Điếu Từ

10/04/202117:20:00(Xem: 3203)

TT Thích Tue Giac 01

 

Chuông vào thiền tỉnh thức:
Nghe tin Thầy ra đi...
Mùa Xuân pháp hội ngân huyền diệu,
Vọng hưởng kinh cầu San Diego, Cali!

Kính bạch giác linh Thầy:

Cõi trung ấm ngõ phù du vừa mở,

Giấc miên trường thân thế tịch liêu.

Mây tụ tán, đời diệt sinh là thế đạo,
Khách trần gian thường hợp ít tan nhiều.


Nhớ linh xưa!
Người đã viết trong văn tuyền tự truyện:


” Phải một lần chết đi
để muôn đời sống lại.
Phải buông thỏng hai tay
cho toàn thân thư thái,
nhảy thẳng vào vực sâu không đáy.
Đừng tiếc nuối hay bám víu mảy may.
Hãy hoàn toàn vô tác và bản ngã tan theo khói mây…”

Ngày đã đến:
Lời tự bạch thành tràng phan pháp khí.
Thiền giả về trên đạo lộ hoàn nguyên.

Nhớ Thầy xưa:
Xuất thân miền đồng bằng sông Cửu Long,
Mơ đi tu từ thuở hoa niên,
Nuôi lớn mãi chí sông Hằng biển Thái.
Tâm thành đối ứng thiện duyên.
Gặp được Chân sư Hoà thượng Trúc Lâm,
Ơn pháp nhủ nghìn khơi không đổi hướng.

Thầy ra đi...
Công hạnh pháp vi còn tịch chiếu.
Ba mươi lăm năm tuổi Đạo,
Một đóa tỏa hương thiền,
Khi ở Việt Nam nhập chúng đồng tu,
Năm dài nhập thất thể nghiệm tinh chuyên,


Theo bóng Ân Sư khai sơn tự viện.

Thuở hoằng dương châu Âu, châu Mỹ,

Ánh đạo vàng trải rộng muôn phương;

Công hạnh tròn đầy cố quốc tha hương,

Vẫn an lạc khi vô thường chợt đến.

 

Nhớ ơn Thầy:

 

Tân viên tịch qua bến đò đại hải,

Rước Thầy đi về lại cõi sơ xưa.
Cảnh Phật tâm an suối vàng tự tại,

Cung bái Thầy về không lại hoàn không.

 

Người đi sau…

Thương kính hai hàng,

Lệ nhỏ xuống giữa đài sen cánh mỏng;

Thầy còn đây Phật Tánh hiện trong tâm:

Những bài pháp trùng trùng quy ảnh hiện,
Những dòng văn đạo hạnh chân phương,
Những bài thơ trầm lắng hồi chuông,
Vẫn lưu dấu không mờ nơi cửa Phật.

Bái vọng giác linh Thầy:

 

TT Thích Tue Giac 02 

 

Như bài thơ cuối cùng,

Rỗng lặng thênh thang Thầy lên tiếng hát,

Lời lời ý ý miên man.

Bài kệ an nhiên thị tịch lên đàng:

 

Hát rằng:

Một khắc trừng tâm Tuệ Giác bày,
Muôn đời dứt sạch tướng lầm sai.
Thân không tâm trụ vô gia nghiệp,
Dậm nát càn khôn bặt dấu hài.

Tâm trong dứt tướng vô trụ hoàn không,

Thầy đi rồi…

Thầy đang đến!

Đạo Phật muôn trùng: Có nghĩa Không.

Nam mô tiếp dẫn Tâm Không Thường Tự Tại.

Sacramento, 10- 4- 2021

Nguyên Thọ Trần Kiêm Đoàn

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hơi lạnh đâu lén ùa về / Ngoài hiên tối đã tràn trề từ lâu...
Xác ai trong túi vải / Làm sao nhận ra nhau / Màu trắng một màu trắng / Ôi Mẹ, ôi Con đâu!
Đông đã mùa. Chiều lật bật / Cây thôi lá độ xưa vàng / Tà huy cũ. Xiêm y phơ phất...
Thơ của hai thi sĩ San Phi & Hoàng Xuân Sơn...
người chết không hót không bay không nhảy múa | con hạc mào đỏ* xếp cánh thôi mơ thôi thơ | con chó thất lạc buồn rầu
Cặp đùi này, chẳng hạn, là của em. | Vòng tay anh, trở lại ôm lấy bản thân | Ngón tay, bờ môi thu hồi | định quyền sở hữu.
Cách tân – truyền thống, sự tương phản nhờ đó thật rõ nét qua phong cách thơ, thi pháp, thi ảnh, cấu tứ, cảm xúc, trong thơ Nguyễn Thị Khánh Minh, Lưu Diệu Vân, ThụyVy, Hoàng Xuân Sơn, Nguyễn Hàn Chung, Ben Oh. Việt Báo trân trọng giới thiệu...
Ta về một cõi tâm không / Vẫn nghe quá khứ ngập trong nắng tàn / Còn yêu một thuở đi hoang / Thu trong đáy mắt sao ngàn nửa khuya / Ta đi dẫm nắng bên đèo / Nghe đau hồn cỏ rủ theo bóng chiều / Nguyên sơ là dáng yêu kiều / Bỗng đâu đảo lộn tịch liêu bến bờ / Còn đây góc núi trơ vơ / Nghìn năm ta mãi đứng chờ đỉnh cao
Cho cái bóng của tôi đã bị ô tô và xe tải đè nát, | ngực của nó bị đạn pháo bị đạn súng xuyên thủng, | bay không cánh, | cái bóng của tôi không người cứu giúp...