Hôm nay,  

Đấu Tranh Đòi Dân Chủ Cho VN

22/11/200600:00:00(Xem: 10092)

Báo Mỹ Viết Về Phong Trào Đấu Tranh Đòi Dân Chủ Cho Việt Nam: Người Việt Tỵ Nạn Đấu Tranh Đòi Tự Do, Công Lý Cho VN

Phong trào đấu tranh cho dân chủ đang lớn mạnh tại VN và người Việt ở Hoa Kỳ sẽ hỗ trợ như thế nào, đã là đề tài nóng bỏng được thảo luận trong chương trình hội luận hàng đêm trên đài TNT do Minh Thi phụ trách.

Phong trào dân chủ thực sự ra đời vào ngày 8-04-2006 tại thành phố Hồ Chí Minh qua "Bản tuyên ngôn Tự Do" được ký bởi 118 nhà dân chủ gồm các vị Linh mục, Tu sĩ, cựu sĩ quan quân đội, lãnh đạo của tầng lớp công nhân, Luật sư, Bác sĩ, Giáo sư, Ký giả cùng nhiều người khác, và được gọi là Khối 8406.

Từ đó đến nay, trên 2000 người tại Việt Nam đã ký tên vào văn bản kêu gọi bầu cử tự do, tự do Ngôn luận, tự do Tôn giáo, thả tù nhân chính trị, chấm dứt mọi hình thức lao động bất công và tệ nạn tham nhũng đang lan tràn trong chính quyền, nơi đã tịch thu hàng ngàn mẫu đất trồng trọt để xây cất địa ốc.

Sức mạnh chính của phong trào là hàng ngàn người Việt hải ngoại đã tham gia ký tên vào bản tuyên ngôn và trợ giúp tài chánh cũng như giúp phổ biến tờ "Tự do Ngôn luận", tờ báo độc lập đầu tiên tại Việt Nam.

Nhà đấu tranh cho dân chủ tại Sacramento Trần Hùng bình luận rằng: Với 4000 ấn bản được phổ biến mỗi kỳ, đây là một lực đối trọng với 600 tờ báo của nhà cầm quyền. Tờ báo nầy kêu gọi người Việt Nam trong nước hãy tẩy chay cuộc bầu cử năm 2007 cho đến khi nào nhà cầm quyền cộng sản chấp nhận những ứng cử viên độc lập ra tranh cử một cách công bằng. Ông nói thêm: "Nếu mọi người dân tẩy chay cuộc bầu cử, thì cộng sản Việt Nam không thể đánh lừa được thế giới".

Ông Trần Hùng, một cựu đại úy Không quân của miền Nam cho biết, những nhà đấu tranh dân chủ rất hân hoan khi Tổng thống Bush đến viếng thăm Việt Nam nhân dịp tham dự Hội Nghị Thượng Đỉnh Kinh Tế Châu Á Thái Bình Dương (APEC) vào cuối tuần nầy và Việt Nam đang mong đợi những ưu đãi thương mại khi gia nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới WTO. Theo ông Trần, một trong 50 người hoạt động đấu tranh tại Sacraemnto đã tham gia phong trào đòi dân chủ này thì: "Thế giới đang chú ý đến chế độ. Họ cần sự ủng hộ của thế giới, vì thế, người dân Việt Nam biết rằng bạo quyền không thể đàn áp họ như trước được nữa".

Ông Trần Hùng và những người Việt hải ngoại khác đang nỗ lực vận động các dân biểu nghị sĩ Hoa kỳ và sự ủng hộ của công luận quốc tế cho một nền dân chủ thật sự tại Việt Nam.

Hai Mươi Tám nhà đấu tranh dân chủ đã trả tiền để đăng lá thư gửi Tổng Thống Bush trên tờ Washington Post. Lá thư có đoạn viết:

"Việt Nam là một trong những nứơc tham những trầm trọng nhất trên thế giới, thành phần tham nhũng nặng nề nhất lại là thành phần cán bộ cao cấp trong đảng Cộng sản. Tổng thống đã từng nói nhiều lần rằng, mang lại dân chủ cho thế giới là một trong những mục tiêu cao cả của mình... chúng tôi hy vọng rằng, ông sẽ dùng cơ hội thăm viếng sắp đến, để khuyến khích lãnh đạo cộng sản Việt Nam áp dụng nền dân chủ thực sự và hủy bỏ điều 4 hiến pháp Việt Nam, chính điều luật này đã cho họ quyền độc đảng.

Lãnh sự quán Việt Nam tại San Francisco đã không trả lời những câu hỏi liên quan đến phong trào dân chủ, nhưng một nhân viên lãnh sự có tên Le Lam đã lên tiếng như sau: "Tôi không hiểu tại sao những người khùng điên nầy lại hành động như thế"".

Trên đài TNT (Tiếng Nước Tôi) hôm tối thứ Ba, ông Trần Hùng và những người hoạt động đấu tranh khác tại địa phương đã bình luận rằng: "Đây là lần đầu tiên một phong trào đấu tranh dân chủ bí mật đã xuất hiện như là một sự thách thức trực diện với chế độ Hà Nội"

Bà Phạm Diễm Hương, 55 tuổi, chủ bút tờ báo song ngữ BN Magazine tại Sacramento cho biết cảm nghĩ của bà về "những người trẻ ở Việt Nam không được đi học, hay bị bán làm nô lệ tình dục ở xứ người, chúng tôi phải tranh đấu quyết liệt hơn để lấy lại đất nước".

Minh Thi, tên gọi của tiến sĩ Trần Diệu Chân trên Đài phát thanh TNT, cho biết mỗi ngày, hàng ngàn người đã tụ tập tại vườn hoa Mai Xuân Thưởng ở Hà Nội để biểu tình khiếu kiện. Theo các nhà dân chủ cho biết những người dân oan này đã bị đuổi khỏi công viên trong tuần nầy và nhà cầm quyền cố gắng ngăn chận những người lãnh đạo phong trào tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Nhà dân chủ Nguyễn Chính Kết, người đã ký tên trong bức thư gửi tổng thống Bush, cho biết ông là người đồng chủ tịch Liên Minh Dân Chủ và Nhân quyền cho VN, một tổ chức bao gồm nhiều chính đảng, kể cả khối 8406.

Trong cuộc phỏng vấn qua điện thoại vào hôm thứ Tư, từ Việt Nam, ông Nguyen, Giáo Sư Triết Học, đã nhận định về trang web của Bộ ngoại giao Hoa Kỳ cho rằng sự chà đạp nhân quyền tại Việt Nam đã giảm bớt, vì họ đã thả một số tù nhân chính trị trong năm qua, theo ông: "Đó chỉ là một đòn hỏa mù do nhà cầm quyền dựng lên, những người bất đồng quan điểm chính trị như tôi thì căn bản là bị cầm tù tại gia"

Qua người thông dịch, ông cho biết máy vi tính của ông bị tịch thu, ông bị bắt điều tra "12 tiếng đồng hồ mỗi ngày liên tiếp trong 3 tuần, cho đến khi tôi từ chối và cho họ biết rằng tôi không cần biết các anh sẽ làm gì tôi". Ông nói thêm: "Càng ngày càng có nhiều người nhập dòng đấu tranh."

"Hơn 80% trong số 83 triệu dân chúng sống ở vùng nông thôn, họ không được hưởng một lợi ích gì từ những tiến bộ kinh tế của Việt Nam. Khoảng cách giữa những người giàu và người nghèo càng ngày càng lớn so với 10 năm về trước".

Hàng ngàn nông dân đã bị những cán bộ tham nhũng chiếm đoạt đất đai bằng cách buộc họ phải bán rẻ, sau đó các cán bộ này bán lại cho các nhà đầu tư với số tiền lời kếch sù. Ông Nguyễn nhận định: "Ngoại trừ khi nào nhà cầm quyền có những hành động thiết thực nhằm giải quyết các vấn đề nầy, bằng không chúng tôi tiên đoán rằng trong tương lai rất gần, những người dân nầy sẽ nổi dậy".

Và đối với công nhân cũng vậy, ông Nguyễn nói: "Điều kiện làm việc của công nhân trong hãng xưởng thật tồi tệ, trong khi họ bị chủ nhân ngoại quốc chèn ép, nhà cầm quyền VN vẫn làm ngơ, không lên tiếng bênh vực".

Theo ông Nguyen, "trong quá khứ chưa hề có sự liên hệ mật thiết giữa thành phần trí thức và giới công nhân, nhưng hiện nay họ liên kết sức mạnh với nhau". Ông cho biết: "Những người Việt hải ngoại, đặc biệt là ở Cali đã đóng vai trò rất quan trọng trong phong trào dân chủ. Một trong những thủ đoạn chính của nhà cầm quyền là cắt nguồn sống của những người đấu tranh... Những người như tôi bị ngăn cấm làm việc, và những người Việt hải ngoại đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều về tài chánh."

"Người Việt ở Cali cũng đóng vai trò rất quan trọng trong việc vận động chính quyền Tây phương. Tính mạng của chúng tôi được an toàn là nhờ những chính quyền và giới truyền thông phương Tây biết đến phong trào dân chủ. Cách đây 5 hay 10 năm những người như chúng tôi chắc chắn đã bị tống giam và thủ tiêu ngay tức khắc, không hề ai biết đến.

Ông Nguyen kết luận: "Chúng tôi nhận thức được tự do không phải đương nhiên mà có. Chúng tôi sẽ giành được tự do bằng sự tranh đấu và bằng vào sinh mạng của chúng tôi".

Bài của ký giả Stephen Magagnini - Bee Staff Writer; Văn Hiền-Diễm Hương chuyển ngữ

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày 30 tháng Tư năm 1975 khép lại trang sử Việt của hai lực lượng dân tộc đối đầu nhau trong thế tương tranh quốc tế giữa tư bản và cộng sản. Thế tương tranh này kéo dài từ tranh chấp giữa hai triết thuyết xuất phát từ phương Tây – Duy Tâm và Duy Vật, đã làm nước ta tan nát. Việt Nam trở thành lò lửa kinh hoàng, anh em một bọc chém giết nhau trong thế cuộc đảo điên cạnh tranh quốc tế.
Galang là tên một đảo nhỏ thuộc tỉnh Riau của Indonesia đã được chính phủ nước này cho Cao ủy Tị nạn Liên Hiệp quốc sử dụng trong nhiều năm để người tị nạn Đông Dương tạm trú, trong khi chờ đợi được định cư ở một nước thứ ba. Trong vòng 17 năm, kể từ khi mở ra năm 1979 cho đến lúc đóng cửa vào năm 1996, Galang đã là nơi dừng chân của hơn 200 nghìn người tị nạn, hầu hết là thuyền nhân vượt biển từ Việt Nam và một số người Cam Bốt.
Hình ảnh thay cho ngàn lời nói, ghi nhận rõ "sự hấp hối" của chế độ Việt Nam Cộng Hòa, ghi lại cảnh hỗn loạn, sự hoảng hốt, nỗi lo sợ của dân chúng lũ lượt rời nơi đang sinh sống, đã bỏ nhà cửa trốn chạy trước khi VC tràn vào thành phố
Chúng ta liệu có thể đóng vai trò giúp đỡ những người nhập cư và tị nạn trong tương lai như là người Mỹ đã từng làm cho chúng ta không? Theo lời của Emma Lazarus, liệu chúng ta có nâng “... ngọn đèn bên cạnh cánh cửa vàng” cho “... kẻ bão táp, người vô gia cư ... người mệt mỏi, người nghèo khổ” không? Đối với chúng tôi, trong ngày 30 tháng 4 này, không có câu hỏi nào có ý nghĩa và tính quan trọng hơn câu hỏi này.
Khách đến Việt Nam ngày nay thấy nhiều nhà cao cửa rộng, xe chạy chật đường hơn xưa. Nhưng đa số người Việt Nam có vẻ không có cái nhu cầu dân chủ của người Myanmar hay người Hồng Kông. Hay là họ có, nhưng 20 năm chiến tranh đã làm họ mệt mỏi, xuôi xị chấp nhận chút đầy đủ vật chất, nhắm mắt với tương lai? Và Đảng Cộng sản Việt Nam có thể hy vọng người Việt sẽ ngoan ngoãn như người dân Bắc Hàn, không cần dự phần tự quyết cho tương lai của mình và con cháu mình?
Ngày 30/4 năm thứ 46 sau 1975 đặt ra câu hỏi: Còn bao nhiêu năm nữa thì người Việt Nam ở hai đầu chiến tuyến trong chiến tranh mới “hòa giải, hòa hợp” được với nhau để thành “Một Người Việt Nam”? Hỏi chơi vậy thôi chứ cứ như tình hình bây giờ thì còn mút mùa lệ thủy. Nhưng tại sao?
30 tháng Tư. Đó là ngày nhắc nhở chúng ta cần có dự tính cho tương lai. Vào năm 1975, ai có thể ngờ rằng sẽ có gần 2 triệu người Việt tại Hoa Kỳ nuôi dưỡng cuộc sống có ý nghĩa và đóng góp một cách đáng kể cho xã hội? Ai ngờ được rằng hiện đã có thế hệ người Mỹ gốc Việt thứ ba, thứ tư?
Tổng thống Joe Biden như một người thuyền trưởng, nắm con thuyền quốc gia giữa cơn bão dữ. Chỉ trong cơn sóng lớn mới thấy được khả năng người lèo lái. Những thách thức vẫn còn trước mặt, nhưng con thuyền quốc gia hứa hẹn sẽ đến được chân trời rộng mở. Sự lãnh đạo và phục vụ thầm lặng, bền đỗ cho quốc gia và người dân của tổng thống Joe Biden đã được chứng minh bằng kết quả hiển hiện trong 100 ngày vừa qua.
Ca sĩ Tina Turner, có lẽ ai cũng biết nhưng quá trình tìm đến đạo Phật, trở thành Phật tử và sự tinh tấn của cô ta chắc không nhiều người biết. Giáo lý đạo Phật đã vực dậy đời sống cá nhân cũng như sự nghiệp của cô ta từ hố thẳm đau khổ, thất vọng.
Một nhân vật còn sống sót sau thảm họa Lò sát sinh (Holocaust) và từng đoạt giải Nobel Hòa bình, Elie Wiesel, nói: "Sự đối nghịch của tình thương không phải là sự ghét bỏ, mà là sự dửng dưng. Sự dửng dưng khiến đối tượng thành vắng bóng, vô hình…"
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.