Hôm nay,  

Trẩy Hội Chùa Hương

14/03/201100:00:00(Xem: 8295)
Trẩy Hội Chùa Hương

tray_hoi_chua_huong__1_-large-contentTrẩy hội Chùa Hương. (Photo Supplied)

Chân-Quê Diamond Bích-Ngọc

Đối với những người theo đạo Thiên-Chúa thì thời-gian này được gọi là mùa Chay. Mùa Chay bắt đầu từ thứ Tư - Lễ Tro. (Ash Wednesday). Năm nay, rơi vào ngày 9, tháng 3, 2011. Kéo dài 40 ngày; nhằm suy niệm việc Đức Chúa Giê-Su đi vào sa-mạc cát bụi khô cháy để cầu nguyện và quyết liệt chống lại với những cám dỗ của ma-quỷ. Gồm ba thù: Thể-Xác, Địa-Vị cùng Vật Chất (tiền-bạc). Ngày Chúa-Nhật hàng tuần không được tính trong 40 ngày của mùa Chay. Do đó đến hết ngày thứ Bảy 23, tháng 4; bước qua 24, tháng 4, 2011 sẽ là Chúa-Nhật Phục-Sinh (Easter Day).
Ngài cũng là tấm gương cho người đời noi theo hầu biết tin-tưởng, hãm mình, ăn chay, tu thân, biết kìm-chế trước những đam mê danh vọng, xác-thịt, của cải thế-gian. Con người được tạo thành từ cát bụi. Khi nhắm mắt xuôi tay chẳng mang đi được gì vì tro bụi sẽ trở về cùng tro bụi; xác thịt sẽ rã nát nhưng linh-hồn thì vĩnh-cửu an vui ở chốn Thiên-Đàng. Nếu: Nhân-gian biết tránh dữ, làm lành. Biết tu thân, tích đức, biết sống trong tình bác-ái, bao dung và nhất là biết kính sợ Đấng tạo thành vũ-trụ. Đó là Trời. (Vì một khi con người khi biết sợ Trời, họ sẽ không dám làm điều gì độc ác hoặc loạn-luân vì sợ đến ngày sau cùng sẽ bị Trời phán xét.)
Cũng trong thời-gian này, sau dịp Tết Nguyên-Đán, thì những người Phật-Giáo tại miền Bắc nước Việt-Nam đang lũ lượt rủ nhau đi trẩy hội Chùa Hương để xin lộc & cầu phước, cầu an.
Chùa Hương còn được gọi là chùa Hương-Tích, một thắng cảnh của nước Việt-Nam đã được vua Lê-Thánh-Tôn tặng cho danh hiệu là “Nam Thiên Đệ Nhất Động”. Chùa nằm trên địa-phận làng Yên-Vĩ, phủ Mỹ-Đức, tỉnh Hà-Đông. Hằng năm hội Chùa Hương mở từ đầu tháng Giêng đến cuối cuối tháng 2 (Âm-Lịch). Ngày chính của hội là Rằm tháng 2 (Âm-Lịch). Nhằm ngày 19, tháng 3, 2011 (Dương-Lịch).
Nơi đây bầu Trời cảnh Bụt. Còn được gọi là Hương-Sơn, gồm nhiều ngôi chùa rải rác nằm trong những dãy núi đá vôi. Chùa chính thiết lập trong một động lớn thờ Phật-Bà-Quan-Âm cùng với nhiều vị Phật. Đường đi đến chùa Hương có hai lối: đường bộ hoặc đường thủy. Đường nào cũng dẫn tới bến Đục hoặc bến Hà-Đoan và phải đi bằng đò suối. Bến Đục là địa đầu Hương-Sơn với phong cảnh rất bao la, hùng-vĩ.
“Bến Đục”
Trên bến Đục chen chân người đi trảy hội. Ai nấy đều tay sách, nách mang (vàng, hương, xôi oản và đồ lễ). Dù không quen biết cũng chào nhau bằng những lời niệm Phật: “Nam-Mô-A-Di-Đà”. Tất-cả đều hướng về Đức Phật-Bà-Quan-Âm cầu mong mọi sự từ-bi, hỷ-xả. Xin Phật-Trời tha thứ, cứu độ lỗi lầm của chúng-sinh hầu có được một ngày mai an-bình, tươi sáng, hạnh-phúc trong cuộc sống vốn dĩ quá ô-trọc hôm nay.
Từ bến Đục sẽ đến đò Suối; một giòng nước mát quanh co chảy qua cánh đồng Chiêm. Hai bên bờ suối là những ruộng mạ non xanh mơn mởn chạy suốt tới chân Trời hoặc đến chân một ngọn núi xa xa. Dọc đò suối, người ta sẽ nhìn thấy được núi Gà, núi Tượng, núi Trống, núi Chiêng, động Tuyết-Quỳnh cũng như chùa Trình hay hang Phật-Tích.
“Đò Suối”
Tại-sao lại có tên gọi là chùa Trình" Được giải-thích rằng khách đi trẩy hội vào chùa Hương như trình-diện trước khi tới cảnh Phật và khách ra về cũng vào lễ chùa này bái tạ để từ-giã cảnh Hương-Sơn.
Sau chùa Trình sẽ đến chùa Long-Sơn. Nơi đây có một động thạch-nhũ tuyệt đẹp. Khi thấy được ngọn núi Mâm-Xôi, Con Gà sừng sững hiện ra là sắp tới chùa Ngoài tức là chùa Thiên-Trù. Đây là một kỳ-quan giữa chốn sơn-lâm. Trong chùa hương-trầm thơm bát ngát, mõ hòa nhịp điệu, chuông vẳng ngân-nga. Ngoài rừng chim ca ríu rít, vượn hát véo von. Tô điểm cho cảnh lâm-truyền tĩnh-mịch càng thêm mơ màng, huyền diệu.
Từ chùa Thiên-Trù, tức chùa Ngoài vào chùa Trong. Đường đi khúc-khủy, gập ghềnh nhưng cảnh đẹp tuyệt-trần. Sẽ có lối dẫn lên chùa Tiên; xây liền với một động đá nhỏ có nhiều thạch-nhũ rũ xuống mỹ miều.

Từ chùa Tiên sẽ đến chùa Giải-Oan. Tục truyền cho rằng nơi đây có một giếng nhỏ do một mạch nước tự-động trong núi đá chảy ra thành giòng suối nước trong và mát, nếu uống nước giếng này, người ta sẽ được thanh-thản, an bình và những nỗi oan-khiên, sầu muộn sẽ được cứu giải nhờ ơn Phật-Trời độ-trì, phù-hộ.
“Chùa Giải-Oan”
Từ chùa Giải-Oan sẽ qua chùa Cửa-Võng rồi mới đến chùa Trong. Đây chính là động Hương-Tích ở gần đỉnh núi, ngay cửa động là một giải thạch-nhũ từ trên rũ xuống có đề chữ “Nam-Thiên-Đệ-Nhất-Động” của vua Lê-Thánh-Tôn. Động Hương-Sơn có tượng thờ Đức Phật-Bà-Quan-Thế-Âm-Bồ-Tát và Chư-Vị La-Hán. Tục-truyền cho rằng ngay tại nơi đây Đức Phật-Bà đã tu thành chính-quả, từ đó mới có tên gọi là động Hương-Tích.
"Tượng Phật-Bà-Quan-Thế-Âm-Bồ-Tát trong động Hương-Tích”
tray_hoi_chua_huong__2_-large-contentRất nhiều khối thạch-nhũ từ dưới đất đùn lên và từ trên trần rũ xuống trong một không gian rộng lớn, ngăn phần trong cùng động thành mấy lớp nhũ đá óng-ánh, muôn màu kỳ-ảo. Lạ nhất là có những nhũ đá khi gõ vào nghe như tiếng chuông, tiếng khánh. Có những nhũ đá như hình em bé. Người ta gọi là hình “Cô”, hình “Cậu. Những gia-đình hiếm muộn con, khi đến đây thường cầu Trời, khấn Phật và dùng tay vuốt ve những nhũ đá đó như để rủ về với họ. Trong động Hương-Tích còn có đường lên Trời và đường xuống Âm-Phủ.
Về Văn-Học; một thi-sĩ lão thành cũng là một trong những nhà thơ cổ cuối cùng. Trong tập “Sơn Nhân Nhàn Bút”, xuất bản năm 1959 có vịnh bài thơ về chùa Hương-Tích như sau:
“Nam Thiên Đệ Nhất Động Hương-Sơn
Riêng Thú Thanh Cao Cảnh Núi Ngàn
Cõi Phật Bốn Mùa Thừa Thụy-Khí
Bầu Trời Muôn Trạng Góp Kỳ-Quan
Hữu Tình Núi Tượng, Gà, Chiêng, Trống
Vô Tận Kho Tơ Tóc Bạc Vàng
Có Lối Lên Trời Đường Xuống Đất
Long Lanh Cẩm-Thạch Rọi Hào-Quang”.
Chùa Hương là nguồn gợi hứng cho nhiều tác phẩm thi-ca Việt-Nam, trong số đó nổi tiếng nhất có lẽ là bài hát nói "Hương Sơn phong cảnh ca" của Chu-Mạnh-Trinh, làm từ thế kỷ 19, xưa nay rất được ca ngợi:
“Bầu trời cảnh bụt
Thú Hương Sơn ao ước bấy lâu nay
Kìa non non, nước nước, mây mây
"Đệ nhất động" hỏi rằng đây có phải!
Thỏ thẻ rừng mai chim cùng trái
Lững lờ khe Yến cá nghe kinh
...
Nhác trông lên ai khéo họa hình
Đá ngũ sắc long lanh như gấm dệt
Thăm thẳm một hang lồng bóng nguyệt
Gập ghềnh mấy lối uốn thang mây"...”
Riêng bài "Chùa Hương" của Nguyễn Nhược Pháp, làm vào thế kỷ 20. Bài này đã được ít nhất hai nhạc sĩ phổ nhạc là Trần Văn Khê và Trung Đức :
“Hôm qua đi chùa hương
Hoa cỏ mờ hơi sương
Cùng thầy me em dậy
Em vấn đầu soi gương…”
Nói về niềm tin tín-ngưỡng; chùa Hương-Tích nổi tiếng linh-thiêng và được coi là một kỳ-quan của nước Việt-Nam. Mỗi năm người ta rủ nhau đi trẩy hội vào mùa này không ngoài mục đích xin Phật Trời ban ơn, ban phước. Nhiều người quên rằng nếu chỉ đi lễ chùa van xin cúng vái mà đời sống thường nhật không biết tu-tâm, dưỡng tánh thì mãi hoài vẫn sống trong đau khổ, trầm luân.
Ai trong chúng ta dường như cũng cảm-nghiệm được rằng nếu người nào lúc khỏe mạnh mà cách sống gian-tham, ích-kỷ, lừa gạt, trác táng, bài bạc, ham mê tửu-sắc, cướp của, giết người… Không chờ gì đến sau khi chết đi linh-hồn họ mới bị lưu đày trong hỏa-ngục kiếp kiếp, đời đời. Luân hồi (Karma) diễn ra ngay trong cõi hiện-sinh này, khi những người càng sống độc ác, cay nghiệt bao nhiêu thì những ngày cuối đời họ sẽ quằn quại trong đau khổ, bệnh tật. Muốn chết bình-an mà không sao nhắm mắt, xuôi tay được.
“Đạo” là “Con Đường”. “Tu” là “Sửa”. Biết sửa đổi cách sống để trở thành thánh-thiện và biết tin vào thuyết “Nhân Nào Quả Ấy”, tu thân tích đức sẽ giúp chúng ta lánh xa những con đường bất thiện. Nếu gây nhân xấu thì sẽ gặt quả xấu; khi làm những việc có bản chất tốt thì kết quả là ta được an-vui. Đời người có Sinh, có Tử, ai ai cũng cần tìm lấy phương-cách Sống hạnh-phúc và Chết an-bình. Xin cầu nguyện chư Bụt và Bồ-Tát gia-hộ cho tất cả chúng ta, ai cũng được tinh-tấn, vững vàng trên con đường sống và giải-thoát nghiệp-chướng trong đời.
Chân-Quê: Diamond Bích-Ngọc.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.