Cá Tháng Tư

06/04/202519:23:00(Xem: 565)
h9
Minh họa Nguyễn Việt Hùng

 

tháng tư có con cá bỡn cợt

ưa nói láo

nói láo dễ thương 

làm ta phì cười buổi sáng

bên ly cà phê ngọt

nắng mùa xuân cũng bỡn cợt

với khu vườn

 

tháng tư đi trên con đường đại học

hai hàng cây mộc lan rất hồng

như khuôn mặt cô sinh viên mười tám

tình yêu thoang thoảng

trái tim mở rộng

nụ cười trinh nguyên

nháy mắt cùng con cá tinh ranh

 

tháng tư ngồi một mình

thấm thoát mười năm đèn sách

nghe run run bàn tay da nhăn

có điều gì chưa nói hết

uống ly cà phê cùng bạn già

bàn chuyện chiến tranh

như đùa giỡn với con cá dán trên lưng

 

tháng tư nhìn lại nỗi buồn

vô cớ có khi vô tâm

nhớ lại những bỡn cợt của bạn bè

khi gần khi xa

có đứa đã đi thật xa về bên kia tưởng tượng

ngày một tháng tư ta vẫn ngồi đây im lặng

đùa giỡn cùng con cá tinh ranh…

 

thy an

01-04-2025 

giỡn cùng cá tháng tư

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tô phở Việt Nam | Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt \ Có rau thơm rễ tận miền Trung | Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh | Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi
Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ. Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rủ, cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.
Hết chiến tranh | Chúng ta già hơn hòa bình | À. thì diễn biến nào | Cũng tới hồi lạnh tanh