Hôm nay,  

Đảng Cộng sản Trung Quốc: Nói một đằng, làm một nẻo

29/09/202312:12:00(Xem: 1612)
Bình luận thời cuộc

xi jinping
Chủ tịch Tập Cận Bình.


Hôm thứ Ba, 26/9/2023, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) công bố một văn kiện nhan đề “Một cộng đồng toàn cầu trong một tương lai chung” với nội dung có thể xem như là tầm nhìn mới của Trung Quốc về một trật tự thế giới do Trung Quốc lãnh đạo, thay thế trật tự hiện thời do Hoa Kỳ đứng đầu. Giới quan sát quốc tế không bỏ lỡ cơ hội này để tìm xem Trung Quốc có đưa ra ý niệm gì mới mẻ không, nhưng họ đã thất vọng hoàn toàn vì toàn bộ văn kiện chỉ thể hiện rõ ràng tính đạo đức giả của Bắc Kinh, và nó chẳng có gì mới lạ ngoài những ngụy luận cố hữu nhằm lôi kéo các quốc gia đang phát triển vào một cơ cấu chính trị toàn cầu chuyên quyền do Bắc Kinh chủ xướng.
    Văn kiện huênh hoang tuyên bố về một “cấu trúc lý thuyết” mới dùng để “đối đầu một cách hiệu quả với tư duy bá quyền của một số quốc gia đang tìm kiếm quyền lực tối cao” (ám chỉ Hoa Kỳ). Bài viết nhận định rằng “các hành động bá quyền, lạm dụng và hung hăng của một số quốc gia chống lại các quốc gia khác, dưới hình thức lừa đảo, cướp bóc, áp bức và sử dụng trò zero-sum, đang gây ra tác hại lớn”. Không nêu đích danh Hoa Kỳ, nhưng ai đọc cũng biết, một lần nữa, Trung Quốc lên án Hoa Kỳ là kẻ trục lợi, với kế sách zero-sum, tìm kiếm lợi ích cho mình dựa trên thiệt hại của kẻ khác.
    Thực tế cho thấy Trung Quốc là kẻ sử dụng kế sách zero-sum nhiều và hung bạo hơn ai hết. Đó là lý do vì sao các chính phủ Liên minh Châu Âu đang lo ngại về bao cấp sản xuất của Trung Quốc và ngư dân châu Phi lo ngại về việc đội tàu đánh cá Trung Quốc cướp đi sinh kế của họ.
    Tìm cách đối lập tầm nhìn của mình với tầm nhìn của Washington, Bắc Kinh khẳng định: “Chúng tôi theo đuổi sự phát triển và hồi sinh thông qua nỗ lực của chính mình, thay vì xâm lược hay bành trướng. Và mọi thứ chúng tôi làm đều nhằm mục đích mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho người dân, đồng thời tạo ra nhiều hơn nữa cơ hội phát triển cho toàn thế giới chứ không phải để thay thế hay khuất phục”.
    Đài Loan, nơi đang phải ráo riết đối phó với cuộc xâm lược theo đúng nghĩa đen từ Trung Quốc, chắc hẳn phải bật lên cười khi nghe câu tuyên bố này. Rồi đến các quốc gia trong khu vực Biển Đông, như Việt Nam và Philippines, đang phải đối mặt với sự “bành trướng” hung hãn của Trung Quốc. Miệng nói chống xâm lược và bành trướng trong lúc cho tàu chiến đi cưỡng chiếm biển đảo của các nước khác.
    Chưa hết, thật là mỉa mai khi văn kiện này nói “mọi thứ chúng tôi làm đều nhằm mục đích mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho người dân”. Hãy hỏi bất cứ một người Duy Ngô Nhĩ nào thử xem “cuộc sống tốt đẹp hơn” của dân tộc họ bây giờ ra sao.
    Trung Quốc quả đã lộ bộ mặt trơ trẽn chưa từng thấy khi tuyên bố tiếp rằng quá trình hiện đại hóa xã hội của Trung Quốc liên quan đến “sự tiến bộ về văn hóa-đạo đức”. Đọc kỹ, ta sẽ thấy đó chẳng qua chỉ là tấm màn che giấu việc “tiêu diệt bản sắc Duy Ngô Nhĩ” trong tiến trình Hán hóa. Tiến bộ về văn hóa-đạo đức theo tiêu chuẩn của ĐCSTQ chỉ có nghĩa là phải dẹp bỏ mọi văn hóa truyền thống tốt đẹp từ ngàn xưa của các dân tộc, mà họ gọi là “man di mọi rợ” như Duy Ngô Nhĩ, Tây Tạng để tất cả quy về Bắc Kinh làm chuẩn mực cho đời sống vật chất cũng như tinh thần.
    Sự ngu xuẩn của văn kiện tiếp tục phơi bày với những lời lẽ như “Chúng ta nên tôn trọng thiên nhiên, phải dựa vào thiên nhiên và bảo vệ nó. Chúng ta nên kiên quyết theo đuổi sự phát triển xanh, giảm thiểu khí carbon, những phát triển kinh tế phải dựa trên nguyên tắc tái tạo tuần hoàn và bền vững”.
    Nói một đằng, làm một nẻo. Làm sao Trung Quốc bịt mắt, lừa gạt được thế giới với những hành động xem thường thiên nhiên như cho các đội tàu đánh cá khổng lồ đi vét sạch cá khắp các đại dương, và tăng vọt các công trình xây dựng nhà máy than bẩn?
   Chưa hết, chúng ta còn được khuyên nhủ rằng “các quốc gia nên tôn trọng chủ quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ của nhau”. Thật chẳng có gì lố bịch, trơ trẽn hơn! Nói như thế nhưng chính mình đi lấn chiếm biển đảo của các nước khác. Và, trong khi cả thế giới lên án cuộc xâm lược của Nga vào Ukraine thì Trung Quốc công khai đứng về phe Nga và ngấm ngầm hỗ trợ nước này duy trì cuộc chiến tranh tàn bạo nhằm tiêu diệt đất nước và dân tộc Ukraine. Mới đây Trung Quốc còn cho công bố một bản đồ trong đó những vùng trong vòng tranh chấp được gộp chung vào lãnh thổ của Trung Quốc. Sự kiện này đã gây công phẫn không ít từ các quốc gia liên hệ, nhưng Trung Quốc vẫn tỏ ra không biết điều.
    Trong bản văn kiện, Trung Quốc cũng tuyên bố là “không can thiệp vào công việc nội bộ của nước khác”. Nhưng sự thật rành rành là Trung Quốc cài đặt gián điệp khắp nơi trên thế giới, nhất là Hoa Kỳ, Canada, Úc, và Liên minh Châu Âu. Mục đích của các ổ gián điệp này có hai mặt. Một mặt, truy tầm các thành phần chống đối chế độ bỏ ra nước ngoài. Mặt khác, lũng đoạn, làm suy yếu tiềm năng, phá hoại nền dân chủ của các quốc gia thuộc khối Tây phương. Gần đây nhận thức được tầm nguy hại của các ổ gián điệp ấy, chính quyền Biden của Hoa Kỳ đã phát động nhiều kế hoạch nhằm chống lại hoạt động gián điệp và chủ nghĩa quân phiệt của Trung Quốc.
    Trong văn kiện có hàng chữ “… dân chủ và tự do là mục tiêu chung của nhân loại. Không có một mô hình dân chủ nào có thể áp dụng một cách phổ quát được, chứ đừng nói đến một mô hình ưu việt hơn”. Thực chất, mô hình quản trị của Trung Quốc là phản đề của “tự do” hay bất kỳ khái niệm cơ bản nào về dân chủ.
    Nói tóm lại văn kiện này của ĐCSTQ là một văn bản tuyên truyền không hơn không kém. Nó chẳng có một ý nghĩa trọng đại nào cả, và chỉ để lộ thêm dã tâm của một nhà nước chuyên chế độc tài, ngày càng hung hăng, đối nội đàn áp tàn bạo tất cả mọi phản biện dân chủ của người dân, đối ngoại vừa ăn cướp vừa la làng. Nó chẳng thuyết phục được ai về một trật tự thế giới mới dưới bàn tay toàn quyền sinh sát đẫm máu của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

 

Trịnh Khải Nguyên-Chương

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mới đây ở Việt Nam lại bùng nổ ra một vài vụ tham nhũng khá nghiêm trọng như vụ Vạn Thịnh Phát và Việt Á. Vào đầu năm nay, Transparency International báo cáo kết quả nghiên cứu tình trạng tham nhũng tại 180 nước trên thế giới trong đó có Việt Nam. Nhân dịp này chúng ta duyệt lại tình trạng tham nhũng ở Việt Nam.
Câu nói của cố thủ tướng Việt Cộng là Võ Văn Kiệt rằng ngày 30-4 có một triệu người vui và một triệu người buồn...
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.