màu ảnh chiến tranh

4/11/202112:24:00(View: 3078)
83
Minh họa: Cao Bá Minh



Bạn thân tôi là quân nhân xuất sắc.

Anh vào cuộc chiến với quân hàm thiếu úy.

Sau sáu năm, rời chiến tranh bằng cố thiếu tá

Trở về nhà, lạnh lùng, câm lặng,

trong hộp gỗ, anh chỉ còn một cánh tay.

 

Anh là người đàn ông thứ năm trong gia đình,

hy sinh tính mạng bảo vệ tổ quốc,

sau cha và ba anh trai.

Không nước mắt, mẹ anh đưa anh vào giữa nhà.

Ngồi cạnh quan tài, nắm tay anh,

im lặng, đôi mắt vô hồn nhìn lên bàn thờ,

nơi bốn bức ảnh những người lính đã chết.

Nhìn cảnh thương tâm đó, tôi sợ hãi.

Tất cả người mẹ đều đau khổ vì con,

Nhưng người mẹ mất con, đau khổ nhất.

Người đau khổ tiếp theo là vợ anh

và đứa con trong bụng.

 

30 năm qua,

đôi khi tôi mơ về bạn mình.

Có lần, bạn tôi nói:

- “Tao mất cả hai tay.

Cánh tay trong quan tài của người lính khác. "

Lần sau, tâm sự:

- “Thằng bé không phải con tao.

Tao bị chấn thương nặng ở háng trong trận chiến đầu tiên. "

 

Không ai tin vào những giấc mơ,

nhưng lời nói của anh đóng đinh

hình ảnh chiến tranh đầy ám ảnh

trong hồn tôi.

 

*

Color of War Images

 

My best friend is an outstanding soldier.

He entered the war wearing the second lieutenant.

After six years, he left the war as a major.

Returning home, cold and mute,

in the wooden box, he lost an arm.

 

He was the fifth man in his family,

sacrificing life to protect our homeland,

after his father and three brothers.

With no tears, his mother took him into their house.

Sitting next to the coffin, she holds his hand,

silent, eyes blankly stared at the altar,

where four pictures of the dead soldiers stood.

Seeing that pitiful scene, I was frightened.

 

All mothers suffered for their children,

But the mother who lost her child suffered the most.

The following sufferers were his wife

and her womb child.

 

Over the past 30 years,

sometimes I dream about my friend.

Once, he told me:

- "I lost both arms.

The arm in the coffin belongs to another soldier."

Another time, he said:

- "The boy is not my child.

I had a severe injury to my groin in the first battle."

 

No one believes in dreams,

but his words hammered haunted war images,

through my soul. 

 
Ngu Yên

 

(Dich qua hệ thống SLTA

Download SLTA miễn phí:

https://www.academia.edu/45629061/SLTA_Second_Language_Translation_Aids)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tại Chương Trình Giải Thưởng Bankstown Poetry Slam trong tháng vừa qua, có sự hiện diện của thơ, dĩ nhiên – nhưng đặc biệt là sự hiện diện của Plestia. Những dòng thơ được đọc lên của Plestia đã thu hút hơn 2,000 khán giả đến tòa thị chính Sydney vào buổi tối đầu tuần thứ Hai trong tháng Hai, nhiều người mặc đồng phục “keffiyeh” để thể hiện hỗ trợ của họ dành cho ngôi sao mạng trẻ tuổi người Gazan, Plestia Alaqad, người bất thình lình trỗi dậy nổi bật trên toàn cầu từ một bối cảnh tàn bạo nhất trên thế giới.
má tôi ít nói / nhưng bà chưa bao giờ ngưng kể chuyện năm thìn / chuyện bão / chuyện mắc nợ ̶ ̶ ̶ nợ chồng chất nợ...
Về bên kia, anh để phía sau | Chiến tranh và hòa bình, Tội ác và hình phạt | Hồ Thiên Nga đầy nước mắt hôm nay
Đau lòng nhất là tái ngộ với anh chị Phan Xuân Sinh-Thiên Nga sau 20 năm xa cách trong một buổi gặp gỡ với ACE văn nghệ vùng Houston, Texas vào trưa ngày 17 tháng 2 năm 2024, ngay ngày hôm sau anh phải nhập viện khẩn cấp vì bệnh tim mạch. Nằm hôn mê sâu 10 ngày vô phương cứu chữa, anh lặng lẽ từ giã cõi đời trong niềm thương tiếc của vợ con và bằng hữu. Ghi lại một vài chặng tương tác thân tình với anh Phan Xuân Sinh những ngày trước, như một nén tâm nhang tiễn đưa bạn hiền về nơi chín suối...
Lê An Thế -- Một du tử làm thơ, từ bao năm nay, tưởng xa xôi, nhưng rất gần. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.