Hôm nay,  

Nhận Xét Sơ Khởi Về Nhân Sự Mới Của Đảng CSVN

03/02/202118:35:00(Xem: 4800)

Lời giới thiệu: Sau Đại hội XIII của đảng CSVN kết thúc ngày 1/2/2021, một Danh sách lãnh đạo mới của Bộ Chính trị 18 người đã được công bố. Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư hai khóa XI và XII đã được bầu giữ thêm nhiệm kỳ thứ ba, nhưng chức Chủ tịch nước vẫn bỏ ngỏ, chở sau khi có Quốc hội mới vào tháng 5/2021. Thành phần Chính phủ mới cũng phải đợi vì Quốc hội là cơ quan bổ nhiệm Chủ tịch nước và chấp thuận Danh sách Nội các do Chủ tịch nước đề nghị.
Chúng tôi trân trọng giới thiệu với Bạn đọc những “nhận xét sở khởi về thánh phần lãnh đạo mới trong đảng CSVN” của Giáo sư ngoại hạng (Professor Emeritus), Tiến sỹ Nguyễn Mạnh Hùng, người từng giảng dậy nhiều năm về Quan hệ Quốc tế tại Đại học George Mason, gần Thủ đô Hoa Thịnh Đốn.

(Phạm Trần)

*************


Giáo sư Hùng viết: “Môt cách khái quát, có bốn điều đáng để ý về Đại Hội Đảng Công Sản Việt Nam lần thứ 13.

Thư nhất, so với các Đại hội trước, Đai hội 13 họp trong môt bầu không khí tương đôi bí mật và êm ả. Không có nhiều rò rỉ tin tức, không có những kiến nghi, không có thư ngỏ hay góp ý gửi lãnh đạo, và cũng ít có những chỉ trích, tô cáo và tranh chấp ôn ào qua phuơng tiện truyền thông xã hội. Điều này cho thây Đảng Công sản Việt Nam đã kiểm soát chặt chẽ được tình hình an ninh trong nước và thành công trong việc làm suy yếu lực lượng chống đối.

Thư hai, cơ chế quyệt định ở thương tầng đã chuyển từ hình thức “nhất thể hóa” (gộp chưc vụ Tổng bí thư và Chủ tich nước thành một) để trở lại cơ chế “tứ trụ” gồm Tổng bí thư, Chủ tịch nước, Thủ tướng, và Chủ tịch Quốc Hội. Cơ chê này tạo ra thế cân bằng quyền lực tương đối, đòi hỏi mặc cả và đồng thuận nhưng đồng thời cũng tạo ra khó khăn cho viêc làm quyết định nhanh, kín đáo, quyết liệt, và táo bạo. Với cơ chê này, việc cải tổ chính trị, thay đổi thế chế sẽ gặp hai trở ngại chính. Đó là sự cứng nhắc cùa ý thức hệ và thiếu vắng một người có đủ quyền lực và khả năng cải tô chính trị một cách dứt khoát như Tưởng Kinh Quốc ở Đài Loan, Khrushchev và Gorbachev ở Nga Xô.

Thư ba, trong danh sách tứ trụ lần này không có đại diện của miền Nam. Như vậy, nguyên tắc phân chia quyền lực dựa vào địa phương không còn được tôn trọng.

Thư tư, ông Nguyễn Phú Trọng được bàu làm Tổng bi thư Đảng cho nhiệm kỳ 3 sau khi đã vượt qua hai “trường hợp đặc biệt,” lần trươc, năm 2016, về hạn tuổi, lân này, năm 2021, về giới hạn hai nhiệm kỳ. Điều này có nghĩa là hiện nay Tổng bí thư Trọng là ngươi có nhiều thực quyền nhất và chưa thể thay thế được.

Mặt khác, người ta cũng thấy:

Ông Trần Quốc Vượng, Thường trực ban Bí thư ban Châp hành Đảng Công Sản Việt Nam và Phó Ban Chỉ đạo Trung Uong, phòng, chông tham nhũng, ngươi làm viêc sát cánh vơi ông Trong trong chiến dịch “đốt lò” đánh tham nhũng, và được coi như môt ưng cử viên sáng giá để kê vị ông Trọng ở chưc Tổng bí thư Đảng, đã không đươc hưởng quy chế “trương hợp đăc biêt” về tuổi tác và bị loại khỏi danh sách của cả Bô Chính trị lẫn ban Chấp hành Trung Uong khóa 13.



Tổng bi thư Trọng, như vậy, đã thất bại trong việc tìm và gây dựng cho người thừa kế mình. Ở Trung Quốc, Đặng Tiểu Bình phải trải nghiệm qua hai đời Tổng bí thư (Hồ Diệu Bang và Triệu Tư Dương) mơi tìm thấy Giang Trạch Dân. Ở Việt Nam, ông Trọng đã không gây dựng đươc cho Đinh Thế Huynh và Trần Đức Vượng. Liệu ông có tìm được ngươi thư 3?

Trong Bộ Chính Trị mới, ông Trọng đã cất nhắc được một số công sư viên thân tín hoặc đã từng làm việc dưới quyền chỉ huy trực tiếp của ông ở trong Ban Chỉ đạo Trung ương phòng, chông tham nhũng.

Gốc chuyên môn của các ủy viên Bộ chính trị cho thây môt số mục tiêu quan trọng của Đảng trong những năm tháng sắp tới. Đó là tiếp tục “đôt lò” chống tham nhũng, chỉnh đốn và thanh lọc đảng viên về ý thức hệ công sản, bảo đảm ổn định chính trị chống diễn biến hòa bình và tư diễn biến, và phát triển kinh tế.

Gốc phòng, chống tham nhũng gồm có các ủy viên Phạm Minh Chính, Võ văn Thưởng, Lương Cường, Nguyễn Hòa Bình, Trần Thanh Mẫn.

Gốc tuyên giáo/lý luận trung ương có: Võ Văn Thưởng và Nguyễn Xuân Thắng.

Gốc công an/nôi chính gồm: Phạm Minh Chính, Phan Đình Trạc, Nguyễn Hòa Bình.

Gốc kinh tế có: Nguyễn Xuân Phúc, Vương Đình Huệ, Nguyễn Xuân Thắng, Trần Tuấn Anh, Đinh Tiến Dũng.

Bô Chinh trị khóa 13 có một hạt giống đỏ” mới: ông Trần Tuấn Anh, con cựu Chủ tich nươc Trần Đúc Lương. Hiện là Bô trương Công Thương, ông Anh vào bô Chính Trị để đươc vun đắp cho những chưc vụ cao hơn. Vơi kinh nghiêm cả vê ngoại giao lẫn kinh tê, ông là ứng cư viên sáng giá cho chức Bộ trương Ngoai giao nêu ông Phạm Bình Minh đươc chuyên sang giữ môt chưc vụ khác sau khi đã làm tròn nhiệm vụ nâng cao úy tín ngoại giao của Việt Nam, và xử lý việc tao cân bằng giưa Hoa Kỳ và Trung Quôc.

Ông Phạm Minh Chính xuất hiện như một ngôi sao sáng. Vơi tư cách là Trưởng ban Tô chức Trung ương, ông có nhiệm vụ giúp đảng tô chưc cán bộ và bố trí nhân sự, đồng thời tao cho mình một số ngươi ủng hộ ở trong đảng. Có thể vì thê mà từ đứng thứ 9 trong Bộ Chính trị khóa XII ông vọt lên đứng thứ 3 chỉ sau Tổng bí thư Trong vả Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc trong Bô Chính tri mới. Ngươi ta cho rằng ông Chính sẽ thay thế ông Phúc làm Thủ Tướng khi ông Phúc đươc đôn lên làm Chủ Tịch nươc. Nêu ông Chính thành công trong cương vị Thủ Tương và thu phục đươc công sự viên, ông sẽ có nhiều triển vọng thay thế ông Trọng làm Tổng bí thư Đảng khi ông Trọng ra đi. Hơn nữa, nêu ông Trọng muốn, ông có thể gây dựng cho ông Chính đê sau ông, ông Chính có thê kiêm nhiêm luôn chưc Tổng bí thư để trở lại cơ chế nhất thể hóa ở thượng tầng lãnh đạo.”


Nguyễn Mạnh Hùng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Các cuộc xung đột giữa Do Thái với Palestine cùng khối Ả Rập là vấn đề nan giải cho Hoa Kỳ lẫn thế giới bởi Do Thái không hề nhượng bộ, luôn có những hành động cứng rắn và trả đũa tàn bạo. Cuộc xung đột hiện nay xảy ra khi Do Thái trục xuất sáu gia đình Palestine tại Đông Jerusalem, là điều mà Do Thái từng bước thực hiện với người dân Palestine từ nhiều năm qua.
Tôi yêu những nông dân thôn Hoành, tôi yêu những nông dân Dương Nội. Yêu cái hồn của đất – nơi con người đang phải đối mặt với phong ba bão táp; nơi con người bước trên nghịch cảnh bằng sự cao quý và khí phách của riêng mình. Tôi có một niềm tin vững chắc rằng lòng tử tế và sự dũng cảm của họ sẽ lan toả và lan rộng.
Từ Văn phòng Viện Tăng Thống, tuy chỉ tồn tại trên danh nghĩa, trong phận sự bảo trì ấn tín của Viện Tăng Thống, kế thừa tâm nguyện của Đức Đệ Ngũ Tăng Thống qua phú chúc di ngôn của Ngài trước ngày thị tịch; chúng tôi trên nương tựa uy đức Tăng già và đạo lực gia trì của Chư tôn Trưởng lão, kính gởi đến Chư tôn Hòa Thượng, Chư Thượng tọa, Đại đức Tăng-già nhị bộ, cùng tất cả bốn chúng đệ tử, tâm nguyện Bồ-đề được thể hiện qua các kỳ họp đã nêu, ước mong tất cả bằng Bồ-đề nguyện và Bồ-đề hành, bằng đức lực, trí lực, và tài lực, với hằng tâm và hằng sản, đồng tâm nhất trí góp phần công đức vào sự nghiệp hoằng pháp lợi sanh mà Chư Thánh Đệ tử, Lịch đại Tổ sư, bằng hùng lực và trí tuệ, bằng từ bi và nhẫn nhục, khoan dung, trải qua vô vàn gian nan chướng duyên trở ngại, đã mang ngọn đèn chánh pháp đến những nơi tăm tối, cho những ai có mắt để thấy, dựng dậy những gì đã sụp đổ, dựng đứng những gì đang nghiêng ngả.
Ngày Phật đản sanh là ngày vui, ngày thiêng liêng và trọng đại của nhân loại. Dù là với truyền thống nào, tông môn pháp phái nào, dù ở quốc độ nào… Người con Phật cũng đều hoan hỷ và thanh tịnh thân tâm để tưởng niệm đức Phật.
Thì tôi cũng nói cho hết lẽ như thế. Chớ bao nhiêu lương dân ở Văn Giang, Dương Nội, Thủ Thiêm, Lộc Hưng… đang sống yên lành mà Đảng & Nhà Nước còn có thể nhẫn tâm biến họ thành những đám dân oan (vật vã khắp nơi) thì cái chính phủ hiện hành có xá chi đến những khúc ruột thừa ở Cambodia.
Bàn về kinh tế không thể không nhắc đến tiền. Tiền không mua được hạnh phúc nhưng không có tiền thì…đói. Tiền mang lại tự do (có tiền mua tiên) hay biến con người thành nô lệ đồng tiền. Con nít lên 3 đã biết tiền dùng để mua bánh kẹo, vậy mà các kinh tế gia giờ này vẫn không đồng ý chuyện tiền để làm chi!
Sau ngày 30/4/1975, nếu phe chiến thắng đã có những chính sách mang lại sự hoà giải quốc gia, đối xử nhân bản với bên thua trận, thay vì cải tạo học tập, càn quét và thiêu huỷ văn hoá miền Nam, đánh tư sản mại bản, thì đã không có hàng triệu người bỏ nước ra đi và người Việt sẽ chẳng mấy ai còn nhớ đến một đất nước của quá khứ, tuy chưa hoàn toàn tự do dân chủ nhưng so với Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam thì người dân đã được tự do hơn bây giờ rất nhiều.
Tất nhiên phải “thành công” vì đảng một mình một chợ, không có ai cạnh tranh hay đòi chia phần. Nhưng việc đảng chọn cho dân bầu chỉ để tuyên truyền cho phương châm “ý đảng lòng dân”, trong khi người dân không có lựa chọn nào khác mà buộc phải đi bỏ phiếu để tránh bị làm khó trong cuộc sống.
Âm nhạc dễ đi vào lòng người, với hình bóng mẹ, qua lời ca và dòng nhạc, mỗi khi nghe, thấm vào tận đáy lòng. Trước năm 1975, có nhiều ca khúc viết về mẹ. Ở đây, tôi chỉ đề cập đến những ca khúc tiêu biểu, quen thuộc đã đi vào lòng người từ ngày sống trên quê hương và hơn bốn thập niên qua ở hải ngoại.
Những bà mẹ Việt xưa nay rất chơn chất thật thà, rất đơn sơ giản dị cả đời lo cho chồng con quên cả thân mình. Sử Việt nghìn năm đương đầu với giặc Tàu, trăm năm chống giặc Tây. Những bà mẹ Việt bao lần âm thầm gạt lệ tiễn chồng con ra trận, người đi rất ít quay về. Những bà mẹ âm thầm ôm nỗi đau, nỗi nhớ thương da diết.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.