Hôm nay,  

Đợi Cứu Trợ Trong Cơn Đói

10/9/200700:00:00(View: 3462)

Bạn,

Theo ghi nhận của báo quốc, trong thượng tuần tháng 10/2007, trận lũ lớn nhất trong 45 năm qua đã nhấn chìm nhiều làng mạc ở Thanh Hóa, Nghệ An, Ninh Bình... Hàng ngàn người nhiều ngày qua phải sống trên mái nhà, đói khát trong cảnh màn trời chiếu đất, đợi chờ cứu trợ. Tình cảnh khốn khổ của người dân vùng bị lũ được báo Tuổi Trẻ ghi nhận qua đoạn ký sự như  sau.

Sáng 7-10,  phóng viên nhảy lên thuyền cứu nạn để cùng các toán công tác xã hội đi sâu vào tâm lũ sông Bưởi là xã Thành Kim, Thành Hưng, Thạch Định... (huyện Thạch Thành, Thanh Hóa) mang mì tôm đi  cứu trợ đồng bào.  Dọc đường len lỏi vào các thôn, bản còn ngập sâu 2-3m nước, khi thuyền đi qua, lúc nào cũng nghe tiếng kêu cứu thống thiết của những người già, phụ nữ, trẻ em ngồi co ro, mệt lả vì đói khát trên các nóc nhà, ở mô đất cao hoặc các quả đồi...

Tại thôn 4, xã Thành Kim, bà Lê Thị An (56 tuổi), cùng hàng trăm người dân đang tránh lũ trên đê) thốt lên như vậy rồi quị xuống khi đưa tay đón thùng mì tôm. Mọi người đỡ bà An vào lều, bóc vội gói mì cho bà ăn, rồi tiếp thêm chai nước. Bà An dần tỉnh, mấp máy môi: "Ba ngày nay dân chúng tôi nhịn đói rồi; khát quá, vục mặt xuống sông uống nước lũ, mặc cho bụng đau quằn quặn. May mà đồ cứu trợ đến kịp..."

Chuyển nhanh những thùng mì tôm cho người dân thôn 3, thôn 4 trên đê sông Bưởi, thuyền cứu trợ vội vã xé dòng nước lũ lao đến với đồng bào ở các thôn đang tránh lũ trên đồi Chương, đồi Lau, đồi Con của xã Thành Kim. Nghe tiếng máy của thuyền cứu trợ đang tiến vào, hàng trăm người dân của xã lao ra phía mép nước. Vừa nhận thùng mì tôm từ đoàn cứu trợ, những đứa trẻ xé nhanh gói mì nhai ngấu nghiến cho thỏa cơn đói suốt ba ngày qua.

Rời Thành Kim,  phóng viên cùng đoàn cứu trợ tiếp tục đến với đồng bào vùng lũ ở các xã Thành Hưng, Thành Tiến, Thạch Định...Trên biển nước mênh mông giữa tâm lũ Thạch Thành, có hàng chục thuyền cứu trợ đang hối hả mang mì tôm đến cho ngươi dân.

Bạn,

Cũng theo báo Tuổi Trẻ, lúc chiều tà, khi  phóng viên trên đường cứu trợ trở về nơi tập kết hàng thì dọc đoạn đê sông Bưởi qua thôn 4, xã Thành Kim, nhiều gia đình di tản tránh lũ đã nhóm bếp tạm nấu nước pha mì tôm. Người dân ở đây cho biết mấy ngày qua, bà con đùm bọc, cưu mang nhau với tinh thần "lá rách ít đùm lá rách nhiều". Và nhiều cư dân vùng lũ sông Bưởi đã tạm ấm lòng bởi có gói mì cứu trợ, dù trước mắt vẫn còn muôn vàn khó khăn, nhọc nhằn khi lũ dữ đã cướp đi toàn bộ tài sản của họ. 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Có phải ngoại ngữ là khó nhất trong các môn học? Có lẽ như thế. Nhưng đối với nhiều người, Toán hay Lý Hóa mới khó nhất, hay Sử hay Địa mới khó nhất… Vấn đề là cần môi trường thuận tiện. Thí dụ, nếu truyền hình CNN kênh tiếng Anh hằng ngày phát hình tại Việt Nam, có lẽ nhiều học sinh sẽ giỏi tiếng Anh hơn từ ngày thơ ấu. Không có môi trường thuận lợi để học ngoại ngữ, sẽ học gian nan hơn.
Môi trường là chuyện nhức nhối tại Việt Nam.
Vậy là kiều hối chảy vào nước ào ạt… bất kể qua kênh chính thức hay bán chính thức, hay không chính thức. Kiểm toán cho đúng cũng khó, chỉ có cách suy đoán rằng phước đức của chế độ vẫn còn vững vàng, ít nhất là về mặt thu hút kiều hối. Chỉ có cách suy nghĩ kiểu tâm linh mới giải thích được, có lẽ.
Vậy là trật đường rầy, câu chuyện tưởng như chỉ có trong truyện thần thoại của thế kỷ 19 hay thế kỷ 20. Đúng là trật đường rầy xe lửa.
Có phải đào tạo 9.000 Tiến Sĩ sắp tới chỉ là một cách để các quan chức củng cố cho chế độ vững vàng thêm vài thập niên? Có phải tất cả con cháu của mấy trăm ủy viên Bộ Chính Trị sẽ được cầm tiền chính phủ để đi học Tiến sĩ, Thạc sĩ theo đề án mới, và rồi một số sẽ kết hôn với Việt kiều để ở lại nằm vùng, phần còn lại sẽ về VN thay ba mẹ để cai trị VN thêm vài thập niên nữa?
Đàn ông có giá bao nhiêu? Bạn thử suy đoán xem? Một ngàn đô la hay một triệu đôla? Tất nhiên là tùy… vì không phải ai cũng có giá như ai. Vì như cuộc đời của Albert Einstein vĩ đại hơn biết bao nhiêu người đời thương như mình.
Sinh viên là người đi học bậc cao đẳng hay bậc đại học… Trong lịch sử nhân loại, sinh viên thường là thế hệ đi đầu của những cuộc cách mạng. Gần như bất cứ biến động nào trong lịch sử cũng nhìn thấy bóng dáng của sinh viên.
Vậy là lại ngộ độc. Cũng ở trường mầm non. Có vẻ như các trường mầm non không bận tâm về chuyện nhà bếp? Hay phải chăng, có gì mờ ám trong việc đi chợ cho trường mầm non?
Nhạc bolero có phải là bước thụt lùi? Hỏi như thế, có công bằng không, trong khi các loại nhạc thường gọi là “nhạc sang” chủ yếu là nhạc cũ từ hơn nửa thế kỷ qua? Tính vê thời gian, nhạc nào thụt lùi hơn? Nhưng dân Miền Nam ưa nhạc bolero chủ yếu là cảm xúc hoài niệm vê cái gì rất mực VNCH... Và chẳng nguy hiểm gì cả.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.