Thơ Nguyên Thu

27/09/202316:48:00(Xem: 2094)

Marina Dunba
Giàn mơ

 

Anh thắp lồng ngọn nến

Sáng hơn hạ huyền trăng

Em hình dung có tiếng

Ai khẽ cười giòn tan

 

Rải hạt mầm tuổi mới

Giây mơ bắt giàn leo

Một vùng trời xanh biếc

Nụ non trở mình chiều

 

Đợi sương qua khóm nắng

Từ giọt vỡ tìm trăm năm

Đợi đêm qua từng luống

Ru say mềm môi ngo(a)n

 

Sương đêm thấm đầy ngực

Chiếc lá treo cuối mùa

Như tình anh hư ảo

Tìm vào giấc ngủ sâu

 

*                           

  

Núi vỡ

 

Hình như

Từng phiến đá sơ kỳ đang vỡ

Chôn lấp hạt mầm đang cố chẻ đá vươn lên

Thu kháng nguyên, ngăn từng tảng nhớ vượt rào

 

Nắng đã qua chưa?

Sao không còn nghe được tiếng hoa cười

Đêm đã qua chưa?

Sao cơn đau giãy nở huyền u uẩn

 

Em xé bức màn mơ

Bóng núi tượng hình Thu An

Hẹn Khải Nguyên rẽ trời. huyền nhiệm

 

Ai đang tâm bén lửa cháy tàn tro

Nỗi đau tận cùng tức tưởi héo úa thân xanh

Lọn khói xa dần xa

 

Rừng neo tại cảng thở than gió mùa

Khuấy dòng nước trong tĩnh lặng

Núi còn hát lời xanh?

 

*

                     

Phù dung nở muộn

 

(Cảm hứng từ câu truyện Tiếng chim hót trong bụi mận gai)

 

Em giọt sương long lanh ban mai

Anh hoàng hôn chiều vàng mật

Một đóa Phù Dung nở muộn

Từ bao giờ em đã yêu anh

Trong mơ bao lần anh tìm đến

Từng sợi thơ len vào em cơn khát

Mật ngọt hoa thơm em như bướm say tình

Em đã thức trọn đêm không biết nhọc

Cho mắt ngắm anh say

Những rung cảm bồi hồi loạn nhịp

Anh thật xa

Anh thật gần

Em hồn nhiên hôn trộm.

Chạm vào mắt môi

Ngày đêm trăn trở

Tuột trôi sợi thơ khẽ thì thầm

Yêu anh

Lặng lẽ yêu anh!

Em ghen

Ghen với trăng sao hoa lá

Ghen khúc hát, vần thơ

được anh vuốt ve trau chuốt

ghen với tách cafe anh chạm môi ngọt ngào

anh là của riêng em

Của riêng em!

Giấc mơ còn đọng trên mi ngoan

hương nắng ấm

Nhật nguyệt quyện hoà bóng tối giao thoa*

Tận cùng phiến tim

Cất lời yêu ngây dại

Yêu anh! em có tội?

Tội! em đến trễ với thế gian này

đất khô cần chờ đợi cơn mưa

Như em khát nụ hôn cháy bỏng

Phù Dung một lần tỏa hương khoe sắc

Bung cánh mỏng dịu dàng

rực rỡ ánh vàng mơ

Rồi... tàn héo rủ!

Một lần được nở rạng ngời

... "thơm ngát hồn anh "...

 

-- Nguyên Thu

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cho cái bóng của tôi đã bị ô tô và xe tải đè nát, | ngực của nó bị đạn pháo bị đạn súng xuyên thủng, | bay không cánh, | cái bóng của tôi không người cứu giúp...
Thơ của các thi sĩ Phan Tấn Hải, Nguyễn Hàn Chung, Trần Hoàng Vy, Thy An...
Những thi khúc mới nhất của các nhà thơ Hoàng Xuân Sơn / Sử Mặc; Phan Tấn Hải; Trần Hoàng Vy; Thy An; Quảng Tánh Trần Cầm; Đào Như. Việt Báo trân trọng giới thiệu...
Với sự góp mặt của ba nhà thơ Hoàng Xuân Sơn, Trần Hạ Vi và KC Nguyễn...
Nhà văn Jon Fosse vừa đoạt giải Nobel Văn chương về kịch nghệ năm nay, 2023. Ngoài ra, ông cũng nổi tiếng trong lãnh vực thơ và truyện. Tác phẩm của ông được dịch ra khoảng 50 ngôn ngữ. Tìm hiểu về mục đích sáng tác, ông cho biết, “I hope they can find a kind of peace in, or from, my writing.” (Tôi hy vọng người đọc có thể tìm thấy sự bình an trong các tác phẩm của tôi.) Tác phẩm nổi tiếng với nội dung sâu đậm của ông là dãy “Septology”. Đây là một từ vựng mới, có ý nghĩa là một loạt bảy cuốn sách. Có lẽ, Septology phát xuất từ “Heptalogy” mà ví dụ rõ rệt nhất là dãy tác phẩm Harry Potter.
Nhớ dáng thu băng rừng / lũy mây chào rất khẽ / cổ tích ru đã từng / triệu trang lời có lẻ...
Em đi trong vườn táo / tháng mười mưa phùn rơi / những nhánh táo mầu đỏ / treo chùm quả mặt trời...
Hai bài thơ của nhà thơ ThụyVy, lần đầu đến với Việt Báo. Trân trọng giới thiệu.
Mùa thứ ba trong năm đã chớm về. Autumn ngoài nghĩa mùa thu, còn mang nghĩa ẩn dụ là chỉ lúc xế chiều, lúc ngày sắp tàn, là mùa mà ban ngày ngắn và dần lạnh hơn. Bên cạnh hình ảnh biểu tượng là mùa lá rụng, lại cũng là mùa phần lớn trái cây được thu hoạch, vì gắn với đời sống thiên nhiên này mà từ rất lâu văn hóa Tây phương đã nhân cách hóa mùa thu là người phụ nữ trẻ đẹp đầy sức sống với mái tóc gắn đầy lá hoa quả chín, là hình ảnh vừa nên thơ vừa chứa đựng sức sống diệu kỳ của mùa gặt hái.
Đọc Kiều, Thúc thiệt đờn ông / rất người, cho gái khuê phòng mê man...