Đừng tìm nữa!

26/11/202309:30:00(Xem: 2353)

hamas

Xác ai trong túi vải

Làm sao nhận ra nhau

Màu trắng một màu trắng

Ôi Mẹ, ôi Con đâu!

 

Túi lớn rồi túi nhỏ

Xếp dọc rồi xếp ngang

Bế lên rồi đặt xuống

Lệ ai rơi hàng hàng

 

Đếm hoài sao không hết

Túi nhỏ cạnh túi to

Phải Mẹ anh nằm đó?

Phải Con anh nằm kề?

 

Đất không còn chỗ đứng

Gạch ngói đã vỡ tan

Những bức tường sụp đổ

Máu ai nhuộm bầm đen

 

Thôi anh đừng đếm nữa

Xếp chồng lên thật nhanh

Xếp khéo cho đủ chỗ

Chừa một chỗ cho mình

 

Ngày mai anh ngã xuống

Cũng một túi trắng này

Quấn vào anh thật chặt

Không ai nhìn thấy anh

 

Mẹ sẽ đi tìm anh

Cha sẽ đi tìm anh

Tìm thấy toàn túi trắng

Gọi mãi tên con mình

 

Thôi anh đừng tìm nữa

Vì sẽ có một hôm

Một trong đống túi đó

Anh tìm thấy chính mình.

 

– Trần Mộng Tú

(11/21/2023)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hát ốm như que | Như củi tung tóe | Tôi nhen chút than hồng | Hát cho những cái bát mẻ
Họ cảm thấy bị chống đối, | nó rõ ràng là một âm mưu | và do liên tục | tức giận, họ cảm thấy rằng | họ liên tục | đúng. | Bạn thấy họ trên đường | bóp còi xe như điên | khi xảy ra | một vi phạm nhỏ xíu, | chửi thề, | phun phì phì | những lời tục tằn.
"...tôi thấy ông dành tới mười hai trang cho mười hai bài thơ bốn dòng để vẽ chân dung mười hai người bạn văn của tác giả: Nguyễn Tôn Nhan, Hoàng Ngọc Tuấn, Trần Quang Lộc, Nghiêu Đề, Trương Đình Quế, Cao Xuân Huy, Cao Đồng Khánh, Vũ Huy Quang, Nguyễn Xuân Hoàng, Mai Thảo, Phùng Nguyễn, Nghiêm Xuân Hồng. Tất cả những khuôn mặt này đã ra người thiên cổ. Phải chăng đây là một nghĩa trang bạn bè trong lòng Khánh Trường?" - Song Thao
nơi nào ta đi qua và trở về | cất giữ nguyên vẹn hình ảnh khơi lòng | những hơi ấm tình nồng | những thèm khát như thơ | nẩy lên từ mặt đất | có khi hoang vu | có khi trù phú
Thuở trời đang còn nắng | Thuở hoa biết hiền từ | Ngọt ngào và cay đắng | Với nỗi tình thặng dư
trong mảnh vườn nhỏ bụi cẩm chướng hôm nay | rụt rè đứng bên giàn mướp | ngàn cánh đỏ cố vươn cao tô trời chiều ráng đậm | từ dòng sông cạn gió nhợt nhạt về, tôi và những trái mướp non thở dốc
mùa xuân mang hoa về mật nắng | ta mang nhau vào khúc tự tình | áo thơ âm chữ nằm trong đất | rồi thoát thai đi bóng một mình
đứa bé cúi đầu gầm mặt | từ phía trong nhà chạy thẳng ra cửa | hay từ cửa chạy thẳng vào trong | như bị ma đuổi | không một lần dám ngoái lại nhìn bức tranh trên kính