Hôm nay,  

Phân Biệt Cán Bộ Khôn Và Dại

10/23/201716:44:00(View: 7954)
PHÂN BIỆT CÁN BỘ KHÔN VÀ DẠI
 
Vũ Thạch

 

Trong khoảng 1 tuần qua, vụ Thượng Tá CSGT Võ Đình Thường gởi giấy mời nhằm hăm dọa các tài xế dùng tiền lẻ trả phí BOT Đồng Nai đã dấy lên nhiều sóng gió. Lý do là vì sau đó lòi ra cả bố vợ và con gái ông Thưòng đều đang bỏ vốn đầu tư BOT này. Riêng bản thân ông Thường còn lòi ra thêm chi tiết ông bị kỷ luật đuổi ra khỏi ngành CSGT khi làm Đại úy 13 năm trước, với đầy đủ đoạn âm thanh tang chứng ông căn dặn đàn em CSGT phải chùi mép cho sạch lúc đó. Tất cả khởi đi từ cái chữ ký tai hại trên giấy mời.

 

Kế đến là bản Quyết định của ông Nguyễn Đức Lợi, Giám đốc Trung tâm Y tế huyện Phong Điền, trừng phạt một bác sĩ dám phạm thượng phê bình Bộ trưởng Y tế Kim Tiến. Dẫn đến việc nay ông Lợi phải rút lại quyết định phi pháp, phải xin lỗi, và còn làm bùng lên lại phong trào đòi bà Kim Tiến phải từ chức. Tất cả khởi đi từ cái chữ ký dại dột.

 

Thật vậy, trong thời buổi hiện nay, khi giải thích quanh co không hạ hỏa được công luận, các bộ phận Trung ương thường chạy tội, các quan chức địa phương cũng nhanh chóng chối tội. Cuối cùng chỉ còn trơ ra các cậu ký tên và nhanh chóng được lôi lên đàn tế thần.

 

Hiện tượng các bí thư, chủ tịch đùn xuống cho cấp phó ký các văn bản nhạy cảm đã rất phổ biến gần đây. Nhưng trong nhiều trường hợp, các cấp phó già dặn cũng không chịu ký và để trống các văn thư. Đáng ngạc nhiên nhất là một số quyết định bắt người của công an không có chữ ký, hay một số quyết định của Bộ Quốc phòng chỉ ghi rất mơ hồ là "Thủ trưởng Bộ Quốc phòng" và không có chữ ký.

 

Nhưng công bằng mà nói, còn nhiều cán bộ cao cấp hơn nhiều nhưng dại dột hơn ông Thường gấp trăm lần và đã hối hận cả đời vì đã đặt bút ký tên. Từ 20 năm trước như ông Võ Văn Kiệt ký nghị quyết 31/CP cho bắt giữ người tùy tiện, hay như ông Lê Khả Phiêu ký kết đồng ý nhượng đất, biển cho TQ (tuy không  công bố nhưng đã thành lời thề hứa mật giữa 2 đảng mà Bắc Kinh đang dùng như vũ khí đe dọa và ông Đỗ Mười đã dùng để hạ bệ ông Phiêu), dài đến ông Võ Kim Cự ký tên quyết định cho Formosa vào Hà Tĩnh. Trong tương lai không xa, những kẻ ký giấy cho phép khai thác Bô-xít, ký giấy cho phép cưỡng chiếm nhà dân, ký giấy tuyên án các Tù Nhân Lương Tâm, ... sẽ lần lượt bị lôi lên đàn tế thần.

 

Bên cạnh những kẻ dại dột đó là loại cán bộ khôn, không để lại chứng tích gì, đã chuyển xong khối tài sản ra nước ngoài, và chờ ngày hạ cánh an toàn. Nhưng còn cao tay hơn nữa là loại cán bộ siêu phàm như ông Nguyễn Phú Trọng, không những đã nắm chặt phần ăn chia lớn của mình mà còn được thêm danh tiếng là người dám xử phạt kẻ đặt bút ký là Võ Kim Cự.

 

Ông Trọng xứng đáng là học trò giỏi của Người khôn vô địch trên đất Việt Nam. Cho đến giờ này, công lao trời biển xây dựng mối quan hệ Việt Trung là của Bác Hồ; công lãnh đạo mọi thắng lợi của Cách mạng Việt Nam là của Bác Hồ. Nhưng sai lầm Cải cách ruộng đất, rước cán bộ Tàu vào giết dân Việt lại thuộc về các ông Trường Chinh và Võ Nguyên Giáp. Bác Hồ chưa hề ký quyết định Cải cách ruộng đất nào. Cũng thế, người ký công hàm thừa nhận hải phận 9 vạch của TQ - bao gồm cả Hoàng Sa, Trường Sa - là ông Phạm Văn Đồng chứ không phải Bác Hồ.

 

Trở lại chuyện thời nay, điều đáng chú ý là khi các chế độ độc tài càng đến giai đoạn chót, cán bộ cấp dưới càng khôn dần ra. Từ Cách mạng Cam đến Cách mạng Hoa Lài, khi lệnh miệng từ trên chỉ thị đàn áp dân chúng được hét xuống, các viên chức cấp dưới thẳng thừng đòi lệnh bằng văn bản và có chữ ký mới tiến hành.

 

Chẳng biết cho Việt Nam, ngày đó còn xa bao nhiêu, nhưng có lẽ đã đến lúc tập thể cán bộ Việt Nam nên học kỹ từ chữ ký của Võ Kim Cự tại Hà Tĩnh đến chữ ký của Nguyễn Đức Chung tại Đồng Tâm. Lằn ranh phân biệt giữa cán bộ khôn và dại trong rất nhiều trường hợp chính là hàng chữ ký chết người đó. 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Sau khi ông Nguyễn Phú Trọng qua đời, Chủ tịch nước Tô Lâm nổi lên là ứng viên hàng đầu thay ông Trọng. Nhưng Việt Nam dưới thời Tổng Bí thư Tô Lâm sẽ như thế nào? Thắc mắc này không khó trả lời vì tập quán của CSVN là “tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách”.
Mùa Hè năm ngoái, cũng vào khoảng này đây, gần như mọi cơ quan truyền thông (trên toàn thế giới) đều hớn hở loan tin: đã tìm thấy bốn em bé biệt tăm, sau khi khiến chiếc phi cơ Cessna 206 bất ngờ bị hỏng máy và rơi xuống rừng sâu núi sâu.
Thời đại Nguyễn Phú Trọng đã khép lại sau 57 năm chuyên chính vô sản và tiếp tục độc tài Cộng sản. Ông Trong qua đời ngày 19/07/2024, thọ 80 tuổi, đã để lại một gia sản dở dang “chống tham nhũng” và “xây dựng, chỉnh đốn Đảng”...
Làm thế nào để ngăn chặn Trung Quốc tiến hành một cuộc xâm lược quân sự toàn diện nhằm chiếm Đài Loan bằng vũ lực? Sau đây là một số suy nghĩ cá nhân về vấn đề quan trọng này, tôi trình bày với tư cách là một học giả về Trung Quốc và không phải là đại diện chính thức của chính phủ Úc...
Tôi không thân thiết, và cũng chả quen biết chi nhiều với Trương Văn Dũng (TVD). Thản hoặc, mới có chút chuyện cần – cần phải trao đổi đôi ba câu ngăn ngắn – thế thôi. Tuy thế, tôi hoàn toàn không ngạc nhiên khi nghe ông bị “túm”, và bị kết án tù. Dù rất ngại làm mất lòng thiên hạ (và cũng rất sợ gạch đá tán loạn, từ khắp bốn phương) nhưng tôi vẫn phải khách quan mà nhìn nhận rằng ông Tô Lâm chưa hề bắt “lộn” một nhân vật bất đồng chính kiến nào (ráo trọi) nhất là trường hợp của TVD!
Khi bài này đến với độc giả thì Tổng Bí thư đảng CSVN, Nguyễn Phú Trọng đã vắng mặt gần một tháng mà không có lời giải thích nào của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Lần gần nhất công chúng Việt Nam nhìn thấy ông Trọng là khi ông tiếp Tổng thống Putin thăm Hà Nội ngày 20/06/2024. Sau đó ông đã vắng mặt tại các buổi họp quan trọng...
Không ai biết chắc khi nào một đế chế sẽ sụp đổ. Chẳng ai có thể xác định chính xác thời điểm Đế chế La Mã, Bồ Đào Nha, Ottoman hay Anh kết thúc. Trong bài thơ "Waiting for the Barbarians", nhà thơ Hy lạp Constantine P. Cavafy nhiều lần khẳng định rằng những kẻ man rợ sẽ đến hôm nay. Người ta chờ đợi, như thể đây là chuyện thường nhật như việc một công ty sẽ phá sản, hay một buổi lễ ra trường vậy. Nhưng một đế chế thì sao? Liệu vào thời của mình, nhà thơ Hy Lạp Cavafy có thuộc về một đế chế nào đáng để gọi là đế chế không?
Tôi hoàn toàn (và tuyệt đối) không có năng khiếu hay tham vọng gì ráo trong lãnh vực thơ văn/thi phú. Suốt đời chỉ ước mong sao có sách báo để đọc, để thưởng thức những lời hay ý đẹp của giới văn nhân thi sỹ, là vui thích lắm rồi. Sở thích, cùng niềm vui, tuy giản dị thế thôi nhưng đôi lúc tôi vẫn bị lôi thôi vì những câu cú (vô cùng) tối nghĩa:
Tệ nạn “dưới đẩy lên, trên đùn xuống” và “vô trách nhiệm” không mới trong cán bộ, đảng viên CSVN, nhưng số người “sáng vác ô đi tối vác về” vẫn khơi khơi trong hệ thống cầm quyền mới là điều lạ. Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng từng nói:“Ai không làm thì đứng sang một bên cho người khác làm”, nhưng không ai muốn về vườn vì chứng bệnh nan y “tham quyền cố vị” đã có trong máu thịt Đảng...
Đảng CSVN đang bối rối về câu hỏi: Tại sao phải kiên định Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh để xây dựng đất nước? Lý do đơn giản, vì đảng sợ “dân chủ”, nhát “tự do” và lo phải đối phó với tình trạng “tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong nội bộ đảng, đe dọa sự sống còn của chế độ...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.