OTTAWA (KL) – Theo tin của ký giả Cahal Milmo, báo Independent – Giới bán lẻ hoàn cầu như các siêu thị Anh đang giáng những điều kiện lao tác tồi tệ có hệ thống lên hàng triệu phụ nữ để tạo cuộc chiến tranh giá cả và nâng số giới tiêu thụ đi tìm sản phẩm rẻ, theo tổ chức Oxfam trong hướng đi tìm cách xóa nghèo khổ đã công bố ngày 08 tháng hai 2004.
Một cuộc khảo sát về các điều kiện xử dụng nhân công trên 12 quốc gia, những quốc gia làm ra các hàng từ áo quần ‘jean’ tới bó hoa ‘gerbera’ cho những nhãn hiệu tên tuổi như Wal-Mart và Tesco.
Cuộc khảo sát này đã nhận thấy phần lớn giới lao động phụ nữ làm cho các nhà cung cấp đang làm việc nhiều giờ hơn với đồng lương thấp trong điều kiện có hại cho sức khỏe và không được hưởng bất cứ cái lợi nào trong việc toàn cầu hóa.
Giới phụ nữ của các quốc gia đang phát triển tính ra chiếm khoảng 60 cho tới 90 phần trăm công việc lao động chân tay trong công nghiệp may mặc, công nghiệp hái rau và hoa quả tươi để cung cấp cho các kệ của các siêu thị tại Âu châu và Hoa kỳ.
Tổ chức Oxfam tố cáo chính sách thu mua của nhiều công ty bán lẻ toàn cầu, giới này đang dùng sự cạnh tranh giữa các nhà cung cấp chia rẽ với nhau như tại Thái Lan và Kenya để làm cho giá cả hạ đi và tăng năng xuất. Hậu quả này đang áp đặt để làm cho các điều kiện lao tác càng ngày càng tội tệ hơn tại nâng thang cuối cùng của dây truyền cung cấp.
Kate Raworht là tác giả cho bản tin này đã cho biết: “Công nhân chiếm đa số trong các công việc này như hái trái, cắt hoa, may mặc đều là phụ nữ.
Thay vì đi làm để mang lợi tức về cho gia đình thoát cảnh nghèo khổ, các công nhân này thường được mướn theo các hợp đồng ngắn hạn hay hầu như chẳng có hợp đồng gì ráo trọi, họ không được phép nghỉ bịnh, ngoài ra sự thiếu an toàn và sự dễ nhiễm bịnh còn tăng thêm. Việc khai thác tình trạng của những người yếu thế dù cố ý hay không, nó cũng nằm ngay tâm điểm của chiến lược xử dụng nhân công trong các dây chuyền cung cấp toàn cầu.”
Cuộc vận động do Minie Driver, nữ nghệ sĩ Anh được giải Oscar, tung ra ngày 8 tháng hai tại Cao Miên, nơi mà công nhân được trả cao hơn 35 bảng Anh (65 Mỹ kim) chút xíu một tháng để làm hàng may mặc cho các nhãn hiệu thể thao nổi tiếng trên thế giới.
Tổ chức Oxfam công bố cuộc khảo cứu tại những quốc gia như Nam Phi, Bangladesh, Colombia, Honduras và Thái Lan nhận thấy các công nhân phụ nữ đang bỏ trách nhiệm xưa nay của mình như lo việc trong nhà và nuôi con để mang lợi tức thêm về cho gia đình.
Kết quả là những phụ nữ này đã bị giới chủ nhân khai thác, giới chủ nhân này dùng họ vào công việc loại tay nghề thấp để khai thác năng xuất tối đa. Phần đông họ đều nhận đồng lương tối thiểu của các nhà cung cấp trả cho, lợi tức này không đủ để trang trải các nhu cầu cần thiết cơ bản, theo như Oxfam tố giác.
Tại Bangladesh, 98 phần trăm công nhân mà Oxfam đã gặp, họ đều lãnh đồng lương tối thiểu theo luật định. Nhưng mức lương này được định từ năm 1994, còn giá thực phẩm chủ yếu đã tăng lên gấp đôi sau đó.
Tại Morocco, nhân viên trong các xưởng may mặc cho chuỗi cửa hàng của công ty El Corte của Tây ban Nha đang làm việc tới 16 tiếng một ngày theo lệnh phải làm suốt bẩy ngày nhưng chỉ lãnh tiền giờ phụ trội có một nửa.
Theo bản tường trình, thị truờng may mặc này đều do những công ty lớn khống chế, các công ty này hành động như những người theo rõi từng quốc gia đang phát triển với những thị trường béo bở của Tây phương.
Các công ty bán lẻ hiện nay đang cho các nhà cung cấp đấu giá trên internet để đưa ra giá thầu thấp nhất theo các hợp đồng đưa ra và làm đơn đặt hàng cùng ngày cho những sản phẩm tươi phải bao bì và gửi đi nội 24 giờ, sự kiện này đã đặt thêm trách nhiệm nặng nề cho các phụ nữ hái rau và trái cây tươi cùng với các công nhân đóng bao bì.
Ngoại phí như bao bì đặc biệt cho trái cây theo hàng đặt của hầu hết các siêu thị tại Vương quốc Anh đều dồn cho các chủ trại mà họ không có tiền bạc dư giả, nên họ đẩy khoản tài chánh này cho công nhân của họ, theo như các chủ trại đã khai ra.
Tại Nam Phi, giá táo xuất cảng đã sụt xuống 33 phần trăm năm 1994. Tại Florida gíá cà chua thực sự do lao động phụ nữ thuộc loại di dân hái đã sụt xuống một phần tư từ năm 1992 trong khi giá này đã tăng lên 43 phần trăm được giới tiêu thụ Hoa kỳ trả cho các siêu thị.
Cuộc nghiên cứu này cho thấy rõ công ty bán lẻ Tesco, công ty lớn nhất tại Anh, loại siêu thị kiếm ra lời nhiều nhất đang mở cửa hàng trên 10 quốc gia khác, nằm trong số những công ty bán lẻ, được khẳng định tạo ra chi phí này mà không trả thêm một cent cho các sản phẩm tới tay.
Một cuộc khảo sát về các điều kiện xử dụng nhân công trên 12 quốc gia, những quốc gia làm ra các hàng từ áo quần ‘jean’ tới bó hoa ‘gerbera’ cho những nhãn hiệu tên tuổi như Wal-Mart và Tesco.
Cuộc khảo sát này đã nhận thấy phần lớn giới lao động phụ nữ làm cho các nhà cung cấp đang làm việc nhiều giờ hơn với đồng lương thấp trong điều kiện có hại cho sức khỏe và không được hưởng bất cứ cái lợi nào trong việc toàn cầu hóa.
Giới phụ nữ của các quốc gia đang phát triển tính ra chiếm khoảng 60 cho tới 90 phần trăm công việc lao động chân tay trong công nghiệp may mặc, công nghiệp hái rau và hoa quả tươi để cung cấp cho các kệ của các siêu thị tại Âu châu và Hoa kỳ.
Tổ chức Oxfam tố cáo chính sách thu mua của nhiều công ty bán lẻ toàn cầu, giới này đang dùng sự cạnh tranh giữa các nhà cung cấp chia rẽ với nhau như tại Thái Lan và Kenya để làm cho giá cả hạ đi và tăng năng xuất. Hậu quả này đang áp đặt để làm cho các điều kiện lao tác càng ngày càng tội tệ hơn tại nâng thang cuối cùng của dây truyền cung cấp.
Kate Raworht là tác giả cho bản tin này đã cho biết: “Công nhân chiếm đa số trong các công việc này như hái trái, cắt hoa, may mặc đều là phụ nữ.
Thay vì đi làm để mang lợi tức về cho gia đình thoát cảnh nghèo khổ, các công nhân này thường được mướn theo các hợp đồng ngắn hạn hay hầu như chẳng có hợp đồng gì ráo trọi, họ không được phép nghỉ bịnh, ngoài ra sự thiếu an toàn và sự dễ nhiễm bịnh còn tăng thêm. Việc khai thác tình trạng của những người yếu thế dù cố ý hay không, nó cũng nằm ngay tâm điểm của chiến lược xử dụng nhân công trong các dây chuyền cung cấp toàn cầu.”
Cuộc vận động do Minie Driver, nữ nghệ sĩ Anh được giải Oscar, tung ra ngày 8 tháng hai tại Cao Miên, nơi mà công nhân được trả cao hơn 35 bảng Anh (65 Mỹ kim) chút xíu một tháng để làm hàng may mặc cho các nhãn hiệu thể thao nổi tiếng trên thế giới.
Tổ chức Oxfam công bố cuộc khảo cứu tại những quốc gia như Nam Phi, Bangladesh, Colombia, Honduras và Thái Lan nhận thấy các công nhân phụ nữ đang bỏ trách nhiệm xưa nay của mình như lo việc trong nhà và nuôi con để mang lợi tức thêm về cho gia đình.
Kết quả là những phụ nữ này đã bị giới chủ nhân khai thác, giới chủ nhân này dùng họ vào công việc loại tay nghề thấp để khai thác năng xuất tối đa. Phần đông họ đều nhận đồng lương tối thiểu của các nhà cung cấp trả cho, lợi tức này không đủ để trang trải các nhu cầu cần thiết cơ bản, theo như Oxfam tố giác.
Tại Bangladesh, 98 phần trăm công nhân mà Oxfam đã gặp, họ đều lãnh đồng lương tối thiểu theo luật định. Nhưng mức lương này được định từ năm 1994, còn giá thực phẩm chủ yếu đã tăng lên gấp đôi sau đó.
Tại Morocco, nhân viên trong các xưởng may mặc cho chuỗi cửa hàng của công ty El Corte của Tây ban Nha đang làm việc tới 16 tiếng một ngày theo lệnh phải làm suốt bẩy ngày nhưng chỉ lãnh tiền giờ phụ trội có một nửa.
Theo bản tường trình, thị truờng may mặc này đều do những công ty lớn khống chế, các công ty này hành động như những người theo rõi từng quốc gia đang phát triển với những thị trường béo bở của Tây phương.
Các công ty bán lẻ hiện nay đang cho các nhà cung cấp đấu giá trên internet để đưa ra giá thầu thấp nhất theo các hợp đồng đưa ra và làm đơn đặt hàng cùng ngày cho những sản phẩm tươi phải bao bì và gửi đi nội 24 giờ, sự kiện này đã đặt thêm trách nhiệm nặng nề cho các phụ nữ hái rau và trái cây tươi cùng với các công nhân đóng bao bì.
Ngoại phí như bao bì đặc biệt cho trái cây theo hàng đặt của hầu hết các siêu thị tại Vương quốc Anh đều dồn cho các chủ trại mà họ không có tiền bạc dư giả, nên họ đẩy khoản tài chánh này cho công nhân của họ, theo như các chủ trại đã khai ra.
Tại Nam Phi, giá táo xuất cảng đã sụt xuống 33 phần trăm năm 1994. Tại Florida gíá cà chua thực sự do lao động phụ nữ thuộc loại di dân hái đã sụt xuống một phần tư từ năm 1992 trong khi giá này đã tăng lên 43 phần trăm được giới tiêu thụ Hoa kỳ trả cho các siêu thị.
Cuộc nghiên cứu này cho thấy rõ công ty bán lẻ Tesco, công ty lớn nhất tại Anh, loại siêu thị kiếm ra lời nhiều nhất đang mở cửa hàng trên 10 quốc gia khác, nằm trong số những công ty bán lẻ, được khẳng định tạo ra chi phí này mà không trả thêm một cent cho các sản phẩm tới tay.
Gửi ý kiến của bạn