Nhà Thơ Mỹ: Người Ấn Độ Là Công Dân Toàn Cầu Thực Sự
Đó có thể là chuyến thăm Ấn Độ đầu tiên của nhà thơ Mỹ Erica Funkhouser, nhưng nó đã xác minh ý kiến của bà - qua tương tác với các sinh viên Á Châu tại Hoa Kỳ - rằng người Ấn Độ là các công dân toàn cầu thực sự.
"Ấn tượng lớn nhất của tôi về Ấn Độ không phải ấn tượng quá nhiều về địa lý hay lịch sử, nhưng là tính đa dạng lớn của dân tộc Ấn," theo lời Funkhouser, người dạy về môn thi ca thâm cứu tại đại học Massachusetts Institute of Technology (MIT), trong một cuộc phỏng vấn.
"Người ta nghe nhiều về Ấn Độ tại Hoa Kỳ. Nhiều thiếu nữ tại MIT đang tìm cách tìm hiểu xem có bao nhiều chất đương đại, bao nhiêu chất Hoa Kỳ mà họ có thể có. Do vậy tôi biết nhiều hơn về [người Ấn] hải ngoại," theo lời nhà thơ cư trú ở Essex, người bất kể còn ngất ngây vì chuyến bay dài nhưng vẫn nhiệt tâm muốn "xem các lớp triều đại Mughal" khi tới Delhi.
Funkhouser, 57 tuổi, đã viết nhiều tập thơ được nhiều giải thưởng - Pursuit (2002), Natural Affinities (1983), Sure Shot (1992) và The Actual World (1997), nhớ lại một bài thơ viết bởi một sinh viên Ấn về nghi lễ tẩm dầu mái tóc.
"Cứ mỗi chủ nhật, mẹ cô tẩm dầu tóc cô, nhưng cô đã nghe các bạn cô tranh luận về lợi ích của các thương hiệu nào đó về thuốc gội shampoo. Cô phải bác bỏ hoàn toàn nghi lễ để về một phe với các bạn cô.
"Tôi cũng có vài kiến thức thu nhặt được về Ấn Độ bằng cách đọc RK Narayan, Rudyard Kipling và Kiran Desai. Hình ảnh tôi có về Ấn Độ thì trừu tượng, nhưng tôi luôn luôn biết là kinh nghiệm [tới thăm đây] sẽ thật tràn ngập. Dân số, các nhóm ngôn ngữ và văn chương sinh động đã chỉ xác minh lại hình ảnh tôi có về Ấn Độ," theo lời bà.
Funkhouser, vừa rời một buổi họp mặt những người cầm bút tại Mussoorie, nhận xét là các phụ nữ nơi đây "lợi ngữ, biết hài hước, đam mê đọc và tò mò."
Tại Mussoorie, bà kể bà không bao giờ có thì giờ để đọc hay viết, mà chỉ nghe thôi. Nhưng rồi, Funkhouser kể, đây không phải một chuyến đi để làm xong việc nhưng là để "tương tác với nhiều người."
Trong họp mặt các ngày 23-29 tháng 4, có tham dự của Ruskin Bond, Tom Alter, Stephen Alter, Hugh Gantzer, Vishal Bharadwaj, Sudhir Thapliyal and Namita Gokhale, "chúng tôi thảo luận về thúc đẩy việc phân loại, dịch thuật, và tiếng nói giai cấp trung lưu - những người được chọn làm đối tượng thảo luận."
"Earthly," tuyển tập thơ của bà dự kiến xuất bản năm 2008, gồm ba phần. Phần cuối là một chuỗi các bài sonnet nhìn vào việc suy tưởng về vai trò người cầm bút. Phần giữa nhìn vào các quả táo, các huyền thoại và các chuyện cổ tích tập trung quanh quả táo, như Johnny Appleseed và một quả phụ chiến tranh, người được kể là tự đắm chìm mình tới chết trong các quả táo, mà, theo lời Funkhouser, "là điều bất khả về sinh học."
Funkhouser, người khởi sự làm thơ khi mới 7 tuổi - bài đầu tiên là viết về mì sợi spaghetti - nói rằng gia đình bà, nếu có gì, thì kinh hoàng về bà vì nỗi đam mê đối với "một thứ trật chìa."
"Tôi đã luôn luôn mơ trở thành một nhà khảo cổ học. Vào đêm, tôi mơ về chuyện khám phá một thành phố xưa cổ đã mất đâu đó…"
Khám phá Delhi, ít nhất, là điều ưu tiên trong lịch trình của bà khi đang tỉnh thức. "Tôi tiếc là đã không có thể xông xáo khám phá thành phố này như lòng tôi muốn. Tôi sẽ phải trở lại để làm điều đó."