Ngày trước tôi có nhiều nước mắt
hào phóng với mọi nỗi buồn
người yêu chậm đón đưa
con gái chị Hằng không thấu hiểu tình thương của mẹ
Saigon sắp mất, ngồi nghe
trần tình từ lãnh đạo
người mà những quyết định sai lầm đưa đến cái chết đứng của miền Nam
cái chết sớm hơn mọi lời dự đoán
thương cảm sụt sùi
nỗi lòng chính trị gia
mà lại tin, có người bực tức
tôi phân trần khóc là khóc cho quê hương
buồn nhược tiểu
dù đã cho những bào chữa đắng cay nước mắt rẻ như bèo
tuyến lệ bây giờ
rừng cây đêm quên thở
con suối nằm im trong vách đá
cho đau thương chiến tranh
cho khốn cùng bên cạnh xa hoa
vài giọt hiếm hoi
tháo hết mọi mối dây
rất nhiều năm quấn bàn chân xiêu đảo
nhìn thẳng vào tình yêu
chẳng có gì đẹp trong dang dở
cất hoang đường
tay che đầu, áo gió
thế giới với khoảng cách ngày càng sâu những lằn ranh bôi xoá
mưa có thể về và bão lạc bay qua
giọt từng giọt rơi
cách thạch nhũ hình thành trong hang động
trái tim đã bắt đầu khô sạm
hay biết tôi không còn nhiều nước mắt như xưa
kc nguyễn