Hôm nay,  

Tấm Trần Dà và Giáo Pháp Tứ Ân Là Phương Tiện Chung Cho Nhân Loại

22/06/201300:00:00(Xem: 4554)
Nhất quán, nhị quán, và trung quán?

Khi sống luôn trong nhất quán ta bước vào đại định, không một lời nói hành động cử chỉ nào có thể rung động, xoay chuyển tâm thức ta khiến ta có thể có phản ứng lại. Đó là trạng thái không không, nhất thể, và không biến thể hay vô phản ứng.

Ở trạng thái nhị tâm hay tâm bị giao động bởi tình cảm, cảm xúc, và bị chế ngự bởi hỉ nộ ái ố, thất tình lục dục.

Ở trạng thái trung quán là không nghe không thấy, đồng thời nghe thấy rất rõ nhưng vẫn định. Tuy tâm không giao động nhưng bộ máy người vẫn làm việc và ghi nhận dữ kiện một cách đầy đủ.

Ở trạng thái trung quán, bộ não ghi nhận chính xác, rõ ràng nhờ vào sự không giao động của tâm nên dữ kiện được ghi nhận có tính cách khách quan, không bị thêm bớt và chuyển nghĩa, chuyển câu văn theo sự xúc động của tự ái cá nhân.

Khi ta ở trình độ trung quán, ta sống một lượt ở hai cõi, ở hai trình độ nhất nguyên lẫn nhị nguyên, và đó là trạng thái trung nguyên. Không tốt không xấu, chỉ có dữ kiện khách quan tồn tại.

Người đạt trình độ trung quán, trung nguyên phải quán chiếu theo dõi tâm thức mình cho rõ để không bị lầm lẫn vì ngỡ rằng mình lúc như thế này, lúc như thế khác.

Ta sẽ tự hỏi vì sao ta không bị xúc động, khởi động vì tự ái. Rồi lúc khác lại tự hỏi mọi sự việc xảy ra vẫn còn tồn đọng trong bộ nhớ của mình và nó vẫn ghi đi ghi lại?

Nên nhớ một điều là trình độ tâm thức ta thay đổi, nhưng bộ máy người ta không đổi vì nó hoạt động bình thường nếu nó ở trạng thái hoàn hảo. Không điếc, không mù, không câm, hoặc thiếu phần này, yếu phần kia, không có khả năng ghi nhận đầy đủ.

Bộ máy người vẫn chạy, máy vi tính người (biocomputer) vẫn hoạt động. Cái khác là dữ kiện ghi nhận được trực tiếp, không qua tiến trình thêm bớt do cảm xúc, tự ái cá nhân hay bị đứt quảng vì sự giận dữ, hay quá vui mừng, hồ hởi.

Khi ở trình độ trung quán vừa không tính, nói như không nói, nghe như không nghe, vừa ở trình độ của một con người có đầy đủ giác quan, nhưng nhờ tính không mà nghe rõ và nói những lời không bị ảnh hưởng bởi tự ngã, đầy hỉ nộ ái ố. Nhờ đó mà bộ nhớ của ta không bị tam sao thất bản, có nghĩa là ta không thêm, bớt những gì nghe thấy.

Đến đây ta đã vượt qua được một cái hàng rào của hữu và vô. Không còn bị vướng mắc vào có và không mà sẽ bắt đầu sống trong sự hài hòa giữa không và có.

Trên con đường tu học và hành đạo, cả một quá trình tâm linh đầy chông gai lúc tối sầm, lúc sáng choang khiến ta lúc ủ rũ đau buồn, lúc nhẹ nhàng sảng khoái.


Nhưng bước vào trung đạo, ta mới có khả năng đi đứng không còn bị loạng choạng vì ta vừa hiểu được sự nhiệm mầu của Tánh Không vừa chấp nhận bộ máy người của mình nay được tân trang chùi rửa sạch sẽ và đơn sơ không còn bị bụi bậm, dầu nhớt dơ bẩn làm tắc nghẽn, hay bị rỉ sét hư hỏng.

Tu học là phải luôn chăm chỉ chùi rửa thanh lọc vừa phần xác lẫn phần hồn. Bên này dơ thì ảnh hưởng bên kia và ngược lại. Vì thế nên con đường đời đạo song tu là con đường trung đạo mà Đức Phật Thích Ca đã dạy và Đức Thầy đã xiển dương pháp tu Tứ Ân để người đời nay dễ học dễ hành.

Pháp tu Tứ Ân đã giúp cho ta đi vững trên bốn bánh xe pháp luân. Bánh này hư có bánh kia đỡ, ta có bị nghiêng ngửa xiêu vẹo nhưng ta có cơ hội vượt được con đường tu học mà không bị té nhào hay đứt gánh nửa đường. Trong bốn bánh xe Tứ Ân, bánh nào yếu thì có các bánh kia đỡ. Vì chính những bánh mạnh hỗ trợ cho những bánh xe yếu mong manh hay thiếu hơi.

Đức Thầy thương yêu đã cho tín đồ một điểm đến để đi, như Đức Phật đã chỉ mặt trăng cho mọi người. Đức Thầy chỉ ngay, giới thiệu ngay tinh thần vô vi tối thượng và hoàn hảo, sự hợp nhất của mọi tư tưởng và đạo giáo hay sự hòa đồng của các chủng tộc màu da, hay vạn vật đồng nhất thể của con người và vạn vật muôn loài. Thật là một tinh thần đại đồng, tối thượng mà con người đang đi tìm để bước đến chân lý nhất nguyên của Chân Thiện Mỹ. Đó là tấm trần dà.

Một tín đồ chưa biết đạo đã được Đức Thầy chỉ cho tấm trần dà, mức đến của bao ngàn pháp tu, của mọi tôn giáo. Và Đức Thầy đã cho đệ tử một chiếc xe đủ bốn bánh làm phương tiện tu hành để có khả năng đến nơi mà người tu phải đến đó là sự giải thoát. Tuy nhiên điểm đặc biệt của giáo pháp Tứ Ân là điểm đến của ta ở ngay hiện kiếp chớ không phải đợi lúc hồn lìa khỏi xác.

Nếu trong hiện kiếp ta có thể giải thoát được thì khi ra đi ta mới có khả năng giải thoát. Nếu ta không tu, không hành ở hiện kiếp và không biết đường nào để đi trong hiện kiếp thì linh hồn của ta sẽ mất định hướng, bơ vơ không biết về đâu.

Ta nhìn tấm trần dà mỗi ngày để định hướng và định tâm và hành pháp Tứ Ân để đi đến đích.

Tấm trần dà, tinh thần vô vi tối thượng và phương pháp Tứ Ân không phân biệt tôn giáo chủng tộc, người sang kẻ hèn, mà đó là con đường và phương tiện chung cho nhân loại tiến đến giải thoát nhập Niết Bàn tại thế.

(trích Nhật Ký Tâm Linh 5: TÂM ĐẠO DÂN TỘC, xb 2008 tại http://nguyenhuynhmai.com )

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
“Tham nhũng kinh tế” ở Việt Nam đã trở thành “quốc nạn”, nhưng “tham nhũng quyền lực” do chính đảng viên gây ra để thu tóm quyền cai trị mới khiến Đảng lo sợ. Đó là nội dung đang được phổ biến học tập để đề phòng và bảo vệ chế độ do Ban Nội chính Trung ương công bố...
“Trong năm 2023 còn nhiều vấn đề đáng lo ngại, gây bất an cho xã hội. Các tội phạm trên các lĩnh vực tiếp tục gia tăng toàn quốc xảy ra 48.100 vụ phạm tội và trật tự xã hội tăng 18%.”
Việt Nam đang thương lượng mua chiến đấu cơ F-16 của Mỹ để tăng cường bảo vệ an ninh trước đe dọa ngày một lên cao của Trung Quốc ở Biển Đông. Tin này được truyền miệng ở Hoa Thịnh Đốn, tiếp theo sau chuyến thăm Việt Nam 2 ngày 10-11 tháng 9/2023 của Tổng thống Joe Biden. Tuy nhiên, các viên chức thẩm quyền của đôi bên không tiết lộ số lượng F-16 mà Việt Nam có thể mua với giá 30 triệu dollars một chiếc...
Số năm tháng tôi nằm trong tù chắc ít hơn thời gian mà nhà thơ Nguyễn Chí Thiện ngồi trong nhà mét (W.C) và có lẽ cũng chỉ bằng thời gian ngủ trưa của nhà văn Vũ Thư Hiên, ở trại Bất Bạt, Sơn Tây. Bởi vậy, sau khi đọc tác phẩm Hỏa Lò và Đêm Giữa Ban Ngày của hai ông (rồi đọc thêm Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn, Thung Lũng Tử Thần của Vũ Ánh, và Trại Kiên Giam của Nguyễn Chí Thiệp) thì tôi tự hứa là không bao giờ viết lách gì vể chuyện nhà tù, trại tù hay người tù nào cả.
Càng gần đến Đại hội đảng toàn quốc khóa XIV (2026-2031), đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) càng ra sức kiên định 4 nguyên tắc được coi là “có ý nghĩa sống còn đối với chế độ.”
Trời mưa thì buồn. Trời nắng thì vui. Mưa nhiều quá gây lụt lội, trở thành thảm cảnh. Nắng quá độ gây khô hạn, cháy mùa màng, gây đói khổ. Gọi là thiên tai. Có nghĩa thảm họa do trời gây ra. Hoặc chữ “thiên” đại diện cho thiên nhiên. Nhưng gần đây, vấn nạn khí hậu biến đổi, gây ra nhiều “thiên tai” có thể gọi lại là “thiên nhân tai,” vì con người góp phần lớn tạo ra khốn khổ cho nhau. “Thiên nhân tai,” nghe lạ mà có đúng không? Nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu là hiệu ứng nhà kính. Một số loại khí trong bầu khí quyển bao quanh trái đất hoạt động hơi giống như gương kính trong nhà kính, giữ nhiệt của mặt trời và ngăn nó trở lại không gian, gây ra hiện tượng nóng lên cho toàn cầu. Nhiều loại khí nhà kính này xuất hiện một cách tự nhiên, nhưng các hoạt động của con người đang làm tăng nồng độ của một số loại khí này trong khí quyển, cụ thể là: Cacbon dioxit (CO2), khí mê-tan, nitơ oxit, khí florua
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.