nhớ mùi bếp mẹ
ly cà phê muối thơm lựng
không đủ che giấu
mùi đắng và ngọt của khổ qua dồn thịt
lan tỏa bếp
ngày chủ nhật chôn chân
nhìn mưa lướt thướt
ngó bong bóng nước chen chúc liêu xiêu ̶ ̶ ̶
vội đến vội tan trên mặt đường
ký ức tung hê bên bờ kè
lúc biến lúc hiện
từ cửa kính cao tầng nhìn xuống
phía dưới là biên niên sử
dày đặc hình nhân
biển mặn máu và nước mắt đẫm trong hơi thở
gần năm mươi năm trầm mình trong cơn mưa dông
những trang đời lần lượt gấp lại
xô dạt vào quên lãng quạnh hiu
mất hút như mùi khoảng không ấm nồng bếp xưa của má.
ý nghĩ trong đêm
cảm ơn chứng mất ngủ
đưa tôi về tháng ngày lỗi nhịp
ngả lưng trên dốc lá
nghe tiếng sóng miên man vỗ bờ
vỗ về bóng ma phiền não
·
không một lần như dự định
lời dễ hiểu tan theo mây khói
mã hóa tiếng kinh chiều
hạnh phúc và khổ đau tay trong tay ̶ ̶ ̶
thì thầm cái bóng
·
và mưa mật ngôn đổ ập trên mái ngói
ôm chặt vòm rêu phong
đâm chồi trong vô thức
từ kiếp nào mùi nước hoa tựa mai thúy
giày cao gót rũ rượi bên thỏi son bẻ đôi
rực rỡ từng khắc khoải phim noir
·
có những khoảng trống trong đời
trăn trở khôn nguôi
có những trói buộc không lời
trân trọng khi đã buông xuôi
·
cảm ơn cơn mất ngủ triền miên
đêm ở vòng xoay ngả bảy
dường như có ai hỏi người mù chỉ đường.
Quảng Tánh Trần Cầm