Hôm nay,  

Dịch Vụ Net Về Đêm

06/03/200300:00:00(Xem: 5079)
Bạn,
Buổi tối, khi những con đường ở TP.SG đã bớt ồn ào, ánh sáng từ các điểm dịch vụ Internet hắt ra đường dường như le lói. Tuy vậy, nó vẫn đủ sức thu hút nhiều thiếu niên đến để Chat hoặc E-mail. Báo Giáo Dục-Thời Đại viết như sau.
Mỗi điểm Internet muốn có khách đêm chẳng dễ! Theo cô Phạm Minh Cầm, nguyên chủ một điểm Internet trên đường Nguyễn Đình Chiểu: "Đầu tư cho một điểm Internet gồm 1 máy chủ, 30 máy phụ, bàn, ghế, điện, nhân viên... cũng tốn khoảng 120 triệu đồng và khấu hao khá lớn. Nếu không biết chiều lòng để giữ khách chỉ có nước sập tiệm, nhất là khi dịch vụ Internet đang ngày càng nhiều". Thực tế, nhiều điểm Internet trước đây chỉ phục vụ ban ngày nay đã làm thêm cả đêm để tận dụng chi phí thuê mặt bằng. Chi phí để một điểm Internet hoạt động thêm 5 giờ/đêm cũng ngót nghét 100 ngàn đồng. Vì vậy, lúc nào cũng phải có khoảng 7-10 khách thì mới mong hoà vốn, khi lượng khách ban đêm đã bị giảm nhiều. Những thượng đế này phần lớn là giới trẻ có nhiều tiền.
Ngoài yếu tố địa điểm trung tâm thì vấn đề họ đặc biệt quan tâm là phương thức phục vụ và các bạn chat. Nếu như điểm Iternet trên đường Nguyễn Văn Cừ có máy lạnh và quy định "không hút thuốc" để thu hút các bạn gái thì điểm ở trường Trần Quang Khải có sự kết hợp cả trò chơi điện tử lẫn dịch vụ Internet, có nhiều loại nước uống với giá bình dân. Điểm ở đường Bùi Viện nằm gần trung tâm thành phố và phố Tây có không gian ấm cúng và khách hàng được thưởng thức các loại nhạc không lời. Còn điểm ở Ngô Quyền gần khu vực ăn uống ở đường Nguyễn Chí Thanh lại có 3 tầng, 2 tầng cho Internet và 1 tầng dành cho chơi game. Mỗi nơi một cách phát huy thế mạnh đang khiến những điểm Internet không có yếu tố địa lợi phải "đau đầu". Ở một số nơi đã sử dụng những "chiêu độc" để câu khách với việc bố trí các máy sao cho riêng biệt, dành những "thượng đế" muốn sử dụng những trang Web, những "trò chơi" thiếu lành mạnh trên mạng Internet. Đặc biệt, điểm Internet trên đường 3/2 đã dành hẳn một phòng để bày máy tính xoay lưng ra ngoài, rất tốn diện tích trong khi những máy khác lại xếp chen chúc nhau.

Từ 1 giờ đếm 3 giờ đêm là lúc các điểm Internet đông khách nhất. Dường như khi mà các vũ trường, quán Bar... đóng cửa thì những cậu ấm, cô chiêu con nhà giàu đã coi đây là nơi để chơi nốt cho tàn đêm. Với khoảng 40 máy, điểm Internet trên đường Nguyễn Văn Cừ đã gần kín khách khi mới chớm vào giờ cao điểm. Suốt chiều dài căn phòng là hàng chục cái đầu các mày đen, xanh, đỏ, vàng, tía... Trong đêm những cặp mắt quầng đục, những nét trơ lỳ khiến các khuôn mặt non choẹt như đanh lại. Thỉnh thoảng tiếng lách cách đều đặn từ các bàn phím chợt dừng bởi tiếng chuông điện thoại di động, mùi nước hoa thoang thoảng của "cư dân" mới.
Bạn,
Báo nay tiếp: Dân chat cho rằng nói chuyện trực tiếp sẽ chân thật và hiệu quả cao nhất. Bởi vậy, nếu chat hợp thì chỉ cần xác định qua điện thoại loại xe, màu áo là có thể gặp nhau. Cảnh các nàng ra cửa đón chàng không hiếm ở đây. Chẳng biết họ sẽ đưa nhau đi đâu để trò chuyện tiếp khi mà các dịch vụ như quán bar, sàn nhảy, cà phê nhạc... đã đóng cửa, trong khi các khách sạn, nhà nghỉ trên đường Phạm Ngũ Lão vẫn có rất nhiều thanh niên tới thuê phòng dẫu trời đã sắp sáng. Có trường hợp khi công an kiểm tra giấy tờ buổi đêm, có bạn trẻ xuất trình đủ, nhưng lại không rõ tên thật của nhau. Hỏi ra mới biết họ vừa quen nhau trên mạng.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sài Gòn là vùng trũng thấp, thế nên vẫn có nhiều nơi có nền thấp hơn mực nước triều cường đặc biệt là trên địa bàn quận 6, 8, Bình Thạnh, huyện Bình Chánh... thường xuyên bị ngập do triều cường. Không chỉ trong mùa mưa, mà cả trong mùa khô, cảnh ngập nước vẫn diễn ra nhiều nơi trên địa bàn thành phố. Thông tấn nhà nước VASC viết như sau.
Theo báo Thanh Niên, tại thành phố Đà Lạt, chuyện cá độ túc cầu đã trở thành chuyện hàng ngày, và trò cờ bạc này diễn ra mọi lúc, mọi nơi, thu hút đông đảo thanh niên, sinh viên. Phóng viên báo TN viết như sau.
Câu chuyện kể với bạn trong lá thư này xảy ra tại 1 xã nghèo ở tỉnh Hà Nam. Đó là xã Tiên Phong thuộc huyện Duy Tiên, tỉnh Hà Nam. Năm 2003, tỷ lệ gia đình nghèo chiếm 21% dân số. Người dân nơi đây từ ngàn xưa sống dựa chủ yếu vào nông nghiệp và nghề trồng dâu nuôi tằm. Vài ba năm trở lại đây, lợi dụng sông Châu Giang rộng lớn bao bọc
Tại miền Tây,sau dịch cúm gà, nhiều gia đình nông dân gần như sạt nghiệp. Vì vậy, ai cũng trông chờ chính quyền CSVN địa phương công bố hết dịch để gầy dựng lại đàn gà càng sớm càng tốt. Nhưng rồi nhiều người đã ngao ngán vì đụng... bức tường thủ tục quá rắc rối, nhiêu khê với những kiểu hành dân đến bần cùng của các cơ quan chức năng.
Tại VN, một dạo dư luận rộ lên chuyện trẻ con hát nhạc người lớn hay nói nôm na là các "thần đồng" ca nhạc hát "tình ca". Hiện tượng trên trở nên bộc phát khắp nơi từ khi các CD, VCD bán nhan nhản ở mọi hang cùng ngõ hẻm với những "danh ca" Bé Châu, Duy Phước... Độc chiêu nhất là hàng loạt "lò" luyện để trở thành "thần đồng" ca nhạc ra đời.
Trong và ngoài hàng rào trên dưới 90 khu công nghiệp và khu chế xuất cả VN, công nhân vẫn lầm lũi làm việc, vẫn tích cóp từng đồng bạc lẻ mong đổi đời. Lao động cực nhọc suốt ngày ở nhà máy, họ còn chịu nhiềukhốn khổ về chuyện ăn ở như ghi nhận của báo SGGP qua đoạn ký sự như sau.
Chuyện kể với bạn trong lá thư này là chuyện của những người dân nghèo ở Cần Giờ, huyện ngoại thành của Thành phố Sài Gòn. Cuộc đời họ, quanh năm suốt tháng chỉ biết có nghêu và biển. Bất kể là trời mưa hay nắng, lúc đêm hôm hoặc giữa trưa nắng gắt, chỉ cần đợi thủy triều rút, biển cạn là họ đến với biển, đến với nghêu. Báo SGGP viết về những người sống theo con nước qua đoạn ký sự như sau.
Cắt tóc, gội đầu đã thành nghề mưu sinh của nhiều cô, đặc biệt với những cô gái trẻ ở chốn quê. Đa số họ là những cô gái, thi đại học không đỗ hoặc chỉ học đến hết cấp tiểu học, trung học cơ sở (lớp 9) rồi bỏ dở giữa chừng. Không nghề nghiệp, nghe theo lời bạn bè, họ tìm đến những tiệm tóc ở thành phố để học nghề làm đầu với chi phí tối thiểu là 2 triệu đồng/khoá học.
Quán cà phê được nhắc đến trong lá thư này là 1 quán rất đặc biệt. Chủ nhân là 1 cô gái Nhật hoạt động thiện nguyện. Nhân viên phục vụ ở đây đều là những người chậm phát triển, khuyết tật. Họ khoác áo trắng thêu hoa anh đào và đón khách trong tiếng chuông rung reng... Báo Tuổi Trẻ viết về quán này như sau.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, cách nay khoảng 15 năm, các chương trình ca nhạc, từ sân khấu tụ điểm, nhà văn hóa đến các đoàn hát, truyền thanh, truyền hình... bỗng nhiên xôm tụ với sự xuất hiện nhiều sáng tác mới của một dàn các nhạc sĩ mới, kéo theo sự xuất hiện của một dàn nghệ sĩ mới, dần dần, trên thị trường âm nhạc có quá nhiều ca khúc tình yêu mà báo quốc nội cho rằng đó là nhạc não tình, nội dung luôn rên rỉ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.