Hôm nay,  

Nguy Hiểm Của Cầu Hồn Nhập Xác!

9/15/201700:00:00(View: 10944)
Nguy Hiểm Của Cầu Hồn Nhập Xác
Phương Chính Nguyễn Quang Đạt
 

Trước khi đi sâu vào đề tài này, chúng ta cũng nên tìm hiểu về thế giới của linh/vong hồn như thế nào?

Nói về vong hồn mà thế gian thường gọi là ma quỷ thì thường có một số phản biện cho rằng thế giới đó không có thật và vì không có thật nên làm gì có chuyện hồn về nhập xác!

Có vong linh hay không có vong linh sau khi chết?  Đó một đề tài rất nan giải và còn tùy theo niềm tin của mỗi người được giảng dạy qua tôn giáo đang theo.  Tin có cũng được mà tin không cũng tốt, tùy duyên phải không quí vị?  Chính ngay cả phật giáo cũng phủ nhận vấn đề tồn tại của vong linh/ma sau khi chết, mà chỉ đề cập đến sự tồn tại của Thân Trung Ấm hay cũng còn được gọi là Thân Trung Hữu trong giai đọan thần thức (1 trong 5 uẩn) rời khỏi thân xác sau khi chết để chuẩn bị đi vào 6 cõi luân hồi tùy theo nghiệp quả.  Tuy nhiên nếu quí vị có lưu ý đến lãnh vực này thì hầu hết các chùa chiền trong nước cũng như ngoài nước hầu như cũng đã có một vài lần trợ giúp chúng sinh hóa giải hiện tượng ma nhập.  Riêng chùa Liên Hoa tại Orange County thì người viết biết Thầy Thích Chân Thành cũng đã giúp cho một số người bị vong theo, cũng giống như sư Tịnh Đức ở chùa Pháp Vân (nay sư cư ngụ tại Texas) với biết bao trường hợp.  Trong nước thì sư Thích Giác Hạnh cũng đã từng tiếp xúc giúp đở biết bao vong linh được siêu thoát (có thể tìm hiểu thêm trên youtube về HT Thích Giác Hạnh) và còn rất nhiều nơi khác nhất là ở những tông phái mật tông.

Theo Phật giáo thì con người sau khi chết sẽ tùy theo nghiệp quả mà tái sinh vào 1 trong 6 cõi: trời, người, atula, ngạ quỷ, súc sinh và địa ngục.

Thế thì tại sao còn xót lại những vong linh không siêu thoát trên thế gian?

Những vong linh đó đa số được biết đến như những vong thai nhi do bị phá thai, giết hại trước khi chào đời, những vong này với lòng đầy oán hận luôn quanh quẩn bên người mẹ để tìm cách trả thù, làm cho cuộc sống người mẹ trở nên khốn khổ và mang những chứng bệnh nan y?  Riêng đối với trường hợp do hư thai cũng không hiểu sao một số vong nhi cũng không siêu thoát và cũng luôn quanh quẩn bên người mẹ?

Cũng có những vong linh do bị giết chết oan ức hoặc chết một cách thảm khốc do tai nạn, chiến tranh gây ra khiến luôn mang cảm giác đau đớn (bởi cảm thọ) khiến họ không thể siêu thoát và phải sống lang thang trên thế gian chờ cơ hội trả thù hoặc mong gặp được duyên siêu độ.  Làm sao có thể giải thích những hiện tượng này? Có lời giải thích cho rằng đó là do mạng số nơi dương thế chưa hết nên phải chờ cho mãn phần?

 Ngoài ra một số vong linh còn cho biết rằng luật của âm giới như thiên la địa võng luôn được kiểm soát rất gắt gao khó một ai thoát khỏi!  Như vậy một số ít trường hợp nêu trên ắt đã được sự chấp thuận của chư vị bên cõi giới vô hình để khuyến cáo người đời và cho biết rằng ngoài thế giới dương gian đang hiện hữu cũng còn có một thế giới khác bên cạnh hòng tránh xa điều ác.

Trong khi còn đang thắc mắc làm sao có thể giải đáp thêm về hiện tượng này một cách tương đối và có thể chấp nhận được thì “được ý” đọc kỹ lại đề mục “Thiên Đàng & Địa Ngục” và “Quỷ Ma Là Gì?” trong quyển Đại Thừa Chơn Giáo của Đạo Cao Đài, phần điển của đức Cao Đài Thượng Đế (có lẽ được phép viết?).  Nhận thấy lời giảng rất có ý nghĩa nên xin chia sẻ với quí độc giả để cùng nhau tham khảo để có thêm một khái niệm khác về thế giới linh hồn & ma quỷ.  Có hiểu thấu đáo thì mới có sự suy nghỉ sáng suốt và hành động chính chắn hơn trong vấn đề “cầu hồn nhập xác”.

“Hễ cái tâm sáng suốt, thiện từ, Đạo-đức là Thiên-Đàng, còn tâm mê-muội, vạy tà, hung bạo là Địa-Ngục.  Vậy thì Địa- Ngục, Thiên-Đàng cũng chỉ tại "Tâm".                    Theo thế thường các con hiểu, thì Thiên-Đàng là cảnh tuyệt mù trên cõi hư vô, là nơi cực kỳ tráng lệ, tinh xảo an vui, còn Địa-Ngục là ở dưới Đất.                                      Nếu các con cho Địa-Ngục là ở dưới đất thì lầm lắm.  Trong trung tâm trái Đất chỉ toàn là lửa không, còn bốn phương thì phân ra gió, mưa, nóng, lạnh.  Vã trong Vũ-Trụ này có biết bảo nhiêu là quả địa cầu, những quả khinh thanh thì vượt nổi lên trên mà hưởng lấy khí dương rất đổi nhẹ nhàng, sáng suốt, còn những trái trọng trược thì lặn chìm xuống dưới mà bị lấy khí âm rất nên đen tối, u minh.                                                   Vậy nếu các con, hoặc đã phạm tội với Trời, hoặc mang đại ác với người, thì linh-hồn tất phải bị đọa xuống nơi mấy quả địa cầu mà âm khí nặng nề, khốn nạn ấy để chịu buồn rầu, khổ cực, nhức nhối tâm hồn, xốn xãng trí não.  Đó là nhơn quả, nghiệp chướng, oan gia của các con đã tạo gieo, nó theo các con mà hành phạt lấy các con chớ không có cưa xẻ, trừng trị như theo các con hiểu lầm của người ta thường gọi là Thập-Điện Diêm-Vương đâu.  Những cõi ấy mà linh hồn nào rủi ro bị đọa lạc vào thì càng ngày càng thêm mê muội, tối tăm mãi mãi.  Ôi! Khốn khổ biết bao! Thầy khó tả ra cho hết những sự đọa đày trả quả của các linh hồn phạm tội phải cảm chịu trong mấy cõi ấy.                                    Cõi ấy là chi! Là cõi Diêm Phù, mà bên đạo Phật thường gọi là  m Ty hay miền Địa Ngục. Những cõi Diêm Phù tuy là nơi các linh hồn phạm tội phải chịu khốn nguy hành phạt đũ điều, thế mà đối với lũ quỷ ma thì những hồn bị đọa ấy lại còn hữu phước, hơn chúng nó nữa.  Vì sao vậy? Quỷ Ma Là Gì? Vì con người hễ khi làm mất hết chơn dương thì tất phải thuần âm, mà người đã thuần âm tuyệt dương là tất phải chết, mà chết như vậy thì tất phải làm ma làm quỷ, chớ không được nhập vào thế giới nào mà an nghỉ hết, dẫu thế giới ấy là nơi Diêm Phù cũng vậy.

Đã không được nhập vào thế giới nào thì lũ quỷ ma ấy chỉ phải nương tựa gió mây mà chờ ngày bị tiêu diệt thôi.

Vả không nhập được vào thế giới nào được thì cũng chỉ tại chúng nó đã làm cho tiêu mất cả phần chơn dương của chúng nó rồi.  Chớ như các linh hồn phạm tội, tuy vậy chớ còn ít chơn dương nên còn nhập vô cõi Diêm Phù để chịu hình phạt được, mà hễ còn chơn dương thì lại còn mong mỏi có ngày sẽ đầu thai trở lại thế gian được nữa.  Bởi vậy tuy thọ hình trả quả nơi Diêm Phù mà còn có phước hơn là làm ma làm quỷ.

Còn linh-hồn nào trong sạch thì đặng nhập vào cõi hư linh hay là đặng chung lộn với người trên dương-khí mà lo giúp đỡ cho thế gian chờ ngày đoái công thục tội, hay là học thêm cho tấn-hóa đến cảnh trí huệ quang minh.  Lại khi các con đã bỏ xác phàm thì linh-hồn xuất ra về trú tại miền Trung-Giới, nơi chốn Hư-Linh, chờ ngày các con phải đến tại trước Tòa Phán Xét mà chịu lãnh những tội tình, đi đầu thai trả quả...

Tại sao có quỷ có ma?

Quỷ ma trước bởi người ta tội nhiều.

Chết rồi mới hóa tinh yêu,

Không nơi nương dựa máng điều tai ương.

Thân người thì bán âm dương,

Có trong có đục, Đạo thường chuyển xây.



Thuần dương thì đặng cao thâm trở về.

Còn người nào mắc tánh mê,

Cả đem âm khí nặng nề vào trong.

Tinh thần tiêu tán không xong,

Khí dương đã tuyệt khó mong sống đời.

Nên chi hồn xác rả rời,

Tại chung làm mất khí Trời muội hôn.

 m thần thành quỷ âm hồn,

Thành ma khuấy phá làm khôn với đời.

Dựa vào đồng cốt gạt chơi,


Xưng cô, xưng cậu dối đời kiếm ăn.

Độc hung bắt buộc lăng xăng,

Những người mê tín nghe xằng thì tin.

Chọc người ghẹo chúng sợ kinh,

Nương theo mây gió ẩn mình lánh tai.

Sao mà chẵng chịu đầu thai?

Đầu thai đâu đặng, Như Lai mất rồi!”

(Hết trích)

Qua những đoạn văn trên hy vọng quí độc giả cũng đã có một số nhận thức về thế giới vong linh dẫu biết rằng những điều đó cũng chưa giải thích hết hoàn toàn những gì chúng ta muốn biết.  Vậy thì những vong linh còn tại thế nếu không là ma quỷ (thuần âm) thì đều là những vong linh không siêu thoát vì còn nặng luyến ái, hay bị oan ức chờ dịp trả thù oán nghiệp…

Nếu như chúng ta cầu hồn thân nhân với cái chết bệnh thông thường về nhập xác thì xác xuất của người thân là bao nhiêu? Trong khi đó thì số lượng oan hồn không nơi nương tựa cũng như ma quỷ đầy dẫy khắp nơi!

Về cách thức cầu hồn thì những tông phái hoạt động trong lãnh vực này đều có những phương pháp khác nhau.  Thông thường trong dân gian được biết đến nhiều nhất qua hiện tượng đồng cốt (thật giả khó biết tuy nhiên trong trường hợp thật thì dầu sao cũng ít bị nguy hiểm hơn cho người cầu).  Có tông phái thì dùng lá phép (linh phù) cầu vong, vong không về qua đồng tử mà qua thân nhân người cầu, có tông phái thì dùng chú…Xưa kia người viết được một sư huynh khuyến khích thực hiện thử cho biết ra sao ở nhà một người quen, nên đã có đôi lần thử dùng Đại Chú Chuẩn Đề để giúp một vài gia đình triệu hồn người thân và cũng rất linh nghiệm và linh động (chỉ muốn thử cho biết sự ứng nghiệm ra sao thôi rồi chấm dứt).  Điều đó chứng tỏ rằng khi được phép của chư vị thì có thể dùng bất cứ một hình thức nào.

Khoảng 30 năm về trước, lúc còn đam mê trong lãnh vực nghiên cứu về thế giới huyền bí, người viết cũng đã có duyên chứng kiến không biết bao nhiêu trường hợp triệu hồn cúng vong, vong về tá nhập qua thân nhân của người cầu.  Khi vong về có vong thì cười nói uyên thuyên và khuyên nhủ gia đình, có vong những người chết trên biển cả do bị hải tặc hảm hại giết chết thì về trong hình dáng đau đớn lạnh giá, có vong thì đau khổ khóc than thương nhớ gia đình, có vong thì đang trong cảnh tù tội với hình dáng bị gông cùm, có vong về  giận dữ đầy oán hận chỉ mong muốn trả thù, có vong về thì chỉ gật gù lắc lư không nói một lời nào(?)…

Nói chung thì ngoại trừ một số trường hợp đặc biệt, đa số các vong linh về đều khuyên thân nhân làm điều phước thiện để hồi hướng công đức đến cho họ để sớm được siêu thoát.

Trở lại vấn đề “cầu hồn nhập xác” trong trường hợp này thì tác hại vô cùng nguy hiểm!  Nếu là thật trong sự kiểm soát của chư vị trong thế giới vô hình thì không sao còn nếu không thì hậu quả không lường!  Có ai dám quả quyết rằng tất cả đều nằm trong sự giám sát của chư vị và chư vị đó là ai?

Quí độc giả cũng nên nhớ rằng thế giới ma quỷ cũng có thần thông, rủi như người vô hình cai quản tông phái đó thuộc thế giới của ma vương thì những ai đã nhập vào thân xác người mong cầu?  Và đối với những người không am hiểu thì làm sao họ có thể phân biệt được chánh tà?

Có người nói rằng vong đó đúng là người thân của họ vì vong nói rất đúng những gì xảy ra trong gia đình.  Cũng nên lưu ý rằng thế giới vong linh ma quỷ cũng có thể biết được những gì đang xảy ra trong xác thân người bị nhập qua A lại da thức (tàng thức) của người đó.  Có một lời góp ý cho những ai đã tin như vậy thì nên yêu cầu vong cho biết thêm về dóc váng, tên tuổi để xác định rõ ràng hơn.

Điều nguy hiểm nhất của việc tá nhập vào thân là vô tình người mong cầu đã tình nguyện mở cánh cửa âm dương trong người để vong linh tá vào.  Nên nhớ rằng, trong thế giới chúng ta đang sống có biết bao vong linh và ma quỷ đang sống khổ sở không nơi nương tựa, đang tìm nơi trú ngụ và cũng để thỏa mãn dục vọng thèm khát.  Cõi trung giới cũng có biết bao người cũng muốn nương xác trần để truyền đạt tư tưởng kiến thức của họ cũng như muốn được sùng bái kính nể…

Một khi đã mời họ vào xác thân một lần rồi thì có gì bảo đảm rằng họ không đến nữa?  Nhất là một khi đã vào trong xác thân thì vong như đã tìm được một căn nhà mới ấm áp để trú ngụ thử hỏi họ có muốn ra đi hay không?

Còn một điều bí mật trong sự “cầu hồn nhập xác” mà ít người biết đến đó là còn có sự tác động của thầy, tổ và… (?) trong thế giới vô hình đang điều khiển tông phái đó cho nên tưởng có vong về mà không phải vong!

Vì lợi ích cho chúng sinh nên nếu có điều chi không đúng, kính xin chư vị bỏ qua cho vì xã hội ngày nay chánh tà lẫn lộn khó mà phân biệt.

Có người hỏi rằng trong trường hợp nào mới nên “cầu hồn nhập xác”?

Xin trả lời có thể nằm trong 2 trường hợp sau đây:

Người đã bị vong /ma quỷ nhập

Trong trường hợp này, vong đã ở trong xác thì có triệu hay không triệu cũng không khác gì, triệu hồn ra để tìm hiểu oan khiên mà tìm cách hóa giải và siêu độ.

Người được vong báo mộng nhiều lần hoặc tạo hiện tượng trong nhà từ nhẹ đến nặng như một hình thức nhắc nhở.  Tốt nhất nên dùng đồng tử của tông phái đang thực hiện.  Đối với tông phái mật tông họ có thể dùng “Nhãn” và “Ý” để tiếp xúc.

Tóm lại qua bài viết này người viết chỉ muốn chia sẻ kinh nghiệm, kiến thức và trình bày những nguy hiểm có thể xảy ra từ việc “cầu hồn nhập xác” nhiều hơn là ích lợi thật sự có nói chung - nếu như người cầu mong không hiểu rõ đúng mục đích của sự việc, chứ không nhầm đả phá một ai, một tổ chức nào.

Chớ nên “cầu hồn nhập xác” nếu như không hiểu rõ tường tận và không có nhu cầu thiết thực.

Biết rằng trong số những người đang làm việc trong lãnh vực này cũng có một số người với tâm rất tốt mong muốn được giúp đở người đời trong sự hiểu biết của mình để tạo công đức, tuy nhiên nếu không biết rõ “người đang hướng dẫn mình”  là ai?    Không khéo vô tình lại làm hại người khác thì công tội nặng nhẹ ra sao xin tự vấn lấy?

Đôi lời góp ý: nếu như không do công phu tu hành thật sự của mình mà có thì hễ có vay hoặc nhờ cậy ai thì ắt có lúc phải trả!  Trả bằng cách nào?  Vật chất hay lý trí tâm linh?  Sẽ có người không đồng ý với quan niệm này và cho rằng đó là phương tiện mà chư vị ban cho để làm việc giúp bá tánh.  Đúng hay sai còn tùy theo tông phái chánh hay tà thực hiện.

Trong thời mạt pháp hiện nay thì thật hư, chánh tà lẫn lộn, ma quỷ thì gian ác mà người thời nay sống chẵng khác gì ma quỷ (xem những gì đang xảy ra trong đất nước Việt Nam hiện nay): xác người tâm ma, đa số sống với tâm đạo thấp hèn, mưu mô xảo nguyệt, lòng đầy gian dối vì tư lợi kiếm danh kiếm tiền mà bất chấp mọi thủ đoạn kể cả việc buôn thần bán thánh.   Ma quỷ thì giả thánh giả thần để thọ hưởng nhang khói cúng dường, gạt gẫm người u mê khiến lòng người ngày càng xa dần chánh pháp đi vào con đường ma đạo làm khí chơn dương bị suy giảm.

Biết được, hiểu được sự nguy hiểm của cầu hồn, cầu… nhập xác thì tuyệt đối nên tránh xa để khỏi rước họa vào thân!  Dẫu người giáng nhập cho là thánh thần, tiên, phật đi nữa cũng tuyệt đối không bao giờ tiếp nhận vào thân vì làm sao biết họ thật sự là ai? Vã lại thánh thần tiên phật cũng không bao giờ muốn tá nhập vào xác thân đầy ô trược của phàm nhân ngoại trừ một số có linh căn tiếp điển trong những tông hội huyền bí… Và cũng tuyệt đối không bao giờ đem thân mình cho người khác khai mở bất cứ gì mà không am hiểu rõ ràng hay mở ra để làm gì? Đừng biến thân xác mình thành nơi trú ẩn cho ma quỷ hay thành diễn đàn cho khách vãng lai ở cõi trung giới!

Bài viết trên nếu có điều chi còn thiếu xót kính mong các bậc chân sư và quí đạo hữu góp ý bổ túc để cho những ai xắp “cầu hồn nhập xác” hiểu thấu sự tình mà xa dần những điều nguy hiểm cho bản thân.

Xin nguyện hồi hướng công đức này đến với tất cả khắp pháp giới chúng sinh.

Nam mô Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ tát Ma ha tát.

Mùa Thu 2017

Phương Chính Nguyễn Quang Đạt

www.duongsinhthucphap.org

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Trước những nghi ngại “Hoa Kỳ có còn là đồng minh đáng tin cậy hay không?” thì chúng ta có thể khẳng định rằng Mỹ hay bất kỳ quốc gia nào trong khối tự do đều vẫn là những người bạn đồng hành tốt trong hành trình đi tìm tự do và canh tân đất nước, miễn là chúng ta không quên những bài học đã nêu để phát huy tiềm năng của chính mình, bảo vệ quyền lợi quốc gia, và đạt tới mục tiêu tự do, ấm no, hạnh phúc cho dân tộc.
Bằng chứng: ”Sự bùng phát mạnh của làn sóng Covid-19 lần thứ tư cùng với các đợt giãn cách liên tiếp khiến hoạt động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp (DN) bị ảnh hưởng nặng nề, đặc biệt là các địa phương phía Nam. Theo Hệ thống thông tin đăng ký doanh nghiệp quốc gia, Cục Quản lý đăng ký kinh doanh, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, số doanh nghiệp rút lui khỏi thị trường trong 8/2021 là 85,5 nghìn doanh nghiệp, tăng 24,2% so với cùng kỳ năm 2020.
Mặc dù rõ ràng là Hoa Kỳ có thể điều hành công việc ra khỏi Afghanistan tốt đẹp hơn, nhưng thảm kịch xảy ra vào tháng này đã kéo dài trong 20 năm. Ngay từ đầu, Mỹ và các đồng minh đã chấp nhận - và không bao giờ xem lại - một chiến lược xây dựng nhà nước từ trên xuống dưới luôn được xem là thất bại như do định mệnh đã an bài. Hoa Kỳ đã xâm chiếm Afghanistan 20 năm trước với hy vọng tái thiết đất nước, nay đã trở thành một tai họa cho thế giới và chính người dân của họ. Trước đợt tăng quân năm 2009, Tướng Stanley McChrystal giải thích, mục tiêu là “chính phủ Afghanistan kiểm soát toàn vẹn lãnh thổ để hỗ trợ ổn định khu vực và ngăn chặn việc sử dụng này cho chủ nghĩa khủng bố quốc tế.“ Hiện nay, với việc thiệt mạng hơn 100.000 và thất thoát khoảng 2 nghìn tỷ đô la, tất cả nước Mỹ phải thể hiện cho nỗ lực của mình là cảnh của một cuộc tranh giành tuyệt vọng để chạy ra khỏi đất nước trong tháng này - một sự sụp đổ nhục nhã gợi nhớ đến sự sụp đổ của Sài Gòn năm 1975. Điều sai lầ
Gặp gỡ và nói chuyện nhiều với những người thông dịch viên Afghanistan, tôi mới hiểu thêm rất nhiều về dân tộc họ và biết rằng chính phủ Afghanistan là một chính phủ tham nhũng lan tràn từ cấp thấp cho đến cấp cao, mức độ nào họ cũng có thể ăn hối lộ được, chỉ có người dân thấp cổ bé miệng là khổ. Người Mỹ biết rất rõ nhưng vẫn không làm gì hết. Bản thân chúng tôi khi ra vào đất nước này, cũng phải đóng cho những nhân viên hải quan đủ thứ tiền, mà phải bằng tiền đô la Mỹ, mệnh giá 100 đồng mới tinh, cũ hoặc dính 1 vết mực, họ không nhận và không chịu ký giấy và đóng mộc. Nói để thấy rằng chúng ta, người Mỹ, hy sinh tiền bạc, xương máu cho họ, thật không đáng chút nào. Rút ra khỏi đất nước này là đúng và là một việc phải làm ngay.
Cứ tới cuối tuần, dân Tây réo nhau xuống đường biểu tình chống chương trình chích ngừa dịch vũ hán và, tiếp theo, chống biện pháp kiểm soát có chích hay không bằng «thông hành y tế» (pass-sanitaire), tờ giấy có dấu hiệu đã chích ngừa của Cơ quan Bảo hiểm sức khỏe cấp qua Cơ quan tổ chức chích hoặc y sĩ gia đình hay dược sĩ.
Đầu năm 70, bạn đồng minh Huê kỳ quyết định bỏ rơi VNCH, không thực hiện cam kết rút quân, Việt-nam hóa chiến tranh, mặc nhiên giao Miền nam cho Hà nội. Ngày 30/04/75, quân Bắt Việt tiến vào Sài gòn, ngỡ ngàng. Dân chúng hoảng loạn bỏ chạy. Nhưng 14 năm sau thất bại nhục nhã ở Việt nam, bức tường Bá-linh bổng sụp đổ, kéo theo cộng sản Liên xô xuống hố, giúp Huê kỳ kết thúc cuộc chiến tranh lạnh làm kẻ chiến thắng.
Người Mỹ nói “Nothing is certain but tax and death” (Không ai tránh khỏi thuế và chết). Thuế mang ý nghĩa đặc biệt vì lịch sử nước Mỹ được thành hình từ ngày dân chúng thuộc địa nổi loạn chống nhà nước bảo hộ Anh Hoàng với khẩu hiệu bất hủ “Taxation without representation is tyranny” (Bị đánh thuế mà không được có đại biểu là bạo quyền.) Cho nên mỗi kỳ bầu cử đều tranh luận gay gắt về thuế má – nhưng không chỉ là cải cọ vô bổ vì khi thành luật sẽ theo đó móc từ túi tiền của mỗi người dân nhiều hay ít.
Đảng cộng sản VN cũng “khởi nghiệp” với những tuyên ngôn và khẩu hiệu nghe (tử tế) tương tự. Họ hô hào chống lại áp bức, bất công, kỳ thị … Nhờ vậy, họ vận động được quần chúng - kể cả những thành phần thiểu số, “ở vùng sâu, vùng xa, vùng căn cứ cách mạng” - nổi dậy “giành lấy chính quyền về tay nhân dân.” Chả phải vô cớ mà Cách Mạng Tháng Tám vẫn được mệnh danh là “Cuộc Khởi Nghĩa Của Những Người Tay Không.” Chỉ có điều đáng phàn nàn là sau khi “những người tay không” nắm được quyền bính trong tay thì họ (tức khắc) hành xử như một đám côn đồ, đối với tất cả mọi thành phần dân tộc
Người lính Mỹ, trong nhân dáng hiên ngang, với những bước chân chắc nịch, đôi mắt nhìn thẳng và kỹ thuật tác chiến tuyệt vời. Nhưng người lính Mỹ cũng có trái tim biết rung động, biết nhớ thương, biết đau khổ như bạn và tôi. Xin đừng “thần thánh hóa” hoặc đòi hỏi những điều mà người lính Mỹ không thể thực hiện được; vì người lính Mỹ còn phải chu toàn bổ phận đối với người hôn phối, gia đình và người thân. Xin hãy nghĩ đến những trái tim tan vỡ trong mỗi gia đình, khi một người lính Mỹ gục ngã!
Như vậy, tuy không công khai, nhưng Bà Harris có quan tâm đến nhân quyền, các quyền tự do và vai trò của các tổ chức Xã hội Dân sự ở Việt Nam, một việc mà đảng và nhà nước CSVN luôn luôn chống đối và đàn áp. Tuy nhiên, tất cả báo Việt Nam, kể cả những báo “ôn hòa” như Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Lao Động và Người Lao Động đều không đăng lời tuyên bố chống Trung Hoa của Bà Phó Tổng thống Harris.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.