Hôm nay,  

Báo Chui Đối Thoại: Vụ Hiến Đất Dâng Biển

16/01/200200:00:00(Xem: 3817)
Nối kết tiếp tay tán phát cho tới khi nào có tự do dân chủ thật sự trên đất nước Việt Nam:
ĐỐI THOẠI - ĐỐI THOẠI - ĐỐI THOẠI (15 tháng 1 năm 2002) (Tiếng nói của chủ nhân đất nước - Đối thoại để có dân chủ)
Cùng các bạn! trước âm vang phẩn nộ về việc đảng ta lén lút cắt đất dâng cho ngoại bang, Đối thoại số này dành gửi cho các bạn bài viết và lá thư gửi các bạn xa gần khắp nơi nhằm phanh phui những bộ mặt trên sân khấu chính trị của đảng ta như thế nào lại đưa đất nước dân tộc tới nổi bạc nhược như hôm nay, khiến nhân dân ai có chút lòng cũng đều ta thán cúi đầu nhục nhã với tổ tiên. Lá thư thứ nhất của một trí thức trẻ ở thủ đô ghi nhận cho bạn. Bài viết thứ hai trong loạt bài "Chào mừng thời kỳ đổi mới Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh" của đảng viên lão thành Trần Dũng Tiến từng sống chết với đảng trong suốt thời gian chiến tranh trước đây, viết trong thời gian QH họp nhóm họp trước đây.

Hà nội ngày 1/1/2001.
Kính gửi anh Huỳnh!
Nhận được thư anh đã lâu, nhưng hôm nay, tôi mới có dịp biên thư thăm anh, mong anh thông cảm. Tháng trước chúng tôi có việc bận phải về quê\. Công việc vừa xong, tôi vội viết thư trả lời anh đây\. Trước hết, nhân dịp năm mới, xin chúc anh cùng gia quyến được an khang thịnh vượng, và đạt mọi mong ước trong cuộc sống. Anh thân mến! Chắc anh xa quê hương đã lâu ngày, mà chưa có dịp về thăm nhà, nên không hiểu rõ tình hình bên này, và nhất là những băn khoăn của anh về Hiệp định biên giới Việt-Trung. Vậy tôi xin kể qua cho anh nghe chút ít về dư luận xã hội ta những tháng gần đây, có liên quan đến đại hội Đảng và Hiệp định biên giới. Anh còn nhớ không: trong Bình Ngô Đại Cáo ghi rõ : "....... Như nước Đại Việt ta từ trước,
Vốn xưng nền văn hiến đã lâu\.
Cõi bờ sông núi đã riêng,
Phong tục Bắc- Nam cũng khác.
Trải Triệu, Đinh, Lý, Trần nối đời dựng nước,
Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên đều chủ một phương.
Tuy mạnh yếu có lúc khác nhau,
Mà hào kiệt không bao giờ thiếu\....."
Lịch sử chứng tỏ sức sống mãnh liệt của dân tộc ta, hơn mười thế kỷ Việt nam đã chìm đắm trong nô lệ của bọn phong kiến Phương Bắc. Nhưng, với năng lực phi thường dân tộc ta vẫn giữ được nguyên vẹn bản sắc, rồi vùng lên lật đổ ách thống trị của Phương Bắc. Từ năm 339, Việt Nam đem xương máu quyết giữ nền độc lập : đánh Tống, diệt Mông Cổ, tận diệt quân Minh, đánh tan quân Mãn. Dân tộc VN tuy nhỏ bé nhưng hàng trục lần tranh hùng với anh không lồ Trung Hoa mà không lần nào thất bại\. Trải qua bao nhiêu phong ba bão táp, chủ yếu do giặc Phương Bắc gây nên, con thuyền VN hiên ngang lướt qua sóng to gió lớn, dân tộc VN vẫn kiên trì sự sống còn của mình, và tiến về phía trước, cố gắng cùng với các dân tộc luôn luôn có mặt trên vũ đài lịch sử. Nhưng tất cả chỉ là những hoài niệm về những dĩ vãng xa xưa của một trang sử hào hùng. Tất cả chỉ còn là quá khứ. Tấn bi kịch đau thương của dân tộc Việt Nam lại bước sang một trang đen tối nữa kể từ khi các vị Thái Thượng Hoàng là : Đỗ Mười, cùng Lê Đức Anh dật giây cho Lê Khả Phiêu (lúc đó còn là Tổng bí thư đảng CSVN) đàm phán "bán nước" cho CSTQ. Sự việc xảy ra vào tháng 10/1999. Lê Khả Phiêu có một chuyến đi bí mật sang TQ mà không thông qua BTC. Trong chuyến đi đó, họ đàm phán những gì với nhau thì ta không được biết. Chỉ biết rằng sau chuyến đi Hiệp định biên giới được ký ngày 30/12/1999. Nghe nói trong kỳ họp Quốc hội lần VI khoá X, lúc đưa vấn đề biên giới trên bộ ra để Quốc hội thông qua, thì không một đài, báo, cũng không một đại biểu dự khuyết nào được tham dự. Và cũng vào thời điểm đó một năm sau ( Năm 2000), chính quyền HN "bán" nốt một phần Vịnh Bắc Bộ. Theo Hiệp Ước Vịnh bắc Bộ được thực dân Pháp đại diện cho VN và triều đình nhà Thanh ký năm 1895, lấy kinh tuyến 108o 3'13''làm đường ranh giới phân chia vịnh Bắc Bộ, thì VN được hưởng 64% và TQ được 36%. Không hiểu CSTQ dỗ nhon dỗ ngọt như thế nào, hay là họ đã nắm được gót chân A-Sin của anh CSVN đang ở vào thế yếu trước trào lưu dân chủ trên TG mà cần mong sự bảo trợ nên đã nhân nhượng cho TQ quá nhiều, để mong sự bảo kê, của CSTQ. Sau khi TQ đã cắt đi những phần nhiều dầu mỏ và khí đốt gần bán đảo Lôi Châu, phần còn lại chia theo tỷ lệ VN 53% - TQ47%. Tổng cộng ta mất gần 10% diện tích vịnh Bắc Bộ, và khoảng trên 700 Km2 đất liền trên bộ. Vào tháng 7/2001. Ông Vũ Minh Ngọc có đưa bài viết "Đối thoại tháng 6-2001" của cử nhân luật Lê Chí Quang cho Lê Khả Phiêu xem, ông Phiêu dãy nảy lên mà bảo rằng: " Thôi chết tôi rồi, không phải tôi ký, mà là ông Trần Đức Lương ký..." . Mà suy cho cùng thì ông Trầ Đức Lương mới có đủ tư cách pháp lý trong việc thông qua những hiệp định bán nước trên, và cũng cùng một guồng máy trên. Từ lúc 2 Hiệp định trên chưa thông qua, nhiều tiếng nói dũng cảm trong nước đã lên án chính quyền HN trong 2 Hiệp định trên nhưng tất cả chỉ là những ngọn cỏ yếu ớt trước sức nặng bạo hành và không thể kiềm chế được của con ngựa thành Troji độc đảng. Đã vậy mà ông Lê Công Phụng thứ trưởng Bộ Ngoại giao, người tham gia đàm phán từ đầu tới cuối trong những Hiệp định trên còn rống lên trên tạp chí Cộng Sản số 7/2001 là: "Ta được lợi hơn TQ..." . (từ rống không được dùng cho loài người, nhưng đối với những kẻ vong quốc như Lê Công Phụng thì tôi e rằng nó còn quá nhẹ, và tôi xin được đổi tên ông ta là Lê Cung Phụng vì ông đã cung phụng bố Tàu của Ông ). Hôm 28/12/2001, nhìn bộ mặt nhăn nhở, và hàm răng trắng nhởn của ông Cung Phụng nói nói, cười cười trên TiVi khi chứng kiến lễ đóng cột mốc số 1369 đầu tiên của Hiệp Định bán nước này, lòng tôi như nghẹn lại\. không cầm được nước mắt, lấy một nén ngang thắp trên bàn thờ, và khóc cho một dân tộc anh hùng đang bị những kẻ vô liêm sỉ bán đứng. Tôi ước sao mình biến thành tráng sĩ Kinh Kha vác gươm ra đi chém bọn Tần Đỏ xâm lược, chỉ tiếc rằng chân yếu tay mềm nên bất lực, nghẹn ngào mà đừng nhìn. Cộng Sản trước đây là những người vô thần, thì nay họ lại mê tín đến mức coi số 1369 là con số linh thiêng có tổng là 9 sẽ báo hiệu một quan hệ tốt lành. Thực chất sự mê tín này là của những kẻ thiếu hiểu biết, của những kẻ lưu manh, máu mê cờ bạc, ba cây, đỏ đen. Con số 1+3+6+9 = 19 họ cho rằng là 9. Nhưng theo thuật chiêm tinh và bốc độn của người Trung Hoa chỉ lấy từ số 1đến số 9, nên còn phải cộng đến khi nào được con số dưới 10 mới thôi\. Tức là 1+ 9=10; 1+ 0 = 1. Số 1 mới là số chính xác. 1369 sẽ có tổng là 1, và số 1 có phải sẽ báo hiệu một triều đại CS sắp suy tàn. Thôi rồi đất mẹ Việt Nam ơi!... Còn đâu thác Bản Giốc cảnh đẹp đã đi vào niềm tự hào của Cao Bằng.... Còn đâu suối Phi Khanh, nơi Nguyễn Trãi gạt lệ tiễn biệt cha, và rồi ít lâu sau đó trốn vào Thanh Hoá tụ hội cùng nghĩa quân Lam Sơn phục hận : "Đánh một trận sạch không kình ngạc; Đánh trận nữa tan tác chim muông"... Còn đâu Mục Nam Quan đã đi vào câu ca "Nước Việt Nam ta liền một dải; Từ Mục Nam Quan đến mũi Cà Mau"... Còn đâu ải Chi Lăng, núi Mã yên nơi "Ngày mười tám tại Chi lăng, Liễu Thăng thua kế; Ngày hai mươi tại Mã Yên, Liễu Thăng rơi đầu".... Tất cả chỉ còn là dĩ vãng, chỉ còn trên sách vở, khi những tên lưu manh đội lốt vô sản đã bán đứng cả dân tộc này\. Khi nhắc đến hai chữ lưu manh chắc anh không khỏi thắc mắc". Vậy tôi xin ngược dòng lịch sử trở lại một giai đoạn đau thương của dân tộc. Ngày 8/5/1960 Lê Duẩn được bầu làm Tổng bí thư đảng CSVN. Duẩn vốn xuất thân từ công nhân ngành đường sắt, nên ông ta đã lèo lái con tàu cách mạng VN đến tận cùng của tội ác và tham tàn. Duẩn tập hợp quanh mình cả một bầy đoàn những kẻ vô đạo, như Thọ, Hữu, Dũng, Hoàn...vv, thống soái toàn bộ quyền lực. Họ hô hào Nam tiến, dẫn đến cuộc binh đao máu lửa cho cả một dân tộc. Khi anh em một nhà phải bắn giết lẫn nhau ngoài mặt trận, thì không một con em các vị "lãnh tụ đáng kính" nào phải ra mặt trận, không một con cháu của vị nào bị đụng cho dù chỉ một sợi lông trong bom đạn của cuộc chiến. Thay vào việc phải ra mặt trận thì bọn chúng lại được đi du học tại các nước XHCN như Liên Xô, Cộng hoà dân chủ Đức, Tiệp Khắc...vv. hay ít ra cũng được nhận vào những chỗ thơm tho tại các cơ quan béo bở của nhà nước. Năm 1975 khi quân đội Bắc Việt tiến vào Sài Gòn. Bao nhiêu của cải vơ vét được của những người chạy loạn, của tổng kho Long Bình.... ,và 16 tấn vàng của ông Thiệu, đều được chở ra Bắc, bí mật dấu tại hai nơi, một ở Đồ Sơn, một ở Côn Sơn. Khi đó chỉ có ba người biết mật mã để mở kho là: Duẩn, Thọ, Dũng. Bây giờ các kho đó rỗng không. Hàng hoá đều không cánh mà bay, Quốc hội đã nhiều lần chất vấn chính phủ nhưng không ai giải thích được tại sao\. Nhưng không hiểu sao, các con cháu của Duẩn đều là tỷ phú đỏ cả. (vụ này đã có ngưòi phát giác), cuối năm 1989 Thọ cùng con trai bí mật sang Thuỵ Sỹ chắc không cần phải giải thích ai cũng hiểu để làm gì!. Vậy có phải phải gọi là gì mới đúng". Năm 1984, trong kho chỉ còn lại một ít thứ, lúc đó những thứ còn lại, mới chia cho sỹ quan quân đội gọi là chiến lợi phẩm. Tôi vẫn nhớ, mỗi sỹ quan được nhận một cái mũ nồi xanh của QĐ VNCH. Khi lật ở dưới lên ta thấy có dòng chữ : "Cung cấp quân trang- Đỗ Thị Hảo"; Hoặc "Cung cấp quân trang- Đào Thị Độ". Xin nhắc lại rằng chỉ có sỹ quan mới được mũ thôi, chứ người lính thì vẫn chỉ là con số không tròn trĩnh. Những người lính, sau khi rời mặt trận, với chiếc Ba Lô xẹp lép, trở về quê hương, lại lấy cày làm súng, lấy đít trâu làm thước ngắm, lấy đồng ruộng làm trận địa, chiến đấu với đói nghèo và lạc hậu\. ấy thế mà năm 1983 khi phát biểu trước các thầy cô và học sinh, nhân chuyến thăm trường Đại học Sư Phạm ông ta còn nói: "...Là người Đảng viên CS chúng ta, khi thấy một phụ nữ phải đẩy xe bò, chúng ta phải thấy sót thương và cảm thông..." . Bởi vậy có một cô Y tá tên Hồng là nhân viên massage của bệnh viện 108 khi giúp ông đẩy chiếc "xe bò" nhục dục của ông lên đỉnh cao của khoái cảm (orgasm), ông đã "cảm thông" và tặng cô hai căn hộ tập thể. (sự việc này ở VN ai ai cũng biết). Anh nên biết rằng khi đó một căn hộ tập thể là tột đỉnh ước mơ của những người lao động. Vậy có phải là Vô sản lưu manh không ".!. Ông Lê Đức Thọ thì đã được nói tới quá nhiều, nên tôi không cần phải bàn đến nữa\. Những triều đại tiếp sau Duẩn là Mười - Anh - Kiệt - Phiêu\..., cũng chỉ là những mắt xích của cỗ máy nghiền chuyên chính Vô Sản, đã và đang tiếp tục bòn rút, cày xới mảnh đất cằn cỗi, đau thương VN này\. Ông Đỗ Mười, xuất thân từ một anh bán lợn, vào những năm 1941-1942 khi bị Pháp bắt bỏ tù tại Hoả Lò, ông ta mới biết đọc biết viết, sau đó ông ta có thời gian bị điên, bây giờ tôi thấy thần kinh ông ta không bình thường. Vụ nhận hối lộ 1 triệu US $ của Hàn quốc bị phát giác mà ông ta vẫn nhâng nhâng, coi như không. Nhân đây tôi cũng xin nói thêm. Người tố giác Mười nhận hối lộ lại chính là Tố Hữu\. Cách đây nhiều năm Tẩ HữU có nhận được một giải thưởng thơ văn do chính đức vua Na Uy trao tặng, theo nghi lễ khi nhận giải phải quỳ trước mặt vua\. Khi Tố Hữu về nước Đỗ Mười mắng Tố Hữu: "Anh là người CS mà phải quỳ trước mặt bọn Đế quốc à" Tố Hữu ôm hận trong lòng, tìm ngày báo thù. Lúc biết Đỗ Mười nhận hối lộ, Tố Hữu đã lu loa với bạn bè rằng : "Ông ấy bảo tôi quỳ trước mặt bọn đế quốc, còn ông ấy nhận hối lộ của Đế quốc thì không sao" Đỗ Mười tức quá, thấy đớp không xong đành phải nhả ra\. Kể từ đó Đỗ Mười Tố Hữu không bao giờ thèm nhìn mặt nhau\. Thỉnh thoảng ông có những lời phát biểu mà một người mất trí cũng nhận thấy thần kinh ông ta không ổn định, ví dụ như: "Cơ chế thị trường theo định hướng XHCN; Cổ phần hoá theo định hướng XHCN; Thị trường chứng khoán theo đinh hướng XHCN...". Tóm lại ông ta luôn ăn cắp những sản phẩm ưu việt của CNTB để rồi gắn vào đó cái đuôi thú XHCN, nói như vậy mà không biết xấu hổ. Ông Lê Đức Anh xuất thân là Cai phu đồn điền (sự vụ này đã bị nhiều người tố giác). Nhưng ông là cánh tay phải của Thọ nên ông vẫn được đặt vào ghế chủ tịch nước. Trong kỳ Đại hội đảng CS lần thứ VII tôi thấy ông nói những câu hết sức đơn giản mà vẫn phải cầm giấy đọc, ví dụ : "Ai đồng ý thì giơ tay\... Ai không đồng ý thì giơ tay\..". Trí tuệ như vậy thì làm sao lãnh đạo nổi đất nước, làm sao mà chúng ta trả đói nghèo\.
Ông Phiêu văn hoá lớp 4, từng là đệ tử của LĐA ở quân khu 9 và ở Cămpốt. Về hình thức thì tôi không bàn đến, nhưng về học vấn và trình độ, thì tôi e là có quá nhiều để nói về con người này\. Hiếm khi tôi thấy ông ta nói được một câu cho đúng ngữ pháp. Nhân dịp xuân Canh thìn, ông ta đến thăm đền thờ họ Lý tại Đình Bảng Từ Sơn Bắc Ninh, trước khi ra về có viết vào sổ lưu niệm rằng: "Đình Bảng là mảnh đất địa linh, sinh Linh kiệt...". Phải viết là Nhân kiệt mới đúng, còn Linh kiệt là những quái thai, mảnh đất VN này sinh ra lắm Linh kiệt như các ông đó nên mới nhiều đau thương... Hay nhân dịp đầu năm Tân Tị ông ta đến uỷ lạo hãng hàng không VN Airline, khi phát biểu với cán bộ nhân viên , ông ta nói : "Các anh thiếu máy bay, thì mua lấy mà dùng, mua vừa thôi, mua nhiều lãng phí, dân nó biết nó chửi cho". Về câu này thì tôi không biết viết gì để bình phẩm.
Ông Trần Đức Lương ngoài việc ký mấy Hiệp định sai lầm trên, còn vướng mắc vào một việc nữa\. Ông ký quyết định cho xây dựng khu lọc dầu Dung Quất tại quê hương ông ở Quảng Ngãi\. Hồi đó Chính phủ lập luận rằng đó là vùng đất nghèo, xây dựng khu lọc dầu tại đó là để tạo công ăn việc làm cho nhân dân. Về mặt chủ quan thì rất tốt, nhưng về khách quan, đó là vùng đất không thích hợp với khu lọc dầu, vì nó ở quá xa bến cảng bốc dở, khiến cho công ty Total là đối tác lúc đó rút khỏi dự án, đến bây giờ vẫn chưa xây dựng xong nhà máy, cho nên ta vẫn phải bán dầu thô, để nhập về dầu đã tinh lọc, mỗi năm thiệt hại cho nhà nước mấy trăm triệu USD, không những thế, nếu khu lọc dầu Dung Quất có đi vào hoạt động, thì cũng phải xây dựng một đường ống dài từ Vũng Tàu dẫn tới đó, hàng năm phải chi hàng triệu USD để duy tu và bảo dưỡng, thật là tốn kém. Đấy thì gọi là gì". Những con người như vậy tại sao dân tộc ta trả đói nghèo\.
Anh thân mến: Dưới thời Phiêu, khi phong trào tự do, dân chủ, đa nguyên dâng cao trên toàn thế giới, lo sợ bị mất quyền thống trị, và cần sự bảo trợ cho mình nên họ đã triều cống đất đai của tổ tiên mình cho kẻ thù. Bao xương máu của tổ tiên đã đổ xuống để bảo vệ từng tấc đất của biên cương của tổ quốc thì giờ đều trở nên vô nghĩa với họ. Họ nghĩ rằng làm như vậy may ra Trung Cộng có thể bảo trợ cho quyền lãnh đạo vĩnh viễn của họ. Nhưng xin đừng ngây thơ, hai hiệp định kể trên chỉ là món bánh khai vị trong mâm cỗ đại bá khu vực mà TQ đang âm mưu đớp cho bằng được. Khi xưa : Phan Thanh Giản bị triều đình ép buộc phải ký hoà ước nhượng cho thực dân Pháp ba tỉnh Vĩnh Long, An Giang, Hà Tiên. (tháng10/1866; tức tháng 9 năm Bính dần, năm Tự Đức thứ 19) khi trở về đau đớn và tủi nhục ông đã tuẫn tiết. Ngày 29/11/1873 (1/10, năm Quý dậu, năm Tự Đức thứ 26) sau khi để mất thành Hà Nội, Nguyễn Tri Phương đã tuyệt thực đến chết.
Ngày 26/4/1882 (tức 8/3, Ngâm ngọ, năm Tự Đức thứ 34) sau khi để thành Hà Nội bị thất thủ lần thứ hai, Hoàng Diệu đã treo mình tự vẫn.
Cả ba con người kể trên hoàn toàn có quyền lựa chọn sự sống, vì khi đó ta đang ở vào thế yếu, đất nước đã bị thực dân đô hộ, nhưng họ đã chọn cái chết, chỉ vì họ là những con người có liêm sỷ, biết hổ thẹn với lương tâm, vì không làm tròn chữ Trung. Ngày nay những kẻ mãi quốc khi dân vẫn đang nhâng nháo, coi thường dư luận, và đàn áp những tiếng nói khuyên can. Đấy là gì nếu không gọi là Vô sản lưu manh!.
Thật đau đớn cho dân tộc VN, chưa thoát khỏi ách phong kiến, thực dân, lại oằn mình dưới gót "chân đất mắt toét" (Vô sản thời xưa làm gì có giày) của những kẻ lưu manh đội lốt Vô sản này\.
Tôi xin trở lại vấn đề thời sự còn nóng bỏng tại VN: Sau khi để các vị Thái Thượng Hoàng dật giây, Phiêu có chút ân hận, không muốn làm con rối trong tay họ, và lại được cánh QĐ ủng hộ nên quyết định đảo chính. Trước tiên Phiêu thành lập A10, trực tiếp do Lê Thanh Ngân chỉ huy, chuyên làm nhiệm vụ theo dõi các vị cố vấn. Bốn phiên họp trù bị trước thềm Đại hội IX, được lữ đoàn 144 bảo vệ, diễn ra rất cẳng thẳng. Trong cuộc họp, theo lệnh của Phiêu, không ai được mang máy ghi âm, hay điện thoại di động, nhưng vẫn có những nguồn tin được rò rỉ ra ngoài\. Tại cuộc họp đã có lúc Lê Đức Anh trợn một con mắt, chỉ mặt Lê Khả Phiêu mà bảo rằng: "...anh là thằng ngu\..". Lê Khả Phiêu đứng phắt dậy, chỉ mặt Đỗ Muời, Lê Đức Anh mà bảo rằng: "...các ông bảo tôi ngu, thế lúc đặt tôi vào chiếc ghế này, sao lúc ấy các ông không bảo tôi ngu đi\...". Cuộc họp diễn ra rất căng thẳng, rồi một buổi tối, Lê Minh Hương đến gặp Phạm Văn Trà, hai người nói chuyện với nhau đến khuya\. Hôm sau PVT đào ngũ, khiến con tàu LKP mất lái, đã lao phải đá ngầm. Hồi đó tin đưa từ trong ra, ai cũng nghĩ là Lê Minh Hương sẽ lên làm TBT. Nhưng rồi\.... Đêm hôm trước ngày họp cuối cùng, Lê Khả Phiêu dẫn một tốp vệ sỹ đến nhà Lê Đức Anh để thương lượng...... .Và những gì diễn ra chúng ta đều đã biết.....!
Trong phiên khai mạc Đại hội IX cứ nhìn bộ mặt đỏ phừng phừng, và giọng nói như gào và micro, chúng ta cũng ít nhiều hiển được phần nào sự cay cú của Phiêu\. Sau khi bị thất sủng, phải về hưu, Lê Khả Phiêu quay ngoắt 180 độ, ông ta, thường xuyên tiếp súc với những người đang tranh đấu cho tự do, dân chủ tại VN, như Vũ Minh Ngọc, Trần Nhật Độ, Phạm Quế Dương. vv.. và xúi dục họ thành lập hội chống tham nhũng.
Về phần Lê Đức Anh, ngay sau Đại Hội, ông ta bay ngay vào quân khu 9 tập hợp các đồ đệ tại đó, mở đại tiệc ăn mừng thành tích đã lật được tên GiuĐa phản chúa\. Nhưng khốn nạn cho ông ta\... Tình cảm của lũ nghịch tử với ông không được xây dựng trên tình đồng chí, đồng đội, hoặc tình bạn, hay tình cảm thông thường của loài người mà tất cả chỉ vì danh vọng và điạ vị ... nên khi thấy chủ soái của mình là Ma Vương một mắt đã ngã ngựa, thất sủng, và không còn khả năng bảo kê cho chúng, thì chúng cong đuôi\..., đá bát.... Không một tên tiểu yêu nào thèm đến dự. 40 mâm cổ bị ế. Lê Đức Anh uất quá, trào máu ra miệng, phải đưa ra Hà Nội cấp kứu tại bệnh viện 108. Tại đó cũng chẳng ma dại nào thèm đến thăm ông. Mãi về sau mới có ông Nguyễn Văn An tới thăm vì nghĩa vụ chứ không phải vì tình. Đau sót cho thân phận hồi kết của mình, LĐA rơm rớm nước mắt.. " nếu tôi chết... các đồng chí sẽ tổ chức tang lễ như thế nào", NVA bĩu môi : "Xin đồng chí cứ yên tâm, mọi việc chúng tôi đã lo liệu đâu vào đấy cả.". Nhưng thật may mắn, ông ta vẫn chưa chết, bởi tôi mong muốn những kẻ bán nước phải sống đến cái ngày mà bọn chúng phải ra trước vành móng ngựa, chịu sự phán quyết của toà án về tội danh: bán nước.
Thế đấy; sân khấu chính trị của ta là như vậy đấy, Đôi khi tôi tưởng đấy là cái chợ, một phường tuồng, hay một đấu trường La-Mã thời Trung cổ. Quả là những nhà lãnh đạo VN hiện nay đã thực hiện "đúng" di nguyện của Hồ Chí Minh: "các vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau\... bán nước" hay "Chúng ta thà hy sinh tất cả...(cả đất đai của tổ tiên) chứ nhất định không chịu\..... (để mất quyền lãnh đạo)"
Chính quyền mới có gì khác"
Chính quyến mới được bầu lên, sau một cuộc ẩu đả tranh giành quyền lực. Người dân loé lên một tia hy vọng, may mắn họ có thể kéo được con tàu đang mắc cạn VN đến bến bờ của tự do, hạnh phúc, đến được với văn minh của nhân loại\. Nào ngờ, nó lại tệ hại hơn xưa, nhiều vụ bắt bớ, xét xử vô nhân đạo và phi lý, diễn ra với mật độ dày hơn, gay gắt hơn. Và rồi mới đây, nhân chuyến thăm Trung Quốc của Tân Tổng Bí Thứ Nông Đức Mạnh, ông ta lại càng buộc chặt hơn cái đuôi VN vào con ác thú TQ, bằng việc ra tuyên bố thực thi những Hiệp đinh đã ký của triều đại trước. Âu cũng chẳng có gì lạ!. Tất cả đều nằm trong cái Lôgích tất yếu của một trào lưu đang ở vào giai đoạn thoái trào, một con thú đang cùng quẫn, nên tôi chẳng lấy gì làm ngạc nhiên lắm. Nhưng tôi nghe nhiều người nói rằng: ông Nông Đức Mạnh không có thực quyền, mà quyền hành trực tiếp lại thuộc về ông Lê Minh Hương. Lê Minh Hương là do Lê Đức Anh cho lên, NĐM rất sợ LMH. Việc Hương nắm hết quyền lực làm cho giới QĐ, không hài lòng, vì CA và QĐ vốn dĩ coi nhau như chó với mèo, vả lại từ trước tới giờ QĐ bao giờ cũng nắm quyền hành, nên thấy một CA mà lại đứng cao hơn họ khiến họ bực bội\. Nhưng Hương lại thân với Phạm Văn Trà, nên họ đành chịu\. Trong kỳ họp QH vừa qua, giới QĐ đòi cách chức Phạm Văn Trà. Theo suy nghĩ của tôi, nếu Trà mà bị hạ bệ, thì sau đó sẽ đến lượt Hương. Hương có vẻ lo sợ, nên vừa qua Hương cho họp các đồ đệ dưới trướng để buộc họ phải trung thành với triều đình. Thực chất là vì quyền lợi hết, vì ông ta, không hiểu lấy đâu ra tiền xây nhà mà tiền móng đã hết 3 tỷ đồng VN, vậy có phải là vì quyền lợi không.


Giới CA, QĐ bây giờ đã khác xưa, nhiều người cũng có nhận thức, có anh CA đã nói với tôi, "Chúng cháu vì manh áo, miếng cơm, mới phải làm cái việc này, chứ nếu có Đảng phái nào đủ mạnh, và có uy tín, thì chúng cháu theo ngay\. Chúng cháu không muốn con cháu của chúng cháu bị trả thù, mồ mả của dòng họ bị đào lên, hay bị ỉa lên."
Anh ạ!
Tôi tiếc rằng những người CSVN quá ngây thơ\. Họ tưởng rằng, sau khi đã đớp xong những món bánh tráng miệng trên, thì con thú TQ sẽ giơ bầu sữa mẹ ra để chăm bẵm đứa hài nghi VN chăng.... Những nhà lãnh đạo CSVN đã nhầm, không phải vú mẹ đâu\......, phía trước là 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, mà họ đã dòm ngó từ lâu, và đã chiếm một phần lớn, và còn hơn thế nữa, họ đang dòm ngó những vùng đất khác của ta\. Nhân đây, tôi cũng xin nhắc rằng, đến đồng bào của họ, họ còn không thương yêu thì họ, chắc sẽ thương yêu đồng bào ta chăng". Xin hãy nhớ lại, Cách Mạng VH tại TQ đã giết chết 50 triệu con người vô tội\. Và gần đây nhất vụ Thiên An Môn, hàng vạn học sinh, sinh viên đã bị nghiền dưới xích xe tăng của bạo tàn. Máu hung bạo, và tư tưởng đại bá đã ngấm vào máu người Trung Hoa\. Và TQ vẫn đang ngấm ngầm thực hiện âm mưu Vương triều khu vực. Có thể nói CSVN đang "đánh bạc" với số phận của dân tộc. Anh ạ: Chỉ tiếc những nhà lãnh đạo đất nước, lại đang giúp TQ đồng hoá người VN. Văn hoá, phim ảnh, hàng hoá của Tàu tràn ngập thị trường VN. Người VN giờ đây, thuộc lịch sử TQ hơn lịch sử VN, bết đến phim ảnh của TQ hơn phim ảnh của ta, dùng hàng TQ nhiều hơn hàng nội\. Thậm chí đã có nhiều gia đình đặt tên con theo tên của những nhân vật trong phim ảnh TQ. Gần đây tôi thấy trên truyền hình chiếu rất nhiều bộ phim ca ngợi vua Càn Long, một tên vua đã từng mang quân xâm lược VN cuối thế kỷ 18, và đã từng bị vua Quang Trung đánh cho đại bại mùa xuân năm kỷ dậu 1789. Có phải làm như vậy, là người ta muốn nhắn gửi đến chuyện Càn Long giúp Lê Chiêu Thống, hòng để đồng hoá việc CSTQ giúp CSVN giữ quyền lực không", quả vậy thì nguy to cho dân tộc ta rồi\. Người VN ta đang dần dần bị Hán hoá rồi\. Xin đừng lập lại lịch sử. đừng làm Lê Chiêu Thống thứ hai\.
Về nhịp độ phát triển của đất nước, chắc Anh nghe qua đài, báo đều tuyên truyền rằng tăng trưởng KT mỗi năm trên 7%, nhưng đó chỉ là những con số láo toét. Nước ta trên 70% làm nông nghiệp, mà đất đai thì cằn cỗi, quỹ đất có hạn, mỗi hộ gia đình chỉ được vài sào để canh tác (một sào Bắc bộ là 360m2 ). Thử tính mà xem, làm sao với một ít ruộng như vậy, mà mỗi năm tăng trưởng trên 7%, hoạ chăng trồng cây vàng, cây Đôla\. Mức tăng trưởng như nhà nước loan tải chỉ là mức tăng ở các thành phố công nghiệp, mà cũng chỉ rơi vào túi bọn quan tham, còn dân ta đa số sống tại nông thôn, lấy đâu ra có mức tăng như vậy\. Tôi còn nhớ rằng : Nghị quyết đại hội đảng CS lần VII 1991, đề ra mục tiêu đến năm 2001-2002 thu nhập bình quân đầu người đạt 700-800 USD. Nhưng đến nay thu nhập bình quân đầu người vẫn dưới 300 USD, vậy có phải là láo toét không. Mấy năm gần đây, nông sản lại luôn rớt giá, khiến đời sống những người làm nông nghiệp càng khó khăn hơn. Đã thế tại nhiều nơi, chính quyền còn cướp đất của dân, để bán cho các khu chế xuất, để làm nhà..v.v. Nhiều người lên HN biểu tình lắm, CA bắt họ lên xe, họ chống trả quyết liệt, doạ sẽ tụt quần ra nếu động đến họ. Trong số những người biểu tình, có cả những bà mẹ VN Anh hùng. Tôi nghe đâu một số người bị CA bắt đi giam tại trại phục hồi nhân phẩm ở Đông Anh, nơi vẫn giam giữ các gái mãi dâm, trong số những người bị giam có cả các bà mẹ VN anh hùng.

Anh biết không, khi cần đánh nhau để có được chính quyền, thì CS hô hào con em họ, ra mặt trận, đến khi thấy họ có thể làm lung lay quyền lực của CS, thì CS lại xếp họ vào loại mãi dâm. Thật đau đớn cho những con người ngây thơ như họ, như chúng tôi\....CS đã buôn bán máu xương của biết bao con người VN này\. Nhiều người biểu tình phải đi ăn xin tại HN, để có tiền mà sống, để đấu tranh đòi lại ruộng đất của họ. Nghĩ mà rớt nước mắt, nhưng chẳng thể làm gì cho họ được.
Anh thân mến! Học thuyết CS như một thứ tôn giáo được các Tu sĩ áo nâu, chân đất mắt toét,du nhập vào nước ta, nó như cơn bão lửa, quét sạch những gì nó đi qua, làm chúng thay đổi hết thẩy\. Chúng ta đã mắc sai lầm khi du nhập và áp dụng những học thuyết ngoại lai, để rồi không kịp hối vì những tác hại của nó. Chủ nghĩa CS dẫn đến Cải cách ruộng đất, cải tạo Tư sản, và cuộc nội chiến ý thức hệ, gây bao tang tóc cho cả một dân tộc, để rồi mới đây tại kỳ họp thứ X Quốc hội khoá X ta buộc phải công nhận trong Hiến Pháp một thực tế tất yếu, là sự hiện diện của các thành phần kinh tế Tư bản khác, trong quá trình phát triển của đất nước, nhưng tiếc rằng nó vẫn bị gắn cái đuôi thú định hướng XHCN. Chủ nghĩa CS không hề mang lại gì cho văn minh nhân loại, từ năng suất lao, chất lượng sản phẩm, đến những phát minh quan trọng, đều do CNTB sáng tạo ra, và từ âm nhạc, đến điện ảnh và cả thời trang, cũng là của CNTB. Chúng ta phải mạnh dạn cắt bỏ cái khối u cộng sản đã sinh giòi, cho dù có phải đau đớn chút ít khi phẫu thuật. Xin hãy cứu lấy dân tộc này\.
Thế đấy anh ạ! dòng đời vẫn chầm chậm chôi, cuốn theo tất cả những ưu phiền, của cuộc sống, nó mang cái xã hội hiện nay, với tất thảy tốt xấu lẫn lộn. Người dân chúng tôi, thì bàng quan với sự đời, chỉ vì chúng tôi đã có một thời ấu trĩ, nhiều lúc nghĩ lại mới thấy mình dại, nhưng tất cả những gì đã đi qua đều không thể lấy lại được. Càng nói càng kể, càng thấy đau lòng. Tôi, các anh, đã có thời đứng ở hai đầu của trận tuyến để bảo vệ ý thức hệ của mình, để rồi một ngày phải xét lại những hành vi của mình. Tôi biết các anh ở bên đó cũng chỉ như những người ăn đợ, ở nhờ nên tình cảm lúc nào cũng đau đáu một nỗi lòng ưu tư cùng đất nước. Các anh, chúng tôi, vẫn mong ngóng một ngày công lý lại hiện diện trên mảnh đất Việt Nam đau thương này\. Thân ái P.T.T
***
Chào mừng thời kỳ đổi mới Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh (Bài 10)
"Hãy bảo vệ mẻ thép đã tôi thế đấy của cụ Hồ!"
Thật đau lòng tôi phải nhắc lại mới đây Ban Tổ chức Trung ương Đảng tổ chức kỷ niệm 90 năm ngày sinh Lê Đức Thọ - kẻ lừa thầy phản bạn lớn nhất nước ta\.
Sau khi ôn lại thân thế sự nghiệp hơn 40 năm khuynh đảo phá Đảng về mặt tổ chức, Trần Đình Hoan nói:
"1- Thọ là lớp cán bộ Đảng viên đầu tiên của Đảng, nhà lãnh đạo tài năng, giầu kinh nghiệm và là một trong những học trò xuất sắc của Chủ Tịch Hồ Chí Minh vĩ đại đã có những cống hiến to lớn cho sự nghiệp cách mạng của đất nước; 2 - Một người đã nêu tấm gương sáng về lòng trung thành, tận tuỵ với Tổ quốc với Đảng và nhân dân, tinh thần cách mạng kiên cường, bất khuất, đức tính cần kiệm liêm chính và tình thương đối với cán bộ được toàn Đảng và toàn dân ta thương yêu và kính trọng; 3 - Một người đã để lại trong lòng các thế hệ cán bộ, công nhân viên Ban Tổ chức Trung ương, ngành tổ chức của Đảng những tư tưởng lớn, tình cảm sâu nặng và nhiều bài học, kinh nghiệm quý báu về công tác tổ chức cán bộ, cho đến hôm nay vẫn còn giữ nguyên giá trị".
Để làm rõ tội ác tày trời của Lê Đức Thọ mà Trần Đình Hoan ca ngợi, tôi đánh số 1, 2, 3 và gạch dưới những điểm cần phản bác sự đánh giá sai lệch của Tân Trưởng Ban Tổ chức TW Đảng khoá IX
1. Cũng như Lê Duẩn, Lê Đức Thọ không xứng đáng là học trò của Bác, chứ nói gì lại là học trò xuất sắc của Bác. Như chúng ta đã biết lợi dụng sự tin cậy của Bác ngay từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, Duẩn + Thọ đã cấu kết với nhau có mưu đồ cực kỳ phản động nhằm hãm hại những người tận trung với nước, tận hiếu với dân, tuyệt đối trung thành với sự nghiệp cách mạng của Đảng do Bác sáng lập và rèn luyện, chỉ vì bất đồng chính kiến với mình.
Vào một ngày hạ tuần tháng 5/1951, Bác Hồ nhận được cái tin như sét đánh: Trung tướng Nguyễn Bình bị phục kích chết trên đường ra Việt Bắc theo điện của Bác và Trung ương gọi ra\" Sau cái phút bàng hoàng, Bác hỏi anh Vũ Đình Huỳnh: Lạ quá! Sao lại có cái chuyện một Trung tướng Nguyễn Bình tung hoành giữa Sài Gòn kẻ thù hung hãn mạnh thế phải khiếp vía lại bị phục kich bắn chết trên đường ra Việt Bắc". Và bên anh Trường Chinh, anh Võ Nguyên Giáp cũng không biết là ai điện vào Nam gọi Trung tướng Nguyễn Đình ra Trung ương"
Có lẽ phải chờ tên gian thần khét tiếng nhất thời đại Lê Đức Anh xám hối chiếc hộp đen mới được giải mã. Sự nham hiểm và độc ác của Lê Đức Anh còn vượt xa cả Lê Sát thời Lê Thánh Tông vu cho bà phi Ngô Thị Ngọc Dao âm mưu giết vua Lê Thái Tông. Sau nhờ sự can ngăn của Nguyễn Trãi và Nguyễn Thị Lộ mà bà phi Ngô Thị Ngọc Dao không phải rơi đầu trong lúc đang mang thai vua Lê Thánh Tông. Chính Lê Đức Anh được Duẩn + Thọ dựng lên năm 1947 chưa vào Đảng Cộng sản Việt Nam, sau phải hoán vị cho Lê Đức Anh sang làm Đại đội trưởng, Nguyễn văn Hội sang làm Chính trị viên Đại đội\. Như một thám tử tư vì nước vì dân, hè vừa qua tôi đến gặp anh Nguyễn Văn Hội hiện ở 33B Phạm Ngũ lão\. Rất thận trọng, sau phút thăm dò chỉ vào chiếc ghế tôi ngồi, anh nói mấy lần đến đây Lê Đức Anh cũng ngồi vào: chiếc ghế đó và là con người cực kỳ nham hiểm đấy\. Mới đây (1999) Lê Đức Anh đã được đặc cách phát thẻ 60 năm tuổi Đảng!" Được Bộ Chính trị của Lê Khả Phiêu và cố vấn Đỗ Mười tổ chức trọng thể trao thẻ Đảng. Tôi thầm nghĩ việc
này có lẽ phong trào Cộng sản Quốc tế phải ghi vào sổ vàng. 2. Lê Đức Thọ đã có cống hiến to lớn cho sự nghiệp cách mạng của đất nước. Ta hãy mở hộp đen vụ án xét lại chống Đảng và Nhân văn Giai phẩm hơn 40 năm trước.
Tháng 9/1960, phong trào Cộng sản Quốc tế có những bất đồng sâu sắc về quan điểm. Bộ Chính trị họp 2 ngày nhưng có những vấn đề chưa được làm rõ phải tạm nghỉ họp. Đồng chí Trường Chinh giao nhiệm vụ này cho Hoàng Minh Chính - Viện trưởng Viện Triết học đầu tiên, với thời gian khẩn thiết chỉ có một buổi chiều và một buổi tối phải giải trình cho rõ về lý luận của Đảng ta nhằm góp phần vào sự đoàn kết, nhất trí về quan điểm với phong trào Cộng sản Quốc tế. Sáng sớm hôm sau, người Viện trưởng đáng kính nể của Đảng ta hồi ấy đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ do đồng chí Trường Chinh giao\. Sau khi tham khảo ý kiến và được sự nhất trí của hai đồng nghiệp cùng học một khoá trường Đảng cao cấp trực thuộc Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô là Trần Minh Việt và Hà Xuân Trường. Hoàng Minh Chính báo cáo với Bộ Chính trị, Trường Chinh được chấp nhận hoàn toàn. Đó là cẩm nang quan trọng để đồng chí Trường Chinh lên đường sang Mátxcơva họp Hội nghị trù bị 24 Đảng, chuẩn bị cho Hội nghị 81 Đảng họp cuối năm 1960.
Vào một đêm 18/10/1967, tên bạo chúa Lê Đức Thọ đã sai công an ập vào bắt (còng tay khoá số 8) đồng chí Vũ Đình Huỳnh, người đồng chí thân thiết, gần gũi và là trợ thủ đắc lực của Chủ tịch Hồ Chí Minh, người đã từng tham gia Thanh niên cách mạng đồng chí hội, vào Đảng Cộng sản Việt Nam từ 1930 được phong quân hàm Đại tá đầu tiên năm 1946, cận vệ cho Bác, là cánh tay phải, giúp việc đắc lực cho Bác và phái đoàn ta tại Hội nghị Phông-ten-nơ-blô\.
Thật tủi nhục cho những lão thành cách mạng bị đế quốc giam cầm ở nhà tù Sơn La\. Mới đây, ngày 10/12/2000, đồng chí Phạm Tuấn Khánh có huy hiệu 60 năm tuổi Đảng, Huân chương Độc lập hạng nhất, hoạt động cách mạng từ 1936 cũng bị tù Sơn La viết giấy chứng nhận cho đồng chí Hoàng Công Khanh bị kết án 8 năm tù và cùng bị giam chung với đồng chí Tô Hiệu ở xà lim cách ly vì bị bệnh ho lao, tù cùng đợt với các đồng chí Hoàng Minh Chính, Lê Đức Thọ, Xuân Thuỷ, Trần Độ, Hoàng Tùng, Nguyễn Văn TrânÕ. ở trong tù, Hoàng Công Khanh vừa canh gác cho Ban lãnh đạo nhà tù Sơn La họp, vừa sáng tác chuyển thể, viết kịch bản, vừa đạo diễn để các bạn tù diễn vở Lôi Vũ của Tào Ngu và phóng tác cuốn tiểu thuyết Le Coupable của Prancois de Croppie (Pháp) vở kịch "Kẻ thủ phạm" diễn vào dịp Tết nhằm động viên anh em trong nhà tù giữ vững khí thế cách mạng tấn công kẻ thù.
Cách mạng Tháng Tám thành công, nhà văn nhà biên kịch tài ba Hoàng Công Khanh đã ở cương vị Vụ trưởng, Giám đốc Sở Văn hoá - Thông tin Hải Phòng. Ông là tác giả vở kịch nổi tiếng "Về Hồ" được Bác gọi lên khen ngợi\. Thật trớ trêu, chính Lê Đức Thọ đã ghép cho Hoàng Công Khanh vào nhóm Nhân văn Giai phẩm do Hoàng Minh Chính cầm đầu\. Sau ba lần được Thọ bỏ tù không khuất phục nổi ý chí của Hoàng Minh Chính, Thọ đã định bí mật thủ tiêu\. Ông Hoàng Minh Chính đã đanh thép tuyên bố: Có bắn thì bắn trước mặt, bắn sau lưng là hèn. Hoàng Công Khanh vào tù cùng với các anh Phùng Cung, Trần Dần, Nguyễn Hữu Đang và Phùng Quán với tác phẩm nổi tiếng "Vượt Côn Đảo" một thời được coi là sách gối đầu giường của những nhà cách mạng của quân đội\. Ông Nguyễn Hữu Đang - một cây đại công thần được Bác Hồ giao cho làm kỳ đài trong đại lễ Tuyên ngôn độc lập 2-9-1945 khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hoà, nay đã 90 tuổi cũng bị Thọ cho tù 15 năm, được thả ra về hưu kêu oan, được chia nhà và hưởng chuyên viên 5. Hoàng Công Khanh đáng kính trọng của Đảng của cách mạng hiện nay 80 tuổi đời, hơn 60 năm đại công thần vẫn chưa được hưởng chế độ hưu của cách mạng XHCN!"
Anh Từ Sơn - Vụ trưởng Ban Văn hoá Tư tưởng Trung ương, mang theo một tập đơn, đến gặp ông Tố Hữu, kêu oan cho Hoàng Công Khanh. Ông Tố Hữu lảng tránh bảo: "Tôi già rồi, quên nhiều chuyện cũ lắm".
Anh Từ Sơn lại gặp ông Đỗ Mười khi ấy làm Tổng bí thư, ông Mười cho là việc đó do cơ quan chính sách giải quyết.

3. Ôi! Kể sao cho hết tội ác, trời không dung, đất không tha của Lê Đức Thọ đàn áp, sát hại hàng loạt những người cách mạng chân chính như mẻ thép đã được tôi thế đấy của Cụ Hồ. Ta hãy xem đây, Trần Đình Hoan đánh giá về Lê Đức Thọ về công tác tổ chức cán bộ: "Một người đã để lại trong lòng các thế hệ cán bộ công nhân viên Ban Tổ chức Trung ương, ngành tổ chức Đảng những tư tưởng lớn, tình cảm sâu nặng và nhiều bài học, kinh nghiệm quí báu về công tác tổ chức cán bộ cho đến hôm nay vẫn còn nguyên giá trị". Chiếc hộp đen trong lá thư của Nguyễn Đức Tâm - nguyên Uỷ viên Bộ Chính trị, nguyên Trưởng Ban Tổ chức Trung ương Đảng gửi cho Đại hội Đảng IX để xám hối, nói về tội của Lê Đức Thọ:
- Một là, Thọ và Duẩn đã dựng Lê Đức Anh từ một cai đồn điền, năm 1947 chưa vào Đảng, năm 1999 đã có 60 năm tuổi Đảng, Thường vụ Bộ Chính trị, là Thái thượng hoàng số 1 đứng trên cả Đảng, Nhà nước và Pháp luật.
- Hai là, Thọ và Duẩn dựng Lê Đức Anh lên Đại tướng bỏ qua một cấp tướng rồi làm Chủ tịch nước cất nhắc một loạt tướng lĩnh như Đoàn Khuê, Phạm Văn Trà....biến Quân đội nhân dân Việt Nam trở thành công cụ bảo vệ Đảng đi ngược lại bản chất của Bộ đội cụ Hồ là "Trung với nước - Hiếu với dân".
- Ba là, dựng Lê Khả Phiêu lên TBT để dễ bề sai bảo\. Năm 1999 ký hiệp định biên giới nhượng đất đai và lãnh thổ cho Trung Quốc. Khi Phiêu có ý làm trái "Chống tham nhũng" Lê Đức Anh đã công khai cấu kết với Đỗ Mười đánh đổ Lê Khả Phiêu dựng Nông Đức Mạnh lên để dễ bề áp đặt đường lối phản dân hại nước.
"Hãy nhớ lời tôi!"
* Đó là câu nói nổi tiếng của Nguyễn Văn Trỗi trước lúc bị hành hình giữa Sài Gòn.
"Nhằm thẳng quân thù mà bắn! "
* Đó là câu nói nổi tiếng của Nguyễn Viết Xuân ngẩng cao đầu mà bắn đánh trả không lực Hoa Kỳ leo thang ra miền Bắc.
Ngày 1/12/2001:
Tôi đến nhà Nguyễn Quốc Thước - Đại biểu Quốc hội khoá X của tỉnh Nghệ An là Phó Chủ tịch kiêm Tổng thư ký Hội CCB Trung ương ở K80b Cống Vị - Điện thoại: 8347754. Với phẩm cách là người lính già Bộ đội Cụ Hồ, đưa ông hai bản kiến nghị (một bản gửi ông, một bản nhờ ông chuyển tới kỳ họp thứ 10, Quốc hội thứ X có chữ ký của 20 cử tri Nam, Bắc "Không được thông qua Hiệp định Biên giới". Nhưng nào ngờ chính vị đại biểu Nguyễn Quốc Thước đã nói: "Quốc hội đã thông qua từ lâu rồi". Không nén nổi tức giận tôi đã to tiếng: "Thế ông là bù nhìn à!"". Như để thanh minh, vị Trung tướng Quốc Thước nói: "Tôi chỉ là một trong 450 đại biểu!"
Để đánh bóng cho 16 chữ vàng "Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai" nhằm dễ bề nhượng cho Trung Quốc 730km2 Biên giới trong đó có khu di tích thắng cảnh nổi tiếng là Bản Dốc. Và Quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa ở biển Đông là lãnh hải thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam và còn Vịnh Bắc Bộ mà các lãnh tụ Cộng sản đã đồng ý chia cho họ 47% ta còn 53% đều là những khu vực giầu tài nguyên như: hải sản, khí đốt, dầu mỏ""" Ta còn lại 53%.
Trong lịch sử hàng ngàn năm, kể cả thời Bắc thuộc, các triều đại phong kiến nước ta lúc thịnh, lúc suy, chưa bao giờ nhường cho phong kiến Phương Bắc một tấc đất, một hòn đảo, có chăng để giữ hoà hảo, ta chỉ cống nạp cho họ ngà voi, châu báu là cùng.
Hãy nhớ lời ông cha!
* Vua Lê Thánh Tông từng truyền lệnh kẻ nào làm mất một tấc đất là kẻ đó có tội với tổ tông.
* Chủ tịch Hồ Chí Minh căn dặn Sư đoàn 308 Quân Tiên Phong tại Đền Hùng nơi địa linh nhân kiệt của Tổ quốc trước khi vào tiếp quản Thủ Đô: "Các vua Hùng đã có công dựng nước. Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước". Đó cũng là lời hịch thiêng liêng của tổ tiên ta "Nên hoà hay nên chiến!" Quyết chiến!
* Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh sang Trung Quốc là thủ lĩnh thứ 7 kế tục các vị "Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Lê Đức Anh, Trần Đức Lương, Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải" là điều sỉ nhục với Tổ quốc ta ở thời đại Cộng sản của hai thế kỳ XX - XXI này! Ngay khi đặt chân tới Bắc Kinh, 30/11/2001, TBT đã trả lời 5 câu hỏi của báo chí Trung Quốc rất hùng biện
Trả lời câu hỏi 1: Tổng bí thư đã chất phác nói về năm sinh (1940), dân tộc Tày, quê tỉnh Bắc Cạn - một tỉnh miền núi phía Bắc. Trong bài 9 của mình, "Chào mừng thời kỳ đổi mới" Tổng bí thư Nông Đức Mạnh, nhan đề: "Họ đàn áp để thắng nhân nghĩa của cụ Hồ" có đoạn, "trong lịch sử hơn 70 năm của Đảng ta, sau Hoàng Văn Thụ, Tổng bí thư Nông Đức Mạnh là thủ lĩnh thứ hai người dân tộc Tày\. Khác với Hoàng Văn Thụ được rèn luyện trong bão táp cách mạng, Tổng bí thư được đào tạo từ trong cơ chế quan liêu, bao cấp, đặc quyền, đặc lợi mà lên".
Có thể nói cái cơ chế đã nặn Tổng bí thư tròn trịa như hòn bi, với 100% số phiếu bầu\. Cho nên các cơ quan tuyên truyền của cả hai phía đã đánh bóng mạ vàng 16 chữ: "Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai" là để hợp pháp hoá việc nhượng một phần biên giới và lãnh hải của ta cho họ: Mà Quốc hội khoá X đang tâm bí mật thông qua nhằm phản bội Tổ quốc"
Hai con đường, hai chiến lược!
- Học tập nước Nga của Putin hay theo Trung Quốc của Giang Trạch Dân"
- Nhưng thế yếu lấy gì lo chiến chinh - Hy sinh. Đó mới đích thực là bài học còn giữ nguyên giá trị cho muôn đời con cháu mai sau\.
Hãy học tập Putin thành tâm cảm ơn mẻ thép đã tôi thế đấy của cụ Hồ!
- Phải kiên quyết sửa sai, đừng núp dưới danh nghĩa Chủ nghĩa Mác-Lênin, Đảng Cộng sản và tư tưởng Hồ chí Minh để duy trì bộ máy cường quyền, lấy đàn áp người lương thiện là có tội với muôn đời sau\. Nhất là bao vây thông tin bằng thủ đoạn cắt điện thoại kiếm cớ hèn hạ vì an ninh Quốc gia\.
- Phải giữ vững toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải của Tổ quốc (một tấc không nhượng, một ly không rời).
- Phải hạ bệ thần tượng Lê Duẩn - Lê Đức Thọ. Vì tội cực kỳ phản động định hãm hại cả Bác Hồ
Phải thực tâm nêu cao ngọn cờ "Sống chiến đấu lao động và học tập theo gương Bác Hồ vĩ đại" và nghiêm chỉnh nói và làm theo Di chúc của Bác
- Các ông Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Võ Văn Kiệt, Lê Khả Phiêu, Trần Đức Lương, Phan Văn Khải, Nông Đức Mạnh muốn tránh tội "Thất trảm sớ" của người xưa phải công khai xin lỗi nhân dân. Đặc biệt là tại kỳ họp thứ 10 Quốc hội khoá X này phải phủ quyết Bản Hiệp định Biên giới và lãnh hải ký năm 1999 với Trung Quốc mới rửa được cái nhục với tổ tông từ ngàn năm để lại\.
Tuy có thâm niên cách mạng từ tháng 3/1945, bảo vệ Bác, tháng 11/1946, ba lần vào Quyết tử chống Pháp trong kháng chiến toàn quốc ở Thủ đô, đánh Mỹ ở nơi trọng điểm bị đánh phá tháng 12/1972 tại phố Khâm Thiên đêm 26 và năm 1979 đánh quân bành trướng Phương Bắc nhưng so với anh cuộc đời tôi còn quá nhỏ bé với sự hy sinh ấy\.
Tôi quyết xả thân để bảo vệ chân lý thiêng liêng của Bác "Không có gì quý hơn Độc lập Tự do" cho dù có phải chết!
Chúc tinh thần Việt Nam mãi mãi là dân Cụ Hồ!
Chúc kỳ họp thứ 10 Quốc hội khoá X xứng đáng là cơ quan quyền lực cao nhất của nhân dân Việt Nam anh hùng.

Hà Nội, ngày 19 tháng 12 năm 2001
Kỷ niệm 55 năm kháng chiến toàn quốc
Trần Dũng Tiến
12/95, Phố Cự Lộc, Thành Xuân, Hà Nội
Tel: 8.586321 (đã bị công an cắt từ 7/9/2001)
Nơi gửi: - Đảng, Quốc hội, Nhà nước
- Các cơ quan thông tin đại chúng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.