Về, trong tháng sinh nhật

18/06/202309:26:00(Xem: 2210)
NguyenKhai 005
Tranh Nguyên Khai.

 


Thì mai em đến thăm tôi

như con nhện nhử miếng mồi xanh xao

đu cành cọ bén ngã nhào

hai con mắt nhả hai gầu tơ riêng.

 

Cửa rào lệch chẳng vừa then

đêm đi quyên lá kết ren lối dài

bước ra có tiếng tim lay

thở vào có vọng âm ngoài khía môi.

 

Khói lam cuộn bớt bồi hồi

trúc ngà lau tím kiệm lời bỗng như

sông xanh uốn khúc khật khừ

ôm chân núi đỏ vốn từ vạn xưa.

 

Gương soi luống cấy lược bừa

đợi ai đây rỡ rạng lua sáng vào

cổ lai biền biệt tăm hao

một tia mắt kéo ba đào dợn lên?

 

Cô đơn thường rất dịu hiền

dăm khi gánh bớt ưu phiền cho tôi

tôi thân tượng đã quên cười

nay thêm nhẹ ngắt ngoai nguôi một phần.

 

Có lần tôi vái mặt trăng

che cho bớt nửa thất thần mặt đây

hóa trang đóng hết vở này

rồi giao du tiếp bạn gầy guộc thơ.

 

Nắng ươm vàng kén tinh mơ

cái cây hẻo được phởn phơ một ngày

tuổi người tình tuột trên tay

hương mùi lâu nếm khó hoài cổ thêm.

 

Về cho tôi đếm thân quen

trên cà son bậm trên sen phấn dồi.

Đứng đây đợi với mây trời

gió ngang vướng đổ hết bồi hồi ra

rổ trưa lấm sắc nâu già

lối em sang sẽ trăm xa một gần.

 

– Nguyễn-hòa-Trước

6-2023

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày buồn: Đ P Q 1 | GS Triết Đặng Phùng Quân (ĐPQ) | vừa mới từ trần (1942 - 15.7.2023). Năm tôi xong học trình cử nhân Văn Khoa SG ban triết (1969) thì anh ĐPQ đã bảo vệ thành công xuất sắc luận án Cao học Triết, được mời làm giáo sư thỉnh giảng môn Triết học tại Đại học Văn khoa Sài Gòn. Nghe tiếng anh nhiều nhưng tôi chỉ gặp anh lần đầu trong cuộc triển lãm nêu trên: Một lần trong một bữa ăn văn nghệ nói chung do anh chị Trương Đình Luận khoản đãi. Và lần thứ nhì tại tư gia nữ sĩ Hàn Song Tường, một tri kỷ, người đã viết chung với ĐPQ tuyển tập Một Dặm Tương Thân. Anh Quân người điềm đạm, nhiều phong cách mô phạm nhưng rất nhiệt tình trong giao tiếp. Tôi chỉ mới đọc anh sau này, phần nhiều trên trang mạng Gió-O của chị Lê Thị Huệ.
Khi không dám nhìn dung nhan | Tôi nhìn đắm đuối đôi bàn chân thương | cong cong yểu điệu xương xương | Đôi chân nho nhỏ dặm trường khổ qua
bao giờ tượng tạc như in | thì xin chất ngọc | nhắn tin về đời | một lần | [có] | một lần thôi | ngoại vi men dã chấm cười tinh khôi
Victoria Amelina là một nhà thơ, tiểu thuyết gia người Ukraine. Khi Nga tiến hành cuộc xâm lược toàn diện vào đất nước của cô vào năm 2022, cô đã dành phần lớn thời gian viết lách để ghi chép và nghiên cứu về các tội ác chiến tranh. Amelina hiểu rõ những rủi ro, nguy hiểm mình sẽ gặp phải với công việc này, với tư cách là một công dân chọn ở lại đất nước của mình trong chiến tranh, và với tư cách là một nhà văn phải đối mặt với một đội quân xâm lược đang muốn tiêu diệt bản sắc dân tộc mình. Cô đưa con trai đến nơi an toàn ở Ba Lan, nhưng bản thân trở về tiếp tục sống và làm việc tại quê hương. Khi Kyiv bị ném bom vào đầu mùa hè, cô đã quan sát các vụ nổ từ căn hộ của mình và viết: “Chiến tranh là khi bạn không còn có thể theo dõi nỗi mọi tin tức và khóc về những người hàng xóm đã chết thay cho bạn cách bạn vài dặm. Tuy nhiên, tôi muốn chúng ta sẽ bằng mọi cách không quên tên của họ.”
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Nguyễn Hàn Chung...
thăng trầm lên xuống / như những bậc đá trên đồi xanh / tóc bay theo gió / mùa hạ êm đềm thắp lửa mặt trời / trong từng đôi mắt mong đợi / dõi cánh chim bay xa...
Chân trời không ánh sáng | không tối đen | có màu sắc điên trong màn mắt kẻ loạn trí. | Mọi người chí tử nâng cao đời sống rộn rịp. | Chụm mũi lại hít thở một nắm không gian.
Xa hơn sự đau yếu của ông | Những con sói vẫn chạy qua những cánh rừng xanh, | Dòng sông quê không bị lôi cuốn bởi những bến cảng tân thời...
Thơ của Trần Yên Hòa & Lê Minh Hiền
Quả dâu trăng trắng | nước da hồng hồng | nào ai biết được | rượu còn hay không
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.