Hôm nay,  

Tuổi Trẻ Quốc Nội Lên Tiếng, Vì Dân Tộc

15/06/201300:00:00(Xem: 7187)
Tháng Năm là Tháng Vinh Danh Văn Hóa Á Châu ở Mỹ, bao gồm người Việt hải ngoại, với nhiều buổi trình diễn văn hóa quốc tế, phấn khởi và vui tươi. Nhưng trái ngược lại, ở Việt Nam, Tháng Năm 2013 đen tối vừa qua là Tháng Xử Tội giới trẻ, vì các em đã can đảm Lên Tiếng, chống độc tài, tham nhũng, hoặc tranh đấu ôn hòa, cho tương lai tốt đẹp hơn của dân tộc và cho nền độc lập của đất nước Việt Nam.

Ngày 16.5.2013, tòa án bù nhìn Long An, Miền Nam VN, đã tuân lệnh Đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) đàn áp Tuổi Trẻ Việt Vì Dân Tộc, bất chấp Lẽ Phải và Sự Thật, kết án: nữ sinh viên năm thứ 3, Trường Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm, Sàigòn, Nguyễn Phương Uyên (21 tuổi), 6 năm tù và 3 năm cưỡng chế, và nam sinh viên Đại Học Kinh Tế Công Nghiệp, tỉnh Long An, Đinh Nguyên Kha (25 tuổi), 10 năm tù và 3 năm cưỡng chế. Hành động vi-hiến, gian xảo, và chà đạp nhân-quyền nầy của các người xử án phản quốc (chịu làm tôi tớ cho ngoại bang Tầu Cộng, chống lại dân tộc Việt) đã không nêu lên được tội trạng của hai sinh viên Phương Uyên và Nguyên Kha.

Bởi vì không có một điều khoản nào trong Hiến Pháp Việt Cộng (VC) xác định “chống Đảng CSVN là có tội”. Bộ Luật Hình Sự 2009 của VC ghi rõ, điểm C, khoản 1, Điều 88: Tội tuyên truyền chống Nhà Nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, bị phạt tù từ 3 năm đến 12 năm. Nhưng Phương Uyên và Nguyên Kha không chống Nhà Nước, chỉ chống Đảng CSVN (độc tài, lừa bịp, tham nhũng, tàn ác, không bảo vệ dân, còn làm tay sai cho ngoại bang) và chống Tầu Cộng (xâm-lăng các đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam; bắt giết, cướp tài sản của ngư dân Việt, rồi đòi tiền chuộc, và công khai đưa vô số người Tầu vào đất VN sinh sống, nhờ sự khiếp nhược của Đảng CSVN).

Nhưng Đảng CS gian-dối, y như sau năm 1975, đã từng nhồi sọ giới trẻ: “Yêu Nước là yêu chủ nghĩa Xã Hội”, và bây giờ cũng trơ-trẻn với “bổn cũ soạn lại”, cố ý đồng-nhất hai thực thể khác nhau là “Đảng CSVN” và “Nhà Nước XHCN” là một, để bỏ tù 2 sinh viên tranh đấu ôn hòa cho dân tộc, qua “cái tội” tuyên truyền chống Nhà Nước, theo Điều Luật 88, BLHS nói trên. Rõ ràng, Đảng già tự chà đạp lên hiến pháp của chính họ, không xấu hổ trước giới trẻ. Đảng còn muốn thị-uy quyền lực để giới trẻ quốc-nội sợ hãi, im tiếng, và cúi đầu theo Đảng, làm tay sai cho đế quốc Tầu, để các đảng viên chóp bu và gia đình của họ, được quyền lợi.

Việt Nam CS không có Tam Quyền Phân Lập như ở các nước Dân Chủ. Nên cả ba ngành Lập Pháp, Hành Pháp, và Tư Pháp gộp chung, làm một công cụ, dưới quyền sinh sát của độc đảng CSVN. Do đó, tòa án VC làm trò ma thuật, bất công và gian ác, vì không dựa vào sự điều tra, bằng chứng truy tố của công tố viên, và sự biện hộ của luật sư, chỉ tuyên đọc Án Xử để trừng trị các bị cáo, theo đúng Lệnh Dặn Trước của Đảng. Thật vậy, quan tòa VC ở Long An đã giả điếc, chẳng hề nghe Lời Biện Hộ (đúng theo hiến pháp VC) cho Phương Uyên (Ph. U) của Luật Sư Hà Huy Sơn, như sau: 1) Các hành động của Ph.U. đã được cho phép hợp pháp, theo Hiến Pháp (VC) năm 1992 và theo Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền năm 1948, mà Việt Cộng đã đồng ý thi hành. 2) Điều 77 của Hiến Pháp VC năm 1992 ghi: “Bảo vệ tổ quốc là nghĩa vụ thiêng liêng và là quyền cao quý của công dân”. Về yếu tố lịch sử và luật pháp quốc tế, Trung Cộng không có chủ quyền ở Biển Đông. Trung Cộng là kẻ đã xâm chiếm Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam. Việc phản đối kẻ xâm lược là một hành động yêu nước, không thể bị kết tội.

Cũng cần biết về thủ tục làm việc bất chánh, vi phạm Nhân Quyền của luật pháp VC. Ngay lúc đầu, trưa ngày 14.10.2012, Phương Uyên đã bị 10 công an VC xông vào phòng ở trọ (để đi học) ở Phường Tây Thạnh, Quận Tân Phú, Sàigòn, giữa lúc cùng 3 người bạn chuẩn bị bữa trưa, và cả 4 bị bắt lên Phường. Sau đó, 3 cô kia được trở về nhà, còn Ph. U. bị giữ lại và bị bắt cóc, đưa vào một khách sạn (lén lút, không thông báo cho gia đình, và khi cha Ph. U. đến hỏi Công An Phường Tây Thạnh tại sao cô biến mất đã hơn một tuần, thì công an Phường chối phắt: “không biết”). Họ đã o ép, dụ dỗ Ph. U. ký giấy tờ để “sẽ được trở về trường, học tiếp cho xong” nhưng rồi bắt giam luôn.

Ngày 23.10.2012, mẹ của Ph. U. là Bà Nguyễn Thị Nhung đến hỏi ông Hùng, Trưởng Công An, Phường Tây Thạnh, Sàigòn, thì ông ta nói hãy đi đến Sở Công An, ở tỉnh Long An. Khi đến đó, Bà Nhung mới biết Ph. U. đang bị giam ở số 159 Nguyễn Đình Chiểu, P.3, Thành Phố Tân An, tỉnh Long An. Vậy là sau 10 ngày Ph. U. bị bắt thì Mẹ cô mới biết cô đang ở đâu, do tự đi tìm con, chứ công an không chính thức thông báo cho gia đình biết, theo Bộ Luật Thông Tin Hình Sự do VC quy định (nhưng chính họ lại vi phạm). Công an Phường Tây Thạnh đã bắt Ph. U. khi chưa có Lệnh Bắt và không báo tin cho gia đình cô biết, để mặc cha mẹ lo lắng tìm con và buồn rầu không biết lý do (emotional distress).

Ngày 25.10.2012, High Commission for Human Rights ở Thụy Sĩ đã gửi kháng thư đến chủ tịch nước VC, Trương Tấn Sang, kêu gọi trả tự do cho Ph. U. nhưng vô hiệu quả.

Đến trưa ngày 03.11.2012, Sở Thông Tin, Công An Sàigòn, và Công An Long An đã họp báo để khởi tố và tuyên bố bắt tạm giam Ph. U và Nguyên Kha (Ng. Kh) trong 4 tháng kế tiếp, để điều tra về tội Rải Truyền Đơn (Passing Leaflets) chống Nhà Nước. Ph. U. còn dùng máu pha nước, viết lên 2 mảnh vải trắng, như sau: “Tàu khựa, cút khỏi Biển Đông” (chống Tầu Cộng xâm lăng) và “Đi chết đi, Đảng CSVN Bán Nước” (chống Đảng CSVN làm tôi tớ cho Tầu), chứ không chống Nhà Nước. Cô cũng viết hai câu thơ: 1) Vì tổ quốc, chống ngoại xâm. | For my country, against foreigners invasion (communist Chinas invasion). 2) Vì tiền đồ dân tộc, chống tham nhũng. | For my peoples future, against VC partys corruption.

Do công an ngầm gợi ý, Ph. U. còn bị các nữ tù nhân côn đồ, giam chung, đánh hội đồng, và đạp vào bụng, cô ngất xỉu, với các vết bầm tím trên cổ, ngực, và hai cánh tay, mà mẹ cô nhìn thấy qua cửa kính khi thăm con, ngày 26.4.2013. Nhưng cô vẫn giữ vững tinh thần, dù ốm đi và hốc hác, mẹ cô cho biết. Để chạy tội, trước đó, quản giáo Đinh Công Trí nói láo với bà Nhung là Uyên đã “lên cơn co giật, động kinh”... (nên có các vết bầm).

Nói 4 tháng nhưng hơn 6 tháng sau, ngày 16.5.2013, phiên tòa Long An mới xử và vội vã kết án nặng nề hai sinh viên trẻ, đã can đảm Lên Tiếng, vì dân tộc và đất nước: Ph.U. 6 năm tù và Ng. Kh. 10 năm. Nói là phiên tòa xét xử “công khai”nhưng công an và côn đồ (được thuê mướn) ngăn chận mọi ngã đường, không cho công chúng, nhất là những người ủng hộ hai sinh viên, vào xem xử án. Có nhiều người bị bắt giữ hoặc bị giam cầm. Như anh Tuấn (Gió Lang Thang) bị bắt giữ tại đồn công an P.1, từ sáng đến chiều, họ không nói tội gì, bắt anh ngồi đó và không được dùng điện thoại. Tại sao họ sợ? Tại sao người được xử án lại sợ người bị xử và người đi xem? Có gì mờ ám, sai lầm, áp bức, cần che giấu? Một số người cảm mến hai em, như anh Bùi Lâm Peter, một trong những người đã lên đường đi Long An, đòi công lý cho người vô tội, với các khẩu hiệu: “Hoàng Sa, Trường Sa, Việt Nam. Phương Uyên, Nguyên Kha, Yêu Nước, Vô Tội. Phản Đối Trung Cộng Xâm Chiếm Hoàng Sa, Trường Sa Của V.N.”
tuoi_tre_len_tieng_resized
Tuổi trẻ VN lên tiếng. Áo trắng ra tòa.
Anh Đinh Nhật Uy (anh của Đinh Nguyên Kha) cho biết: “Kha và Uyên nói quá trời. Chủ tọa hỏi 1 câu, hai em trả lời 3 câu. Họ cứ nhắc không được nói thêm. Họ sợ các em nói rõ ra (cho nhiều người biết) nội dung thật sự của các truyền đơn và ý nghĩa của Lịch Sử Việt, nhất là phản đối Trung Cộng chiếm Hoàng Sa và Trường Sa.” Các báo VC đã bị ra lệnh không đăng rõ những lời đanh thép và hùng biện của hai sinh viên trẻ yêu dân tộc, đã tuôn ra trước tòa; chỉ đăng sơ lược là 2 em nầy “phản động” (“against the state”) tức là “chống Nhà Nước” nên bị tù. Trừ khi vào đọc internet hoặc Facebook, đa số dân trong nước không biết rõ về hai tấm gương anh hùng nầy, để có thể cảm phục hoặc noi theo. Bưng bít sự thật và nói xấu người tốt, làm cho dân ngu, là lối hành xử lâu đời, để trị dân, của các chế độ độc tài.

Trên facebook, Luật sư Hà Huy Sơn nhận xét về kết quả phiên tòa: “Kha, Uyên và gia đình bình thản. Luật sư đều yêu cầu vô tội cho hai em. Tòa cứ tuyên án theo ý của tòa.” Anh Nguyễn Lân Thắng (Hà Nội) diễn tả tâm tình của mình với Phương Uyên và Nguyên Kha: “Họ kết án các em bao nhiêu năm không quan trọng. Tôi sung sướng cực kỳ vì các em đã quyết không nhận tội. Hãy hoàn thành nốt sứ mạng của mình trong cái nhà tù nhỏ… Các bạn tù dự-khuyết bên ngoài, ngưỡng mộ và ghi nhớ công-lao của các em. Các em đã đi vào lịch sử”. Đạo diễn Nguyễn Văn Hùng nói: “Phiên tòa ô nhục”. Bà Nguyễn Thị Kim Liên, Mẹ của Ng. Kha, ngay khi từ trong tòa án bước ra, cho biết: “Các con rất thoải mái, hiên ngang, ngẩng cao đầu. Hai con nhìn thẳng thẩm phán, không cúi mặt”.

Cũng trong ngày 16.5.2013, đúng 12 giờ trưa, cũng là lúc bắt đầu thi hành Lệnh Cấm Người Việt Đánh Cá Trên Biển Đông... của Người Việt!!! (do bọn cầm quyền Tầu Cộng ở Bắc Kinh đưa ra). Nhưng không có lãnh đạo nào của Đảng CSVN quan tâm, lên tiếng hoặc hành động chống Tầu, để bảo vệ ngư dân Việt, vì ngư phủ VN bị tầu chiến lớn của Trung Cộng bắt hay bị bắn giết, thì không liên hệ gì đến quyền lợi cá nhân và các gia đình đại tư bản, cực kỳ giầu có của VC. Dù họ đã từng nói: “Đảng viên là đầy tớ của nhân dân”.

Một tuần lễ sau đó, ngày 23.5.2013, ở Miền Trung, tỉnh Nghệ An, lại diễn tiếp một phiên tòa ô nhục khác. Họ xử 8 Thanh Niên Đã Lên Tiếng Vì Dân Tộc. Với áp lực đe dọa và khủng bố nặng nề, các loại công an VC, dân phòng, mật vụ, và vô số côn đồ (không mặc sắc phục, có thêm những mụ đàn bà che kín mặt, xử dụng thủ thuật ác độc là lén dùng vật nhọn có tẩm thuốc, đâm vào hông hay bụng nạn nhân, ở quanh tòa án, làm họ quỵ xuống, bủn rủn tay chân). Đảng CS cầm quyền đã tỏ ra hèn hạ và vô đạo đức, khi không đường hoàng dùng lực lượng mặc sắc phục, mà dùng bọn côn đồ đủ loại để hà hiếp, đánh bắt giáo dân đã đến ủng hộ 8 người trẻ nầy. Bọn ác có mặt khắp nơi, từ mờ sáng. Nhất là khu vực tòa án đã bị bao vây, ngăn chận, không cho công chúng đến dự, dù như mọi lần, cũng nói, đây là “phiên tòa công khai”! Nhưng lại xử kín. Cô Bùi Thị Minh Hằng, Blogger Lã Việt Dũng, và nhiều người khác đã bị công an và côn đồ bắt giữ. Điện thoại bị phá sóng quanh tòa án. Trong tòa, chỉ có người xử án, 8 thanh niên bị xử, 24 người thân (mỗi em có 3 người nhà) và dầy đặc công an VC. Cũng y như tòa án Long An ở Miền Nam, Tòa Phúc Thẩm, tỉnh Nghệ An, một công cụ của Đảng, cũng đã thi hành Lệnh Dặn Trước của Đảng CSVN, kết án tù 8 thanh niên đã tranh đấu cho Nhân Quyền, thuộc Truyền Thông Chúa Cứu Thế, lúc 3 giờ 45 phút chiều, như sau:

1) Những em bị y án như phiên tòa, cấp Sơ Thẩm:

- Hồ Đức Hòa: Y án 13 năm tù

- Thái Văn Dung: Y án 4 năm tù

- Nguyễn Đình Cương: Y án 4 năm tù

- Trần Minh Nhật: Y án 4 năm tù.

2) Những em được giảm án, so với phiên tòa Sơ Thẩm:

- Paulus Lê Văn Sơn: Còn 4 năm, giảm 9 năm so với phiên Sơ Thẩm (vì Sơn phản cung quyết liệt: đã bị bắt khi chưa biết rõ tội, và bị giữ mãi cho đến khi mẹ Sơn qua đời mà Sơn không được thông báo, và 2 mẹ con không được thấy nhau lần cuối. Sơn đã yêu cầu được ra tù sớm để về lo mộ Mẹ.)

- Trần Văn Duyệt: Còn 3 năm 6 tháng tù, giảm 6 tháng.

- Nguyễn Xuân Anh: Còn 2 năm tù giam, giảm 1 năm.

- Hồ Văn Oanh: Còn 2 năm 6 tháng tù giam, giảm 6 tháng.

Vì dân tộc và đất nước, Tuổi Trẻ quốc nội đã anh dũng Lên Tiếng, dù bị sỉ nhục, đánh đập, cầm tù. Chúng ta ở hải ngoại được Tự Do, dù bận rộn khó khăn, phải Lên Tiếng ủng hộ giới trẻ, trong và ngoài nước, cùng nhau phản đối chế độ CSVN hèn hạ, bất nhân đến nỗi dùng côn đồ (không mặc sắc phục đường hoàng khi đối diện dân) để tấn công người nhà (có con em bị xử) lẫn người dân đi xem xử án. Hơn nữa, nếu còn tinh thần dân tộc, còn tình nghĩa đồng bào Việt Nam, thì dù ở trong hay ngoài nước, nên tập bỏ tính tự cao (mình biết hết và hay nhất, nên khinh thường người khác), biết nâng đỡ nhau khi có tin buồn, bị đánh phá sai lầm, gặp tai nạn... Nhất là giữ vững Tinh Thần để phục hồi Dân Chủ và Nhân Quyền cho quê hương. Để kết thúc bài viết, xin mượn câu nói vang dội vào lịch sử của tuổi trẻ Thái Văn Dung tại tòa án Nghệ An, Trung Việt, hôm 23.5.2013:

“Nếu Việt Nam có Dân Chủ, thì tôi phải được trả Tự Do tại Tòa, ngay bây giờ”...

Ngày 12.6.2013, GS TRẦN THỦY TIÊN, M.A. in Human Science

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Năm 2023 tiến vào những ngày cuối cùng, nó sẽ đi qua và không bao giờ trở lại. Lịch sử sẽ đi qua nhưng những việc làm của con người sẽ tồn tại với sự khôn ngoan và ngu ngốc của đa số. Cụm từ ‘con-người-đa-số’ chỉ định ý muốn chung của đa số người. Và ‘con-người-thiểu-số’ đành phải tuân theo. Trò sinh hoạt dân chủ luôn luôn là con dao hai lưỡi có hiệu quả tùy thuộc sở thích của con người đa số. Sở thích? Một thứ tạo ra tốt lành hoặc khổ nạn. Đúng ra là cả hai, nhưng có một trong hai sẽ lớn hơn, đôi khi, lớn gấp bội phần. Nếu khổ nạn quá lớn thì cuộc sống chung sẽ thay đổi, có khi lâm vào mức tồi tệ. Chẳng hạn như trường hợp nước Đức dưới thời Hitler. Ý muốn của con người đa số đam mê nồng nhiệt ý muốn của Hitler. Cho ông ta cơ hội dẫn đầu một quốc gia quyền lực, tạo ra hiệu quả cuộc chiến thế giới thứ hai. Hậu quả tàn khốc đó do ai? Hitler? Đúng một phần.
“Tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong Lực lượng vũ trang nhân dân là mối lo hàng đầu của đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay. Bằng chứng này đã được Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đưa ra tại Hội nghị Đảng ủy Công an ngày 20/12/2023 tại Hà Nội, và trong nội dung các bài viết trên báo chí chính thống của nhà nước liên quan đến Quân đội...
Người ta nên áp dụng đạo đức vào tài chính trị của Henry Kissinger như thế nào? Làm thế nào để người ta quân bình những thành tựu với những hành vi sai trái của Kissinger? Tôi đã vật lộn với những vấn đề đó từ khi Kissinger là giáo sư của tôi, và sau này là đồng nghiệp tại Đại học Harvard. Vào tháng Tư năm 2012, tôi đã giúp phỏng vấn ông trước một số lượng lớn cử toạ tại Harvard và hỏi liệu ông có làm điều gì khác đi trong thời gian làm ngoại trưởng cho các Tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon và Gerald Ford không. Lúc đầu, ông nói không. Suy nghĩ lại, ông nói rằng ước mình là đã hoạt động tích cực hơn ở Trung Đông. Nhưng ông không đề cập đến Campuchia, Chile, Pakistan hay Việt Nam. Một người phản đối ở phía sau hội trường hét lên: "Tội phạm chiến tranh!"
Việt Nam có còn “độc lập” với Trung Quốc hay không sau chuyến thăm Hà Nội của Tổng Bí thư, Chủ tịch nhà nước Tập Cận Bình là thắc mắc của người dân Việt Nam. Ông Tập có mặt ở Việt Nam từ 12 đến 13 tháng 12 năm 2023 và đạt được cam kết của Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng về “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai Việt Nam-Trung Quốc”.
Ngày nay, Chiến lược Phòng thủ Quốc gia của Hoa Kỳ – giống như chiến lược Chiến tranh Lạnh tạo chuẩn mực cho tư duy chiến lược trong những năm từ thập kỷ ‘50 đến ’80 – bị chi phối bởi một tác nhân đe dọa chính, đó là Trung Quốc. Điều này vừa cung cấp thông tin vừa tạo điều kiện cho tất cả các mối đe dọa lớn khác có thể xảy ra: Nga, Iran và Bắc Triều Tiên. Giống như thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Hoa Kỳ hiện đang lâm vào một cuộc cạnh tranh với đối thủ duy nhất của mình, một cuộc cạnh tranh có khả năng bỏ rơi các thành tựu chính trị, kinh tế và công nghệ. Hoa Kỳ cũng đang ở trong một cuộc chạy đua vũ trang hiện đại, và trong một số trường hợp, chơi trò đuổi bắt và tranh đua để giành tình hữu nghị, gây ảnh hưởng lên các quốc gia khác trên thế giới.
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
“Tham nhũng kinh tế” ở Việt Nam đã trở thành “quốc nạn”, nhưng “tham nhũng quyền lực” do chính đảng viên gây ra để thu tóm quyền cai trị mới khiến Đảng lo sợ. Đó là nội dung đang được phổ biến học tập để đề phòng và bảo vệ chế độ do Ban Nội chính Trung ương công bố...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.