B À I C H Ư A T H U Ộ C

5/24/202410:33:00(View: 2094)
Lauren Adams Art
Lauren Adams Art

 

 

Nằm nghe thân thế bần hàn

nghe trời trút xuống dây thang của người

đấy rồi. cung bậc rong chơi

cùng vô lượng kiếp khóc cười như nhiên

nằm nghe thân xác triền miên

những giấc ngủ đỗ những miền dung cư

chuyến đi phương biệt tâm từ

rồi xanh tim mạch hiến dư cùng đời

ở rất lâu phía rực ngời *

vẫn nghe đồng vọng tiếng cười xa xăm

  

,

  

Vẫn là thực thể mù tăm

giọng chim hát sớm vàng âm nốt chiều

bước vào khuyên nhạc liêu xiêu

có khi níu lấy một tiều tụy xin

hát khuya như thể van tình

mềm hương dịu ngọt màu linh thứu còn

thơ là cánh áo rất non

mà sao dương bản đã ròn cung pha

một chữ gần lâm luỵ. xa

quyển sông núi lạnh qua phà hiển vinh

  

,

 

Vốn liếng dài hương bạch đinh

ở không là trọn với hình vô căn

mấy ai vạch thấu một lằn

từ tinh tươm sáng về lăn lóc chiều

một ngày vạn ngày. lửa. thiêu

bình nguyên hoa mộng cũng liều tro than

xứ thăng trầm của lê an

còn nghe tao ngộ mấy hàng tri âm

mai này đảo nghịch phù vân

dưới chân cột lữ muôn phần vị lai

 

,

 

Một ngày dìu đến xương vai

biển đâu gánh chịu bi hài nếp nhăn

trai tráng xuân đã dự phần

cây nêu ngày cũ hồng ân cuộc mời

đường ta dài như tóc lơi

nghe nhau sợi bạc cũng dời hương hoa

còn xung động với tam tòa

dù trong ngấn thủy đã nhòa thu lương

một thuyền quyên một má hường

còn yêu với cả từ chương muộn màng

 

 

)(

 

h o à n g x u â n s ơ n

3:38 AM

22. Mai 2020

 

*Ý, Bùi Giáng

 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Valentine's Day, đọc Thơ tình của những thi hào xuất chúng nhất thế kỷ... Dịch giả Thân Trọng Sơn chuyển ngữ.
Trích từ trang 107-110 trong tuyển tập: KHÁNH TRƯỜNG & BẰNG HỮU Phỏng vấn - Nhận định - Tâm Cảm - Thơ Nhiều người viết về Khánh Trường dày 620 trang, NXB Mở Nguồn đang lưu hành trên mạng Barnes & Noble
ĐỢI Ăn sáng một mình Một mình ăn buổi sáng. Gặm nhấm muỗng nĩa và tách cà phê Gặm nhấm vỉa hè Gặm nhấm sự chờ đợi.
Thượng Đế ơi / Vợ con đâu / Con, cháu con đâu / Anh, chị em con đâu / những người bạn hàng xóm của con đâu...
buổi chiều trầm lắng trống trải / chiếc ghế mây nhẫn nhục không than vãn / con chim hồng âm thầm chuyền trên ngọn cây / người nhắm mắt thở nhẹ âm âm u u trên võng...
Từ những ý nghĩa của bút hiệu Nhã Ca, tôi có thể viết ra một đoạn bói số mệnh nhà thơ:“Nhã Ca: tuy là một loài cỏ dại, nhưng có tiếng thơ thanh thoát tao nhã bên ngoài, bên trong chứa đầy nghịch ngợm, khác thường. Trải qua cuộc sống thăng trầm, tiếng thơ trở thành tiếng ho, tiếng nôn mửa, rồi tiếng thơ đó, về chiều, lắng đọng thành âm điệu cà sa.” Tác phẩm “Nhã Ca, Thơ” toàn tập cho phép tôi có cái nhìn tổng thể và cũng trả lời được nỗi niềm thắc mắc của cậu học trò mới lớn, khi đọc bài thơ “Vết Thẹo.”Từ tuổi thiếu niên vươn lên tuổi thanh niên, ngoài trừ thân xác nẩy nở, trí tuệ cũng gia tăng tò mò và tưởng tượng. Hầu hết, tò mò tưởng tượng lúc đó, hướng về phụ nữ, đối với tôi là một nhân vật thần bí. Khi vô tình đọc được bài thơ “Vết Thẹo”, tôi vô cùng sửng sốt. Tôi sống tự do trong thân thể mình / Nghe vết thẹo lớn dần và mọc rễ.” Đọc lên, nghe vừa lạ lùng, vừa khiêu khích, vừa bí mật.
Thơ của ba người: Lưu Diệu Vân, Trần Hạ Vi, Thy An...
Viết đôi dòng thư pháp ca ngợi Đức Thế Tôn mực loang như nước mắt ngấm ơn sâu vào hồn.
Chúng giết người vào buổi sớm mai/ Sáng Mồng Hai, ngày Tết / Chúng giết người không ghê tay,/ không giấu mặt./Những hàng xóm, phố xưa quen biết lâu dài, /chung tộc họ, tính danh, gia cảnh / Chúng giết người bởi quyết tâm định sẵn / "Đường vinh quang xây xác quân thù /Lềnh loang màu cờ thẫm máu.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.