Thung Lũng Lửa

1/24/202010:35:00(View: 3748)
Trinh Thanh Thuy
Hình: Thung Lũng Lửa của Trịnh Thanh Thủy

Biêng biếc làm sao chàng mây

vừa nhặt được màu xanh của ký ức

đánh mất sau cơn giông đêm qua

cùng vầng dương ửng hồng sau vách đá

khoan thai cài nắng mai

vào xuân


Gió cũng đẩy tiếng gào sắc lạnh tàn đông 

xuống lũng thấp

đưa những cánh chim về miền ấm áp

có cây thơm lành lũng lĩu quả

và không quên

lăn tăn rải sóng xuống mặt hồ

đang in bóng nụ cười selfie 

làm dáng của thần thái dương


Bầy sơn dương cũng chợt tỉnh cơn mơ

ngẩn ngơ nhìn những chồi xanh nhưng nhức

gọi mời trong sương sớm

tinh khiết đến lạ thường

giữa những mảng băng tan 

chiếc mũi bạc chú hải cẩu long lanh sáng


Đá vẫn ngủ đứng, ngủ nằm

ngủ nghiêng, giấc động

tai mơ hồ nghe lời gió hát

bài trường ca kể chuyện chàng lãng tử

ngủ quên trong Thung Lũng Lửa 

hoá chim phượng hoàng lông đỏ sẫm

bay lên từ một đám tro tàn


Trịnh Thanh Thủy





Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Con đường đất ướt lầy tay nắm chặc | bước theo người mỗi bước mỗi thương chân | những mái lá nằm yên nghe gió trở | bờ môi ngon chạm hơi thở thật gần
Dưới gốc thông già | Tình ta không biên sử | Để mãi mãi không có mở đầu và kết thúc | như những quả thông lăn trên sườn đồi | Không hề chạm đáy hư vô
một buổi chiều chúng tôi về nhà thì nó biến đâu mất. | có vết máu dính trên cửa, | dấu máu chảy thành dòng. | tôi đi theo ra ngoài rồi vào khu vườn | rồi thấy nó trong bụi cây, | bị bằm nát. | một tấm giấy treo ở cổ họng toang hoác: | “tụi tao không muốn những thứ như vầy trong xóm.”
đi tìm ánh trăng cuối đường | tìm tiếng khóc giục giã đâu đó trong xóm nhỏ | tìm bức bích họa ám khói trong giấc mơ | tìm giấc mơ ngỡ là tiền kiếp | mà nghi ngại tiền kiếp nào có thật
đất thở nồng nàn thơm phải không bàn chân / chẳng có vết cứa sâu khiến nhói đau tâm thức...
Vệt son | cháy | tịch dương hồng (*) | chao ơi môi má | còn hong giữa cười ?
buổi chiều nghe thật lạ | nhìn lên đồi mây trắng | có sợi tóc bay qua
Tôi cầm cọ lên, tô / và nói theo em, là / mặt trời màu khoai mật / là tán sắc của ly nước artichaut nhìn rõ cặn / trên chiếc bàn đêm;
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.