Chia Tay Hoàng Hôn
Nguyễn Minh Châu TĐ3 Soibien.
Giao Chỉ, SanJose
Đôi lời giới thiệu:
Ông Nguyễn minh Châu từ khu cấp cứu của nhà thương Bascom gọi về hai ba lần. Ông báo tin bà xã bị ung thư rất nặng đang hấp hối. Con cái đã tập trung đầy đủ từ hai ngày qua. Ông Châu nguyên là trung tá TQLC, sau khi bị thương đã về làm quận trưởng Dĩ An và ở lại cho đến giờ phút chót. Bà luôn luôn ở bên cạnh ông trong mọi hoàn cảnh. Sau ông vượt biển thành công năm 1978. Một năm sau, bà vợ dẫn 6 con nhỏ vượt biển qua Mã Lai. Tại San Jose ông làm việc trong lãnh vực di dân tỵ nạn, bà làm cho nhà thương Bascom. Tuy bị ung thư rất nặng, nhưng đôi lúc tỉnh lại bà vẫn bình tĩnh dặn dò chồng con mọi việc. Mười năm qua, chính bà là người đẩy xe lăn cho ông hàng ngày. Bà cũng thường làm thơ và ông Châu phổ biến rộng rãi trên Internet. Bây giờ đến lượt bà có thể biết được những vần thơ của chồng tặng vợ lần cuối. Theo yêu cầu của anh Nguyễn minh Châu, tôi xin chuyển bản tin ngậm ngùi đến thân hữu. (Giao Chỉ, SanJose.)
*
Kính thưa quý vị và các chiến hữu thân mến,
Tôi mong bài viết nầy được lên báo trước khi vợ tôi phải vĩnh viễn ra đi về cõi vĩnh hằng. Bà đang nằm tại bịnh viện Bascom "Valley Medical Center " vì cơn bịnh ngặt nghèo đã tới giai đoạn cuối cùng. Nhưng bà còn sáng suốt tuy rất yếu và can đảm chấp nhận số phận đã an bài.
Nhà thương Bascom là nơi vợ tôi đã bắt đầu lập lại cuộc sống mới với nhiệm vụ là thông dịch viên được 21 năm.
Vợ tôi đã can đảm điều khiển chiếc ghe nhỏ dẫn 6 đứa con trẻ vượt biển đến Malaysia bình yên. Mời qúy vị đọc bài thơ dưới đây để biết cuộc vượt biển thế nào sau khi tôi đã vượt biển một năm trước.
Bài thơ nầy thương tặng vợ tôi một mình dẫn thuyền nhỏ đưa 6 con trẻ vượt biển cuối Thu 1979
Em Có Buồn Không Em
Em có buồn khi lá Thu vàng
Mùa Thu vượt biển lắm gian nan
Em có buồn khi mùa Thu đến
Mùa Thu lá úa rụng đầy sân .
Em có buồn mùa Đông tuyết rơi
Hồn đông lạnh nói không nên lời
Đại dương chia cắt bờ ngăn lối
Nhớ về đất mẹ buồn không vơi .
Em có buồn khi nhớ biển Đông
Quê mình nhỏ bé cách biển sông