục
Thà rằng gửi xác tại sa trường...

Lãng đãng hồn ta như sương khói
Bước lần trong hàng khỉ nhi nhô
Tai điếc, chân què, miệng không nói
Thật yên ta sống cảnh đời khô!

Thy Lan Thảo

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.