Hôm nay,  

Thơ Thơ

09/07/200700:00:00(Xem: 2777)

Em Như

Em như một người tình
Đưa anh vào thưởng nguyệt
Bằng chân thành tha thiết
Anh mải miết nhìn trăng

Em đem lại an bằng
Trong cuộc đời khổ lụy
Như hoa vừa nở nhụy
Tỏa hương vị lạ thường

Em như chốn Thiên đường
Khi lạc vào trong đó
Là chắc rồi - vạn thọ
Người số đỏ - gặp may

Em như bài thơ hay
Anh đọc hoài đọc mãi
Say sưa lời tình ái
Chịu ngây dại cả hồn

Em như cửa tiền đồn
Anh đứng ngoài canh gác
Vẳng từ trong điệu nhạc
Nghe man mác cõi lòng

Em như nụ hoa hồng
Ngày tình nhân trao tặng
Ghé bên tai em dặn:
- Đừng cay đắng phũ phàng

Em - thiếu nữ dịu dàng
Anh làm chàng thôn dã
Trong một ngày thư thả
Tình đền trả cho nhau.

Trần Thanh

*

Thu Sang

Gió mùa làm lá thu rơi
Tay nâng lá rụng như khơi nỗi buồn.
Vô tình nhặt chiếc lá rơi
Hay là lá thắm của người năm xưa
 
Cây xanh hơn lúc tan mưa
Chỉ riêng mắt lá như vừa lệ rơi
Đây mùa thu ấm đất trời
Sao mùa thu ở xứ người tái tê
 
Mang theo đốm lửa hồn quê
Ngày đi để nhớ ngày về để yêu
Dẫu còn nắng sớm mưa chiều
Bao nhiêu phai nhạt bấy nhiêu mặn nồng
 
Ai là cánh nhạn lai hồng
Có nghe gành đá biển Đông sóng mài
Dẫu không vương chút tơ lòng
Nghĩ thôi ai nói cho cùng với ai

Thuỳ Hương

*

Vì Sao"

Một ngày về tìm chốn cũ
Thương cha nhớ mẹ trong lòng
Hoa khế hoa cau còn nở
Người xưa sao vội sang sông"
 
Con sông quê hương còn chảy
Ta về soi bóng cô đơn
Nắng hanh bên vườn người ấy
Gợi nhắc những kỷ niệm hồng...
 
Cây đào cha trồng thuở trước
Còn hồng hoa mãi trước sân
Bóng mẹ lui cui giếng nước
Vẫn còn trong vắt bóng hình
 
Bồi hồi khi về thăm lại
Những gì ngày xưa chưa nói
Bây giờ... tình là giấc mộng
Người ơi! còn nhớ thương không"

Thuỳ Hương

*

Buổi Sáng Đi Dạo Bờ Sông Seine

Mỗi sáng tôi thường hay đi dạo
Ven bờ sông Seine ướt sương rơi
Con sông êm ái bao tình nghĩa
Tôi đã cưu mang cuối nửa đời
 
Nơi đây không có con đò nhỏ
Chở khách sang ngang để hẹn hò
Nhà Bè lất phất chùm mưa bụi
Bến Thủ Thiêm vang vọng âm xa
 
Con sông xưa êm đềm xuôi chảy
Con sông này tóc rối vàng bay
Tôi đi ... đi mãi lòng vô định
Làm nhân tình đợi một vòng tay
 
Dòng nước uốn quanh qua thành phố
Paris bừng dậy sống trong thơ
Chao ôi sao nhớ SàiGòn lạ
Lẳng lặng mà mơ bóng ai chờ

Từ độ sông SEINE vào xây mộng
Tôi bỗng thấy lòng nở nụ hoa
Quê tôi thương quá dòng sông nhỏ
Quay quắt trong tôi nỗi nhớ nhà

Tôn Thất Phú Sĩ

*

Bùa Chi

“Bùa nào" Có phải bùa yêu"
Ngải thương em giữ có nhiều không em"”
 
-Bùa gì anh ếm vào em"
Mà ôi nhung nhớ, dài rèm tương tư
Ngải chi anh chuộc để… thư"
Mà thương ghê thế, kể từ ngày quen
Anh à! Lấy lại đi nghen
Em yêu đến độ nổi ghen đây nè!
Xin hoài anh hổng chịu nghe
Kiếp sau Tơ, Nguyệt đem se chung đường
Rồi ai đổ thừa tại... thương
Rồi ai than: Khổ! Lỡ... vương chữ tình
Bùa chi cột bóng với hình"
Nói đi! Em gỡ tụi mình làm đôi
Gỡ anh thành Chàng-Đơn-Côi
Gỡ em thanh thản, hết lôi thôi buồn
Hay anh đã muốn cột luôn,
Dùng tơ trời trói mình, muôn năm cùng"
Hỏi anh mà thấy ngại ngùng
Chữ không, chữ có cứ... dùng dằng tim
Bùa gì" Sao hỏi lặng im"
Ngải gì" Sao hỏi, mắt lim dim cười"

-Bùa mê thuốc lú của đời
Anh đem đổi lấy nụ cười của em

Á Nghi

*

Bài Thơ Hai Chữ

Anh không định-nghĩa được “Tình”
Em không phân-tích được “Mình” hay “Ta”
Sáng chiều ngơ-ngẩn vào ra
Cứ “Ta, Mình” mãi, thiết tha bóng hình
Nhớ nhung không có... chương-trình
Nên chưa biết viết thơ xinh yêu người
“Thưa Anh...” em lễ-phép lời
“Bài Thơ Hai Chữ”, anh mời em nghe
Nóng bừng trong những rụt-rè
Anh xin: "Nhắc lại!” tứ bề... lửa nung!
Hai âm mà lắm ngượng-ngùng
Hai âm sao nhịp phập-phồng gớm ghê!
Đáp thơ, em cũng vụng-về
Đánh vần hai chữ: ngại chê, e cười
Nhớ anh, nhớ đã nhiều rồi
Chữ “Yêu” xin hỏi đất trời: ra sao"

Á Nghi

*

Con nhớ mẹ

Con nhớ Mẹ nhiều lắm Mẹ ơi,
Mẹ ở chân mây, con cuối trời,
Mười mấy năm dài nơi xứ lạ,
Mỗi lần nhớ Mẹ thấy chơi vơi.

Mẹ có bao giờ sung sướng đâu"
Khi con thơ bé, Mẹ cơ cầu,
Con khôn lớn càng nhiều hệ luỵ,
Dân tộc tương tàn: Mẹ xót đau.

Giã từ con gái làm chinh phụ,
Dõi bước cha đi khắp chiến trường,
Mẹ sớm điêu tàn thân quả phụ,
Thanh bình nhỏ lệ khóc thương con.

Việt Bắc rừng sâu chẳng lối về,
Xa hàng ngàn dặm quá nhiêu khê,
Tội con bất hiếu đành cam chịu,
Nước mất thân con có nghĩa gì"

Con thương dáng Mẹ cứ gầy hao,
Lo lắng vì con như thuở nào,
Trong mắt Mẹ, con còn bé lắm,
Cho dẫu giờ đây tóc bạc phau.

Cầu mong Mẹ sống nhiều năm nữa,
Cho đến ngày con được trở về,
Trong vòng tay Mẹ quên buồn tủi,
Ngắm sắc Cờ Vàng đẹp lối quê.

Con nhớ Mẹ nhiều lắm. Mẹ ơi!
Nếu sáu mươi năm một cuộc đời,
Năm mươi bảy tuổi con còn Mẹ,
Thì ắt con đang hưởng phước trời.

Hoàng Yến

*

Xuân Viễn Xứ

Ngọn gió Đông sang thổi lạnh lùng
Xuân về giá lạnh buổi chiều Đông
Thương ai màu áo chiều Xuân ấy
Sưởi ấm hồn tôi đỡ lạnh lòng

Ai ngờ cuộc chiến lại tang thương
Chia cắt tình ta nỗi đoạn trường
Anh ở phương này thương nhớ mãi
Nhớ về Quê Mẹ nỗi buồn vương

Xuân chẳng đem vui chỉ thấy buồn
Mỗi lần xum họp lại buồn hơn
Người xa ngàn dậm còn chăng nữa"
Tôi ở bên này mắt lệ vương

Trời đất xoay vần đã lại Xuân
Xuân đi, Xuân lại đã bao lần
Tóc giờ điểm bạc màu sương trắng
Ngàn dậm Quê mình mãi cách ngăn

Xuân về tuyết phủ trắng đường đi
Đón Tết vui Xuân chẳng ước gì
Chỉ muốn Quê hương bừng sống lại
Xuân vui đoàn tụ, hết chia ly...

Mới đó mà Xuân đã hết rồi
Xuân hoài kỷ niệm nhớ khôn nguôi
Nhớ xưa pháo nổ vang hè phố
Trẻ nhỏ tung tăng giỡn với cười

Nguyễn Vạn Thắng

*

Khí thế

Thấy Nguyễn Minh Triết sang Mỹ ăn xin một cách nhục nhã, nên có bài thơ...
Ca Li khởi sắc rực mầu cờ

Triết trốn đâu rồi, đã tỉnh chưa"
"Da Vàng, máu thắm" vươn ngạo nghễ
Nhân tâm khởi sắc thắm vô bờ
Chính khí trải hồn, vầng nguyệt tỏ
Tà tâm ẩn náu cái hang mờ
Ta đi một bước dâng hào khí
"Bác, đảng" ôm sầu, tan giấc mơ

Phạm Thanh Phương

*

Sức Mạnh Toàn Dân

Nhục thay cho một quốc gia
Bang giao quốc tế như là ăn xin
Chẳng ai tiếp đón tận tình
Mang danh nguyên thủ đáng khinh thế này!
Đồng bào hải ngoại tẩy chay
Trốn chui cửa hậu như bầy chuột hoang
Lại thêm giở thói ngang tàng
Ra nơi hải ngoại nói quàng nói xiên
Khăng khăng là có nhân quyền
Nhân quyền theo lối tòng quyền đảng ta
Nhân dân làm chủ nước nhà
Dân bầu ra đảng, đảng là của dân
Nước ta dân chủ trăm lần
Nên ai chống đảng tức là chống dân!
Toàn là loài quỷ vô thần
Độc tài lãnh đạo nhân dân bần cùng
Tự do theo lối phục tùng
Độc quyền độc đảng chớ hòng buông ra


Đừng mong Quốc Tế giúp ta
Bình bông,chậu kiểng làm quà mua vui!
“Sức Mạnh Dân Tộc” tuyệt vời
Mở trang sử mới dựng đời Thuấn, Nghiêu.

Trần Bửu Hạnh

*

Nói Với Tử Thần

"Tử thần bắt hụt ta lần nữa" (*)
Ta vẫn điềm nhiên mỉm miệng cười
Và lại đưa tay tìm bút mực
Làm thơ ta ghẹo... Tử Thần ơi ...
Đùa chi cắc cớ, đùa dai thế
Lưỡi hái vung lên, hạ xuống hoài
Sao chẳng cả gan cho được việc
Không thì ... thôi nhé, chớ làm oai!
Oai ông, thiên hạ bao người sợ
Ông tưởng ta đây cũng ngán à"
Sống với người ư """ Ta bảo thật
Tệ hơn là sống với bày ma!
Vì người, nhiều kẻ gian hùng lắm
Chúa, Phật bày hàng, bán với mua
Bịt miệng người ngay rồi gán tội
Người mà thế ấy, lũ ma thua!!!
Làm ma, chẳng nợ nần cơm áo
Chẳng chuộng công danh, chẳng bạc tiền
Quăng trả lại đời bao hệ lụy
Ma mà như thế hẳn hơn tiên!
Nhưng thôi, ta bảo cho ông biết
Đuổi bắt ta hoài, hụt mấy phen
Tài cán chi ông, đừng gạt nữa
Mau đi chỗ khác kẻo ta phiền!!!

Ngô Minh Hằng

* Thơ Vương Đức Lệ

*

Cờ Bông Dốt Thiệt Không Hè"""

Nhân tin chủ tịt đảng cướp của giết người của nhà nước Việt cộng là Nguyễn Minh Triết sang Cờ Bông để ký "Trade and Investment Deal" nhưng bác Cờ Bông lại không lấy thông lệ quốc khách ra mà tiếp đón như từng tiếp đón các vị nguyên thủ mà chỉ tiếp đón như tiếp đón một khách tiểu thương nên bác Tha Hương có vài vần thơ...

Nghe tin tịch Triết công du
Để thăm "Thằng Dốt, Thằng Ngu" Huê Kỳ
Nhưng "thằng Dốt" nó chì quá đỗi
Mần tịch ta tím phổi, bầm gan
Đảng sai đầu đảng côn quan
Đỉnh cao chí tuệ nhất làng là ông
Vậy mà bác Cờ Bông ngu dốt
Coi ông xoàng như một tiểu thương
Tiếp ông như khách buôn thường
Chỉ là gặp mặt song phương luận bàn
Chẳng yến tiệc vẻ vang quốc khách
Cũng không mời đại sảnh vãng lai
Để ông khách sạn nằm dài
Và cho thưởng thức nước bài Dốt - Ngu!
Ồ, nó rứa, phải ... thù chúng nó
Đỉnh cao ông, chúng đọ thấp tè
Ông đang bự chức, to phe
Dám khinh ông bé như bè cá tra!
Thiệt là bọn Cờ Hoa náo nếu
Chửi đi ông, nó đểu hơn... Hồ!
Ông to nhất đảng ma cô
Nhục này mang xuống đáy mồ sao ông"""
Hay cái bọn Cờ Bông... dốt thiệt
Chứ nó khôn, chết tiệt ông rồi!
Còn đâu đảng cộng, loài giòi
Tim gan ác thú, mặt người hở ông"!

Bác Tha Hương

*

Giới Thiệu

Bush,Triết đi ngang qua đây
Dừng trên xa lộ đúng ngay chỗ nầy
Chỉ tay Bush bảo lại đây
Triết có thấy được hình nầy hay không"
Cúi đầu Triết bảo dạ không
Dạ thưa em chả ngu ngông thế nầy
Chắc là bọn xấu nó bầy
Thấy em với Bush bắt tay giao hòa
Nên đem cha Lý ra tòa
Bịt miệng cha để làm quà Mỹ du
Bắt các phản kháng vào tù
Để em rảnh rỗi ngao du với chàng
Bush ơi! Nếu đã sẵn sàng
Bảo vệ được Đảng vững vàng thì em
Thả hết để được Ngài khen
Đồng ký hiệp ước Miền Nam dâng chàng

Nam Quan, Vịnh Bắc Tàu bang
Đảng ngồi hưởng phước dung nhan trau dồi
Bush ơi! Hãy đổ tiền vào
Canh tân chọn lọc các nơi Bush giành
Côn Sơn, Phú Quốc, Cam Ranh
Thắng cảnh du lịch để dành Bush đây
Con cờ Bush đã trình bầy
Dùng làm chậu kiểng cho ngày đa nguyên!

Trần Bửu Hạnh

*

Khóc Cựu Trung Tướng Nguyễn Chánh Thi

Một Trời Tâm Sự gói mang đi
Thân phận lưu vong biết nói gì
Góc bể ngậm ngùi thương dũng tướng
Chân trời mòn mỏi chí nam nhi
Giang sơn mấy thuở mơ đoàn tụ
Dân tộc bao lần hận biệt ly
Đất khách tro tàn xin gửi lại
Một Trời Tâm Sự gói mang đi!

Hồ Công Tâm

*

Hậu 1975: Vô Sản!

Tôi là người ra đi
Mang theo nỗi lụy bi
Lìa Mẹ, Cha, Tổ Quốc
Vẫn chưa làm được gì!

Lịch sử đã sang trang
Địa ngục hay thiên đàng"
Mở đầu bằng tang tóc
Triệu gia đình nát tan

Trăm ngàn bị hải tặc
Bán vào động Thái Lan
Triệu người bị Việt Cộng
Bán cho người Đài Loan

Muôn vạn sóng ngầm loang
Khăn đỏ bắt dân quàng,
Đất đai đem… bán nốt
Đảng nhởn nhơ… thu vàng

Khuất mắt ai không trông
Tôi chẳng bắt hình dong
Không bạ đâu tâu đấy
Nhưng ai chẳng động lòng:

Người đi hoài chưa… tới
Đã tuyệt mạng nơi đâu"
Biển khổ còn nông sâu"
Ai cứu giùm cho với"""

Bao triệu người lưu đày
Bao triệu người kém may
Ai ruột đau, lòng xót,
Từ cộng sản vào đây"

Cán bộ không sản xuất
Chỉ BÓC LỘT và ăn
Kèm kẹp bằng bạo lực
Cai trị trên đầu dân.
BÓC tận xương và tủy,
Khống chế bằng dã man;
LỘT cái đẹp thiêu hủy,
Đạo đức suy đồi dần.
 
Những tiếp nối tệ hại
Từ cưỡng chiếm đến nay
Xây dựng toàn... thất bại:
Khẩu hiệu tuyên truyền, ngày
Tham tàn xảo trá, đêm
Chiêu bài, đánh lừa thêm
Phản bội cả dân tộc,
Bằng tư tưởng cũ mềm!
 
Đảng hưởng thụ nhiều nhất,
Ăn mày là dân đen,
Làm “Chủ” thành… hành khất
“DDầy tớ” nằm mà... khen:
“Tiến nhanh! Tiến mạnh lên!
Vô sản... tiến! Đừng quên!”
Lãnh đạo ngồi, không xuống
Ngồi cho “ddỏ”... tuổi tên!

Ý Nga

*

Hãy Mang Bầu Nhiệt Huyết

Hỏi ai dày xéo quê hương mình"
Xót cội tưởng nguồn há lặng thinh!
Chim bé xa kêu đàn nhớ đất
Người khôn nỡ ngậm bả hư danh.
Nghe dân rên xiết mòn hơi thở,
Nung huyết chan hòa họp kết tinh.
Yêu nước thương nòi ta chống Cộng
Đầu tàu tóc trắng dẫn mày xanh.

Hoàng Hôn

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

MẸ TÔI

Mẹ tôi trong những ngày giỗ chạp
Thường ngồi chắp tay cầu khấn giờ lâu
Chiếc áo hoa hiên cũ đã bạc màu
Tôi chỉ thấy mẹ dùng khi lễ bái
Đời của tôi nhiều khổ đau oan trái
Mẹ bao giờ cũng cầu nguyện cho tôi
Đứa con trai tù tội mấy phen rồi
Hàng nước mắt chảy dài trên má mẹ
Ngồi bên mẹ, tôi thấy mình nhỏ bé
Tình thương yêu của mẹ lớn bao nhiêu
Mẹ ơi, con lòng chỉ nguyện một điều
Được gần sống, đừng lìa xa khỏi mẹ!
Giờ hẳn mẹ mỗi khi ngồi cầu lễ
Cho đứa con tù bệnh chốn rừng sâu
Chiếc áo hoa hiên cũ đã bạc màu
Phải đẫm ướt biết bao hàng nước lệ!

(1963)


CÓ THỂ CÔ TA

Có thể cô ta là người trong sách
Và hình như đã hiểu tôi nhiều
Biết đâu rồi, tôi chẳng được yêu
Yêu tha thiết, chân thành, trong sạch
Từ buổi đó, tháng ngày tôi cọc cạch
Đạp chiếc xe tàng tới hiệu cô ta
Mua con tem, thiếp giấy gọi là
Tiền chẳng có, gia đình tôi thanh bạch
Song mấy năm rồi tôi chỉ là người khách
Chung thủy, hơi buồn, chẳng nói bao nhiêu
Hình ảnh cô ta như áng mây chiều.
Gợi thương nhớ mơ hồ, xa cách

(1964)


THƯƠNG ĐÔI MẮT

Thương đôi mắt không dám nhìn cái đẹp
Sợ rằng cái đẹp không vui!
Đôi mắt sẽ ngượng ngùng cúi xuống
Bàn chân thầm lặng quay đi......
Đôi mắt Trương Chi
Đôi mắt sinh ra đã nhìn đáy nước
Nấm mồ định trước, xanh trong...
Năm tháng xuôi giòng... lãnh đạm

(1964)


CÁNH THƠ

Ôi cánh thơ nhẹ nhàng là thế
Mà sao sợ hãi giam cầm"
Bởi cánh thơ chỉ là cánh chim,
nhưng cánh chim báo bão
Lại không phải bão thông thường,
mà bão trong tim

(1965)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.