Hôm nay,  

Robert Redford: Ai là người sẽ nhận được phiếu bầu của tôi?

28/10/202009:50:00(Xem: 2384)
Graphic1
Hình: Trái-Phó Tổng Thống, ứng cử viên Tổng Thống Joe Biden - Phải: Tài Tử Robert Redford



Lời người dịch: Những ngày tháng này, tôi sống trong cảm giác lơ lửng, mong đợi, cùng với sự bồn chồn của một người đang chứng kiến một điều trọng đại sắp diễn ra trong lịch sử.

Dù ông Trump có thắng hay không, điều đó cũng không có gì thay đổi được tôi: tôi cũng sẽ tiếp tục đọc, viết, dịch những bài viết hay như thế này. Đây là bằng chứng để con cháu tôi sau này thấy được rằng người mẹ, người bà của chúng đã đứng về phía đúng đắn của Lịch Sử.
Sau đây là bài dịch từ bài viết của tài tử nổi tiếng Robert Redford, từng lớn lên ở Los Angeles, California, là những lời bày tỏ của Ông trong những ngày trước tháng 11. (Thụy Mân)

**********



Tôi có rất nhiều kỷ niệm sâu đậm thời gian lớn lên ở Los Angeles vào những năm 1940, nhưng có một kỷ niệm đôi lúc vẫn trở lại với tôi lúc này hay lúc khác, mỗi khi đất nước có biến động.  Tôi nhớ hôm ấy tôi ngồi cùng với ba mẹ - thật ra ba mẹ tôi ngồi, còn tôi thì nằm trên sàn nhà như kiểu mấy đứa trẻ con vẫn thường làm - và chúng tôi nghe Tổng Thống Franklin Delano Roosevelt nói chuyện với chúng tôi qua radio. Dĩ nhiên ông nói với toàn dân, không chỉ riêng với chúng tôi, nhưng chúng tôi có cảm giác rõ ràng như ông nói với mình.  Cách nói rất thân mật và giản dị, giống như ông đang đứng ngay đây trong phòng khách của chúng tôi.

Lúc ấy tôi còn quá nhỏ để hiểu hết những điều ông nói, ông nói một điều gì đó về Đệ Nhị Thế Chiến.  Nhưng điều tôi hiểu là con người này quan tâm, lo lắng đến cuộc sống của chúng tôi.  Tôi cảm thấy một sự bình yên trong lòng khi nghe giọng nói ấy.  Giọng nói của một người có quyền lực, nhưng cùng một lúc, có cả sự thông cảm.  Dân Mỹ lúc đó đang phải đối đầu với một kẻ thù chung: Phát xít, và Tổng thống FDT mang đến cho chúng tôi cái cảm giác là toàn dân đang đồng lòng cùng nhau trong sứ mạng đó.  Ngay cả một đứa nhỏ như tôi cũng có những việc làm để đóng góp: tham gia bỏ báo, nhặt những đồ phế thải kim loại, hay bất cứ việc gì chúng tôi có thể làm được. Điều đó xảy ra khi người ta có một tổng thống với một đạo đức cao quý chi phối các việc làm của ông. La bàn đạo đức đó đưa lối ông đi, giúp ông nhận ra phương hướng và giúp ông chỉ ra được cho toàn dân hướng theo một tương lai tốt đẹp.   

Có lẽ điều này mang lại cho bạn một cảm giác gần như hoài niệm. Tôi hiểu vậy (có ai trong lúc này mà không hiểu như vậy?), nhưng tôi chú tâm đến tương lai hơn là ngồi đó mà chìm đắm với quá khứ.  Đối với tôi, sức mạnh tỏa ra từ Tổng thống FDR trong kỷ niệm mà tôi ví dụ đó chỉ để tôi nói đến sự lãnh đạo mà người dân Mỹ cần, và chúng ta có muốn chọn nó lần nữa hay không.  Một điều rất rõ ràng: Thay cho phạm vi đạo đức trong Văn phòng Oval của Tổng Thống mà chúng ta cần, thì lại là một thứ đạo đức rỗng tuếch. Thay vì một vị tổng thống kêu gọi mọi người đồng lòng cùng nhau , chúng ta có một tổng thống lao vào đó một thân một mình. Thay vì những lời nâng đỡ tâm hồn người dân và mang lại sự đoàn kết, chúng ta nghe thấy những lời khích động và chia rẽ.  Khi ông ta bỏ lên Tweeter (và rồi xóa đi) một video của những người hâm mộ ông ta la lối "Sức mạnh của người da trắng" hay gọi phóng viên là ”kẻ thù của đất nước", khi ông ta biến cái khẩu trang ngăn bệnh lan tràn thành một thứ vũ khí trong cuộc chiến tranh giữa các nền văn hóa khác biệt trong dân chúng, khi ông ta ra lệnh cảnh sát và quân đội xịt hơi cay vào đoàn người biểu tình ôn hòa để ông ta có thể đi đến nhà thờ, vẫy quyển Kinh thánh trước ống kính, ông ta đã vứt đi, hết lần này đến lần khác, tất cả các giá trị của sức mạnh đạo đức.

Bốn năm nữa trong tình trạng này sẽ mang đến sự suy nhược cho đất nước đến mức không cách nào có thể tái dựng được.  Cái giá chúng ta phải trả gần như ý nghĩa theo Kinh thánh: cháy rừng và lũ lụt, một bệnh dịch đúng nghĩa lan tràn trên đất nước, sự bùng nổ của lòng căm thù đã được hiệu triệu và đang chế ngự cả nước bởi vì một người lãnh đạo không có lương tâm và không biết hổ thẹn.

Bốn năm nữa sẽ thúc đẩy chúng ta đi nhanh hơn đến chế độ chuyên quyền.  Điều đó sẽ được xem như cho ông ta cái quyền được tự do trừng phạt những người được ông ta cho là "kẻ phản bội", và sẽ có nhiều hơn những cuộc trả thù đẫm máu từ tính nhỏ nhen gây nên, với cả sức mạnh của Tối Cao Pháp Viện chống lưng cho ông ta.   

Bốn năm nữa có nghĩa là xả láng cho những luật lệ có ảnh hưởng đến môi trường.  Sự tấn công đang diễn ra - nó bắt đầu bằng sự bãi bỏ những thành quả về môi trường đã từng có trước đây- mà thế giới đã đồng ý trong Hiệp ước ở Paris để đối đầu với sự thay đổi của khí hậu, và được tiếp tục với việc dùng nạn dịch như tấm bình phong để cho phép các hãng xưởng công nghệ được xả thải vào môi trường tùy hỷ.

Bốn năm nữa sẽ mang đến những thiệt hại chưa lường được cho hành tinh chúng ta, ngôi nhà chung của chúng ta.

Nước Mỹ vẫn còn là sức mạnh của thế giới.  Nhưng bốn năm qua, nó đã mất vị trí dẫn đầu của mình.  Một nhiệm kỳ thứ hai sẽ làm cho kẻ thù chúng ta táo bạo hơn và làm cho chúng ta yếu đi trong vị thế của chúng ta đối với đồng minh.

Từ bao giờ, và làm thế nào mà Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ đã trở thành những tiểu bang bị chia cắt như hiện giờ?  Sự phân cực, chia rẽ, dĩ nhiên là thâm căn cố đế và có nhiều nguồn gốc khác nhau, tổng thống Trump không phải là người tạo ra các ranh giới chia rẽ đó trong chúng ta.  Nhưng ông ta đã tìm ra mọi kẽ nứt và nạy cho chúng rộng ra.

Không có một cái la bàn đạo đức từ Văn phòng Oval dẫn đường, đất nước chúng ta đã trôi giạt một cách vô cùng nguy hiểm. Nhưng tháng 11 này, chúng ta có thể chọn một hướng khác. Tháng 11 này, đoàn kết và đồng cảm sẽ được thể hiện trên lá phiếu của chúng ta. Kinh nghiệm và thông minh ở trên lá phiếu. Tôi tin rằng Joe Biden sẽ mang được những giá trị đã mất trở về với White House. Tôi không có thói quen nói ra trước công chúng chọn lựa của mình trong bầu cử. Nhưng kỳ bầu cử này thật khác biệt. Tôi tin Biden là lựa chọn tốt cho thời điểm này. Ông ta dẫn dắt đất nước với cả trái tim. Tôi không muốn nói đến từ này với ý nghĩa như sự yếu đuối hay cảm tính, mà tôi muốn nói đến một lòng trắc ẩn mãnh liệt đã thúc đẩy ông đấu tranh chống lại sự kỳ thị và các bất công về kinh tế.

Như Tổng thống FDR đã cho thấy, sự thông cảm và đạo đức không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối. Đó là dấu hiệu của sức mạnh. Tôi nghĩ người Mỹ đang trở về với quan điểm đó. Mặc kệ Trump - bất chấp ông ta với những nỗ lực mỗi ngày hòng chia rẽ chúng ta - càng ngày tôi càng thấy rõ hơn một đất nước bắt đầu đoàn kết lại, như thời tôi còn là một đứa bé. Bạn có thể thấy điều đó qua những cuộc biểu tình bất bạo động kéo dài nhiều tuần lễ trước đây - người Mỹ mọi tầng lớp, mọi giai cấp đã đến cùng nhau chống lại sự kỳ thị. Bạn có thể thấy điều đó trong cái cảnh nhiều cộng đồng xích lại gần nhau trong nạn dịch này, ngay cả khi White House để mặc họ chống đỡ với nó một mình.

Những hành động xuất phát từ lòng trắc ẩn và tử tế đã làm cho đất nước này trở nên mạnh mẽ. Tháng 11 này, chúng ta vẫn còn có cơ hội để làm cho đất nước này mạnh mẽ hơn - bằng cách chọn một vị tổng thống, một người trước sau như một với những giá trị của chúng ta, người mà những giá trị đạo đức có thể dẫn dắt chúng ta đến với Công lý.

Robert Redford / Thụy Mân chuyển ngữ

*Nguồn: https://www.cnn.com/2020/07/07/opinions/trump-biden-presidential-election-robert-redford/index.html?fbclid=IwAR3LGB9PL2lEaVV5RFLBrVDrKdGYl7bJQ5goQT1Qtqd-iB-Sw02WzhyYZ7Q

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
15/07/202509:22:00
Bạn có thể ngưng đọc một phút và tự nhủ rằng "Không biết" thì tất cả trong tâm bạn sẽ sạch trơn, sẽ không có xanh đỏ tím vàng, sẽ không còn buồn vui hờn giận, sẽ không còn dấu vết Nam Tông hay Bắc Tông, sẽ không còn dấu vết biện biệt thiện với ác, sẽ không còn ranh giới đúng với sai nữa, và Tâm Không đó chính là một bước để vào Gương Tâm trong trẻo, không do tạo tác, không hiển lộ từ ba cây lau nào hết. Nếu bạn thường trực sống với tâm không biết, bạn sẽ hiểu các Thiền ngữ để lại trong kinh sách Thiền Tông.
12/07/202515:12:00
Kinh Phật thường nói rằng chúng ta đang sống trong nhà lửa. Nghĩa là, hiểm họa liên tục, không có gì bình an. Và phải lo tìm đường giải thoát. Lời Phật dạy không đơn giản có ý nói rằng hãy rời nơi này để qua nơi khác. Không đơn giản như thế. Bởi vì chuyện dời đổi không gian và thời gian không cứu được chúng ta, khi còn danh sắc này, còn thân tâm này.
11/07/202509:36:00
“Thuật ngữ "gaslighting", mô tả một loại thao túng tâm lý. Nó làm cho những người bị nhắm đến trở nên mất phương hướng đến mức họ bắt đầu nghi ngờ bản thân, trở nên bối rối và đặt câu hỏi về nhận thức của chính mình ở thực tại. Các nhà tâm lý học cho biết khi hiện tượng “gaslighting” xảy đến, nạn nhân không chỉ bắt đầu phủ nhận sự thật mà còn bắt đầu chấp nhận thực tại sai lầm của kẻ đang thao túng họ.”
11/07/202500:00:00
Về mặt pháp lý, trở thành công dân Hoa Kỳ là một quy trình được định nghĩa rõ ràng qua giấy tờ, nơi sinh hoặc thủ tục nhập tịch. Nhưng trong sâu thẳm tâm trí của chính người dân nơi đây, có một “tiêu chuẩn” vô hình khác đang âm thầm tạo ra một ranh giới ngầm về việc ai mới thực sự được xem là “dân Mỹ đúng nghĩa.” Nhiều nghiên cứu tâm lý học đã phơi bày một thực tế đáng suy ngẫm: một thành kiến phổ biến và mạnh mẽ đang gắn liền “chất Mỹ” với đặc điểm da trắng và việc nói tiếng Anh.
11/07/202500:00:00
Bất chấp những chỉ trích gay gắt và cảnh báo về gánh nặng nợ công khổng lồ, dự luật cải tổ thuế và ngân sách của Tổng thống Donald Trump vẫn được Quốc hội Hoa Kỳ thông qua… chớp nhoáng. Điều này khiến nhiều không khỏi thắc mắc: Tại sao các nhà lập pháp Đảng Cộng Hòa lại thể hiện lòng trung thành gần như tuyệt đối với Trump, với số phiếu chống chỉ đếm trên đầu ngón tay?
10/07/202508:01:00
Đức Phật trả lời: “—Này Ác ma, mắt là của Ông, sắc là của Ông, thức xứ do mắt xúc chạm là của Ông. Và này Ác ma, chỗ nào không có mắt, không có sắc, không có thức xứ xúc chạm, thời chỗ ấy không có hành xứ của Ông, này Ác ma.” Và tương tự với tai, mũi, lưỡi, thân, ý... Như thế, thấy không một pháp nào là ta, là tôi, là của tôi, là của ta... thì là giải thoát. Tạm gọi là một cũng được, tạm gọi là vô lượng như biển cũng được. Như thế, không thấy có cái gì là ta hay người, thì lấy chỗ nào mà đau khổ nữa.
08/07/202510:22:00
Trong ngày Sinh nhật thứ 90 của Đức Đạt Lai Lạt Ma, báo The Times of India ấn bản tiếng Anh ngày 6 tháng 7/2025 có bài do Ban biên tập viết, nhan đề “Dalai Lama turns 90: How is Zen Buddhism different from traditional and Tibetan Buddhism?” -- nghĩa là “Đức Đạt Lai Lạt Ma vừa tròn 90 tuổi: Phật giáo Thiền tông khác với Phật giáo Tây Tạng và Phật giáo truyền thống như thế nào?” -- đưa ra một giải thích cho các độc giả đọc Anh ngữ hiểu sơ lược về ba truyền thống Phật giáo này. Nơi đây, chúng ta dịch sang tiếng Việt bài viết kia, và sẽ góp thêm vài ý để làm sáng tỏ hơn về Thiền Tông.
05/07/202510:25:00
Đôi lời tâm sự của tác giả: Trong nửa thế kỷ vừa qua, chúng tôi đã đọc và viết về thời sự Hoa Kỳ nhưng chưa bao giờ ghi nhận được các tin tức như hiện nay. Nhân dịp quốc lễ năm 2025 xin gửi đến quý độc giả thân hữu 3 bài lịch sử Mỹ để suy luận. 1) Bài về Lễ Độc lập Hoa Kỳ, 2) Cuộc nội chiến giải phóng nô lệ da đen và 3) Bài về Lễ Tạ Ơn oan khiên của dân da đỏ.
04/07/202521:34:00
Tôi không ăn mừng Lễ Độc Lập hôm nay, vì pháo hoa không soi thấu những trại giam di dân mọc lên khắp nước Mỹ, pháo hoa không xua được ICE đập cửa dí súng còng tay bứt người mẹ ra khỏi đàn con; pháo hoa không giữ ấm được cả gia đình người đồng minh Afgan vừa mất quy chế bảo vệ. Tôi không ăn mừng vì độc lập tự do hôm nay ngụy trang dưới những khẩu hiệu vay mượn và bóp méo - vì cách đất nước chúng ta đối xử với người yếu thế dưới danh nghĩa lá cờ. Ngày vào tị nạn nước Mỹ, tôi tin đất nước này không gạt ai ra ngoài chỉ vì nơi sinh, màu da, hay tờ giấy trú thân bị bão tố cuốn trôi. Niềm tin đó chưa chết — nhưng nó không sống nhờ những tiếng nổ của pháo hoa hay sự im lặng làm ngơ. Nó chỉ còn sống khi ta đủ can đảm kể lại câu chuyện thật: di dân không xâm lăng ai cả — di dân chính là nước Mỹ, đã như thế và sẽ mãi như thế.
04/07/202500:00:00
Trong sinh hoạt chính trị tại Việt Nam hiện nay, hai khái niệm “thế lực phản động” và “đối lập chính trị” thường được sử dụng với nội hàm và vai trò khác biệt. Bài viết này nhằm so sánh bản chất và nội dung giữa hai khái niệm này và đồng thời đề xuất một cách tiếp cận khác – hy vọng là sẽ phù hợp hơn với thực tiễn chính trị đang biến chuyển tích cực theo yêu cầu phát triển xã hội và đảm bảo ổn định bền vững của đất nước.
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.