Bạn,
Trong hơn ba năm qua, ngành nông nghiệp trong nước đã tiến hành một số dự án trồng rau không bị nhiễm trùng để cung cấp cho thị trường. Để “minh họa” tầm quan trọng của dự án này, các chuyên viên nội địa đặt cho một cái tên rất đặc biệt: Rau an toàn. Sau ba năm thực hiện, theo ghi nhận của báo trong nước, chương trình này sản xuất rau an toàn đã có nhiều tín hiệu không vui: mức độ phát triển quá chậm, người sản xuất và cả nhà kinh doanh đều lỗ lã, phải thu hẹp sản xuất hoặc cầm chừng... Tiếp xúc với phóng viên, đại diện câu lạc bộ bảo vệ thực vật ở một xã thuộc Hóc Môn cho biết là cơ sở này đang thua lỗ, bình thường thì 2-3 triệu, có trường hợp lên đến 8 triệu đồng. Các siêu thị, cửa hàng mà cơ quan chức năng giới thiệu để tiêu thụ sản phẩm cũng quay lưng với rau an toàn, vì cho rằng thứ rau này cũng chưa hẳn là rau sạch, cuối cùng nhiều hợp tác xã phải ngưng hoạt động, vì không tìm được thị trường tiêu thụ. Hiện trạng về các chương trình trồng rau an toàn tại Sài Gòn được báo trong nước ghi nhận như sau:
Chương trình trồng rau an toàn đang xuống dốc, và cứ đà này không ai làm rau an toàn nữa... Còn đại diện một trang trại trồng rau an toàn rau an toàn, dù rất lạc quan về rau an toàn nhưng cũng cho biết đang lỗ. Theo Sở Nông nghiệp - phát triển nông thôn TP.HCM thì vấn đề băn khoăn, lo lắng nhất của người sản xuất rau an toàn là làm sao giải quyết đầu ra và giá cả lời hơn so với trồng rau bình thường.
Gần ba năm qua, những nhà sản xuất và kinh doanh rau an toàn đã tìm nhiều “chiêu” để chinh phục người tiêu dùng. Đơn giản là mô hình chuyên kinh doanh rau an toàn như các siêu thị nhận hàng đã được sơ chế, bảo quản lạnh để bán. Chịu khó hơn là mô hình chuyên kinh doanh nhưng nhận hàng trực tiếp từ người sản xuất rau, sau đó sơ chế đóng gói và bán cho người tiêu dùng. Toàn diện hơn là mô hình đầu tư khép kín vừa sản xuất vừa sơ chế và phân phối trực tiếp cho ngươì tiêu dùng. Từ chỗ chỉ nhắm vào các nhà hàng, khách sạn, các nhà sản xuất rau an toàn đã mở rộng ra khu chế xuất, bệnh viện, trường học, bếp ăn tập thể... Thế nhưng những chiêu đó vẫn chưa “lay động” được “tình cảm” của thị trường tiêu thụ. Cho đến nay chỉ với một số ít cơ sở sản xuất rau an toàn nhưng việc tiêu thụ cũng vẫn khó khăn. Khi khởi động chương trình rau sạch, các nhà quản lý nông nghiệp đã “khiêm tốn” khi không đặt vấn đề sản xuất rau sạch mà chỉ dừng ở rau an toàn, tức là nhà sản xuất rau phải trở lại thực hiện đúng qui trình sử dụng các loại chất hoá học. Với tiêu chuẩn đó rau an toàn phục vụ cho đại bộ phận quần chúng hay đúng hơn là tạo nơi nhà sản xuất ý thức phải có trách nhiệm với sản phẩm của mình làm ra trước người tiêu dùng. Cho đến nay rau an toàn chưa chiếm 1% nhu cầu tiêu thụ rau của TP, chưa tìm được chỗ đứng trong thị trường rau xanh. Đầu tư công sức rau an toàn cao hơn bình thường nên các nhà sản xuất yêu cầu phải có mức lợi nhuận cao hơn bình thường. Thế nhưng người tiêu dùng chưa chấp nhận phải trả giá cao hơn để mua rau an toàn. Cũng có ý kiến nói rằng để phân biệt rau an toàn với rau thông thường, nhà sản xuất đã đóng gói, dán nhãn mác, trữ trong tủ mát vô tình đã đẩy giá rau an toàn lên cao, càng làm tăng khoảng cách giữa rau an toàn với đại đa số người tiêu dùng.
Bạn,
Cũng theo báo trong nước, khó khăn của nhà sản xuất và kinh doanh rau an toàn không chỉ do thị trường thờ ơ mà còn từ phía quản lý. Việc cấp chứng nhận từ phía nhà nước CSVN về rau an toàn vẫn còn nhiều lúng túng, mà theo một nhà sản xuất nó chẳng giúp ích gì cho họ trong việc chứng minh với người tiêu dùng rằng đó là rau an toàn!
Trong hơn ba năm qua, ngành nông nghiệp trong nước đã tiến hành một số dự án trồng rau không bị nhiễm trùng để cung cấp cho thị trường. Để “minh họa” tầm quan trọng của dự án này, các chuyên viên nội địa đặt cho một cái tên rất đặc biệt: Rau an toàn. Sau ba năm thực hiện, theo ghi nhận của báo trong nước, chương trình này sản xuất rau an toàn đã có nhiều tín hiệu không vui: mức độ phát triển quá chậm, người sản xuất và cả nhà kinh doanh đều lỗ lã, phải thu hẹp sản xuất hoặc cầm chừng... Tiếp xúc với phóng viên, đại diện câu lạc bộ bảo vệ thực vật ở một xã thuộc Hóc Môn cho biết là cơ sở này đang thua lỗ, bình thường thì 2-3 triệu, có trường hợp lên đến 8 triệu đồng. Các siêu thị, cửa hàng mà cơ quan chức năng giới thiệu để tiêu thụ sản phẩm cũng quay lưng với rau an toàn, vì cho rằng thứ rau này cũng chưa hẳn là rau sạch, cuối cùng nhiều hợp tác xã phải ngưng hoạt động, vì không tìm được thị trường tiêu thụ. Hiện trạng về các chương trình trồng rau an toàn tại Sài Gòn được báo trong nước ghi nhận như sau:
Chương trình trồng rau an toàn đang xuống dốc, và cứ đà này không ai làm rau an toàn nữa... Còn đại diện một trang trại trồng rau an toàn rau an toàn, dù rất lạc quan về rau an toàn nhưng cũng cho biết đang lỗ. Theo Sở Nông nghiệp - phát triển nông thôn TP.HCM thì vấn đề băn khoăn, lo lắng nhất của người sản xuất rau an toàn là làm sao giải quyết đầu ra và giá cả lời hơn so với trồng rau bình thường.
Gần ba năm qua, những nhà sản xuất và kinh doanh rau an toàn đã tìm nhiều “chiêu” để chinh phục người tiêu dùng. Đơn giản là mô hình chuyên kinh doanh rau an toàn như các siêu thị nhận hàng đã được sơ chế, bảo quản lạnh để bán. Chịu khó hơn là mô hình chuyên kinh doanh nhưng nhận hàng trực tiếp từ người sản xuất rau, sau đó sơ chế đóng gói và bán cho người tiêu dùng. Toàn diện hơn là mô hình đầu tư khép kín vừa sản xuất vừa sơ chế và phân phối trực tiếp cho ngươì tiêu dùng. Từ chỗ chỉ nhắm vào các nhà hàng, khách sạn, các nhà sản xuất rau an toàn đã mở rộng ra khu chế xuất, bệnh viện, trường học, bếp ăn tập thể... Thế nhưng những chiêu đó vẫn chưa “lay động” được “tình cảm” của thị trường tiêu thụ. Cho đến nay chỉ với một số ít cơ sở sản xuất rau an toàn nhưng việc tiêu thụ cũng vẫn khó khăn. Khi khởi động chương trình rau sạch, các nhà quản lý nông nghiệp đã “khiêm tốn” khi không đặt vấn đề sản xuất rau sạch mà chỉ dừng ở rau an toàn, tức là nhà sản xuất rau phải trở lại thực hiện đúng qui trình sử dụng các loại chất hoá học. Với tiêu chuẩn đó rau an toàn phục vụ cho đại bộ phận quần chúng hay đúng hơn là tạo nơi nhà sản xuất ý thức phải có trách nhiệm với sản phẩm của mình làm ra trước người tiêu dùng. Cho đến nay rau an toàn chưa chiếm 1% nhu cầu tiêu thụ rau của TP, chưa tìm được chỗ đứng trong thị trường rau xanh. Đầu tư công sức rau an toàn cao hơn bình thường nên các nhà sản xuất yêu cầu phải có mức lợi nhuận cao hơn bình thường. Thế nhưng người tiêu dùng chưa chấp nhận phải trả giá cao hơn để mua rau an toàn. Cũng có ý kiến nói rằng để phân biệt rau an toàn với rau thông thường, nhà sản xuất đã đóng gói, dán nhãn mác, trữ trong tủ mát vô tình đã đẩy giá rau an toàn lên cao, càng làm tăng khoảng cách giữa rau an toàn với đại đa số người tiêu dùng.
Bạn,
Cũng theo báo trong nước, khó khăn của nhà sản xuất và kinh doanh rau an toàn không chỉ do thị trường thờ ơ mà còn từ phía quản lý. Việc cấp chứng nhận từ phía nhà nước CSVN về rau an toàn vẫn còn nhiều lúng túng, mà theo một nhà sản xuất nó chẳng giúp ích gì cho họ trong việc chứng minh với người tiêu dùng rằng đó là rau an toàn!
Gửi ý kiến của bạn