Ngày trước tôi có nhiều nước mắt

12/12/202301:54:00(Xem: 744)

121

 


Ngày trước tôi có nhiều nước mắt

hào phóng với mọi nỗi buồn

người yêu chậm đón đưa

con gái chị Hằng không thấu hiểu tình thương của mẹ

 

Saigon sắp mất, ngồi nghe

trần tình từ lãnh đạo

người mà những quyết định sai lầm đưa đến cái chết đứng của miền Nam

cái chết sớm hơn mọi lời dự đoán

thương cảm sụt sùi

 

nỗi lòng chính trị gia

mà lại tin, có người bực tức

tôi phân trần khóc là khóc cho quê hương

buồn nhược tiểu

dù đã cho những bào chữa đắng cay nước mắt rẻ như bèo

 

tuyến lệ bây giờ

rừng cây đêm quên thở

con suối nằm im trong vách đá

cho đau thương chiến tranh

cho khốn cùng bên cạnh xa hoa

vài giọt hiếm hoi

 

tháo hết mọi mối dây

rất nhiều năm quấn bàn chân xiêu đảo

nhìn thẳng vào tình yêu

chẳng có gì đẹp trong dang dở

cất hoang đường

tay che đầu, áo gió

thế giới với khoảng cách ngày càng sâu những lằn ranh bôi xoá

mưa có thể về và bão lạc bay qua

 

giọt từng giọt rơi

cách thạch nhũ hình thành trong hang động

trái tim đã bắt đầu khô sạm

hay biết tôi không còn nhiều nước mắt như xưa


kc nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
chảy từ bắc xuống nam | con rạch. và ngược lại | ầm ầm dòng suối | tung tóe văng những tinh thể hận thù
Thơ của ba thi sĩ họ Trần: Trần Mộng Tú, Trần Hạ Vi & Trần Yên Hòa...
Ước gì trẻ con* không chết. | Ước gì các em được đón lên trời, | tạm thời, đến khi chiến tranh | chấm dứt.
Vòng tròn gợn những nhịp hải hà của “đáy đĩa mùa đi”, nhớ câu thơ này của Nguyễn Xuân Sanh, có lẽ tại cái chao đi chóng vánh một chu kỳ xuân hạ thu đông, những mảnh phút giây tao tác trên đĩa thời gian, và đọng lại dưới đáy kia những hoài niệm buồn vui...
Ở đây có một bức tranh được đánh giá cao | đã bao đời khiến người ta mê say, xúc động, | và điều ấy vẫn được xem là đúng. | Một số người thế vẫn chưa thỏa mãn. |Họ còn nghe được cả tiếng mưa tuôn, | Cảm thấy cái lạnh của những giọt nước trên cổ, trên lưng, | Họ nhìn cây cầu và những người trên đó | như thể đang nhìn thấy chính mình | trong cuộc chạy kia chẳng lúc nào ngừng.
10 bài Hokku... về cảm nghĩ Tháng Chạp
Thơ Nguyễn-hòa-Trước luôn luôn là một cuộc hành trình chữ nghĩa tưởng chừng không bao giờ ngưng nghỉ, trong đó cảm xúc không ngớt biến đổi và cảm nhận của người đọc cũng không ai giống ai. Một tiếng thơ rất lạ trong bầu trời thi ca Việt Nam đương đại... Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Jinglebells… Jinglebells… Thuở xa xa ấy, Bên em… cùng quỳ...