Bóng Tối Là Ánh Nắng, Soi Sáng Một Ý Nghĩ

03/04/202113:56:00(Xem: 1644)
minhhoa01
Minh họa Đinh Trường Chinh



Đường xa, rồi độ chừng sắp hết, ông đi một mình. Trời vào mùa thứ năm: mùa cuối cùng hơi thở.

Mùa này hoàng hôn là bình minh đón tử thi, mặt trăng là mặt trời của bóng, và đại dương là gương soi của mây.

Nắng chiều tắt dần, vẫn chưa cảm giác linh hồn. Truyền thuyết đời sau an ủi bầy tim run rẩy. Khi gió thổi mất trống rỗng sẽ trở thành trống không.

Ông bước đi, hiểu rõ, không nơi đến.

Chỉ một lần ngủ lạnh, lẻ loi bên lề.

Không người già nào không nghe tiếng cõi chết, hăm dọa, dụ dỗ, quyến rũ.

Hoặc cầu xin hèn như cóc nhái ễnh ương.

Hoặc cam chịu như heo bò gà vịt bị đồ tể.

Hoặc lặng thinh hiền triết như kiến và sâu trùng.

Tự nhiên thôi, tuổi già, một hôm sẽ chuyện trò với chết.

Khi mặt trăng làm mặt trời nửa khuya.  Tất cả mọi thứ cần đảo ngược. Con người đã sai từ sơ sinh. Nhân loại đã lầm từ tiền sử. Chúng ta thật sự không biết mình là ai?

Sự thật ở bên kia sự sống. Nó không có tai nghe. Không có miệng nói. Chỉ lộ diện trong hơi thở cuối cùng.

Ông hiểu, đã đến lúc cần phải chết. Chỉ có người chết mới hiểu rõ sự sống và sự thật giả trang ra vẻ bí mật.

Mở mắt chờ. Hồi hộp. Nghi ngờ. Kích thích. Miên man.

Rẽ lối vào nghĩa trang, lúc này, bóng tối là ánh nắng.

Ngu Yên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
Thơ của các nhà thơ Nguyễn Quốc Thái, Nguyễn Thị Khánh Minh, Lưu Diệu Vân, Trần Hạ Vi, Trần Hoàng Vy.
Thơ của Quảng Tánh Trần Cầm & Nguyễn Hàn Chung
Bước huyền đồng trôi nhẹ | tay với hái sắc màu | đi. ta đi về nhé | nữa, cơ cầu có nhau
Anh - một tình yêu khái niệm | Chiều nhuốm chiều | Em nhuốm anh...
em ngồi đấy. từ xưa. giờ mà rồi đi biệt chỗ ta hẹn cùng em thùy dương. em. mông lung tỳ lưng phướn ngả một vùng y sa
[ lặng nghe tin anh Sỹ, Bùi Hồng ]
Mất một sự sống thân thiết từng sống chung | Mất một mảnh đời la liệt kỷ niệm | Mất nhắc nhở mình sẽ mất nhiều hơn | Làm người cuối cùng là mất hết.
Thơ của Quảng Tánh Trần Cầm, Thy An, Vĩnh Ngộ & Nguyễn Hàn Chung...
nghi vấn chẳng buồn đặt ra | đôi môi chẳng cần lên tiếng | đã học được cách chuyện trò của những người câm
Sáng nay thức dậy cầm ly cà phê thấy rung rinh | Bời nhịp tim bực bội đời sống |Phải cầm ly rượu trấn an | Năm giờ sáng whiskey đánh răng xúc miệng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.