Tiếng nói của mùa xuân

08/05/202311:43:00(Xem: 1077)
lothunglichsu2
Minh họa: "Lỗ Thủng Lịch Sử" - Đinh Trường Chinh

 

mùa xuân không thích cửa kính tôi đóng chặt

trỏ tia nắng chói như một lời cảnh giác

sự ngột ngạt có thể giết

tôi nói tôi biết

nhưng chứng hoại thư của cả một dân tộc, nặng mười lần hơn trước

nỗi buồn bực làm tôi nấc cụt, tháng tư

 

cả một quốc gia, hình tượng vàng son

móng tay của những vi phạm trá hình cào vào mặt tự do, nhân phẩm

từng vết xước nhiễm trùng, lan rộng

có phải lịch sử đang mài con dao phẫu thuật

hay những lời ngợi ca sẽ bay ra biển làm nhức bụi tro tôi

 

mùa xuân cười nụ hồng đỏ tươi

màu máu không nhất thiết là màu sự chết

tôi nói tôi biết

tương đối. tương đối. và tương đối

trăm năm đời người

cái vỏ sò nhỏ xíu tát đại dương

 

nhưng trái tim tôi sẽ nói gì

nếu có những khái niệm trở thành vô nghĩa

nếu không có khoảng cách giữa thật và giả

nếu trang sử, đầy dấu tay người mỡ

nếu chúng ta là những gì chúng ta ăn, nghĩa bóng lẫn nghĩa đen

 

tôi khua lồng ngực và lắc trái tim

đó, nỗi buồn bực không suy suyển

mùa xuân hoa mọc

cỏ dại mọc nhanh hơn. mọc nhanh hơn. và mọc nhanh hơn

 

bực mình một chút, mùa xuân

trỏ tia nắng cuối ngày vào cửa kính tôi, gay gắt

ai đã leo những bậc thang của Vạn Lý Trường Thành, điểm thu hút khách du lịch

ai đã bước vào La Mã Đấu Trường, từ lâu hồn ma rời đất khóc

 

im lặng

 

tôi nói chúng tôi.

 

***

 

Voice of spring

 

spring doesn’t like to see my glass door closed

as a warning, points a very bright ray of sunlight at it

lack of fresh air could kill

I say I know that

but gangrene of the entire nation, now ten times worse

anger+sadness gave me hiccups, April

 

an entire nation, golden statue and image

nails of disguised transgressions scratch liberty and dignity’s face

spread far and wide, infected scrapes

is history sharpening the surgical knife

or will the praises fly to the sea and cause my ashes pain

 

spring smiles a bright red rose

the color of blood not necessarily the color of death

I say I know  that

relative. relative. and relative

a hundred years, human life

tiny seashell tries to drain the ocean

 

but what would my heart say

if many concepts become meaningless

if there’s no distance between real and fake

if history page, stained with oily fingermarks

if we are what we eat, figuratively and literally

 

I stir my chest and shake my heart

there, unrelenting anger+sadness

spring, flowers grow

weeds grow faster. grow faster. and grow faster

 

a little annoyed, the season of spring

points the last ray of sunlight at my closed door, sharp

who climbed the steps of the Great Wall of China, tourist attraction

who entered the Colosseum, no longer crying grounds for the ghosts

 

silence

 

we did, I say.

 

 

kc Nguyễn

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không phải sống làm người buồn bã. | Người làm cho sống buồn. | ‘Cái biết buồn’ khi ‘cái biết’ đến gần ‘cái không biết’ | bắt được hơi gió lạnh rùng mình | cảm được cõi trống trải | nơi con người sợ hãi.
Những đoản khúc của nhà thơ Nguyễn Hàn Chung...
Em đầu hàng hy sinh thân thể | Thế giới lạnh lùng thân phận người dưng | Ngày mai máu chảy không ngừng | Ngày mai máu đẫm khắp vùng phố quê.
Lục bát mới của nhà thơ Nguyễn-hòa-Trước
Từ “Cha” chỉ là một tên gọi khác của lòng yêu thương. (Fanny Fern)
Một mùa hè, khi chàng vẫn còn trẻ, chàng đứng bên cửa sổ và tự hỏi họ đã đi đâu, những người đàn bà ngồi bên biển, ngắm nhìn, chờ đợi một điều gì đó không bao giờ đến, gió nhẹ phả vào da họ, gửi những lọn tóc xoã ngang môi họ. Họ đã ngã xuống từ mùa nào, họ đã lạc lối từ ý niệm nào của nét yêu kiều? Đã lâu rồi kể từ khi chàng nhìn thấy họ trong vẻ lộng lẫy đơn độc, trĩu nặng trong nỗi biếng lười, dệt nên câu chuyện buồn về niềm hy vọng bị bỏ rơi. Đấy là mùa hè chàng lang thang trong màn đêm kỳ vĩ, trong biển tối, như thể lần đầu tiên, để tự toả ra ánh sáng của chính mình, nhưng những gì chàng toả ra là bóng tối, những gì chàng tìm thấy là đêm.
Ba thi khúc của nữ thi sĩ Trần Hạ Vi...
đông tây nam bắc mù như nắng | vẽ bóng mưa rào một trận chơi
chim săn mồi không lo bị bắt | chỉ về mặt đất bằng cách bị bắn rơi
Tháng sáu, mười hai, từ đấy nhé | Chung đôi, từ đấy nhé lìa đôi! |Em xa lạ quá, đâu còn phải | Tố của Hoàng xưa, Tố của tôi.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.