Hôm nay,  

Pelé, Người Cầu Thủ Bình Dân Của Ba Tây Và FIFA World Cup 2014

25/04/201400:00:00(Xem: 5175)

Trận đấu bóng tròn quốc tế - FIFA World Cup 2014- (1) được tổ chức tại Ba Tây, Nam Mỹ từ ngày 12/6 đến ngày 13/7, do cầu thủ Pelé thay mặt nước chủ nhà tiếp đón. Nói đến Ba Tây và bóng tròn, giới hâm mộ trên thế giới không ai không biết đến Pelé, người cầu thủ có “cặp chân vàng”.

Pelé sinh ngày 21/10/1940, tại thị trấn Três Corações, Ba Tây. Tên thật là Edson Arantes do Nascimento. Tên gọi Edson đặt theo Thomas Edison nhà khoa học khám phá ra điện. Năm ông sinh, thị trấn Três Corações bắt đầu có đèn điện.

Trong quá trình đá bóng Pelé “sút” thủng lưới 1283 lần trong 1363 trận đấu. Kỹ thuật dồi bóng của Pelé được phóng viên thể thao Eduardo Galeano người Uraguay miêu tả: “Khi Pelé chạy vượt địch thủ người ta có cảm tưởng như một chiếc dao cắt ngọt qua một miếng bơ mềm. Khi Pelé bỗng dừng lại, địch thủ hoa mắt lúng túng không biết chận Pelé ở lối nào. Khi Pelé nhảy đón banh, người ta có cảm tưởng Pelé nhảy lên các bậc thang hơn là nhảy vào không gian. Nhưng lời nói không diễn tả được tài của Pelé. Có tận mắt chứng kiến Pelé chơi mới hiểu được thế nào là “bất tử”. Hình ảnh của Pelé thật đã bất tử trong lòng người mộ điệu”.

Giáo sư Nguyễn Đức Tường (Canada) nói, năm 1970 ông xem Pelé lấy giải Jules Rimet lần thứ 3 tại Mexico. Cả đội Ba Tây đều hay, riêng Pelé thì tuyệt. Anh ta nhảy lên dùng đầu hứng quả bóng trông như con hummingbird đang hút nhụy hoa lơ lửng trên không!

Nhưng cái quý nhất của Pelé là tâm hồn đơn giản bình dân chủ trương thăng tiến xã hội và giúp đỡ người yếu kém. Năm 1961 tổng thống Ba Tây Janio Quadron tuyên bố Edson Pelé là bảo vật quốc gia.

blank
Pele.

Tờ tuần báo Time Magazine của Hoa Kỳ có mục “10 câu hỏi” mỗi kỳ dành cho một nhân vật được chú ý trên thế giới. Số ngày 21/4/2014 Time dành cho Pelé do ký giả Belinda Luscombe từng làm chủ bút Times Magazine thực hiện:

Time: Thưa ông Pelé! Tên một cuốn sách của ông là “Tại sao lại là Bóng Tròn” (Why soccer matters). Ông nghĩ sao mà lấy nhan đề cuốn sách như vậy?

Pelé: Bà không thấy sao ? Tôi nghỉ chơi bóng tròn đã 25 năm. Thế mà những người hâm mộ tôi ở khắp nơi trên thế giới vẫn còn kéo dài qua thế hệ thứ ba hôm nay. Thế bóng tròn không đáng quan tâm là gì?

Time: Đồng ý. Nhưng trong sách ông nói trận đấu năm 1950 tranh giải World Cup với Uruguay Ba Tây thua là một cái tang lớn cho dân Ba Tây như khi tổng thống Kennedy bị ám sát đối với nhân dân Hoa Kỳ. So sánh như vậy có quá đáng không ?

Pelé: Không, tôi nghĩ sự so sánh rất tương xứng. Cường độ xúc động giống nhau. Lúc đó dân Ba Tây coi như Ba Tây đã chết. Năm đó tôi 10 tuổi và lần đầu tiên tôi thấy cha tôi khóc.

Time: Tại sao ông nghĩ rằng từ khi ông thôi đá cho hội banh New York Cosmos của Hoa Kỳ (từ 1975 đến 1977) thì phong trào bóng tròn không được dân chúng Hoa Kỳ quan tâm nhiều?

Pelé: Không! Bóng tròn vẫn còn được quan tâm tại Hoa Kỳ đó chứ. Nhiều cầu thủ nổi tiếng trên thế giới được thuê đến chơi cho đội bóng New York Cosmos. Về mặt tổ chức giới trẻ Hoa Kỳ được quan tâm hơn giới trẻ ở Ba Tây, Argentina, Uruguay và nhiều nước khác. Giới trẻ Hoa Kỳ ai cũng chơi bóng tròn được. Hoa Kỳ còn có một đội bóng nữ giỏi nhất thế giới. Đương nhiên phong trào hâm mộ bóng tròn tại Hoa Kỳ không cao bằng ở Ý hay Ba Tây, nhưng cũng không phải là thấp.

Time: Theo ông, Ba Tây có hy vọng gì trong giải World Cup 2014 này?

Pelé: Ba Tây có một đội bóng nổi tiếng thế giới và sẽ được thế giới quan tâm. Nhưng trận đấu World Cup lần này có khác. Ba Tây thường có đoàn tiền vệ và hai cánh hai bên giỏi, lần này thì có đoàn thủ thành giỏi nhưng thiếu nhân sự tấn công. Neymar có tài nhưng mới 22 tuổi còn quá trẻ và chưa bao giờ tham dự World Cup.

Time: Dư luận than phiền chính phủ Ba Tây lo xây cất cơ sở và tiện nghi cho World Cup 2014 mà không quan tâm gì đến những thiệt thòi dân chúng sống trong vùng phải gánh chịu. Ông nghĩ thế nào?

Pelé: Dân chúng than phiền cũng phải, chưa nói đến nạn tham nhũng do xây cất mà ra. Nhưng Ba Tây có hai dịp tốt để tăng thu và phát triển du lịch, đó là World Cup và Olympics. Các lực sĩ không dính líu gì đến tham nhũng, họ chỉ nỗ lực xiển dương giá trị của Ba Tây, không nên chống họ và làm ảnh hưởng đến World Cup. Hãy kiên nhẫn một chút, chờ World Cup xong hãy truy tố bỏ tù các chính khách tham nhũng và những tên tội phạm đục nước thả câu khác.

Time: Trong quá trình đá bóng, ông “sút” thủng lưới 1280 lần. Ông thích cú “sút” nào nhất ?

Pelé: Chính thức là 1283 lần. Nhiều cú “sút” được bàn đến vì khó hoặc xẩy ra trong những trận đấu quan trọng. Nhưng những cú “sút” đẹp thì không kể nó diễn ra trong trận đấu lớn nhỏ nào. Đẹp là đẹp. Tôi nhớ nhất là cú “sút” trong trận chung kết World Cup với Thụy Điển năm tôi 20 tuổi, lần đầu tiên tham dự World Cup. Nhưng giới mộ điệu cho rằng cú “sút” thứ 1000 của tôi là đáng tiền nhất.

Time: Ông có nghĩ bây giờ ông cũng có thể chơi hay như khi mới vào nghề không ?

Pelé: Có thể tôi chơi hay hơn vì bây giờ phương tiện tập dượt, môi trường, sân đấu tối tân hơn. Và luật chơi được cải tiến bảo vệ cầu thủ để họ có thể chơi đẹp mà ít sợ nguy hiểm.

Time: Nếu bây giờ được tự do chọn lựa ông thích chơi trong đội nào?

Pelé: Tôi ưu tiên chọn đội bóng Santos của Ba Tây trước. Sau đó là đội Barcelona. Đội này chơi giống như đội Santos.

Time: Ông giúp quảng cáo nhiều phẩm vật trên thế giới. Có giao kèo quảng cáo nào người ta mời mà ông thoái thác không?

Pelé: Có! Có nhiều lắm. Tôi chỉ nhận quảng cáo phẩm vật hay dịch vụ nào tôi nghĩ là hữu ích. Người ta đề nghị tôi nhiều giao kèo quảng cáo thuốc xì gà, rượu. Tôi không cho những thứ đó có lợi cho giới trẻ nhất là cho lực sĩ thể thao.

Time: Tại sao lúc nào ông cũng tự gọi mình là Pelé, trong khi ông còn có tên gọi là Edson?

Pelé: Việc tôi làm trong đời có xấu có tốt. Cái gì tốt thì Pelé làm, cái gì xấu thì để cho Edson làm!

Trần Bình Nam

April 21, 2014

binhnam@sbcglobal.net

www.tranbinhnam.com

(1) FIFA – Hội Bóng đá Quốc tế, viết tắt từ tên gọi “Fédération Internationale de Football Association” bằng chữ Pháp.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.