Hôm nay,  

38 Năm Nhìn Lại Biến Cố Tháng Tư Đen

27/04/201300:00:00(Xem: 9148)
Với dòng thời gian trôi nhanh, trong khoảnh khắc biến cố lịch sử Tháng Tư Đen xảy ra 38 năm trước đây lại trở về trong tâm tư của mọi người Việt quốc gia trong nước cũng như hải ngoại. Niềm đau chung, nỗi nhục nhằn của đất nước và dân tộc sẽ không bao giờ phai lạt trong ký ức chúng ta.

Trong sự bi thương, đổ vỡ đến tận cùng của hàng triệu gia đình người Việt tại miền Nam, xen lẫn nỗi thất vọng miệt mài của người dân miền Bắc, chỉ còn lại niềm “tự hào” xuẩn động của những người Cộng Sản, chúng ta những người Việt trong nhiều thế hệ tiếp nối lẫn nhau, cùng tưởng niệm ngày Quốc Hận đau thương nhất trong lịch sử Việt Nam cận đại. Chúng ta cùng thành tâm cầu nguyện cho các anh linh các quân cán chính đã hy sinh vì đại nghĩa và hương linh của các đồng bào vô tội đã bỏ mình trên biển cả hay rừng sâu khi đi tìm tự do sớm được siêu thoát.

Là một trong số những thuyền nhân đã vượt biển để đi tị nạn Cộng Sản, ngay khi còn thơ ấu, trong tâm khảm của tôi không bao giờ quên được những giây phút đau thương, kinh hoàng và thấu hiểu được cái giá mà hàng trăm ngàn đồng bào chúng ta đã trả cho sự tự do, và quyền căn bản làm người.

Đã 38 năm trôi qua, đất nước chúng ta mặc dầu đã có một khoảng thời gian dài tương đối thanh bình, với những trợ giúp đến từ quốc tế và tài nguyên được chuyển về từ khối người Việt tại hải ngoại, việc phát triển kinh tế vẫn hoàn toàn có tính cách tạm bợ và không theo kịp với đà phát triển của các quốc gia láng giềng. Việt Nam vẫn nằm trong danh sách các quốc gia đang phát triển không đồng bộ và có khả năng tụt hậu nếu có một biến cố khủng hoảng kinh tế hay tài chánh khu vực xảy ra.

Khoảng cách hố sâu giữa đại đa số người dân nghèo và thiểu số giàu có nhờ vào những đặc quyền ngày càng lớn rộng, hiện trạng tài nguyên quốc gia bị hủy diệt vì những đầu tư và khai thác một cách thiếu khoa học và quản trị hợp lý, môi trường bị ô nhiễm nặng nề, môi sinh bị hủy hoại đến tận cùng và không đủ thời gian tính phục hồi. Đặc biệt chính sách giáo dục quần chúng bị băng hoại vì tình trạng thiếu kỹ luật và nạn tham nhũng hoành hoành từ hạ tầng cơ sở đến thượng tầng kiến trúc của chính quyền mọi cấp, thêm vào đó những vi phạm nhân quyền trầm trọng ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống thường nhật của người dân, tình trạng cưỡng đoạt đất đai của những người dân thôn quê là một điển hình.

Những quyền tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận là những quyền căn bản mà chính quyền đã ký vào những thỏa ước quốc tế của Liên Hiệp Quốc khi trở thành một phần tử chính thức của Tổ Chức này đã không được tôn trọng hay thi hành một cách đúng đắn. Chính sách độc tài đảng trị không còn thích hợp với nguyện vọng của toàn thể người dân vẫn được tiếp tục duy trì bằng những phương sách độc đoán và nếu cần kể cả áp dụng các phượng tiện vũ lực, bạo hành. Tất cả những điều kể trên sau cùng đã đưa đất nước đến bờ vực thẵm của một nguy cơ mất nước vì nạn ngoại xâm.

Với chính sách bành trướng bá quyền của phương Bắc, Trung Quốc mặc dầu dưới chính thể Cộng Sản và được coi là một cường quốc kinh tế thứ hai trên toàn cầu đã trở thành một cơ nguy xâm lược ngoại bang nguy hiểm và trầm trọng đến nền an ninh và chủ quyền lãnh thổ cũng như lãnh hải của Việt Nam. Chính quyền CSVN ngày nay và chủ nghĩa Cộng Sản được áp dụng bởi chính quyền hiện tại không còn là một phương cách để bảo vệ cho sự an sinh của đất nước và dân tộc. Bất cứ một sự nhượng bộ nào trong bất kỳ hoàn cảnh chính trị, ngoại giao, kinh tế, quân sự đều đưa đến một nguy cơ lệ thuộc vào ngoại bang đặt dân tộc và đất nước dưới gông cùm nô lệ Bắc Thuộc một lần nữa trong lịch sử cận đại.


Bổn phận của người dân trong nước và của tập thể người Việt tại hải ngoại là phải quyết tâm chống lại âm mưu xâm lược của Trung Cộng và nô lệ hóa Việt Nam trở thành một vùng đất biên giới của Trung Quốc tại phía nam Á Châu. Vùng biển và các quần đảo Hoàng Sa Trường Sa là lãnh thổ và lãnh hải của Việt Nam đã được minh chứng rõ rệt qua các tài liệu lịch sử và được quốc tế công nhận từ nhiều thế kỷ trước đây (Xin xem tài liệu: Hoàng Sa-Trường Sa theo các tác phẩm Lịch Sử và Địa Dư của người Việt Nam- tác giả Võ Long Tê (Les Archipels De Hoang Sa et De Truong Sa Selon Les Anciens Ouvrages Vietnamiens Dhistoire et De Geographie) Xuất Bản Bộ Văn Hóa Giáo Dục, và Thanh Niên Việt Nam Cộng Hòa, Saigon 1974). Chính quyền Cộng Sản Trung Quốc vì nhu cầu tự vệ và phát triển đã cưỡng chiếm vùng biển này và tự nhận là lãnh hải của Trung Quốc. Người Việt chúng ta, từ hế hệ này sang thế hệ khác tiếp nối sẽ không bao giờ chấp nhận sự cưỡng chế, và áp đặt bất chấp công pháp quốc tế, chúng ta sẽ tiếp nối tấm gương của tiền nhân và sẳn sàng trả bất cứ một giá nào để bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ và lãnh hải do ông cha chúng ta để lại.

Vấn đề tranh đấu nhân quyền tại Việt Nam là một trọng trách của người Việt trong nước lẫn hải ngoại. Chúng ta đều thấu hiểu rằng chủ nghĩa Cộng Sản ngày nay đang áp dụng tại Việt Nam là một chủ nghĩa ngoại lai, cổ hũ không còn thích hợp với đà tiến bộ của nhân loại. Thành phần lãnh đạo hiện nay trong nước sử dụng chủ nghĩa này như một phương tiện để áp đặt cai trị người dân cho một mục tiêu bảo vệ quyền lợi cho một thiểu số và gia đình của họ và làm ngơ trước quyền lợi của đại đa số người dân hiện đang sống trong những lầm than chậm tiến.

Hiến pháp mà CSVN đang áp dụng chỉ là sự cóp nhặt của hiến pháp Liên Sô năm 1997 và đã được diễn dịch một cách sai lầm để cai trị nhằm mục đích áp đặt sự độc tài đảng trị lên trên những nhân quyền căn bản tự do dân chủ, tôn giáo, chính trị và nhất là quyền tối thiểu làm người. Bản hiến pháp này chỉ có thể bãi bỏ một khi chế độ CS không còn hiện hữu trên toàn thể đất nước từ Nam Quan đến Cà Mau. Người Việt trong nước phải can đảm đứng lên hành động hủy bỏ chủ nghĩa này. Người Việt hải ngoại phải hỗ trợ những ước vọng của đồng bào trong nước bằng những vận động thực tiển với quốc tế trong đó có cả chính quyền và quốchội Hoa Kỳ.

Kỷ niệm ngày Quốc Hận 30 tháng Tư lần thứ 38 là dịp để chúng ta tưởng niệm đến những hy sinh to lớn các Quân Dân Cán Chính đã hy sinh cho đại nghĩa trong cuộc chiến bảo vệ tự do, dân chủ và chính nghĩa quốc gia, tưởng niệm đến sự can đảm của đồng bào đã bỏ mình trên biển cả,trong rừng sâu, để đi tìm tự do và đánh động lương tâm thế giới trước hiểm họa Cộng Sản.

Kỷ niệm ngày Quốc Hận 30 Tháng Tư cũng là cơ hội để các nhà lãnh đạo tinh thần, tôn giáo, các vị lãnh đạo các đoàn thể chính trị các đảng phái Quốc Gia, và đồng hương khắp nơi trên hải ngoại, đồng bào trong nước, chúng ta cùng đồng tâm hiệp lực trong quyết tâm mưu cầu cho một nước Việt Nam tự do, dân chủ không Cộng Sản và bảo vệ được sự toàn vẹn lãnh thổ và lãnh hải để Việt Nam sớm trở thành một phần tử trong cộng đồng quốc tế mưu cầu một sự an sinh và hạnh phúc mãi mãi cho dân tộc Việt Nam từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Giám Sát Viên Janet Nguyễn

Ý kiến bạn đọc
27/04/201304:34:00
Khách
Tại sao miền Nam Việt Nam sụp đổ 30.04.1975?
Các lãnh đạo miền Nam là "vị quốc vong thân" hay là "vinh thân phì gia, vị thân vong quốc"?
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
JD Vance đã chứng tỏ một “đẳng cấp” khác, rất “Yale Law School” so với thương gia bán kinh thánh, giày vàng, đồng hồ vàng, Donald Trump. Rõ ràng, về phong cách, JD Vance đã tỏ ra lịch sự, tự tin – điều mà khi khởi đầu, Thống đốc Walz chưa làm được. Vance đã đạt đến “đỉnh” của mục tiêu ông ta muốn: lý trí, ôn hoà, tỉnh táo hơn Donald Trump. “Đẳng cấp” này đã làm cho Thống Đốc Tim Walz, người từng thẳng thắn tự nhận “không giỏi tranh luận” phải vài lần phải trợn mắt, bối rối trong 90 phút. Cho dù hầu như trong tất cả câu hỏi, ông đã làm rất tốt trong việc phản biện lại những lời nói dối của JD Vance, đặc biệt là câu chất vất hạ gục đối thủ ở phút cuối: “Trump đã thua trong cuộc bầu cử 2020 đúng không?” JD Vance đáp lại câu hỏi này của Tim Walz bằng hàng loạt câu trả lời né tránh và phủ nhận sự thật. Và dĩ nhiên, rất “slick.” “Trump đã chuyển giao quyền lực rất ôn hoà.” Cả thế giới có thể luận bàn về sự thật trong câu trả lời này.
Phải nhìn nhận rằng chuyến đi đầu tiên của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm đến Mỹ đã được giới chức ngoại giao Việt Nam thu xếp để ông gặp được nhiều lãnh đạo, xem như xã giao ra mắt để hợp tác, hỗ trợ Việt Nam trong nhiều lãnh vực trong tương lai. Bài diễn văn của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm trước diễn đàn Liên Hiệp Quốc chỉ lặp lại các chính sách đối ngoại của Hà Nội, nên không được truyền thông quốc tế chú ý nhiều như các diễn văn của Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky và Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu, là đại diện cho những quốc gia trực tiếp liên can đến các xung đột ở Trung Đông, ở Ukraine mà có nguy cơ lan rộng ra thế giới. Ông Lâm mới lên làm chủ tịch nước kiêm tổng bí thư Đảng Cộng sản được vài tháng, sau khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng qua đời, nên ông muốn dịp đến Liên Hiệp Quốc là dịp để thể hiện vai trò lãnh đạo của mình và nhấn mạnh đến chính sách ngoại giao du dây của Hà Nội.
Sự bất mãn lan rộng với các hệ thống thuộc chủ nghĩa tư bản hiện tại đã khiến nhiều quốc gia, giàu và nghèo, tìm kiếm các mô hình kinh tế mới. Những người bảo vệ nguyên trạng tiếp tục coi Hoa Kỳ là một ngôi sao sáng, nền kinh tế của nước này vượt xa châu Âu và Nhật Bản, các thị trường tài chính của nước này vẫn chiếm ưu thế hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, công dân của nước này cũng bi quan như bất kỳ công dân nào ở phương Tây.
Sau 38 năm quyết định “đổi mới hay là chết” (1986-2924) CSVN vẫn còn là quốc gia do một đảng độc quyền lãnh đạo; không có bầu cử tự do; không cho lập đảng đối lập và không có báo chí tư nhân. Vì vậy, những khẩu hiệu “nhà nước pháp quyền của dân, do dân và vì dân”, hay “dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh” được Đại hội lần thứ X khẳng định là những khoe khoang nhàm chán...
Việc Donald Trump được gần phân nửa người Mỹ chấp nhận và ủng hộ trong những năm gần đây đã khiến nhiều người trí thức trong xã hội Hoa Kỳ đặt câu hỏi về sự tồn tại của “human decency”, hay dịch nôm na là “sự đàng hoàng, sự tử tế, đạo đức nhân tính của con người”. Liệu xã hội ngày nay đã hạ thấp chuẩn mực “đàng hoàng”, hay có thể nào sự đàng hoàng, tử tế giờ đây không còn là một nhân tính cần thiết trong giá trị nhân bản? Dĩ nhiên trong mỗi xã hội, mỗi người có mỗi “thước đo” riêng về mức độ của “đàng hoàng”, nhưng từ ngữ tự nó phải phần nào nói lên một chuẩn mực nhất định. Theo một số tự điển tiếng Việt, chúng ta có thể đồng ý rằng: 1. Đàng hoàng là một tính từ tiếng Việt mô tả cuộc sống đầy đủ, đáp ứng được các nhu cầu chung của xã hội. Ví dụ: cuộc sống đàng hoàng, công việc đàng hoàng, nhà cửa đàng hoàng. 2. Đàng hoàng còn được dùng để chỉ những biểu hiện về tính cách mẫu mực, hay tư cách con người tử tế đáng được coi trọng.
Thư tịch cổ ghi rằng… Lịch sử trên thế giới thật sự rất hiếm người tài vừa là vua đứng đầu thiên hạ vừa là một hiền triết. Nếu văn minh La Mã có Marcus Aurelus, hoàng đế triết gia, vừa minh trị dân, độ lượng với mọi người và để lại tác phẩm triết học nổi tiếng “Meditations” thì ở phương Đông hơn mười hai thế kỷ sau có Vua Trần Nhân Tông của nước Việt. Theo Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, triều đại của Vua Trần Nhân Tông là triều đại cực thịnh nhất của sử Việt. Ông là vị vua liêm chính, nhân đức, một thi sĩ, đạo sĩ Phật giáo. Do là một vị vua đức độ, trọng dụng nhân tài, nên ông thu phục nhiều hào liệt trong dân, lòng người như một. Quốc triều có Thái sư Trần Quang Khải, về binh sự có các danh tướng Trần Quốc Tuấn, Trần Quốc Toản, Phạm Ngũ Lão, Trần Khánh Dư, Trần Nhật Duật…Về văn thơ có những người uyên bác như Trương Hán Siêu, Mạc Đĩnh Chi. Vua Trần Nhân Tông thương dân như con, xem trung hiếu làm đầu, lấy đạo nghĩa trị quốc.
Biển Đông hiện như một thùng thuốc súng và, liệu nếu xung đột bùng ra, chúng ta có phải đối phó với một quân đội Trung Quốc man rợ mà, so với quân đội Thiên hoàng Nhật trong Thế chiến thứ hai, chỉ có thể hơn chứ khó mà bằng, đừng nói chuyện thua? Như có thể thấy từ tin tức thời sự, cảnh lính Trung Quốc vác mã tấu xông lên tàu tiếp tế của Philippines chém phá trông man rợ có khác nào quân cướp biển từ tận hai, ba thế kỷ trước? [1] Rồi cảnh chúng – từ chính quy đến dân quân biển, thậm chí cả ngư dân – trấn lột, cướp phá, hành hung và bắt cóc các ngư phủ Việt Nam từ hơn ba thập niên qua cũng thế, cũng chính hiệu là nòi cướp biển.
Hội nghị Trung ương 10/khóa đảng XIII kết thúc sau 3 ngày họp (18-20/09/2024) tại Hà Nội nhưng không có đột phá nào, mọi chuyện vẫn “tròn như hòn bi” dù đây là hành động đầu tiên của tân Tổng Bí thư Tô Lâm...
Việc nhà hoạt động dân chủ Trần Huỳnh Duy Thức được nhà cầm quyền Việt Nam trả tự do trước thời hạn có lẽ là một trong những vấn đề đã được nội các chính quyền Biden-Harris quan tâm và vận động từ năm 2021.
Đối với triết gia Immanuel Kant, lời nói dối là “cái ác bẩm sinh sâu xa trong bản chất con người” và cần phải tránh xa ngay cả khi đó là vấn đề sống còn1. Trong tác phẩm “Deciphering Lies”, Bettina Stangneth, 2017, viết rằng: “Trong số những lý do khiến người ta nói dối vì điều đó có thể giúp họ che giấu bản thân, ẩn náu và tránh xa những người xâm phạm vùng an toàn của họ.” Stangneth cho biết thêm, “cũng không khôn ngoan khi thả trẻ em ra thế giới mà không biết rằng người khác có thể nói dối chúng.” The Wasghington Post, ban kiểm tra sự thật, cho biết: Trong bốn năm làm tổng thống thứ 45, từ 2017-2021, đến cuối nhiệm kỳ, Trump đã tích lũy 30.573 lời nói dối trong suốt nhiệm kỳ tổng thống - trung bình khoảng 21 lời tuyên bố sai lầm mỗi ngày. Từ khi thua cuộc tái ứng cử vào tay tổng thống Joe Biden cho đến giờ này, tranh cử với bà Harris, ông Trump càng gia tăng khẩu phần nói dối, phong phú đến mức độ không thể đếm cho chính xác.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.