Hôm nay,  

Thơ Thơ

22/01/200800:00:00(Xem: 2677)

Hạ Buồn

Tóc em vương sợi nắng vàng
Cho anh chợt thấy ngỡ ngàng bâng khuâng
Em đi nắng trải mấy lần
Em đi nét lụa vỡ tầng bâng khuâng
Hạ buồn xa vắng tiếng ve
Rưng rưng thầm nhớ trời quê hương buồn
Hạ về giọt nắng tơ vương
Nhuộm vàng suối tóc phố phường ngủ yên
Em giờ tình đã không tên
Về thôi bên ấy vỗ triền hoang liêu
Em còn ôm giấc mộng yêu
Trăng sao giờ đã tiêu điều thế gian
Thương em nhạc trổi võ vàng
Thương em nắng hạ ôm vàng tóc em
Cung lên hòa khúc nhạc tiên
Mà sao em nỡ quên miền tiêu sơ
Yêu em từ thuở đợi chờ
Niềm đau từ lúc ơ hờ chia tay
bên chồng nửa gối chưa say
Tình quân một thuở ươm đầy thương đau
Bao giờ mình sẽ có nhau"
Lời xưa ước hẹn giang đầu sao em.

Phan Tuấn Sơn

*

Hoa Trắng

(Kính dâng Mẹ. Thân tặng các bạn đồng tâm cảnh)

Áo người hoa đỏ người vui
Áo con hoa trắng ngậm ngùi phận con
Mẹ ơi ba chục năm hơn
Hoa kia mấy độ tủi hờn với hoa
Cõi trần từ mẹ lìa xa
Đau thương, thân phận con là mồ côi
Đưa tay hái mộng, mộng trôi
Lỡ chân vấp ngã không người dìu nâng
Hoa không làm được mùa Xuân
Trăng không làm nổi một lần sáng trăng
Đã bao nhiêu độ tháng Năm
Nhìn người hoa đỏ con thầm lệ rơi
Đoạn trường ai vẽ mẹ ơi
Âm dương hai cảnh, hai nơi chia lìa
Cõi tiên vội vã mẹ về
Đường trần con mẹ não nề tiếc thương
Lòng con, đây, một nén hương
Đốt lên, khói mỏng như sương, nhạt mờ...
Nhìn bông hoa trắng bơ vơ
Mẹ ơi lệ đẵm hai bờ mắt nâu...

Ngô Minh Hằng

*

Đôi Mắt Mẹ Hiền

Tiếng hát nào mẹ thường ru con ngủ
Ngọt giọng à... ơi! Con của mẹ ngoan
Quê hương mình chinh chiến mây vần vũ
Vườn ruộng cỗi cằn, bom đạn, đồng hoang...

Con lớn lên trong vòng tay của mẹ
Ấm đậm tình thương, âu yếm nuông chiều
Với con út, mẹ ngọt ngào nhỏ nhẹ
Lòng thương con đầy đặn nước thủy triều

Con lớn dần trong cảnh nghèo bên mẹ
Tô canh rau, tôm rang muối, đậm tình
Hướng tương lai mẹ tin vào con trẻ
Gắng học nha con- nắng đẹp bình minh!

Từ bé cho tới ngày rời trung học
Con cạnh kề ngủ bên mẹ thương yêu
Mẹ ôm con, tưng tiu như ngà ngọc
Ấm vòng tay, trọn giấc mộng diễm kiều

Giặc man rợ đâu biết gì chữ tín
Tết Mậu Thân, lửa máu đỏ chan hòa
Tuổi trẻ con lên đường tuân theo lệnh
Tổng động viên- vang tiếng gọi sơn hà

Đôi mắt của mẹ ngày con nhập ngũ
Nhìn theo con, nắng đổ bước đường xa
Con giữ mãi suốt quảng đời lữ thứ
Đôi mắt thật hiền, lưu luyến , thiết tha...!

Cũng đôi mắt nhân từ đầy thương mến
Mẹ tiễn con đi trong nỗi nhục sơn hà
Giặc chiếm miền Nam, điêu tàn sẽ đến
Tháng sáu trời mưa- mắt mẹ xót xa...!

Hơn tám năm sống cạnh bầy hoang thú
Con trở về sau một giấc kinh mơ
Rừng núi Nam Hà- giã từ đất dữ
Mẹ mừng con, đôi mắt xót đợi chờ...

Tám mươi ba tuổi, mẹ còn đưa tiễn
Tựa cửa nhìn theo con cháu lên đường
Về đất hứa- mắt mẹ tràn lưu luyến
Mừng cho con, dù chia cắt tình thương...

Bước con đi, giữa tình quê, tình mẹ
Nát lòng con, không nói được nên lời
Bởi con hiểu, lần chia tay vĩnh biệt
Đôi mắt thân thương, soi tỏ bước đường...

Đất lạ trời xa- mẹ yên lòng đất
Con xứ người, mắt mẹ dễ gì quên
Đôi mắt dịu hiền, thiết tha chân thật
Tình mẹ cho con, chưa kịp đáp đền...

Thy Lan Thảo

*
Buồn Cuối Mùa Thu

Thu tàn lá đổ vàng sân vắng,
Một thoáng mù sương hơi lạnh đầy,
Lặng lẽ suy tư đời lận đận,
Cuối trời thương nhớ mắt cay cay,

Chiều đi trong gió Thu man mác,
Khu phố im lìm đợi bóng đêm,
Chất ngất sầu dâng, lòng khắc khoải,
Người thương ngày ấy... nhắc buồn thêm.

Một mai em có qua đường cũ,
Nhớ nhặt hộ ta những lá sầu,
Thượng tuần vằng vặc vầng trăng sáng.
Ngơ ngẩn hồn thơ em biết đâu!

Bao nhiêu kỷ niệm làm sao xoá,
Gương cũ ngày xưa em vẫn soi,
Ngõ nhà mai đoá hoa quỳnh nở,
Loáng thoáng trong ta những ngậm ngùi.

Hoàng Yến

*
Nỗi Thương Cha Mẹ

Nhớ thời còn khóc u oa
Mẹ ôm, mẹ vỗ mẹ xoa lưng mềm
Võng đưa, mẹ hát bên thềm
"Con ơi, hãy ngủ êm đềm, mẹ thương
Tiếp cha ngoài rẫy ngoài nương
Một mai con lớn đến trường, mẹ vui "
Ngày xưa mẹ hát ngọt bùi
Đậm trong tim óc, ngậm ngùi lòng con
Giờ mẹ sữa đã cạn dòng
Thân cha vắt kiệt trên đồng hoang sơ
Ngày xanh cha mẹ xác xơ
Như cây cổ thụ trơ vơ bên đường
Lòng con trăm nỗi vấn vương
Biết còn mấy Tết con gần mẹ cha.......

Vương Sỹ Ca

*
Cha Của Chúng Con!

(Thương tặng những người Cha)

Suốt đời tận tụy vì con
Những đêm mưa gió không tròn giấc say
Dạy con ăn ở thẳng ngay
Dạy con sự việc đúng sai ở đời
Những đêm ngồi ngắm sao trời
Vầng trăng chiếu rọi sáng ngời tình Cha
Lòng Cha như câu dân ca
Hát ru con thuở lên ba ngày nào
Lòng con chỉ ước mong sao
Cha còn đây mãi ngày nào cũng "trông"
Để con đền đáp ân công
"Cù lao chín chữ " ghi lòng con đây
Qua bao năm tháng thiếu thời
Nắng mưa - gian khổ một đời lo toan
Lao tù đau khổ bao lần
Dọc ngang hằn dấu - Cha ngần ngại đâu"
Chén cơm - manh áo giãi dầu
Nuôi con khôn lớn bạc đầu tóc Cha!!!
Tử Nhi
Anh Chỉ Thấy Mây Trôi!
Thì Anh cứ để mây trôi
Trắng xanh quyện lẫn. Đẹp ơi da trời!
Anh đừng níu lại, tội người
Lỡ yêu rồi, sắc xanh ngời quyện mây

Mây trôi theo gió về đây
Em gom cho trọn phương này tìm vui
Gió xuân cuốn cả tóc người
Nắng xuân chưa đủ ấm lời với nhau

Bạn-bè giờ ở nơi đâu"
Mây về em sẽ gửi câu yên-bình,
Nhờ mây đem đến quê mình
Chở giùm nỗi nhớ, bao tình chắt-chiu,
Mang giùm triệu triệu thương yêu
Chia vơi đau khổ, góp điều mừng vui.

Nhé Anh! Cứ để mây trôi!
Xanh thêm hy-vọng, người thôi quên người!

Ý Nga

*

Quê Nhà

Quê nhà là chuyến đò ngang
Là dòng sông chảy mênh mang cuối trời
Là chiều đếm lá thu rơi
Là hoa gạo cháy đỏ trời tháng ba
Sân đình quán nước cây đa
Là đêm trăng xuống ao nhà ngắm sen
Là chuông chùa lúc chiều lên
Là bờ tre rộn tiếng chim gọi đàn
Là chiều mây tím giăng ngang
Chân đê cô gái mơ màng hái dâu
Là chiều ngan ngát hương cau
Dịu thơm hương bưởi gội đầu giếng khơi
Là chùm khế ngọt bờ môi
Là nong tằm chín bồi hồi đường tơ
Cho ai dệt những ước mơ
Dỗi hờn để rối tơ vò ngày xưa
Còn không một mảnh trăng khuya
Và câu quan họ đừng về người ơi!...
Quê nhà xa đã lâu rồi
Nhìn hoa đào nở lặng ngồi nhớ quê
Nhìn đàn én rủ nhau về
Riêng tôi xứ lạ lòng se se buồn.

Quế Phượng

*

Đầu Nẻo Xuân Về

Cuối ngõ đông khép trời vi vút gió
Mầm giá băng trổ nụ sang xuân
Đầu nẻo xuân hoa rộn sắc đưa
Khoe thắm cả loài ngọc lan, dạ lý
 
Ca ngợi mãi tình xuân không hết ý
Rượu cạn, hồn sâu lẩn thẩn thi nhân
Những hoa tươi lá thắm gợi vần
Dòng năm tháng tuôn theo đầu ngọn bút
 
Không giữ được để thời gian trôi hút
Còn lại bao lần đổi bóng xuân qua


Soi tận hồn xem có phải là ta
Sau những đầy vơi mênh mông ngày tháng
 
Điều hay dở chẳng thể nào quyết đoán
Mặc một đời trầm đục nay xưa
Cầu bắc qua sông từng ấy nhịp
Mà nhịp chèo cứ mãi đong đưa

Thuỳ Hương

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Vó Ngựa Chi Lăng

Gió rít ngàn xa tiếng vó câu
Chi Lăng rực lửa nổi ba đào
Lê Hoàn lẫm liệt trên lưng ngựa
Đoàn kết hy sinh đánh giặc Tàu.

Hai chục vạn quân đi cướp nước
Tướng Hầu Nhân Bảo vó yên cương
Một lũ Tàu ô đông như kiến
Anh Kiệt trời Nam chúng xem thường.

Quân Nam dù ít nhưng gan dạ
Một chữ hy sinh khắc nạm vàng
Chi Lăng, dốc ải cheo leo đá
Một trận thư hùng giặc vỡ tan!...

Đường gươm Nam tướng ôi uy dũng
Nét mặt vênh vang của tướng Tàu
Đã phải cụp râu rời yên ngựa
Gươm thiêng Lạc Việt chém bay đầu!

Nghìn năm sử sách luôn khuyên rạng
Vó ngựa còn vang chốn biên cương
Nguyên, Mông, Thanh, Hán đều tan tác
Giặc phải lui quân, xác trải đường!

Vua Hùng dựng nước ngàn năm trước
Giữ vững biên cương- máu đổ nhiều
Chẳng riêng Nam nhi mà Nữ tướng
Từng trên yên ngựa- Dũng, Uy, Kiêu…

Ta dân nước Việt, con Hồng Lạc
Phải biết hy sinh giữ nước nhà
Phải đánh cho quân thù tan tác
Trời Nam đất Việt nở đầy hoa…

Thy Lan Thảo

*
"Thành Tích" Đảng Cộng 2007

Nói tới "đảng" ôi! Thèm bá ngọ
Còn lời đâu nguyền rủa chê bai
Ba mươi năm ngoạc mồm "giải phóng"
Giờ hoá thánh ngứa mắt trái tai.

Cứ quanh quẩn nay tha mai nhốt
Đòi tự do" Vào khám ngậm hờn
Ông có tóc, trọc đầu cũng hốt
Sư hay cha thì khác gì hơn"

Đảng diệt hết cường hào địa chủ
Nuôi đười ươi thành lũ tham quan
Bao nhiêu năm mặc tình cướp bóc
Bắc Nam Trung dậy tiếng "dân oan"!
Công lý đảng: trước toà khóa miệng
Quyền công dân bánh vẽ mị đời
Trò dân chủ: cò mồi nhẩy muá
Vẫn tưởng rằng dễ bịp được đời!

Đã cắt đất dâng Tàu làm lễ
Nay ngu ngơ biếu nốt Trường Sa
Lũ con trẻ giật mình choàng tỉnh
Cùng thét gào đòi đất ông cha!

Nay xuất cảng gái tơ làm đĩ
Lại chê cười thời "ngụy" dâm ô!
Xưa chống Mỹ bây giờ lậy Mỹ
Gương để đời: hai tiếng "Ô hô"!

Trần Ngân Tiêu

*

Kẻ Ăn Ốc, Người Đổ Vỏ

Một chiến dịch lập lờ đánh lận
Chống Tầu phù để lấy lại Hoàng sa
Tạo hỏa mù, thiên hạ nhận không ra
Loài phản phúc đang hại dân bán nước

Trò chạy tội, chuyện năm mươi năm trước
Lũ bội tình cắt xén mảnh giang san
Hai tay dâng, thù phương bắc bạo tàn
Chúng còn đấy, làm sao ta lấy lại

Mất đất biển nỗi đau hoài tê tái
Nhưng làm sao không phân định kẻ thù
Nỗi đau này, là mối hận thiên thu
Bởi một lũ Việt gian hoài lũng loạn

Dân Việt ơi, nước Nam nhiều ai oán
Nên bình tâm, nhận diện rõ tội đồ
Loài Cáo, Hồ, cùng cả đám bưng bô
Là chánh phạm, dân ta cần tận diệt!
Hãy xét kỹ, đừng vo tròn khí tiết
Bởi vì đâu, dân thống khổ đầy vơi
Nhắm kẻ thù, tránh làm chuyện hỡi ơi
Vẹm ăn ốc, toàn dân đi đổ vỏ

Phạm Thanh Phương

*
Bọn Hung Đồ

Giữa thù oán và lợi quyền riêng biệt
Hỏi một bầy lang sói vốn lai căng
Có hiểu chi về giống nòi ưu việt
Đuổi kẻ thù phương Bắc ngót nghìn năm

Từ Trưng Nữ đến Ngô Quyền đại đế
Đem máu đào, xương trắng đổi non sông
Giành độc lập, giữ oai quyền Nam Đế
Biết bao đời... mới ổn định giang sơn.

Kế nghiệp nước, những anh hùng cái thế
Giữ chủ quyền là Đinh, Lê, Lý, Trần...
Và đại-đế Quang Trung vừa xuất thế
Phải bình Nam, chỉnh Bắc rất nhiêu khê.
 
Mới trọn vẹn giữ yên nền văn hóa
Và viết chung được trang sử huy hoàng:
Nhờ Quang Trung đã dẹp xong vương bá
Trịnh Nguyễn hai dòng chia cắt Bắc, Nam.
 
Sông Gianh đã biến thành con Sông Máu
Hơn trăm năm, ai thấu nổi đâu nào"
Do Trịnh, Nguyễn phân tranh, giành ngôi báu
Đưa giống nòi vào kiệt sức, tiêu hao...

Rồi Bến Hải, trang sử xưa tái diễn
Thêm khốn cùng với chủ nghĩa ngoại nhân
Lấy xương máu toàn dân... làm thí điểm
Cho liệt cường đến tranh chấp: chia phân.
 
Kẻ phản bội... tôn: "cha già dân tộc”
Chẳng khác nào lũ “dốt đặc cán mai”
Chính phỉ Cộng là cường toan chất độc
Sử gia nào ghi lại chuyện: đúng, sai!
 
Tội ác ngập trời, nước nào đem rửa"
Lửa hận lòng dân, lịch sử sẽ ghi
Lìa tổ quốc, bỏ mình trên biển cả
Dân cũng đành liều chết mà đi
 
Theo lệnh đảng, bọn Văn nô lếu láo
Láo khoét tuyên truyền: nịnh hót vu vơ
Với “ddịnh hướng” một “thiên đường” bá đạo
Khiến toàn dân sống chẳng đủ cơm no.
 
Nỗi đau xót một người-dân-chạy-giặc
Theo dòng thơ như giọt nước trùng dương
Thương dân mình thì nhớ ĐỪNG BỎ MẶC!
Chút chân tình gửi Bạn Trẻ thân thương.

Vĩnh Nhất-Tâm

*
Ai Đói, Ai No"

Bao triệu triệu dân
Không no, chỉ đói
Đảng viên… dư phần
Tha hồ mà… nói:
"Hạnh phúc, ấm no,
Thanh bình, độc lập,
Dân chủ, tự do…!"
Càng nói càng… mập!

Đầu năm hay cuối
Cũng vậy vậy thôi
Người bệnh trăn trối,
Người đói khua nồi.
Cuối năm hay đầu
Cũng cùm, cũng xích!
Việt Nam về đâu,
Không người truyền HỊCH"

Ý Nga

*

THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN

TRÁI TIM HỒNG

Ta có trái tim hồng
Không bao giờ ngừng đập
Căm giận, yêu thương tràn ngập xót xa
Ta đương móc nó ra
Làm quà cho các bạn
Mấy chục năm rồi
Ta ngồi đây
Sa lầy trong khổ nạn
Như con tàu vượt trùng dương mắc cạn
Mơ về sóng nước xa khơi
Khát biển, khát trời
Phơi thân xác trong mưa mòn, nắng gỉ
Thân thế tàn theo thế kỷ
Sương buồn nhuộm sắc hoàng hôn
Ký ức âm u vất vưởng những âm hồn
Xót xa tiếc nuối
Ta vẫn chìm trôi trong dòng sông đen tối
Lều bều rác rưởi tanh hôi
Hư vô ơi, cập bến tới nơi rồi
Cõi bụi chờ mong chi nữa!
Một trái tim hồng với bao chan chứa
Ta đặt lên bờ dương thế trước khi xa

(1986)

NGƯỜI CAO

Người cao hạ thấp vẫn cao
Kẻ thấp, đề cao vẫn thấp
Tuyên truyền đảo điên là không đáng chấp
Toàn dốt ngu thán phục, nhục làm sao!
Lịch sử đâu phải chuyện tào lao
Để chúng bay tha hồ lếu láo

(1986)

MỘT ĐÊM THỨC

Một đêm thức trắng làm thơ
Sáng dậy lờ đờ, lảo đảo
Bê bát cơm tù thiểu não
Nhớ ra phải sống để chờ
Thi nhân chó đói vật vờ
Đảng vẫn rình mò lo sợ!

(1987)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.