Hôm nay,  

Tính Bay Thả Truyền Đơn, Lý Tống Bị Nam Hàn Bắt

27/08/200800:00:00(Xem: 11143)
San Jose (Việt Báo) -- Vào sáng sớm Thứ Hai, 25-8-2008, một Email của cô Lam Hương (người bạn gái thân nhất của Lý Tống) đã gởi một Email khẩn thông báo cho các Cơ Quan Truyền Thông, Báo Chí và thân hữu được biết rằng Lý Tống đang thực hiện thả truyền đơn chống đòi hỏi Tự Do, Nhân Quyền và Dân Chủ cho nhân dân Trung Quốc và Bắc Hàn thì đã bị bắt tại Nam Hàn.

Tin được phóng lên các Diễn Đàn Internet và nhiều chi tiết chưa chính xác. Nay chúng tôi nhận được bản tường trình chính thức do Lý Tống gởi và được cô Lam Hương chuyển qua Email. Chúng tôi đã gọi điện thoại trực tiếp phối kiểm với cô Lam Hương và được xác nhận. Sau đây là chi tiết về việc Lý Tống bị bắt tại Nam Hàn và đã được trả tự do ngay sau đó do chính Lý Tống tường trình qua Email được cô Lam Hương chuyển đến :

“TƯỜNG TRÌNH TỔNG QUÁT CỦA LÝ TỐNG TỪ NAM HÀN

  Tôi rời Washington DC đi Nam Hàn ngày 14/7/08 để thực hiện PHI VỤ PHẠM HƯU (người bạn bị chết vì sét đánh, cây ngã trúng đầu) nhắm vào Olympics tại Bắc Kinh, thực hiện lời tuyên bố trước kia: Sau Cuba, Việt Nam, sẽ đến Trung Cộng và Bắc Hàn.

Kế hoạch: Tìm 1 trường dạy lái phi cơ hay 1 công ty cho thuê mướn phi cơ và sử dụng phi cơ từ Nam Hàn bay đến Bird's Nest ở Bắc Kinh rải 50.000 tờ truyền đơn 8 màu, đúng giờ Khai Mạc Olympic 2008 ở đó là 08H:08':08'' PM ngày 08/08/08 và sẽ dùng bánh đáp phi cơ dộng vào Stadium Roof đúng 8 lần. Sau đó bay qua Pyongyang (tức là Bình Nhưỡng, thủ đô của Bắc Hàn) rải tiếp Truyền Đơn và trở về đáp tại Nam Hàn. Kế hoạch này không thực hiện được vì tại Nam Hàn không có Hãng Charter cho mướn phi cơ lớn bay khoảng cách 1.200 Nautical Miles round trip (khứ hồi) . Riêng các trường dạy Phi Công hầu hết quân sự hoặc cuả chính phủ. Chỉ có 1 trường duy nhất dạy dân sự (theo thông tin lúc đầu). Trường này có tên là Korea Pilot School (KPS), chỉ có 2 phi cơ nhỏ Cessna 172 và có đến 15 Student Pilot nên suốt tuần chương trình luôn book hết chỗ, và phải book trước 10 ngày hoặc 2 tuần. (Tôi phải mất hết 1 tuần mới tìm được trường này nhờ cô Hướng Dẫn Du Lịch tìm, tiền công 200MK/ngày). Loại phi cơ này bay khoảng cách tối đa 400 NM. Do đó toi quyết định đi Đài Loan tìm phi cơ. Tại đây có 1 trường dân sự duy nhất, nhưng đã lâu không huấn luyện Phi Công, chỉ chở khách đi tham quan hoặc thám sát địa hình. Loại phi cơ trường này có 2 máy, có thể bay khoảng cách xa 1.000 NM, nhưng phải book trước cả tháng vì họ chỉ có vài phi cơ.

Tôi đến Kim Môn Mã Tổ vào dịp Typhoon nên kẹt lại mấy hôm mới trở về dù không tìm được phi cơ để bay từ Kim Môn tức Kinmen đến Xiamen cuả Trung Cộng (chỉ cách nhau 3 km từ đảo nhỏ và 5 km từ đảo lớn!). Nhưng khi trở lại Nam Hàn thì biết tin Đài Bắc (thuộc Đài Loan) có Thực Tập Báo Động Phòng Không và Đài Chỉ Huy nằm tại Tháp 101 cao nhất thế giới. Tôi nghĩ nếu không rải được Truyền Đơn (TĐ) tại Trung Cộng thì rải tạm ở Tháp 101 tại Taipei (Đài Bắc) còn hơn dụt bỏ Truyền Đơn đã khổ công mang theo. Và tôi trở lại Đài Loan thực hiện vụ rải TĐ, đúng lúc khai mạc Olympics ở Bắc Kinh, rải tại Tower 101, các khu vực quanh Tháp (vì có đường bọc vòng quanh khu vực thương mại này tại tầng lầu 2), suýt bị bắt 4 lần, và sau đó rải tiếp bằng Taxi trên đường về Hotel, tổng cộng 25.000 TĐ (1/2 số đem theo) bởi vì vụ thực tập báo động đã hoãn lại đến tháng 11. (Có quay Video cảnh họ quét dọn TĐ còn lại trên đường). (Trong thời gian này có ghé thăm 3 Linh Mục: Cha Hung, Cha Cuong va 1 cha khác.) Về Nam Hàn tôi trở lại trường KPS bay với Manager trường 2 phi vụ hết 6 Giờ (6X250= 1.500 MK) với mục đích cho thấy khả năng bay bổng để họ cho bay SOLO, tức bay 1 mình hoặc gạt họ để lấy phi cơ bay đi Pyongyang (Bình Nhưỡng), Bắc Hàn rải truyền đơn. Do thời tiết Nam Hàn tháng 8 mưa nắng bất thuờng nên chương trình bay hay bị cancel (hủy bỏ). Và khi biết được họ quyết không cho bay SOLO vì phải có bằng lái phi cơ cuả Nam Hàn hay là bằng Student Pilot cuả Nam Hàn mới được phép bay SOLO (tôi có đem theo copy cuả bằng lái máy bay cuả trường Mỹ cấp, dù bằng này đã bị tịch thu trong Phi Vụ Havana), do đó tôi quyết định sẽ dùng tiền thuyết phục Huấn Luyện Viên để họ cho mình rải TĐ vào lúc Chủ Tịch Trung Cộng Hồ Cẩm Đào thăm Nam Hàn ngày 25/8. Ngày 25/8 tại Trường KPS cả 2 phi cơ đều đã có người booked hết suốt ngày, nhưng do sự kiên trì của tôi, Manager đã liên lạc với 1 trường khác, song trường này chỉ có 1 phi cơ, mà lại bị grounded (cấm bay) vì cần inspect radio. Trường thứ 3 có tên Club Beautifly có 2 phi cơ, nhưng khi liên lạc thì họ đã đóng cửa. (Đến lác đó tôi mới biết tại Gimpo có đến 3 trường bay vì khi đi bay thấy có 5 phi cơ, Manager bảo 3 phi cơ kia thuộc trường bay khác, nhưng không thể nào tìm ra information dịch vụ tại phi trường.) Tôi đã đi suốt buổi tối cố tìm cho ra trường này vì họ không cho địa chỉ rõ ràng, chỉ đề ở Cargo Terminal. Cuối cùng thì tìm được chỗ. Ngày 25/8 tôi kiên trì trở lại trường KPS thuyết phục Manager nhờ 1 Student Pilot nào đó cancel để tôi thế chỗ, hoặc ông ta cho tôi đi theo ngồi ở ghế sau để "sightseeing” (ngắm cảnh). Cuối cùng ông liên lạc được trường Beautifly và trường này có 1 phi cơ còn available. Ông cho 1 HLV cuả trường qua trường kia mướn máy bay để bay với tôi. Tôi yêu cầu bay đi Yangyang, 1 phi trường dân sự nằm ở Đông Bắc Nam Han, nơi duy nhất các trường có thể tập đáp touch-and-go vì 1 tuần mới có 1 chuyến bay cuả China Airline đáp tại nơi vắng vẻ này. Tôi cất cánh khoảng 11:30 va đến Yangyang sau 2 giờ, touch-and-go 2 lần và full stop để làm thủ tục. Tôi đã báo cho Lam Hương biết để sẵn sàng On Air. Nhưng do quá xa và trên phi cơ rất ồn và bị nhiễu sóng nên có lúc không nghe được. Khi bay trở về còn cách SEOUL (Hán Thành) 60 NM, tôi bảo HLV lái phi cơ, tụt ghế về sau và đưa cho HLV bức thư viết sẵn và Press Release (Lam Hương cho phổ biến 2 tài liệu này cùng 2 TĐ với bài này) nhưng HLV không chịu đọc và anh ta bắt buộc tôi phải lái phi cơ. Tôi quay người ra sau kéo ba lô chứa TĐ thì HLV nhanh tay chụp lấy ba lô và ném xuống sàn phòng lái (cockpit.) Anh chàng này cao to cỡ tay Basket Ball nổi tiếng cuả Trung Cộng, đã từng đi nhậu chung với tôi 1 lần và mỗi khi gặp tôi đều rất vui vẻ vì tôi có tặng anh ta các bài báo trên Wall Street Journal và Reader's Digest (nhưng giấu kín các báo liên quan đến “Không Tặc, rải TĐ”). Nhưng thật bất ngờ, lúc đó y trở nên dữ tợn lạ thường, miệng thì la oai oái trên tầng số khẩn cấp, tay trái nắm chặc tay phải cuả tôi, cứng như gọng kềm, và chân trái đè chặt balô dưới sàn, trong lúc tay phải y giật cần lái kéo mũi phi cơ lên xong bất thần đâm chĩu xuống, làm tất cả đồ đạt trong phòng lái đều "bay lung tung" vì mất trọng lực, kể cả tôi, vì tôi đã mở seat belt, dộng đầu tôi lên trần phòng lái, xong gat qua trái, qua phải làm người tôi hết đập vào thành bên trái, trên trần, lại chúi mũi xuống, suýt nôn mửa (vomit) mấy lần. Vì lần này chủ trương không dùng bạo lực hay cưỡng đoạt (vì sẽ bị kết tội Không Tặc) nên tôi vừa bảo y: “Tao chỉ rải TĐ thôi, đừng làm bạo quá phi cơ đâm xuống đất bây giờ” và cố rút tay phải khỏi gọng kèm của y cũng như cố kéo balô bằng tay trái mà không thể được. Cũng xui là ngay gần đó có phi trường quân sự tên là 8th FIGHTER WING, ROK  (Republic of Korea: Cộng Hòa Triều Tiên), nên y cắt ga nhào xuống đáp mà tôi chẳng làm gì được. Đáp xuống thì thấy có xe tank, xe chữa lửa và nhiều lính súng ống chờ sẵn. Khi bước khỏi máy bay tôi phân trần với ông Trung tá Phi công sếp của Toán lính này: “Tôi chỉ rải TĐ thôi, có làm gì đâu mà HLV này làm dữ vậy.” Do lúc móc thư đưa cho HLV, tôi quên kéo fermeture cuả túi đeo ở bụng nên passport, tiền bạc và các thứ giấy tờ đều bay lung tung, phải mò mẫm tìm 1 hồi mới thấy. Họ dẫn tôi vào phòng khách và nghe HLV trình bày. Tôi cũng đưa tập hồ sơ cho các sĩ quan khác xem.  Thì ra HLV tưởng tôi định ném BOM, anh hết hồn nên phản ứng rất hung dữ. Ông Tr/Tá bảo tôi: "Sao anh không nói trước để HLV cho anh rải TĐ"" Tôi trả lời: "Nói trước thì làm sao lên được phi cơ" Ngay cả lá thư HLV còn không chịu đọc, cứ nhào lộn liên tục suýt đâm đầu phi cơ xuống đất”. Sau khi đọc các tài liệu và nghe tôi trình bày, nhất là câu đầu tiên trong bức thư và Press Release là: "IEODO IS SOUTH KOREA'S TERRITORY" (tức hòn đảo đang tranh chấp giữa Trung Cộng và Nam Hàn), ông nói: "You are a great man!" Có 1 số phóng viên tại địa phương đến nghe họ trình bày sự việc và chụp hình tôi. Sau đó họ chuyển tôi cho cảnh sat, chạy xe cách căn cứ này 2 giờ. Ở tại WONJU Police Station, có 10 sĩ quan cảnh sát phụ trách thẩm vấn nhưng họ rất lịch sự và thân thiện. Làm gì họ cũng “xin phép” trước. Chẳng hạn: "Theo thủ tục, chúng tôi cần hỏi anh 1 vài sự kiện, anh có đồng ý và cho phép không"" Tôi bảo: "Các ông cứ làm những gì thấy cần thiết, không có gì trở ngại với tôi cả." Họ hỏi hầu hết các hoạt động của tôi từ trước đến nay, và tình hình xảy ra trên phi cơ (Lúc đó chỉ có một mình tôi, còn HLV thì đã lái máy bay về Gimpo). Thì ra họ có vào Website đọc tin tức về tôi nên hỏi: "Hình như anh có phạm pháp trước kia phải không"" Tôi bảo năm 1992 tôi Không Tặc Air Bus từ Bangkok về Saigon. Nhưng sau vụ 9/11, tôi chỉ sử dụng biện pháp hòa bình và bất bạo động. Họ hỏi tại sao tôi ghét Kim Jong Il, Hồ Cẩm Đào, Hồ Chí Minh, Fidel Castro... quá vậy" Tôi bảo tụi CS ác ôn đè đầu cỡi cổ dân chúng và tôi đã ở tù 21 năm vì chống lại bọn Mafia đỏ này. Riêng tên Kim Jong il từng để 2 triệu người Bắc Hàn chết đói và đã giam giữ cả 200 ngàn người đối lập vô thời hạn... Tới 9:30 pm mới xong và họ đọc lại cho tôi nghe, nhưng vì quá dài, hơn 10 trang nên tôi bảo khỏi cần dịch, cứ đưa cho tôi ký. Họ cám ơn tôi đã ủng họ Nam Hàn và tranh đấu cho dân Bắc Hàn. Họ nói thêm: "Nếu lọt vào tay Trung Cộng hay Bắc Hàn chắc anh hết có ngày về !" Họ thả tôi nhưng yêu cầu tôi ở lại dăm ba ngày để nếu cần gì sẽ gặp tiếp. Do phải chờ chuyến xe lửa kế tiếp, ho đưa tôi đến restaurant sang trọng đãi ăn và đến bến xe lửa còn bỏ tiền mua vé cho tôi. Tối hôm qua về đến Motel lúc 1:30 sáng, mệt quá nên ngủ luôn 1 lèo quên cả charge cell phone nên không biết có ai gọi không. Giờ lại phải đi mua thêm phone card nữa. Như vậy lúc nào sẵn sàng trở về tôi sẽ thông báo.

Cám ơn sự quan tâm cuả Quý Thân Hữu và Chiến Hữu.

LÝ TỐNG”

Nay mới biết Lý Tống vắng mặt trong thời gian qua tại miền Bắc California là để “đi công tác” trong vụ thả truyền đơn chống Cộng Sản Trung Quốc và Bắc Hàn..

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu nói của cố thủ tướng Việt Cộng là Võ Văn Kiệt rằng ngày 30-4 có một triệu người vui và một triệu người buồn...
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.