Hôm nay,  

Tháng Tư Nghe Nhạc Trịnh

4/13/201300:00:00(View: 10290)
Tôi mê nhạc Trịnh. Thỉnh thoảng, buổi sáng cuối tuần bỏ vào máy một CD để thưởng thức những dòng nhạc đã từng làm rung động lòng mình với tình yêu, yêu người và yêu quê hương. Còn đi nghe ca sĩ hát trên sân khấu thì may ra năm có một lần.

Từ khi nhạc sĩ Trịnh Công Sơn mất vào một ngày đầu tháng Tư mười hai năm về trước, trong nước đến ngày giỗ ông cả vạn người lại có dịp ngồi kề bên nhau để cùng hát, cùng nghe những ca từ đã ghi dấu nhiều nét đậm, nhạt trong lòng người Việt.

Tại hải ngoại, những nơi có đông người Việt sinh sống cũng thường có sô nhạc Trịnh vào đầu tháng Tư, như một cách tưởng nhớ người nhạc sĩ đã viết ra những dòng nhạc chuyên chở dùm người nghe từng nỗi niềm riêng.

Dịp tháng Tư năm nay ở Mỹ có D&D Entertainment của đôi vợ chồng Dũng Taylor và Thu Phương tổ chức sô nhạc chủ đề “Ru tình” ở mấy nơi, từ nam California vào cuối tháng Ba, qua Houston rồi về San Jose với hai sô vào Chủ nhật 7-4.

Chương trình ở San Jose diễn ra tại Santa Clara Convention Center với thành phần ca sĩ gồm Thu Phương, Nguyên Khang, Quang Linh, Hà Anh Tuấn, Tùng Dương, Thương Linh và Giang Trang.

Đối với khán giả Thung lũng Hoa vàng thì Thương Linh và Giang Trang là hai giọng nữ rất mới, còn Hà Anh Tuấn và Tùng Dương đã vài lần xuất hiện trên sân khấu trong vùng.

Giang Trang là một cuộc chơi mới với nhạc Trịnh và đây là lần đầu tiên cô hát ở Mỹ. Thời còn học Đại học Hà Nội cô hay hát nhạc Trịnh trong một quán sinh viên có tên “quán Tranh”. Mấy năm gần đây cô có dịp hát ở LEspace của trung tâm văn hoá Pháp và đã cho ra đời hai CD là “Lênh đênh phố nhớ” và “Hạ huyền” gồm những ca khúc của Trịnh Công Sơn.
buivanphu_20130412_h01_giangtrang
Giang Trang thể hiện “Rừng xưa đã khép.” (ảnh Bùi Văn Phú)
Hôm đó Giang Trang được Thu Phương, người biên tập chương trình, giới thiệu “là một món qùa rất đặc biệt [vì không có tên trên tờ quảng cáo], một giọng hát bình yên nhất, nhẹ nhàng nhất và vô tư nhất… như băng nhạc Sơn Ca 7…”. Thu Phương muốn nhắc đến hình ảnh Khánh Ly của một thời xa xưa.

Năm ngoái, sau khi được giới thiệu cho nghe vài ca khúc của Trịnh với tiếng hát Giang Trang, tôi thấy cách hòa âm phối khí của nhóm bạn và giọng hát này có sự truyền cảm mạnh nên đã tìm cách liên lạc, hỏi chuyện Giang Trang, để là một phần trong loạt bài phỏng vấn về cảm nhận nhạc Trịnh mà tôi đã thực hiện với nhiều người trong và ngoài nước.

Giang Trang là người trẻ nhất trong số những người tôi phỏng vấn. Cô mới ngoài 30 tuổi, sinh ra và lớn lên ở miền Bắc, nhưng đã có những cảm nhận thật sâu lắng về Trịnh Công Sơn.

Khi Giang Trang bước ra. Dáng người nhỏ bé, mảnh khảnh và rất đơn giản làm tôi nhớ lại hình ảnh Khánh Ly ngày xưa mà trong phần giới thiệu Thu Phương cũng đã có chút so sánh.

Giang Trang cùng Thu Phương hát “Mưa hồng”, rồi một mình Giang Trang thể hiện “Rừng xưa đã khép”. Tuy thính đường không đông lắm, chừng ba trăm, nhưng Giang Trang đã nhận được những tràng pháo tay nhiệt tình từ khán giả.

Nhạc Trịnh dễ thấm vào hồn vì ca từ ông viết ra và một phần cũng do người thể hiện nó. Thanh Thuý qua “Ướt mi” thuở xa xưa lắm, Hà Thanh đầu tiên cất giọng “Chiều một mình qua phố”, rồi “Hạ trắng” với Lệ Thu là những tiếng hát êm đềm, thư thả trên sóng phát thanh ở miền Nam trong nhiều năm.
buivanphu_20130412_h02_rutinh
Chương trình “Ru tình” với Hà Anh Tuấn, bên trái, Nguyên Khang, Thu Phương, Quang Linh và Tùng Dương. (ành Bùi Văn Phú)
Nhưng khi Trịnh Công Sơn gặp được Khánh Ly với giọng khàn khàn thả từng con chữ, rất tự lự, có khi chậm rãi như than thở, khi hối thúc như hồi trống trận để rồi giọng hát đó và ca từ nhạc Trịnh đã trở thành dấu ấn văn hoá trong lòng dân tộc.

Nhạc Trịnh được yêu thích nên có nhiều ca sĩ hát. Nhưng hát và để lại trong lòng người nghe những cảm xúc sâu đậm và muốn nghe lại thì không dễ.

Khánh Ly với nhạc Trịnh nhiều người nghe hoài vẫn thích. Các sô nhạc Trịnh với Khánh Ly luôn được đón nhận nhiệt tình. Ngoài Khánh Ly còn Hồng Nhung và Trịnh Vĩnh Trinh là những giọng ca mà chính nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cũng đã nhận xét là thể hiện nhạc của ông rất hay.

Giọng nam, tôi thích nhất Thanh Hải. Anh đàn ghi-ta và hát “Chiều trên quê hương tôi” thấm lòng người nghe hơn cả chính giọng Trịnh Công Sơn. Sau này tôi cũng thích Ánh Tuyết, Cẩm Vân. Nhưng thế hệ trẻ hơn chưa thấy ai. Giọng hát Giang Trang còn đang là một thử nghiệm.

Hôm rồi có Quang Linh với “Ru tình”, “Chiều một mình qua phố”; có Nguyên Khang hát “Diễm xưa”, Thương Linh với “Còn tuổi nào cho em” khá hay, nhưng chưa thực sự truyền cảm.
buivanphu_20130412_h03_giangtrangthuphuong
Thu Phương và Giang Trang. (ảnh Bùi Văn Phú)
Ca sĩ trẻ như Hà Anh Tuấn với “Phôi pha”, “Xin cho tôi” hay Tùng Dương qua “Hạ trắng”, “Vết lăn trầm”, “Một cõi đi về” không tạo ấn tượng nhiều, có bài còn rất phản cảm vì giọng ngân dài quá và nhiều lúc hét lên hơn là hát.

Xin cho tôi yên ngủ một ngày
Xin cho đêm không có đạn bay
Xin cho chim góp nhạc về trời
Xin cho tôi là kiếp của mây…
.
Cho tôi đi xây lại chuyện tình
Cho tôi đi nâng dậy hòa bình
Cho tôi đi qua tận gập ghềnh
Nhìn dòng máu trong tim anh
.
Cho tôi xin tay mẹ nồng nàn
Cho tôi nghe chân trẻ rộn ràng
Cho quê hương giấc ngủ thật hiền
Rồi từ đó tôi yêu em…
Ca từ mang mang tình yêu và những lời ru mà cứ vung tay hét lên thì khó lọt được vào lòng người.
© 2013 Buivanphu.wordpress.com

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Nội dung phát biểu của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm ngày 27/08/2024 về đường lối khóa đảng XIV cho thấy ông không dám đi ra khỏi quỹ đạo một người Cộng sản bảo thủ để được tồn tại...
Kamala nhắc lại Donald Trump đã cảm ơn Tổng Thống Tập Cận Bình về những gì ông ta đã làm trong thời gian đại dịch COVID. Bà nhớ cả nội dung Trump đã viết trên Twitter: “Thank you, President Xi” và đọc lại cho chục triệu người dân Mỹ đang xem màn hình. “Khi chúng ta biết rằng Tập Cận Bình phải chịu trách nhiệm vì không cung cấp và cung cấp không đầy đủ cho chúng ta sự minh bạch về nguồn gốc của COVID.” Kamala nhắc lại cả việc Donald Trump đã mời Taliban đến David Camp, “là một nơi có ý nghĩa lịch sử đối với chúng ta, với tư cách là những người Mỹ, một nơi mà chúng ta tôn vinh tầm quan trọng của ngoại giao Hoa Kỳ, nơi chúng ta mời và tiếp đón các nhà lãnh đạo thế giới được kính trọng. Và cựu tổng thống này với tư cách là tổng thống đã mời họ đến David Camp vì ông ta, một lần nữa, không biết tầm quan trọng và trách nhiệm của tổng thống Hoa Kỳ. Và điều này quay trở lại vấn đề ông ta đã liên tục hạ thấp và coi thường các quân nhân của chúng ta, những người lính đã hy sinh...
Từ ngày nước Mỹ lập quốc, chưa bao giờ nụ cười của một ứng cử viên tổng thống lại bị đối thủ mang ra mổ xẻ, tấn công với những lời lẽ không phù hợp với tư cách một người tranh cử vị trí lãnh đạo quốc gia. Nhưng ngược lại, cũng chưa bao giờ nụ cười của một ứng cử viên tổng thống lại trở thành niềm hy vọng cho một đất nước đang đối đầu với mối nguy hiểm “duy nhất suốt 248 năm” (theo lời cựu Phó Tổng Thống Dick Chenny.) Đó là nụ cười của Kamala Harris – Một nụ cười đang ngày càng thay hình đổi dạng cuộc tranh cử tổng thống kinh điển của nước Mỹ.
Cựu Tổng Thống Donald Trump đã trình bầy kế hoạch kinh tế của ông tại Economic Club of New York trước đám đông các kinh tế gia, lãnh đạo doanh nghiệp và nhà báo vào 5-9-2024 vừa qua. Buổi nói chuyện này nằm trong chiến dịch tranh cử. Kế hoạch kinh tế trong nhiệm kỳ 2 nếu ông thắng cử bao gồm nhiều chính sách mà ông đã thi hành trong bốn năm đầu cầm quyền. Ông tuyên bố sẽ loại bỏ nhiều chương trình của chính quyền Biden. Ứng cử viên tổng thống của Cộng Hòa quảng cáo chương trình của ông với thuế nội địa thấp, thuế nhập cảng cao chưa từng thấy, giảm bớt luật lệ, và kinh tế phát triển mạnh. Nhưng nhiều chuyên viên đã nghi ngờ giá trị của chương trình kinh tế này. Nhiều người đã lên tiếng chỉ trích đề xuất kinh tế của Trump như chúng ta sẽ thấy trong những phần dưới đây của bài báo này.
Cuộc bầu cử tổng thống Mỹ vào tháng 11 sắp tới không chỉ định hình tương lai chính trị của quốc gia trong vài năm tới mà còn đặt ra những câu hỏi căn bản về bản sắc và tương lai của chính nước Mỹ. Trong khi kết quả bầu cử sẽ quyết định nhiều vấn đề quan trọng, những xung đột sâu sắc về bản chất của nước Mỹ đã được phản ảnh rõ nét qua đường lối, chính sách nêu ra tại hai đại hội Đảng Cộng Hòa và Dân Chủ vừa qua.
Tôi đã xem qua cả trăm bài viết với với nội dung và ngôn từ (“đầu đường xó chợ”) tương tự nhưng chưa bao giờ bận tâm hay phiền hà gì sất. Phần lớn, nếu không muốn nói là tất cả, các bạn DLV đều không quen cầm bút nên viết lách hơi bị khó khăn, và vô cùng khó đọc. Họ hoàn toàn không có khái niệm chi về câu cú và văn phạm cả nên hành văn lủng củng, vụng về, dài dòng, lan man trích dẫn đủ thứ nghị quyết (vớ vẩn) để chứng minh là đường lối chính sách của Đảng và Nhà Nước luôn luôn đúng đắn. Họ cũng sẵn sàng thóa mạ bất cứ ai không “nhận thức được sự đúng đắn” này, chứ không thể lập luận hay phản bác bất cứ một cáo buộc nào ráo trọi.
Ngày 20/7/1969, hai phi hành gia Neil Armstrong và Edwin Aldrin đi vào lịch sử như là hai người đầu tiên đặt chân lên Mặt Trăng thế nhưng sự kiện này bị một số nhà “lý thuyết âm mưu” lên tiếng phủ nhận. Căn cứ vào những điểm “khả nghi” trong tấm hình chụp Armstrong đứng cạnh lá cờ cắm trên Mặt Trăng, họ quả quyết rằng tất cả chỉ là chuyện dàn dựng và bức hình này chỉ được chụp tại một sa mạc ở Nevada. Nhưng bằng chứng của vụ đổ bộ ấy đâu chỉ duy nhất một tấm hình? Tàu Appollo 11 phóng từ mũi Kennedy trước con mắt hàng chục ngàn người và hàng trăm triệu người qua ống kính truyền hình. Hàng trăm ngàn thước phim quay được và chụp được khi tàu Appollo vờn trên quỹ đạo quanh mặt trăng, cảnh tàu con rời tàu mẹ để đổ bộ, cảnh các phi hành gia đi bộ và cả những túi đất đá mang về từ Mặt Trăng v.v. Chúng ta thấy gì ở đây? Những bằng chứng xác thực thì nặng như núi nhưng, khi đã cố tình không tin, đã cố vạch ra những âm mưu thì chỉ cần mấy điểm khả nghi nhẹ tựa lông hồng.
Một bài bình luận của báo Chính phủ CSVN hôm 2/9/2024 viết: “Trải qua bao thăng trầm của lịch sử, đến nay chúng ta ngày càng có cơ sở vững chắc để khẳng định sự thật chúng ta đã trở thành nước tự do độc lập, người dân ngày càng ấm no hạnh phúc…” Những lời tự khoe nhân dịp kỷ niệm 79 năm (1945-2024) được gọi là “Tuyên ngôn độc lập” của ông Hồ Chí Minh chỉ nói được một phần sự thật, đó là Việt Nam đã có độc lập. Nhưng “tự do” và “ấm no hạnh phúc” vẫn còn xa vời. Bằng chứng là mọi thứ ở Việt Nam đều do đảng kiểm soát và chỉ đạo nên chính sách “xin cho” là nhất quán trong mọi lĩnh vực...
Năm 2012 Tập Cận Bình được bầu làm Tổng Bí Thư Trung Ương Đảng; năm 2013 trở thành Chủ Tịch Nước; đến năm 2018 tư tưởng Tập Cận Bình được chính thức mang vào Hiến Pháp với tên gọi “Tư tưởng Tập Cận Bình về chủ nghĩa xã hội với đặc sắc Trung Quốc trong thời đại mới”. Tập Cận Bình đem lại nhiều thay đổi sâu sắc trong xã hội Trung Quốc, mối bang giao Mỹ-Trung và nền trật tự thế giới...
Xem ra thì người Mỹ, không ít, đang chán tự do và nước Mỹ đang mấp mé bên bờ vực của tấn thảm kịch mà nước Đức đã sa chân cách đây một thế kỷ khi, trong cuộc bầu cử năm 1933, trao hết quyền tự do cho Adolf Hitler, để mặc nhà dân túy có đầu óc phân chủng, độc tài và máu điên này tùy nghi định đoạt số phận dân tộc. Mà nếu tình thế nghiêm trọng của nước Đức đã thể hiện từ trước, trong cương lĩnh đảng phát xít cả khi chưa nắm được chính quyền thì, bây giờ, với nước Mỹ, đó là Project 2025.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.