Hôm nay,  

Nhận Xét Sơ Khởi Về Nhân Sự Mới Của Đảng CSVN

03/02/202118:35:00(Xem: 4796)

Lời giới thiệu: Sau Đại hội XIII của đảng CSVN kết thúc ngày 1/2/2021, một Danh sách lãnh đạo mới của Bộ Chính trị 18 người đã được công bố. Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư hai khóa XI và XII đã được bầu giữ thêm nhiệm kỳ thứ ba, nhưng chức Chủ tịch nước vẫn bỏ ngỏ, chở sau khi có Quốc hội mới vào tháng 5/2021. Thành phần Chính phủ mới cũng phải đợi vì Quốc hội là cơ quan bổ nhiệm Chủ tịch nước và chấp thuận Danh sách Nội các do Chủ tịch nước đề nghị.
Chúng tôi trân trọng giới thiệu với Bạn đọc những “nhận xét sở khởi về thánh phần lãnh đạo mới trong đảng CSVN” của Giáo sư ngoại hạng (Professor Emeritus), Tiến sỹ Nguyễn Mạnh Hùng, người từng giảng dậy nhiều năm về Quan hệ Quốc tế tại Đại học George Mason, gần Thủ đô Hoa Thịnh Đốn.

(Phạm Trần)

*************


Giáo sư Hùng viết: “Môt cách khái quát, có bốn điều đáng để ý về Đại Hội Đảng Công Sản Việt Nam lần thứ 13.

Thư nhất, so với các Đại hội trước, Đai hội 13 họp trong môt bầu không khí tương đôi bí mật và êm ả. Không có nhiều rò rỉ tin tức, không có những kiến nghi, không có thư ngỏ hay góp ý gửi lãnh đạo, và cũng ít có những chỉ trích, tô cáo và tranh chấp ôn ào qua phuơng tiện truyền thông xã hội. Điều này cho thây Đảng Công sản Việt Nam đã kiểm soát chặt chẽ được tình hình an ninh trong nước và thành công trong việc làm suy yếu lực lượng chống đối.

Thư hai, cơ chế quyệt định ở thương tầng đã chuyển từ hình thức “nhất thể hóa” (gộp chưc vụ Tổng bí thư và Chủ tich nước thành một) để trở lại cơ chế “tứ trụ” gồm Tổng bí thư, Chủ tịch nước, Thủ tướng, và Chủ tịch Quốc Hội. Cơ chê này tạo ra thế cân bằng quyền lực tương đối, đòi hỏi mặc cả và đồng thuận nhưng đồng thời cũng tạo ra khó khăn cho viêc làm quyết định nhanh, kín đáo, quyết liệt, và táo bạo. Với cơ chê này, việc cải tổ chính trị, thay đổi thế chế sẽ gặp hai trở ngại chính. Đó là sự cứng nhắc cùa ý thức hệ và thiếu vắng một người có đủ quyền lực và khả năng cải tô chính trị một cách dứt khoát như Tưởng Kinh Quốc ở Đài Loan, Khrushchev và Gorbachev ở Nga Xô.

Thư ba, trong danh sách tứ trụ lần này không có đại diện của miền Nam. Như vậy, nguyên tắc phân chia quyền lực dựa vào địa phương không còn được tôn trọng.

Thư tư, ông Nguyễn Phú Trọng được bàu làm Tổng bi thư Đảng cho nhiệm kỳ 3 sau khi đã vượt qua hai “trường hợp đặc biệt,” lần trươc, năm 2016, về hạn tuổi, lân này, năm 2021, về giới hạn hai nhiệm kỳ. Điều này có nghĩa là hiện nay Tổng bí thư Trọng là ngươi có nhiều thực quyền nhất và chưa thể thay thế được.

Mặt khác, người ta cũng thấy:

Ông Trần Quốc Vượng, Thường trực ban Bí thư ban Châp hành Đảng Công Sản Việt Nam và Phó Ban Chỉ đạo Trung Uong, phòng, chông tham nhũng, ngươi làm viêc sát cánh vơi ông Trong trong chiến dịch “đốt lò” đánh tham nhũng, và được coi như môt ưng cử viên sáng giá để kê vị ông Trọng ở chưc Tổng bí thư Đảng, đã không đươc hưởng quy chế “trương hợp đăc biêt” về tuổi tác và bị loại khỏi danh sách của cả Bô Chính trị lẫn ban Chấp hành Trung Uong khóa 13.



Tổng bi thư Trọng, như vậy, đã thất bại trong việc tìm và gây dựng cho người thừa kế mình. Ở Trung Quốc, Đặng Tiểu Bình phải trải nghiệm qua hai đời Tổng bí thư (Hồ Diệu Bang và Triệu Tư Dương) mơi tìm thấy Giang Trạch Dân. Ở Việt Nam, ông Trọng đã không gây dựng đươc cho Đinh Thế Huynh và Trần Đức Vượng. Liệu ông có tìm được ngươi thư 3?

Trong Bộ Chính Trị mới, ông Trọng đã cất nhắc được một số công sư viên thân tín hoặc đã từng làm việc dưới quyền chỉ huy trực tiếp của ông ở trong Ban Chỉ đạo Trung ương phòng, chông tham nhũng.

Gốc chuyên môn của các ủy viên Bộ chính trị cho thây môt số mục tiêu quan trọng của Đảng trong những năm tháng sắp tới. Đó là tiếp tục “đôt lò” chống tham nhũng, chỉnh đốn và thanh lọc đảng viên về ý thức hệ công sản, bảo đảm ổn định chính trị chống diễn biến hòa bình và tư diễn biến, và phát triển kinh tế.

Gốc phòng, chống tham nhũng gồm có các ủy viên Phạm Minh Chính, Võ văn Thưởng, Lương Cường, Nguyễn Hòa Bình, Trần Thanh Mẫn.

Gốc tuyên giáo/lý luận trung ương có: Võ Văn Thưởng và Nguyễn Xuân Thắng.

Gốc công an/nôi chính gồm: Phạm Minh Chính, Phan Đình Trạc, Nguyễn Hòa Bình.

Gốc kinh tế có: Nguyễn Xuân Phúc, Vương Đình Huệ, Nguyễn Xuân Thắng, Trần Tuấn Anh, Đinh Tiến Dũng.

Bô Chinh trị khóa 13 có một hạt giống đỏ” mới: ông Trần Tuấn Anh, con cựu Chủ tich nươc Trần Đúc Lương. Hiện là Bô trương Công Thương, ông Anh vào bô Chính Trị để đươc vun đắp cho những chưc vụ cao hơn. Vơi kinh nghiêm cả vê ngoại giao lẫn kinh tê, ông là ứng cư viên sáng giá cho chức Bộ trương Ngoai giao nêu ông Phạm Bình Minh đươc chuyên sang giữ môt chưc vụ khác sau khi đã làm tròn nhiệm vụ nâng cao úy tín ngoại giao của Việt Nam, và xử lý việc tao cân bằng giưa Hoa Kỳ và Trung Quôc.

Ông Phạm Minh Chính xuất hiện như một ngôi sao sáng. Vơi tư cách là Trưởng ban Tô chức Trung ương, ông có nhiệm vụ giúp đảng tô chưc cán bộ và bố trí nhân sự, đồng thời tao cho mình một số ngươi ủng hộ ở trong đảng. Có thể vì thê mà từ đứng thứ 9 trong Bộ Chính trị khóa XII ông vọt lên đứng thứ 3 chỉ sau Tổng bí thư Trong vả Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc trong Bô Chính tri mới. Ngươi ta cho rằng ông Chính sẽ thay thế ông Phúc làm Thủ Tướng khi ông Phúc đươc đôn lên làm Chủ Tịch nươc. Nêu ông Chính thành công trong cương vị Thủ Tương và thu phục đươc công sự viên, ông sẽ có nhiều triển vọng thay thế ông Trọng làm Tổng bí thư Đảng khi ông Trọng ra đi. Hơn nữa, nêu ông Trọng muốn, ông có thể gây dựng cho ông Chính đê sau ông, ông Chính có thê kiêm nhiêm luôn chưc Tổng bí thư để trở lại cơ chế nhất thể hóa ở thượng tầng lãnh đạo.”


Nguyễn Mạnh Hùng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi đối với cha mẹ có thể cung kính mà vui vẻ, mới là tận Hiếu. Chữ “Kính” nhấn mạnh việc không để xảy ra sơ suất dù rất nhỏ, phụng dưỡng cha mẹ già xuất phát từ nội tâm, với khuôn mặt vui vẻ, mới có thể nói là “Hiếu.” Người già không khác những đứa trẻ, nhiều khi hay tủi thân, hờn dỗi và dễ phiền muộn. Con cái có thể cho cha mẹ ăn uống, hầu hạ cha mẹ khuya sớm nhưng rất khó biết đến nỗi buồn của cha mẹ lúc về già.
Giáo hội xin tán thán tinh thần hộ đạo và tu đạo của quí Thiện nam Tín nữ trong hoàn cảnh tai ương đầy kinh hãi hiện nay. Tất cả năng lực và công đức lớn lao này của người đệ tử, chúng con xin dâng lên cúng dường đức Thế Tôn trong ngày Đản sinh. Hàng trăm ngàn trái tim, hàng vạn ngàn bàn tay siết chặt giữa những thương đau tràn ngập của nhân loại, chúng con nguyện quán chiếu thật sâu sự khổ nạn hiện nay để kiên nhẫn mà vượt qua.
Có lẽ cả Trung Cộng lẫn Hoa Kỳ đều không mong muốn việc khơi mào cho một cuộc xung đột vũ trang, nhưng trước thái độ xác quyết của tổng thống Joe Biden, Trung Cộng hiểu rằng họ đang đối đầu với một đối thủ nguy hiểm gấp bội lần so với những năm qua.
Với chế độ độc đảng toàn trị hiện hành, với bộ máy tam trùng hiện tại, với văn hoá tham nhũng hiện nay, và với chủ trương cấm tự do báo chí cố hữu … thì chuyện sống được bằng lương mãi mãi chỉ là một kỳ vọng xa vời. Vô phương thực hiện!
Hội nghị Paris là một quá trình đàm phán giữa Hoa Kỳ và Bắc Việt kể từ ngày 13 tháng 5 năm 1968, sau ngày 25 tháng 1 năm 1969 có thêm Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và Mặt trận Dân tộc Giải phóng Miền Nam (MTGPMN) tham gia. Ngoài 202 phiên họp chính thức của bốn bên, còn có thêm 24 cuộc mật đàm khác giữa Henry Kissinger và Lê Đức Thọ, Xuân Thủy. Cuối cùng, hội nghị kết thúc sau bốn năm chín tháng và bốn bên chính thức ký kết Hiệp định Paris để chấm dứt chiến tranh và lập lại hòa bình ở Việt Nam vào ngày 27 tháng 1 năm 1973.
Ngày 30 tháng Tư năm 1975 khép lại trang sử Việt của hai lực lượng dân tộc đối đầu nhau trong thế tương tranh quốc tế giữa tư bản và cộng sản. Thế tương tranh này kéo dài từ tranh chấp giữa hai triết thuyết xuất phát từ phương Tây – Duy Tâm và Duy Vật, đã làm nước ta tan nát. Việt Nam trở thành lò lửa kinh hoàng, anh em một bọc chém giết nhau trong thế cuộc đảo điên cạnh tranh quốc tế.
Galang là tên một đảo nhỏ thuộc tỉnh Riau của Indonesia đã được chính phủ nước này cho Cao ủy Tị nạn Liên Hiệp quốc sử dụng trong nhiều năm để người tị nạn Đông Dương tạm trú, trong khi chờ đợi được định cư ở một nước thứ ba. Trong vòng 17 năm, kể từ khi mở ra năm 1979 cho đến lúc đóng cửa vào năm 1996, Galang đã là nơi dừng chân của hơn 200 nghìn người tị nạn, hầu hết là thuyền nhân vượt biển từ Việt Nam và một số người Cam Bốt.
Hình ảnh thay cho ngàn lời nói, ghi nhận rõ "sự hấp hối" của chế độ Việt Nam Cộng Hòa, ghi lại cảnh hỗn loạn, sự hoảng hốt, nỗi lo sợ của dân chúng lũ lượt rời nơi đang sinh sống, đã bỏ nhà cửa trốn chạy trước khi VC tràn vào thành phố
Chúng ta liệu có thể đóng vai trò giúp đỡ những người nhập cư và tị nạn trong tương lai như là người Mỹ đã từng làm cho chúng ta không? Theo lời của Emma Lazarus, liệu chúng ta có nâng “... ngọn đèn bên cạnh cánh cửa vàng” cho “... kẻ bão táp, người vô gia cư ... người mệt mỏi, người nghèo khổ” không? Đối với chúng tôi, trong ngày 30 tháng 4 này, không có câu hỏi nào có ý nghĩa và tính quan trọng hơn câu hỏi này.
Khách đến Việt Nam ngày nay thấy nhiều nhà cao cửa rộng, xe chạy chật đường hơn xưa. Nhưng đa số người Việt Nam có vẻ không có cái nhu cầu dân chủ của người Myanmar hay người Hồng Kông. Hay là họ có, nhưng 20 năm chiến tranh đã làm họ mệt mỏi, xuôi xị chấp nhận chút đầy đủ vật chất, nhắm mắt với tương lai? Và Đảng Cộng sản Việt Nam có thể hy vọng người Việt sẽ ngoan ngoãn như người dân Bắc Hàn, không cần dự phần tự quyết cho tương lai của mình và con cháu mình?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.