Hôm nay,  

Tạ Ơn Mảnh Đất Hứa Của Người Di Dân

25/11/202011:43:00(Xem: 4764)
Pic 1 Murphy
Nữ Dân biểu Stephanie Murphy(Đặng Thị Ngọc Dung)

Pic 2 tram-nguyen
Nữ Dân biểu Trâm Nguyễn

Pic 3 Thai my linh
Nữ Dân biểu Thái Mỹ Linh

Pic 4 Bee nguyen
Nữ Dân biểu Bee Nguyễn

Pic 5 Nguyen.Rochelle.372
Nữ Dân biểu Rochelle Nguyễn

Qua bao nhiêu mùa lễ Tạ Ơn trên đất Hoa Kỳ, năm nào tôi cũng thầm tạ ơn đất nước này đã cho tôi một nếp sống tự do, một mái nhà ấm cúng dung dưỡng gia đình tôi từ ngày tôi rời Việt Nam. Năm nay là lần đầu tiên tôi nghĩ mình nên trải lòng biết ơn sâu xa này xuống mà nói thành lời. Nguyên nhân chính có lẽ vì biến cố đại dịch và sự mâu thuẫn chính trị của nước Mỹ tác động mạnh đến tôi và cuộc sống của triệu triệu người dân. 

Đã có bao người di dân đến đất nước này lập nghiệp đã và đang cám ơn đất nước này trước tôi từng giờ, từng phút. Tôi xin đất nước này nhận thêm một đoá hoa xanh màu lá còn tươi nhựa nguyên cắm xuống đất nước tự do đầy cơ hội cho những người di dân .

Tôi ít khi nào nghĩ mình được hãnh diện khi làm 1 người tị nạn trên mảnh đất màu mỡ những văn hoá và ngôn ngữ này. Thế mà mặc cảm thua kém của ngày xa xưa phai nhạt dần cho đến ngày hôm nay sau một thay đổi lớn xảy ra trên chính trường đã làm tôi phải suy ngẫm và cảm thấy tự hào cho chính mình và các người tị nạn Việt Nam nói riêng và những người di dân da màu nói chung. Điều khiến tôi tràn đầy hạnh phúc là tiếng nói và vị trí của người thiểu số da màu đã, đang, rồi sẽ được vang xa cùng được lắng nghe một cách chú trọng và đúng đắn.  

Con số đại diện của các vị dân cử người Việt ở Hoa Kỳ và khắp nơi trên thế giới càng lúc càng tăng. Đặc biệt là vị trí của người phụ nữ Việt Nam trên chính trường ngày càng rõ nét. Ai cũng biết bao lâu này Quận Cam là nơi đông đảo người Việt ngụ cư và cũng là nơi có nhiều vị dân cử Việt Nam được bầu lên. Lá phiếu của người Việt từ lâu đã là sức mạnh của tiếng nói và quyền lợi của chúng ta ở bất cứ nơi nào mình sinh sống. Qua bao thăng trầm, các ứng cử người Việt lần lượt thay nhau đảm nhận các chức vụ hành chánh và dân cử trong các nhiệm kỳ bầu cử. Lớp người trẻ lớn lên, có học và nhiều tâm huyết ra ứng cử đông đến bất ngờ. Ngạc nhiên hơn cả là Phụ Nữ Việt xuất hiện trong danh sách ứng cử năm 2020 ở Mỹ đặc biệt gây chú ý và đã thắng cử với các con số dẫn đầu đã khiến tôi kinh ngạc. Năm phụ nữ Việt Nam đã tái đắc cử ở nhiệm kỳ thứ hai trong các  chức vụ dân cử như Dân Biểu Hạ Viện và Dân Biểu Tiểu Bang đã là một vinh dự hiếm có cho cộng đồng người Việt hải ngoại. 

Bà Stephanie Murphy (Đặng Thị Ngọc Dung), tái đắc cử chức Dân Biểu Hạ Viện Hoa Kỳ tại Địa Hạt 7 của tiểu bang Florida. Nữ Luật sư Trâm Nguyễn, giữ ghế Dân Biểu Tiểu Bang Massachusetts địa hạt 18 và tái đắc cử nhiệm kỳ thứ hai. Dược Sĩ Thái Mỹ Linh cũng tái đắc cử Dân Biểu Tiểu Bang Washington, Hạt 41, Quận King. Cô Bee Nguyễn không có đối thủ tại Georgia và tái đắc cử chức vụ Dân Biểu Tiểu Bang ở Hạt 89. Luật Sư Rochelle Nguyễn bỏ xa đối thủ để tái đắc cử chức Dân Biểu Tiểu Bang Nevada, Hạt 19. 

Ngoài ra, ở California, Cựu Thượng Nghị Sĩ Tiểu Bang Janet Nguyễn ra ứng cử lần này đã chiến thắng chức Dân Biểu Tiểu Bang California hạt 72. Dược Sĩ Kimberly Hồ tái đắc cử Nghị Viên Thành Phố Westminster. Tại Garden Grove, nữ Nghị Viên Kim Bernice Nguyễn tái đắc cử trong chức vị cũ. Trong cuộc đua ủy viên Học Khu Garden Grove, bà Dina Nguyễn lại tái đắc cử. Tại thành phố Santa Ana, cô Thái Việt Phan dẫn trước nhóm bốn ứng cử viên dành chức nghị viên thành phố. Còn bà Hồng Alyce Văn, vẫn tại chức vụ Nghị viên Thành Phố Stanton cho đến nay. 


Nhìn lại quá trình phụ nữ gốc Việt thắng cử từ năm 2014, chỉ có 4, năm 2016 tăng lên 7, đến 2020 đã đến con số 11. Kết quả tăng gấp ba là một con số đáng khích lệ. Tôi tự hỏi lý do tại sao, người phụ nữ Việt lại mạnh dạn và hăng hái ra ứng cử và đạt thắng lợi trên chính trường như vậy? Tìm hiểu thêm, tôi nghĩ câu trả lời có thể nằm trong những lý do chính sau đây. 

- Chính trị: Phần lớn các nữ ứng cử viên Việt đều đại diện cho đảng Dân Chủ. Trang lịch sử Hoa Kỳ vừa lật qua giai đoạn một người phụ nữ da màu được bầu làm Phó Tổng Thống Hoa Kỳ năm 2020. Bà Kamala Harris, là người Mỹ gốc Á đầu tiên, và là phụ nữ thứ ba tranh cử phó tổng thống của một đảng lớn, sau Geraldine Ferraro năm 1984 và Sarah Palin năm 2008. Bà Harris, có mẹ là người Ấn Độ và cha là người Jamaica, đã đạt được một số cột mốc lịch sử trong sự nghiệp của mình. Trong diễn từ thắng cử của bà có câu đã mở ra một chân trời hứa hẹn tương lai tươi sáng cho người phụ nữ sống trong nền dân chủ Hoa Kỳ, "Tôi có thể là người phụ nữ đầu tiên đảm nhận cương vị này, tôi sẽ không phải là người phụ nữ cuối cùng. Bởi vì mỗi bé gái đang theo dõi chương trình đêm nay sẽ thấy rằng đây là một đất nước của những điều như thế này có thể xảy ra.".

- Giáo dục: Người phụ nữ Việt ở Mỹ được hưởng một nền giáo dục miễn phí, tân tiến và tốt nhất thế giới từ Mẫu Giáo cho đến Trung Học. Khác với trong nước, phụ nữ Việt ở Hoa Kỳ đạt trình độ giáo dục cao hơn tới Đại Học và Cao Học là chuyện thường. 

- Có việc làm: Hầu như người phụ nữ nào ở Mỹ cũng đều phải đi làm để mưu sinh nên có lợi tức khiến họ tự tin hơn trong gia đình và dễ thích ứng hơn khi bước ra ngoài xã hội. 

Tôi xin phép tản mạn một chút nhân đọc một bài viết của Giáo Sư Rogelio Sáenz, Professor of Demography, The University of Texas, San Antonio. Xin phép trích một đoạn nhỏ "Trong những thập kỷ tới, người da màu sẽ có mặt ngày càng nhiều trong tất cả các cơ sở giáo dục của Hoa Kỳ, trong giáo dục đại học, lực lượng lao động và cử tri. Người Mỹ đã nhìn thấy hậu quả của những thay đổi nhân khẩu học này trong giáo dục đại học. Từ năm 2009 đến năm 2017, số lượng sinh viên đại học da trắng ở Hoa Kỳ đã giảm 1,7 triệu người, trong khi số lượng sinh viên đại học gốc Latinh tăng 1,1 triệu người. Ngoài ra, các dự báo của Cục Thống kê Lao động Hoa Kỳ cho thấy, từ năm 2014 đến năm 2024, tỷ lệ người da trắng trong lực lượng lao động dân sự đang giảm, trong khi tỷ lệ người da màu được ước tính sẽ tăng lên. Hơn nữa, người da màu sẽ ngày càng trở thành một phần trong danh sách cử tri và nhóm những người tìm kiếm văn phòng chính trị trong những thập kỷ tới." 

Do đó không riêng gì những người phụ nữ Da Màu có một tương lai tốt đẹp mà toàn thể người Da Màu đều có cơ hội thắng cử ở Hoa Kỳ. Sau cùng tôi xin chân thành Tạ Ơn nước Mỹ, đất của cơ hội đã cho tôi hưởng một nền giáo dục tốt đẹp, một đời sống hạnh phúc, một gia đình ấm cúng và một nền dân chủ tự do tuyệt vời.

Trịnh Thanh Thủy 

Tài Liệu tham khảo 

-Children of color projected to be majority of U.S. youth this year

https://www.pbs.org/newshour/nation/children-of-color-projected-to-be-majority-of-u-s-youth-this-year

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
- Mình lúc này không muốn theo dõi tin tức nữa. Mệt lắm. - Mình cũng vậy, không đọc báo, chỉ xem phim hoặc nghe thuyết pháp, tránh nhức đầu. - Đời người ngắn ngủi, sao phải tốn thì giờ… - Ở tuổi này, chuyện gì không vui xin miễn, tội gì phải đọc tin tức rồi tự mình làm khổ mình. Trong những năm gần đây, những phát biểu đại loại như trên từ bạn bè khiến những người trong ngành chúng tôi đôi lúc không khỏi ngán ngẫm về công việc báo chí của mình, một việc làm nếu đã không được tưởng thưởng tài chánh tương xứng, thì phần thưởng tinh thần từ ý nghĩa tự nó cũng không đủ bù đắp. Đọc báo hay không đọc báo?
Hồi đầu thế kỷ, có bữa, tôi nhận được thư của Vũ Thư Hiên. Ông hớn hở cho hay “Anh Tấn sắp sang Pháp chơi với anh vài tuần”. Thuở ấy, hai ông còn khá trẻ trung (và còn sung lắm) nên chắc chắn là đôi bạn già sẽ đi lung tung khắp Âu Châu, chứ dễ gì mà chịu quanh quẩn ở Paris. Mãi cả chục năm sau, sau khi nhà văn Bùi Ngọc Tấn lâm trọng bệnh, tôi mới nghe ông nhắc đến chuyến du hành thú vị này (với ít nhiều tiếc nuối) trong một cuộc phỏng vấn dành cho BBC – vào hôm 14 tháng 11 năm 2014: “Sang châu Âu, tôi quan sát dáng người đi, nét mặt của họ khác dân mình lắm… Đi thì mới biết mình bị mất những gì.”
Chủ tịch nước Tô Lâm được bầu làm Tổng Bí thư đảng CSVN, thay ông Nguyễn Phú Trọng từ trần ngày 19/07/2024, nhưng ông Tô Lâm chỉ dám hứa sẽ tiếp tục đi theo con đường ông Trọng đã đề ra...
Lúc trẻ, tôi thích Võ Hồng. Khi già, tôi ưa Võ Phiến. Ông viết không nhiều (lắm) nên tác phẩm nào tôi cũng đọc đi/đọc lại đôi lần. Xem xong là quên ngay cái tựa nhưng tên tuổi các nhân vật trong chuyện của Võ Phiến thì cứ nhớ hoài. Họ để lại những ấn tượng rất sâu trong lòng độc giả
Dali_-_The_Sacrament_of_the_Last_Supper_-_lowres Tấm tranh Bí Tích Tiệc Ly vẽ các phụ nữ bên trên là một trong những tác phẩm giá trị nhất của Dali, cũng như tại bảo tàng nghệ thuật quốc gia của Mỹ tại Washington D.C. Bao năm qua người thưởng ngoạn lẫn người Ky-tô hữu vẫn lũ lượt ghé thưởng ngoạn tấm tranh của người họa sĩ cận đại nổi tiếng người Tây Ban Nha Salvador Dali này mỗi khi có dịp đến bảo tàng. Nó như một tác phẩm nghệ thuật của nhân loại, tương tự bức tranh Bữa Tiệc Ly tưởng tượng của Leonardo da Vinci, không thuộc sở hữu hay thẩm quyền của riêng tôn giáo nào. Vậy tại sao ban tổ chức Olympic tại Paris bị chỉ trích, lên án nặng nề khi ý tưởng của họ bị diễn giải là nhại theo bức tranh Bữa Tiệc Ly và màn trình diễn là báng bổ Ky-tô giáo?
Sau khi ông Nguyễn Phú Trọng qua đời, Chủ tịch nước Tô Lâm nổi lên là ứng viên hàng đầu thay ông Trọng. Nhưng Việt Nam dưới thời Tổng Bí thư Tô Lâm sẽ như thế nào? Thắc mắc này không khó trả lời vì tập quán của CSVN là “tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách”.
Mùa Hè năm ngoái, cũng vào khoảng này đây, gần như mọi cơ quan truyền thông (trên toàn thế giới) đều hớn hở loan tin: đã tìm thấy bốn em bé biệt tăm, sau khi khiến chiếc phi cơ Cessna 206 bất ngờ bị hỏng máy và rơi xuống rừng sâu núi sâu.
Thời đại Nguyễn Phú Trọng đã khép lại sau 57 năm chuyên chính vô sản và tiếp tục độc tài Cộng sản. Ông Trong qua đời ngày 19/07/2024, thọ 80 tuổi, đã để lại một gia sản dở dang “chống tham nhũng” và “xây dựng, chỉnh đốn Đảng”...
Làm thế nào để ngăn chặn Trung Quốc tiến hành một cuộc xâm lược quân sự toàn diện nhằm chiếm Đài Loan bằng vũ lực? Sau đây là một số suy nghĩ cá nhân về vấn đề quan trọng này, tôi trình bày với tư cách là một học giả về Trung Quốc và không phải là đại diện chính thức của chính phủ Úc...
Tôi không thân thiết, và cũng chả quen biết chi nhiều với Trương Văn Dũng (TVD). Thản hoặc, mới có chút chuyện cần – cần phải trao đổi đôi ba câu ngăn ngắn – thế thôi. Tuy thế, tôi hoàn toàn không ngạc nhiên khi nghe ông bị “túm”, và bị kết án tù. Dù rất ngại làm mất lòng thiên hạ (và cũng rất sợ gạch đá tán loạn, từ khắp bốn phương) nhưng tôi vẫn phải khách quan mà nhìn nhận rằng ông Tô Lâm chưa hề bắt “lộn” một nhân vật bất đồng chính kiến nào (ráo trọi) nhất là trường hợp của TVD!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.