[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang được xuất bản năm 2004. Qúy độc giả muốn mua sách, xin vui lòng liên lạc ledinhho@hotmail.com]
Hỏi (Ông Trần Mạnh K): Cách đây hơn 6 tuần lễ, vợ tôi trong lúc quá giang xe của hai người bạn để đi Queensland thì bị cảnh sát chận để lục xét xe. Sau khi lục xét xe, cảnh sát đã tìm thấy hơn 700 grams bạch phiến được giấu dưới băng ghế sau của chiếc xe này. Thế là vợ tôi cùng 2 người đó đã bị đưa về đồn cảnh sát để hỏi cung.
Chúng tôi không biết 2 người đó đã khai báo như thế nào mà sau đó cảnh sát đã cáo buộc vợ tôi về tội cố ý tham dự vào việc buôn bán bạch phiến với số lượng thương mãi.
Trong thời gian bị chất vấn tại cảnh sát, vợ tôi hoàn toàn không đưa ra bất cứ lời khai nào liên hệ đến lượng bạch phiến này, vợ tôi chỉ khai báo cho cảnh sát những câu hỏi mà bà ta có thể trả lời chẳng hạn như tên tuổi, địa chỉ, nghề nghiệp cũng như lý do đi Queensland và lý do quen biết 2 người đó trong trường hợp nào, bao lâu.
Một ngày sau khi bị bắt, vợ tôi bị đưa ra tòa nhưng bà ta không nhận tội. Cách đây 2 tuần lễ vợ tôi lại bị đưa ra tòa lần thứ hai. Trong lần hầu tòa này vợ tôi có xin tại ngoại nhưng tòa đã từ chối.
Hiện vợ tôi vẫn còn bị giam giữ chờ ngày xét xử. Vợ tôi hoàn toàn không hề hay biết về số lượng bạch phiến ở trên xe của 2 người bạn này. Hơn nữa, chiếc xe mà vợ tôi xin đi quá giang là xe của 2 người kia.
Xin LS cho biết là chúng tôi có thể tiếp tục nộp đơn xin tại ngoại hay không" Vợ tôi chưa bao giờ vi phạm luật pháp trong gần 20 năm sinh sống tại xứ này. Vợ tôi có công việc làm ăn riêng và khai thuế lợi tức hàng năm cho chính phủ. Nếu bị kết buộc vào tội này thì hình phạt sẽ bị xử như thế nào"
*
Trả lời: Điều 25(1) của “Đạo Luật về Sự Lạm Dụng và Buôn Bán Ma Túy” (The Drug Misuse and Trafficking Act) quy định rằng: “Người cung cấp, hoặc cố ý tham dự vào việc cung cấp, một lượng ma túy không ít hơn số lượng thương mãi . . . sẽ bị tội về sự vi phạm đó” (A person who supplies, or who knowingly takes part in the supply of, an amount of a prohibited drug which is not less than the commercial quantity ... is guilty of an offence).
Điều 29 quy định rằng: “Người sở hữu một lượng ma túy nhiều hơn lượng ma túy dùng để buôn bán sẽ bị xem là sở hữu ma túy để cung cấp, ngọai trừ (a) người đó chứng minh được rằng đương sự sở hữu ma túy không phải dùng để cung cấp. . .” (A person has in his or her possession an amount of a prohibited drug which is not less than the trafficable quantity of the prohibited drug shall be deemed to have the prohibited drug in his or her possession for supply, unless (a) the person proves that he or she had the prohibited drug in his or her possession otherwise than for supply. . .).
[Ghi chú: Trafficable quantity (số lượng buôn bán): Hiện được quy định là 3grams. Commercial quantity (số lượng thương mãi): Hiện được quy định là 250grams].
Trong vụ Liu v R [2005] NSWCCA, bị cáo là người nghiện ma túy trong nhiều năm và đã được cai nghiện, tuy thế đương sự đã bị nghiện ngập ma túy trở lại một thời gian ngắn trước khi bị bắt. Vì sự nghiện ngập này mà bị cáo đã phải buôn bán ma túy hầu thoả mãn nhu cầu này.
Bị cáo đã mượn tiền của Ma và đã không thể trả nổi nợ. Vì thế Ma đã yêu cầu bị cáo “làm một việc cho ông ta để trả tiền cho số nợ” (do a job for him in payment for the debt).
Những hành vi của Ma và một người vô danh khác đã bị “Cơ Quan Bài Trừ Tội Ác Có Tổ Chức của người Á Châu” (the Joint Asian Crime Group) [JACG] nghi ngờ là có dính dáng đến việc buôn bán ma túy. Vì thế, cơ quan này đã theo dõi bằng cách ghi âm các cú điện thoại của họ.
Vào ngày 21.7.2003 Ma đã gọi điện thoại cho bị cáo và báo cho biết là đã có việc cho bị cáo, và sắp xếp để bị cáo đến chỗ của Ma vào lúc 6.30pm. Sau đó người ta theo dõi thì thấy Ma và bị cáo gặp Chan tại đường Burwood thuộc vùng Burwood. Chan mang một túi nhựa của tiệm bán đồ miễn thuế trao cho bị cáo, bị cáo lái xe rời khỏi Burwood. Chiếc túi này sau đó thấy có chứa 2.1kg bạch phiến.
Riêng Ma và Chan thì mang chiếc túi nhựa màu trắng vào xe và lái xe đi. Sau đó Ma đã gọi điện thoại than phiền là đã lấy quá nhiều bạch phiến trong lúc thị trường đang ứ đọng, nên Ma đã yêu cầu trả bớt lại.
Vào ngày 24.7.2003 bị cáo lái xe đưa Ma đến Burwood, và cả hai đứng phía sau xe của Chan. “Cảnh sát đã ập đến và bắt cả 3” (The police moved in and arrested all three). Sau đó lục xét trong xe thấy 1.4kg bạch phiến và $20,000 đô.
Vào lúc chất vấn, bị cáo khai là đã chở Ma đến Burwood vì Ma muốn gặp một người bạn tại đó, nhưng hoàn toàn không biết người đó là ai. Bị cáo cũng khai rằng đương sự không đến gần xe của Chan và hoàn toàn không hề hay biết là trong xe của Chan có tiền và có bạch phiến. Cảnh sát lục xét nhà của bị cáo nhưng không tìm thấy bạch phiến, nhưng khi lục xét nhà của Ma thì thấy có 634gr bạch phiến.
Bị cáo nhận tội “cố ý tham dự vào việc buôn bán bạch phiến với số lượng thương mãi” (Knowingly taking part in the supply of a large commercial quantity of heroin). Bị cáo đã bị xử 8 năm tù và buộc phải thụ hình tối thiểu là 5 năm. [Hình phạt tối đa của tội trạng này là tù chung thân – The maximum penalty for this offence is life imprison- ment]. Bị cáo bèn kháng án vì cho rằng bản án quá nặng khi vị thẩm phán tọa xử đã phạt đương sự một bản án ngang với đồng bị cáo là Ching Sum Chan.
Tòa Kháng Án Hình Sự cho rằng có sự khác biệt giữa tình huống của bị cáo và Chan, vì bị cáo nhận tội cố ý tham dự vào việc cung cấp bạch phiến trong lúc đó Chan đã nhận tội cung cấp bạch phiến. Vị thẩm phán tọa xử thì cho rằng vai trò của bị cáo là chuyển tải và giữ bạch phiến cho Ma vì thế không thể nói rằng Chan đã đóng vai trò quan trọng hơn trong vụ việc này.
Ma bị xử 8 năm 6 tháng, và buộc phải ở tù tối thiểu là 5 năm 6 tháng vì đương sự nắm vai trò chủ chốt và được gọi là “Mr Big”.
Trong vụ này, khi tuyên án, vị thẩm phán tọa xử đã nghĩ rằng Chan tội nặng hơn bị cáo. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là vị thẩm phán tọa xử đã sai lầm trong lúc tuyên án bị cáo. Cuối cùng Tòa quyết định giữ nguyên y án.
Dựa vào luật pháp cũng như phán quyết vừa trưng dẫn ông có thể thấy tội trạng mà vợ ông bị cáo buộc là một tội trạng hình sự nghiêm trọng vì hình phạt tối đa dành cho tội trạng này là 25 năm tù. Tuy nhiên, nếu vợ ông ngay tình và hoàn toàn không hề biết gì về số lượng bạch phiến đó thì chắc chắn vợ ông sẽ được tha bổng. Việc này còn tùy thuộc lời khai của 2 người bạn cùng đi.
Tòa sơ thẩm thường có khuynh hướng bác bỏ thỉnh cầu xin tại ngoại liên hệ đến các tội trạng này. Vì thế, nếu muốn kháng án về quyết định này của tòa sơ thẩm ông phải nộp đơn tại Tối Cao Pháp Viện của Tiểu Bang.
Nếu ông còn thắc mắc xin điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp.