Hôm nay,  

Độc Chiêu CSVN: Phân Loại Người Việt Hải Ngoại?

9/6/200700:00:00(View: 12617)

Sở trường của người cộng sản xưa nay vẫn là "chia để trị", một chính sách hết sức nham hiểm. Mục đích" Thứ nhứt là phân loại thành phần: ai theo đảng, ai lưng chừng, ai chống. Thứ hai, dùng thành phần trung kiên với đảng để theo dõi, lôi kéo thành phần lưng chừng trở về với đảng; đồng thời cô lập, khống chế thành phần chống đối, buộc thành phần nầy hoặc phải qui hàng, nếu không sẽ phải hứng chịu mọi biện pháp trừng trị, không ngóc đầu lên nỗi, đau khổ cho đến chết.

Biện pháp thực hiện" Trong thời chiến, CS áp dụng chính sách "tam cùng". Họ chia cán bộ, bộ đội thành từng tiểu tổ vào sống chung với các gia đình, để cùng ăn, cùng ở, cùng làm với dân. Bề ngoài nói là để đi sâu, đi sát, giúp đỡ nhân dân, nhưng thực chất là để theo dõi, điều tra, phân loại thành phần dân chúng, để có biện pháp phân biệt đối xử đúng mức theo từng đối tượng.  Sau chiến tranh, kể từ 1975, chính sách phân loại thành phần dân chúng vẫn giữ nguyên. Chỉ biện pháp thực hiện là có thay đổi cho thích hợp với hoàn cảnh mới, kín đáo hơn, ít trắng trợn hơn đôi chút.

Bây giờ họ không dùng "tam cùng" như trước. Họ áp dụng biện pháp mới: lý lịch ba đời. Bằng biện pháp lý lịch, công tác phân loại của CS có phần dễ dàng, chính xác hơn, bởi vì người dân tự kê khai quá khứ ba đời của chính mình. Cán bộ CS chỉ ngồi trong phòng việc, thong thả nghiên cứu, đánh giá, xếp loại...khỏi mất nhiều công sức. Cái chính sách lý lịch ấy, phối hợp ăn ý với chính sách hộ khẩu, giúp CS nắm chặt mọi người dân trong bàn tay sắt của họ, vẫn đang được áp dụng trong cả nước cho đến ngày nay, và chắc sẽ còn áp dụng dài dài cho đến...muôn đời con cháu mai sau, nếu như chế độ CS còn tồn tại.

Còn đối với khối ba triệu người Việt hải ngoại" Lẽ dĩ nhiên CS không thể, và cũng không có quyền, công khai đưa cán bộ xâm nhập các cộng đồng để làm công tác phân loại như vậy được. Không phân loại được thì làm sao "nắm", làm sao "quản lý"" Cho nên, có vẻ như các "đỉnh cao trí tuệ" ở Hà nội vừa tìm ra một sách lược mới, nhẹ nhàng, tinh vi, và hữu hiệu hơn nhiều. Tôi muốn nói tới cái chính sách "miễn thị thực nhập cảnh" dành cho "Việt kiều" ở nước ngoài mà Hà nội vừa công bố, áp dụng từ ngày 01-9-2007. Mấy tuần lễ vừa qua, trong các cộng đồng người Việt, người ta đã bàn tán rất nhiều về chuyện nầy rồi. Có người cho đó là một thứ "trái đắng" khó nuốt. Có người còn vạch rõ cho thấy đó chỉ là một "cái bẩy", một "hầm chông" ẩn dấu bên dưới tấm thảm đỏ hào nhoáng, êm ái, dành cho "Việt kiều" về nước. Ở đây tôi muốn nhìn sự việc dưới một góc độ khác. Đó là cái "độc chiêu" phân loại, phân hóa cộng đồng người Việt hải ngoại.     

Trước hết, bằng thủ thuật "miễn thị thực có điều kiện", phải chăng nhà cầm quyền CS đang muốn làm một cuộc "thăm dò ý kiến" trong các cộng đồng người Việt hải ngoại, để biết những ai có cảm tình, sẵn sàng hợp tác; những ai nhất định chống đối, không thỏa hiệp. Cuộc "thăm dò" với một câu hỏi đơn giản, và duy nhất, có thể hình dung được, như sau: "Bạn có ý muốn hợp tác với Đảng CS không"" Nếu trả lời CÓ, bạn hãy đến Lãnh sự quán VN để nộp đơn xin "Giấy Miễn thị thực nhập cảnh", theo các điều kiện và qui định của nhà nước CHXHCNVN. Nếu trả lời KHÔNG, bạn không cần làm gì cả.

Để hiểu rõ hơn nội dung, ý nghĩa cuộc "thăm dò" nầy, xin hãy nghe lời giải thích rất rành mạch của các viên chức cao cấp, có thẩm quyền của "đảng và nhà nước ta" sau đây:

Trên báo Nhân Dân ngày 29-8-2007, ông Nguyễn Phú Bình, Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao, Chủ nhiệm Ủy Ban về người Việt nam ở nước ngoài, tuyên bố: "Quyết định 135 của Thủ Tướng Chính phủ thể hiện sự ưu đãi của Nhà nước Việt nam với cộng đồng người Việt nam định cư ở nước ngoài. Việt nam là nước đi đầu trên thế giới thực hiện sự biệt đãi nầy." Phải chăng, khi chấp nhận nộp "Tờ khai xin miễn thị thực", bạn đã mặc nhiên chấp nhận sự "biệt đãi", ân huệ của nhà nước CSVN" Đã nhận ơn mưa mốc của người ta thì còn chống đối nổi gì, coi sao được"  Nếu còn chống, bạn sẽ bị thu hồi sự "biệt đãi" đó bất cứ lúc nào.

Trước đó, ngày 28-8-2007, trả lời cuộc phỏng vấn Báo Hà Nội Mới, ông Triệu Văn Thế, Đại tá Cục trưởng Cục Quản lý xuất nhập cảnh thuộc Bộ Công an, còn tuyên bố thẳng thừng hơn, không cần che đậy: "Chính sách đó dành cho những người gắn bó, có tình cảm với đất nước, dân tộc, không dành cho những phần tử đang có hoạt động chống phá Nhà nước Việt nam, suy tôn, treo cờ và mưu toan phục hồi chế độ phản cách mạng trước đây." Người viết đã hơn một lần phát biểu rằng cái ngôn ngữ của người CS cần phải được "thông dịch" cẩn thận mới hiểu được. Ở đây cũng vậy. Khi họ nói "gắn bó, có tình cảm với đất nước, dân tộc", bạn bắt buộc phải hiểu điều đó có nghĩa là "gắn bó, có tình cảm với đảng và nhà nước cộng sản". Bởi vì từ trước đến nay, đảng CS bao giờ cũng tự cho phép đồng hóa mình với đất nước, dân tộc, nhân dân... Cho nên, khi bạn nộp đơn và được chấp thuận cấp Giấy miễn thị thực nhập cảnh, bạn đã mặc nhiên được công nhận là thành phần "gắn bó, có tình cảm với đảng và nhà nước CSVN" rồi.

Nhưng gay go nhất vẫn là cái vế sau trong lời tuyên bố của ông Triệu Văn Thế, đã trích dẫn trên đây. Ông ta không ngần ngại nói thẳng: "(Chính sách đó)...không dành cho những phần tử đang có hoạt động chống phá Nhà nước Việt nam, suy tôn, treo cờ và mưu toan phục hồi chế độ phản cách mạng trước đây."  Có thể bạn chưa bao giờ có "hoạt động chống phá Nhà nước VN". Cũng có thể bạn chưa bao giờ "mưu toan phục hồi chế độ...(ám chỉ VNCH)"; nhưng còn cái khoản "suy tôn, treo cờ", dĩ nhiên là cờ vàng ba sọc đỏ, mấy ai dám bảo mình...vô tư" Cờ vàng là di sản, là căn cước của người Việt tị nạn CS trên toàn thế giới. Cho dù sau nầy đất nước có đổi thay, người dân trong nước có chấp nhận một lá cờ nào khác đi nữa, người Việt tị nạn vẫn mãi mãi tôn vinh, gìn giữ lá cờ vàng, bảo vệ cái di sản sau cùng đó cho con cháu muôn đời sau. Lẽ nào bạn nhẫn tâm hủy hoại một phần thiêng liêng cao quý nhất trong tâm hồn mình, chỉ để đổi lấy một tấm giấy miễn Visa rẻ rề như vậy.

Những tháng ngày sắp tới, chúng ta sẽ thấy trong các cộng đồng người Việt hải ngoại hình thành hai "thành phần" rõ rệt. Thành phần thứ nhất được miễn thị thực, tức những người chịu "gắn bó, có tình cảm" với đảng, nhà nước CS, chịu "bó thân về với triều đình", thôi "suy tôn, treo cờ (vàng)", thôi chống cộng. Thành phần thứ hai là những người dứt khoát không xin, hoặc xin mà không được chấp thuận, vì đã có thành tích chống cộng trong quá khứ, nhất quyết không thỏa hiệp, nhất quyết bảo vệ đến cùng chính nghĩa Tự do, Dân chủ, Nhân quyền, bảo vệ lá cờ vàng. Có thể trong giai đoạn đầu, thành phần trên (gắn bó, có tình cảm với đảng) sẽ rất ít, nhưng số ít "hạt nhân" nầy đã được gieo rãi rác trong tất cả cộng đồng người Việt hải ngoại.

Người CS, một mặt, sẽ đối xử tử tế, dễ dàng, ưu đãi với những ai về nước với giấy miễn thị thực; mặt khác, chúng sẽ gây khó khăn, theo dõi, hạch sách, đe dọa những ai về nước với Visa nhập cảnh (không xin giấy miễn). Những người nầy sẽ bị xếp vào thành phần chống đối cực đoan, có thể bị từ chối nhập cảnh, hoặc cho nhập nhưng theo dõi gắt gao, và khi cần, có thể bị bắt giam bất cứ lúc nào. Đó là bước thứ nhất.

Qua bước hai, chúng sẽ sử dụng các "hạt nhân" đã cấy trong các cộng đồng hải ngoại để tác động, lôi kéo những ai còn lưng chừng, còn e dè, chưa quyết định. Có thể, tới lúc nào đó, những người nầy đành phải ép bụng nhượng bộ, thay đổi thái độ để được đối xử dễ dàng hơn, vì họ có nhu cầu về nước thường xuyên, do làm ăn, hoặc có thân nhân ruột thịt còn kẹt lại... Người CS chắc hy vọng rằng, với thời gian, với chiến thuật "tằm ăn dâu", khối người Việt chống cộng sẽ dần dần teo lại, và cuối cùng sẽ tiêu vong...Chiến dịch nhuộm đỏ toàn thắng!

Rất mong những điều suy đoán trên đây, rốt cuộc, sẽ bị thực tế hoàn toàn phủ nhận vì vô căn cứ, sẽ trở nên đồ dỏm, bởi vì toàn thể các cộng đồng người Việt tị nạn hải ngoại sẽ trước sau như một, nhất tề đứng dậy, nói KHÔNG với mọi mưu đồ thâm độc, hóa giải mọi "độc chiêu" của CSVN. Chừng đó, kẻ viết bài nầy sẽ xin vui vẻ cúi đầu nhận lỗi trước độc giả, vì những suy đoán bậy bạ của mình hôm nay, và thề sẽ rửa tay gác... bút. Suốt đời không viết thêm một chữ về đảng CSVN nữa. Mong thay!

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Việt Nam và Hoa Kỳ đã thiết lập quan hệ ngoại giao cấp “chiến lược toàn diện”, sau 28 năm ngoại giao từ năm 1995. Quyết định này được công bố ở Hà Nội chiều ngày 10/09/2023 trong chuyến thăm 1 ngày rưỡi của Tổng thống Joe Biden...
Năm nay đánh dấu kỷ niệm mười năm thành lập “SK/VĐ&CĐ” (SK/VĐ&CĐ) của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, dự án phát triển cơ sở hạ tầng lớn nhất và đầy tham vọng nhất trong lịch sử nhân loại. Trung Quốc đã cho vay hơn 100 ngàn tỷ đô la Mỹ cho hơn 100 quốc gia qua chương trình này, nó làm giảm chi tiêu của phương Tây ở các nước đang phát triển và dấy lên lo ngại về sự lan rộng quyền lực và ảnh hưởng của Bắc Kinh...
Vào tháng 7, Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdogan cho biết rằng cuối cùng ông sẽ từ bỏ phản đối Thụy Điển gia nhập Minh Ước Bắc Đại Tây Dương (NATO). Hungary, quốc gia ủng hộ lệnh cấm của Thổ Nhĩ Kỳ, cũng có dấu hiệu cho thấy họ sẽ không cản trở việc Thụy Điển gia nhập nếu Thổ Nhĩ Kỳ bật đèn xanh. Điều đó có nghĩa là, sau cuộc bỏ phiếu theo thủ tục vào mùa thu này, Thụy Điển sẵn sàng trở thành thành viên thứ 32 của NATO.
Ngày 2 tháng 9 năm 45, ông Hồ Chí Minh long trọng đọc Tuyên Ngôn Độc Lập tại quảng trường Ba Đình, Hà Nội. Bữa đó, tui không có mặt. Lý do: không phải vì quá bận, hay vì có chuyện chi đó (đố kỵ) với đám Cộng Sản mà chỉ vì tôi chưa kịp… ra đời! Dù sinh sau đẻ muộn, tôi cũng nghe được hơi nhiều chuyện “không được tử tế gì cho lắm” quanh cái ngày này, ngày khai sinh ra cái gọi là nước “Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà.” Trước hết, xin ghi lại vài mẩu tin có liên quan đến ông Nguyễn Hữu Đang, Trưởng Ban Tổ Chức Ngày 2 Tháng 9, được trích dẫn nguyên văn từ những cơ quan truyền thông (*) của Nhà Nước, mười lăm năm sau đó
Mặc dù những bất đồng là phổ biến giữa các nhà lãnh đạo được bầu và các thống đốc Ngân hàng trung ương, nhưng chúng lại không bình thường ở các quốc gia độc đảng. Khi chúng xảy ra, đó thường là dấu hiệu của một cuộc tranh giành quyền lực. Điều đó dường như đang xảy ra ở Việt Nam, quốc gia đang phải chịu suy thoái kinh tế và có thể sẽ không đạt được mục tiêu tăng trưởng tổng sản phẩm quốc nội 6,5% cho cả năm. Theo những người quen thuộc với tình hình, mặc dù bất cứ điều gì gần với mức đó sẽ khiến nhiều thị trường mới nổi ghen tị, nhưng việc không đạt được mục tiêu trên có thể gây tổn hại đến sự nghiệp của Thủ tướng Phạm Minh Chính.
Lời người dịch: Trong bài viết sau đây, tác giả Jeffrey D. Sachs đưa ra ba luận điểm thiếu thuyết phục. Một là, nền kinh tế Trung Quốc đình đốn phần lớn là do Mỹ gây ra nhằm làm chậm mức tăng trưởng của Trung Quốc. Làm như vậy, Mỹ đã vi phạm các quy tắc của Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) và là mối nguy hiểm cho sự thịnh vượng trong toàn cầu. Do đó, Mỹ nên dừng lại. Cuộc thương chiến giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ không phải chỉ Hoa Kỳ đơn phương gây ra và còn tiếp diễn. Cả hai đang tận dụng mọi ưu thế để cải thiện vị thế của mình. Ai sẽ có khả năng làm cho đối phương suy yếu kinh tế, còn cần nhiều thời gian và nỗ lực. Các chính sách ngăn chận của Trump và Biden đã có kết qủa tốt đẹp. Ai sẽ thắng cử trong năm 2024 cũng phải tiếp tục phát huy thành quả này.
Cách đây chưa lâu, tôi có được gặp một người từ Việt Nam sang Pháp du ngoạn. Mặc dù vẫn sung sức trong độ tuổi làm việc nhưng nhân vật của chúng ta có thể thư thả rong chơi nhiều tháng ngày tại xứ người. Không chỉ thể hiện sự mãn nguyện về đời sống riêng tư, nhân vật còn cho thấy nhiều sự lạc quan về xã hội...
Nhà xuất bản Người Việt Books giới thiệu tập Ký (xuất bản năm 2018) của Đinh Anh Quang Thái “như nén hương lòng thắp tạ những nhân vật của một thời”: Hồ Hữu Tường, Hoàng Cơ Trường, Trần Văn Bá, Nguyễn Tất Nhiên, Như Phong Lê Văn Tiến, Đỗ Ngọc Yến, Nguyễn Chí Thiện, Đoàn Kế Tường, Nguyễn Ngọc Bích, Bùi Bảo Trúc, Trần Hồng Hà…
Chuyến thăm chính thức Việt Nam của Tổng thống Joe Biden từ ngày 10 đến 11 tháng 9 nhằm nâng quan hệ ngoại giao hai nước lên cấp “chiến lược” là hành động chinh trị giúp các nước Á Châu và Thái Bình Dương an tâm, nhưng sẽ khiến Trung Quốc nhăn mặt...
Sau khi Trung Quốc gia nhập kinh tế thế giới vào năm 1978, đất nước này đã trở thành câu chuyện tăng trưởng ngoạn mục nhất trong lịch sử. Cải cách nông nghiệp, công nghiệp hóa, thu nhập gia tăng đã đưa gần 800 triệu người lúc đó thoát khỏi cảnh nghèo đói cùng cực. Sản xuất chỉ bằng 1/10 so với Hoa Kỳ vào năm 1980, nền kinh tế Trung Quốc hiện nay có quy mô bằng khoảng 3/4. Tuy nhiên, thay vì quay trở lại con đường tăng trưởng sau khi chính quyền Cộng sản Trung Quốc (CSTQ) từ bỏ chính sách “Zero-Covid” vào cuối năm 2022, nó lại đang có triệu chứng chao đảo từ bờ mương này sang bờ mương khác.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.