Hôm nay,  

Hồn Tết Làng Quê

2/7/200800:00:00(View: 2893)

<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" /> 

 

Bạn,

 

Theo giới nghiên cứu nhân văn,  tại các làng quê Việt Nam ngày trước, không có gì báo tết đã gần kề, thiết thực hơn đó là đi tảo mộ. Không hiểu từ bao giờ mà việc đi tảo mộ đã trở nên quen thuộc, không thể thiếu trong những ngày cận tết, vì đó là một nét đẹp truyền thống, thể hiện đạo lý trước sau, uống nước nhớ nguồn của người Việt Nam. Chuyện tảo mộ  được  báo Tuổi Trẻ ghi  lại qua bài viết  như sau.  

 

Nhớ xuân xưa khi lên 8, lên 10, thì những ngày sau khi đưa ông táo về trời cũng là những ngày vui nhất, chộn rộn với việc dọn dẹp nhà cửa, náo nức với những đêm ngủ giữ dưa hấu trên ruộng, và nôn nao chờ đến ngày tảo mộ. Từ ngày 23 tháng chạp, khi trường cho nghỉ học là tôi (tác giả bài viết) đã về nội để chờ đi tảo mộ. Từ đầu hôm của ngày 24 tết là nhà ông tôi đã đỏ lửa, chuẩn bị nấu xôi để sáng cho anh em, bà con tụ tập về ăn trước khi đi, rồi chuẩn bị mâm cơm để cúng ông bà sau khi tảo mộ xong. Sáng sớm, khi trời chưa rõ mặt, nhà nội tôi đã đông khách, có những chú, anh từ rất xa vẫn về để chờ đi tảo mộ. Tôi còn nhớ những năm ấy trời đầu xuân rất lạnh, bọn trẻ chúng tôi co ro trong tấm áo mỏng manh, nhưng vẫn rất náo nức, dậy rất sớm, rửa mặt qua loa, dằn bụng cục xôi là xách cuốc chạy theo lon ton theo ánh đèn măng-sông của các chú, bác. Đến vạc gò lớn đầu tiên trời vẫn chưa sáng, ông nội tôi bảo lấy nhang thắp đều hết trên các mộ, và kêu chú út tôi treo phong pháo đại lên nhánh trâm bầu và đốt.

 

Tiếng pháo đầu xuân làm dậy cả cánh đồng, xa xa những ánh đèn, và tiếng pháo tảo mộ khác lại tiếp nhau đì đùng nổ,  báo hiệu xuân đã về, tết đến. Ông tôi bảo thắp nhang và đốt pháo để gọi ông bà về cùng ăn tết với cháu con. Rồi ông chỉ dẫn cho chúng tôi mộ phần của từng người trong họ, ông bảo: "Ráng mà nhớ lấy, để sau này mấy ông lão có qui tiên, thì biết mà về tảo mộ và chỉ lại cho con cháu" . Ngày ấy tôi cảm thấy lời nói của ông sau xa vời quá. Ấy thế mà thời gian trôi nhanh quá, tôi nay đã nửa đời người, và các ông của tôi giờ thì cũng đã theo ông bà về nơi chín suối. Cuộc sống hiện đại hối hả, nên tảo mộ nay không còn như xưa. Không còn cảnh trời tối đốt đèn đi tảo mộ. Không khí họ tộc ít nhiều bị mai một. Hằng năm cứ vào rạng sáng ngày 24, dù có về hay không tôi vẫn giật mình tỉnh giấc sớm. Như nghe tiếng pháo đì đùng trên những cánh đồng xa, và nhớ như in hình ảnh vạc gò lãng đãng hơi sương, khói nhang hoà quyện cùng khói pháo, dưới ánh sáng lung linh của ngọn đèn măng- sông  tạo nên một không gian huyền hoặc nhưng ấm áp tình thân. Nhớ ông tôi lom khom vẩy cỏ trên vạc gò, mà lòng chợt nhẹ đi trước tất bật của bộn bề cuộc sống hôm nay.

 

Bạn,

 

Báo TT viết tiếp: đất đai đang có giá theo từng ngày. Liệu mai này có còn đất cho người nằm xuống" Xu hướng hỏa táng đang được thịnh hành. Thế thì có còn tảo mộ nửa hay không" Và như thế thì tết hằng năm sẽ mất đi một phần thi vị, một phần việc mà qua đó, giúp cho con người dù có đi đâu về đâu, cũng có phút giây quay về với nguồn cội.

 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Vậy là Vũ Nhôm bị Singapore bàn giao về cho Hà Nội... trong khi đất nước loanh quanh chuyện kẹt xe hàng ngày, buôn người quậy phá xã hội và thầy cô cứ mải dạy thêm...
Đất nước sẽ về đâu? Sẽ nghiên về Trung Quôc, hay ngả vê Hoa Kỳ? Trong tình hình Trump co cụm, không chịu gánh vác Biển Đông, có lẽ VN sẽ nghiêng về kết thân với Nhật, Úc, Hàn...?
Dính tới chuyện tiền bạc dễ gây tan nát gia đình… ngay cả bà mẹ cũng có khi trở thành người hại con mình.
Lao động xuất khẩu trở thành nguồn lực kinh tế lớn cho Việt Nam... trong khi các quan chức đục khoét không ngừng, như trường hợp Tập đoàn Than Khoáng sản chỉ trong 5 năm đã sai phạm 15.000 tỷ đồng, tức là bốc hơi 661 triệu đôla Mỹ.
Hôm nay là Thứ Hai, ngày đầu của năm 2018. Trong ngày Tết dương lịch, xin ghi lại mấy vần thơ xuân của thi hào Bùi Giáng.
Hôm nay là ngày cuối năm, Chủ Nhật 31/12/2017... và là những bữa tiệc tưng bừng tiễn đưa năm cũ để đón mừng năm mới.
Vậy là nghỉ Tết... Mới Tết Tây đã thấy nghẹt đường: Người dân đi nghỉ Tết, đường phố Sài Gòn và Hà Nội kẹt cứng.
Hóa ra làm kế toán sai là để trốn thuế... Hóa ra kế toán sai để có cớ tăng giá điện... Hóa ra kế toán sai để móc túi toàn dân. Hóa ra kế toán sai là cướp ngày, cướp ngay giữa chợ...
Bảo kê là chuyện bình thường, xảy ra đều đặn, là sự thực diễn ra trước mắt... nhưng để khám phá là chuyện hy hữu. Vì bảo kê là hai bên cùng có lợi, thiệt hại chỉ là thành phần thúứ ba...
Có phải họ là khủng Bố tính đặt bom xăng trong phi trường Tân Sơn Nhứt? Hay chỉ đơn giản là công an quy chụp, ghép tội, đạo diễn… để lập công?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.