Cuộc chiến tư tưởng gian nan của CSVN

14/11/202208:51:00(Xem: 1675)
Bình luận chính trị

vn court


Ngoài mặt ai cũng tưởng đảng Cộng sản Việt Nam đang “sống hùng”, “sống mạnh”, nhưng bên trong lại đang lo tranh đấu chống cuộc chiến tư tưởng để bảo vệ chế độ. Có 10 lĩnh vực đang gây khó khăn cho nhà cầm quyền CSVN:

 

Thứ nhất, tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” tiếp tục gây mục rữa lực lượng 5.200.000 đảng viên đang sống chung với tham nhũng và suy thoái đạo đức, lối sống.

 

Thứ hai, đảng nhìn nhận đã có một số không nhỏ cán bộ, đảng viên không còn tin vào Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, và đường lối cai trị của đảng.

 

Thứ ba, sự chuyển biến trong phủ nhận Chủ nghĩa Cộng sản bắt nguồn từ cuộc nổi dậy của nhân dân Nga và các nước Xã hội Chủ nghĩa ở Đông Âu từ 1989 đến 1991 đã khiến đảng viên hoài nghi về chủ trương tiếp tục lấy Chủ nghĩa này làm nền tảng xây dựng đất nước của đảng CSVN.

 

Thứ bốn, tình trạng hoài nghi về Chủ nghĩa Cộng sản không còn hạn chế trong một thiểu số trí thức và người dân mà đã lan sang Lực lượng võ trang nhân dân, nồng cốt là Quân đội và Công an.

 

Thứ năm, bước sang lĩnh vực sáng tác Văn học và Nghệ thuật, hiện tượng có nhiều Tác phẩm và Nhà xuất bản mạnh dạn bỏ “xếp hàng sau lưng đảng” để tuyên truyền. Sự thay đổi này đã giúp các tác giả sống gần với người đọc và giới thưởng ngoạn hơn cũng là mối lo của Hội đồng Lý luận Trung ương và Ban Tuyên giáo đảng.

 

Thứ sáu, Đảng cũng thất bại đấu tranh chống các mạng xã hội hiện đang “sống hùng” và “sống mạnh” trong công tác truyền tải các Tác phẩm văn học, Nghệ thuật ngoài lề trên mạng, gây ảnh hưởng lớn đối với giới trẻ.

 

Thứ bảy, tình trạng ngại mua và đọc báo, tạp chí  đảng của cán bộ, đảng viên và người dân  trong thời gian qua cũng đang gây nhức nhối cho hai Ban Tuyen giáo và Dân vận về công tác dùng báo chí để tuyên truyền. Thậm chí như Tạp chí Cộng sản, cơ quan lý luận hàng đầu của Trung ương đảng và Nhật báo Nhân Dân, cơ quan ngôn luận chính thức của đảng, dù phát không, vẫn không có người học, hoặc rất ít.

 

Thứ tám, sự kiện người trẻ Việt Nam không còn tha thiết gia nhập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh để được đào tạo thành “hạt giống đỏ”, nối nghiệp cha anh vì lớp cha anh đang có nhiều gương xấu như tham nhũng, lợi ích nhóm và tranh giành quyền lợi.  

Thứ chín, càng ngày càng có nhiều người trẻ bỏ nước ra đi vì khao khát tự do, dân chủ và muốn có cuộc sống tốt đẹp hơn ở Việt Nam. Trong khi người Việt ở nước ngoài không muốn quay vế sống ở Việt Nam vì quyền con người không được tôn trọng.

 

Thứ mười, càng sống lâu đảng càng tham lam quyền lực để tiếp tục độc tài cai trị, một mình kiểm soát tự do tư tưởng, độc quyền báo chí và hưởng thụ trên sức lao động và hy sinh của người dân.

 

Tất cả những lực cản trên đây đã phản ảnh ngược với lời khoe của Tổng Bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng năm 2019 cho rằng: “Đất nước ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay. Hay: “Mây đen phủ lên toàn cầu nhưng mặt trời vẫn đang tỏa sáng ở Việt Nam”.

MẢNG ĐEN VĂN HỌC

Từ “lạc quan bốc đồng” của ông Trọng, những mảng đen đã hiện ra, đặc biệt trong lĩnh vực văn học-nghệ thuật. Trong bài viết phổ biến ngày 23/09/2021, Tuyên giáo thừa nhận trong “lĩnh vực văn hóa, nghệ thuật cũng có những biểu hiện tiêu cực ảnh hưởng không tốt đến dư luận xã hội.”

Tuyên giáo nói: “Do ảnh hưởng của mặt trái kinh tế thị trường nên nhiều văn nghệ sĩ đã tuyên truyền lối sống thực dụng, vị kỷ, thích hưởng thụ, coi trọng giá trị vật chất vào đối tượng thanh niên, sinh viên thông qua các hoạt động văn hóa, nghệ thuật giải trí, làm cho cái xấu, cái ác, phi nhân tính có dấu hiệu tăng lên rõ rệt.”

 
Vì vậy, bài báo cho biết: “Môi trường đạo đức và văn hóa lành mạnh bị đe dọa nghiêm trọng dẫn tới không ít thanh niên, sinh viên khủng hoảng tinh thần, mất phương hướng lựa chọn các giá trị, chuẩn mực sống và niềm tin của mình vào những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc.”

Tuyên giáo đích danh chỉ trích các Văn nghệ sỹ, những ngưởi đã tự cởi trói để thoát khỏi kìm kẹp tư tưởng của đảng.

Theo đó:

“Một số văn nghệ sĩ dễ dàng “chiều” theo thị hiếu của một bộ phận công chúng, tìm cách quảng bá những tác phẩm chống chế độ, xuyên tạc nhằm hạ uy tín lãnh đạo Đảng, Nhà nước, của một số lãnh tụ cách mạng tiền bối; cố tình tôn vinh những kẻ đã và đang chống lại, đi ngược đường lối cách mạng của Đảng, công cuộc đổi mới của đất nước dưới chiêu bài đấu tranh cho “dân chủ”, “nhân quyền”.

“Một số văn nghệ sĩ bất mãn với chế độ, thậm chí có những người trước đây vốn là những nhà văn cách mạng, đã từng có nhiều đóng góp tích cực cho nền văn học, nghệ thuật nước nhà nhưng bị các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị lôi kéo, kích động nên quay sang bôi nhọ, xuyên tạc lịch sử, phủ nhận những thành quả cách mạng của dân tộc.

“Một số văn nghệ sĩ lợi dụng tự do ngôn luận, tự do báo chí để xuyên tạc, hạ bệ những giá trị thiêng liêng của dân tộc, phủ nhận quan điểm Mác-Lênin về văn hóa-văn nghệ, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng, miêu tả cuộc chiến đấu giải phóng dân tộc của nhân dân ta như một cuộc nội chiến. Sự cố chấp của một số văn nghệ sĩ bất mãn với chế độ mà còn do sự móc nối, lôi kéo của các thế lực thù địch trong và ngoài nước đối với một số văn nghệ sĩ”.



Mặc dù không nêu tên để “ôm đũa cả nắm”, nhưng Tuyên giáo đã cáo buộc: “Theo thống kê của Bộ Công an, hiện nay ở nước ngoài có khoảng hơn 50 đài phát thanh và truyền hình có chương trình Việt ngữ, 429 báo, tạp chí, trên 40 nhà xuất bản tập trung tuyên truyền chống phá Đảng, Nhà nước ta. Hằng năm, có hơn 3.000 tài liệu chiến tranh tâm lý phá hoại tư tưởng được đưa vào Việt Nam bằng nhiều con đường khác nhau”. 

Cơ quan tuyên truyền của đảng còn tố cáo vu vơ rằng: “Một số văn nghệ sĩ, trí thức bị lợi dụng, lôi kéo vào hoạt động chống phá Đảng, Nhà nước trên lĩnh vực tư tưởng- văn hóa, phản bội Tổ quốc, chạy trốn ra nước ngoài để truyên truyền chống Đảng, Nhà nước ta; hay có những nhà văn, trí thức đã “tự diễn biến, tự chuyển hóa” thành những kẻ có quan điểm chống phá Đảng, Nhà nước và chế độ.”

Tuy nhiên, không thể phủ nhận ảnh hưởng của những ngòi bút đã thoát khỏi vòng vây của đảng, trong đó có sự đóng góp không nhỏ của báo chí và truyền thông ở nước ngoài của người Việt tị nạn.

TÁC ĐỘNG CỤ THỂ

 

Trong số những người bị cáo buộc sử dụng Văn học nghệ thuật để chống đảng, có Tổ chức Văn đoàn độc lập do Nhà văn Nguyên Ngọc đứng đầu cuộc vận đồng và Nhà xuất bản Tự Do, một thời có sự cộng tác tích cực của bà Phạm Đoan Trang, Tác giá nhiều sách Chính trị. Bà Trang hiện đang ngồi tù vì các hoạt động đấu tranh đòi dân chủ và tự do.

Nhà xuất bản Tự do nổi tiếng một thời năm 2019 sau khi tự ý xuất bàn 29 Tác phẩm Chính trị và Xã hội như “Cách làm Kách Mệnh”, “Phản kháng phi bạo lực”, “Chính trị bình dân”, “Bầu cử tự do và công bằng”, “Giải trình hiến pháp Việt Nam dân chủ 2021”, “Nhật ký một thằng hèn” v.v..

Tuyên giáo tố cáo: “Hoạt động bất chấp pháp luật của “nhà xuất bản tự do” cho thấy sự ngông cuồng của một hội nhóm có tham vọng dựng lên một đơn vị xuất bản ngoài lề để đối trọng với các nhà xuất bản chính thống, từ đó rắp tâm thực hiện những âm mưu đen tối.”

 

Do đó, Tuyên giáo chỉ thị các cấp cần: “Nâng cao vai trò lãnh đạo của Đảng, hiệu quả quản lý của Nhà nước trong lĩnh vực văn học, nghệ thuật. Sự lãnh đạo của Đảng, quản lý của Nhà nước là điều kiện tiên quyết đảm bảo hoạt động văn học, nghệ thuật đi đúng hướng.”

Lý do vì, Tuyên giáo đã nhìn thấy ảnh hưởng không nhỏ của Nhà Xuất bản Tự do khi nhìn nhận: “Những biểu hiện sai trái, lệch lạc trên lĩnh vực văn học, nghệ thuật có tác động không nhỏ đến tư tưởng, tình cảm của một bộ phận nhân dân trong thời gian qua, trong đó có giới trẻ. Có không ít người đã hoang mang, hoài nghi về lịch sử của dân tộc cũng như những thành quả cách mạng của nhân dân.”

Do đó, trong bài viết ngày 20/09/2021, báo Quân đội Nhân dân (QĐND) đã nói thẳng: “Văn học, nghệ thuật không thể đứng ngoài chính trị.”

Báo này viết: “Văn học, nghệ thuật chính thống của một chế độ xã hội bao giờ cũng phục tùng, phục vụ việc xây dựng và củng cố chế độ xã hội ấy. Cả trên phương diện lý luận và thực tiễn đã chứng minh rõ ràng: Văn học, nghệ thuật không thể đứng ngoài chính trị, không thể tách khỏi sự lãnh đạo của giai cấp cầm quyền. Đó là quy luật.”

Nhưng các văn nghệ sỹ “tự cởi trói” khỏi vòng cương tỏa của đảng đã nghĩ khác nên họ bị báo QĐND cay cú  tấn công: “ Thời gian qua, một số người biến chất hoạt động trên lĩnh vực văn học, nghệ thuật nước nhà được sự hà hơi, tiếp sức, kích động của các thế lực bên ngoài đã lớn tiếng kêu gọi và đòi văn học, nghệ thuật không phụ thuộc vào sự lãnh đạo của Đảng, đứng ngoài chế độ chính trị hiện hành (cho dù chính chế độ này đã mang lại cho họ những giá trị đích thực và họ đã, đang được hưởng). Vì thế, họ ra sức truyền bá các tác phẩm văn học, hội họa, những chương trình ca nhạc, phim ảnh có nội dung chống chế độ xã hội chủ nghĩa (XHCN), phủ nhận thành quả của cách mạng, phủ nhận Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Họ đề cao, cổ súy một số tác phẩm của những văn nghệ sĩ cực đoan, quá khích. Thậm chí, họ còn cho rằng, những tác phẩm này đã tạo nên "luồng gió mới" trong lĩnh vực báo chí, văn học, nghệ thuật nước ta và đã "tiên phong" thoát ra khỏi sự lãnh đạo của Đảng, thể hiện đúng tinh thần "văn nghệ mở".”

Chi tiết hơn QĐND còn “vạch áo cho người xem lưng” khi thừa nhận:Bên cạnh đó, một số kẻ đã cố tình bôi nhọ, đả kích các nhân vật, các nhà phê bình văn học có quan điểm chính thống; xuyên tạc cho rằng họ là những "bồi bút” cho Đảng, "con rối" trên diễn đàn văn chương... Điển hình trong đó có nhóm tự xưng “Ban vận động Văn đoàn Việt Nam độc lập”, phiến diện cho rằng: Văn học, nghệ thuật do Đảng lãnh đạo là thứ văn học, nghệ thuật minh họa nghị quyết, tô hồng thực tế theo chỉ đạo của Đảng. Thật đáng buồn hơn, khi có nhà văn, nhà thơ trưởng thành trong nền văn chương cách mạng dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhưng đã “mắc bệnh nặng” nên “mờ mắt”, phủ nhận chính những đứa con tinh thần của mình khi "loạn ngôn" cho rằng: Các tác phẩm văn học viết trong chiến tranh là những kiểu viết minh họa đầy chất “đặt hàng” của Đảng mà không phải viết do cảm xúc, do tình người của nhà văn. Do đó, những tác phẩm đó không có giá trị và phải có nhận thức mới để thoát khỏi sự can dự của Đảng.”

Như vậy rõ ràng Đảng và Nhà nước CSVN càng ngày càng bị cô lập trong cuộc chiến tư tưởng, đối kháng của hàng ngũ văn nghệ sỹ và người dân có quyết tâm không chịu để cho đảng kìm kẹp.

– Phạm Trần

(11/022)


Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
Trong bài viết sau đây, Henry Kissinger đã cảnh báo về một cuộc thế chiến mới có thể xảy ra và phương cách tốt nhất là tìm cách tạo cho Nga một cơ hội đàm phán trong danh dự. Ý kiến của Kissinger còn nhiều điểm chưa thuyết phục, cần được thảo luận sâu xa hơn...
Trong hơn ba năm - chính xác là 1,016 ngày - Trung Quốc đã đóng cửa với cả thế giới. Hầu hết sinh viên nước ngoài rời khỏi đất nước khi bắt đầu đại dịch. Khách du lịch đã ngừng đến tham quan. Các nhà khoa học Trung Quốc đã ngừng tham dự các hội nghị nước ngoài. Các giám đốc điều hành người nước ngoài bị cấm quay trở lại công việc kinh doanh của họ ở Trung Quốc. Vì vậy, khi Trung Quốc mở cửa biên giới vào ngày 8 tháng 1, từ bỏ những tàn tích cuối cùng của chính sách “không covid”, việc đổi mới tiếp xúc thương mại, trí tuệ và văn hóa sẽ có những hậu quả to lớn, mà phần nhiều là lành tính.
“Đến hẹn lại lên” là chuyện thông lệ, không có gì đặc biệt, nhưng lãnh đạo mà cũng chỉ biết làm đến thế thì dân lo. Chuyện này xẩy ra ở Việt Nam vào mỗi dịp cuối năm khi các cơ quan đảng và chính phủ tổng kết tình hình năm cũ để đặt kế hoạch cho năm mới. Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng, người có quyền lực cao nhất nước, cũng đã làm như thế. Nhưng liệu những điều ông Trọng nói có phản ảnh tình hình thực tế của đất nước, hay ông đã nói tốt để đồng hóa mặt xấu?
Người ta có thể thông cảm và thông hiểu thái độ nhẫn nhục của những người phụ nữ bị đè nén xuống tận đáy xã hội. Họ có cha già, mẹ yếu, con thơ phải chăm lo nên làm to chuyện e cũng chả đi đến đâu mà nhỡ “vỡ nồi cơm” thì khốn khổ cả nhà. Còn cả một tập đoàn lãnh đạo chỉ vì quyền lợi của bản thân và gia đình mà bán rẻ danh dự của cả một dân tộc thì thực là chuyện hoàn toàn không dễ hiểu...
Hai năm đã trôi qua kể từ cuộc bạo loạn ở Washington ngày 6 tháng 1, 2021, Donald Trump ngày càng cô đơn, ngày càng bị cô lập - giống như vở kịch King Lear của Shakespeare trong lâu đài của ông ở Florida. Sự giống nhau giữa họ gây ấn tượng với bất kỳ ai đọc bức chân dung dài về lễ Giáng sinh của cựu tổng thống trên Tạp chí New York. Đúng là Donald Trump chưa mất trí hoàn toàn, giống như Lear. Nhưng những điểm tương tự giữa họ không thể không nhìn ra: hai người đàn ông lớn tuổi, trước đây được bao bọc trong quyền lực, giờ không thể hiểu nỗi họ không còn là mặt trời xoay quanh các sự kiện thế giới.
Bài viết này sẽ đối chiếu câu chuyện Niêm Hoa Vi Tiếu trong Thiền Tông với một số Kinh trong Tạng Pali, để thấy Thiền Tông là cô đọng của nhiều lời dạy cốt tủy của Đức Phật. Tích Niêm Hoa Vi Tiếu kể rằng một hôm trên núi Linh Thứu, Đức Thế Tôn lặng lẽ đưa lên một cành hoa. Đại chúng ngơ ngác không hiểu, duy ngài Ma Ha Ca Diếp mỉm cười. Đức Phật nói: “Ta có Chánh pháp vô thượng, Niết bàn diệu tâm, thật tướng vô tướng, pháp môn vi diệu, bất lập văn tự, truyền ngoài giáo pháp, nay trao cho Ca Diếp.” Tích này không được ghi trong các Kinh
Việt Nam bước vào năm 2023 với những tín hiệu xấu về chính trị, dẫn đầu bằng cuộc cách chức hai Phó Thủ tướng Phạm Bình Minh và Vũ Đức Đam...
Hoa Kỳ và Việt Nam chính thức thiết lập quan hệ ngoại giao năm 1995, hai mươi năm sau khi cuộc chiến chấm dứt, khép lại một trang sử thù nghịch kéo dài nhiều thập niên trên chiến trường và chính trường ngoại giao. Cơ hội để Việt Nam và Hoa Kỳ nối lại quan hệ đã có không lâu sau khi cuộc chiến kết thúc, nhưng Hà Nội để mất cơ hội bắt tay với Washington vào những năm cuối thập niên 1970...
Tù Tây cũng bị hành cho tới bến, chứ đừng có mà tưởng bở nhá. Xin trích dẫn một câu, chỉ một câu thôi, trong Hồi Ký Hoả Lò của Thuợng Nghị Sĩ John McCain: "Họ đánh tôi dập vùi, đánh tôi bất tỉnh. Họ liên tục hăm dọa:“Mày sẽ không nhận được bất kỳ chữa trị thuốc men gì cho đến khi mày mở miệng.” Tây/Ta gì thì cũng chết bà với chúng ông ráo trọi!
Nếu cảm giác của tôi thường âm u trong những ngày cuối năm âm lịch, thì cảm giác đó, ngược lại, bừng sáng, háo hức, tò mò, trong những ngày cuối năm dương lịch. Nhìn lại những gì đã xảy ra, vô số những sự kiện quan trọng, hoặc sẽ trở thành quan trọng, trong năm qua, thường xuyên đưa ra nhiều câu hỏi, khiến những câu trả lời trở thành nhiều nỗ lực tìm hiểu tài liệu, suy đoán hậu quả, thánh thức bản thân, và có lẽ, dẫn đầu là niềm vui lạc quan. Những năm gần đây, tôi hầu như quyết định, chỉ có lạc quan mới có thể đi qua một thế giới đương đại, phức tạp giữa đúng và sai, hỗn loạn giữa chính trị và cách sống hàng ngày. Có lẽ, lạc quan, không phải để chống đối thú tính vì chẳng bao giờ con người có thể thắng được, là cách dẫn đưa thú tính đến những nơi bớt dơ bẩn và man rợ
Thầy THÍCH PHÁP HÒA sẽ có buổi thuyết pháp tại chùa Bảo Quang vào thứ bẩy ngày 22 tháng 4 năm 2023, lúc 2 giờ chiều
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.