Hôm nay,  

Mùa Tan Trường

14/05/202114:47:00(Xem: 2726)


                     

                           blank

 

                                                                    

Cứ vào cuối tháng Năm, khi tiếng ve râm ran gọi vào Hè, khi màu huyết phượng nhuộm đỏ  những con đường là lúc các cô cậu hoc trò ở quê tôi nôn nao về mùa tan trường..." Khi con đường dài Phan Rang-Tháp Chàm với những hàng phượng vĩ nở thành bông cùng một lúc nỗi vui buồn nẩy nở trong tâm hồn các cô cậu học trò trường Duy Tân, trường Bồ Đề...Dòng sông Dinh sáng loáng như gương, bãi cát trắng mịn màng nóng bỏng chờ đợi những bàn chân gót đỏ như son các cô cậu học trò tình tự bên nhau trong những buổi hoàng hôn rực lửa. Măt trời chìm dưới đáy dòng sông là lúc những cơn gió mát từ mặt sông trở về, làm mát lạnh hoàng hôn chợt đổi thành màu tím sậm.

 Có cậu học trò vụng dại lén lút đặt một cành boa phượng trên xe đạp của cô bạn cùng lớp như một lời chia tay cuối năm học. Có cô học trò tinh tự trong đêm khuya khoắt mở trang nhật ký với cụm hoa phượng vĩ ghi vài dòng kỷ niệm của mùa chia tay...

Trang nhật ký mở rồi

Tình yêu đầu đời nho nhỏ

Yêu anh  muôn vạn thuở

Gởi chùm hoa phượng phần anh...

Nỗi băn khoăn liệu năm tới có còn học chung với nhau cùng lớp? Có người xong lớp 12 rời bỏ trường và bạn vào môt đại hoc, một phân khoa chuyên môn, hoặc đi vào quân ngũ làm nghĩa vụ quân sự của một công dân yêu nước...Liệu người còn nhớ lời nguyền mùa Hè năm nào tại 'Thiền Viện Trúc Lâm Viên Ngộ" ở bến đò Tri Thủy?  

Những  Ý Nhi, Oanh Trảo, Lê Thi Hữu Hạnh, Nguyễn Thanh Huyền, Vương Kim Thoa...những người bạn gái chung trường chung lớp, những mối tình đầu câm nín trong sân trường Duy Tân, Bồ Đề...mỗi mùa Hè xa nhau và mất dần vào quá khứ. Mỗi khi nhớ về trường Duy Tân, Bồ Đề  với những mối tình đầu đời câm nín, như nhớ về một thiên đướng đã mất...Lòng ngẫn ngơ nhớ câu thơ ai viết

Hè qua rồi, làm hai đứa hai nơi

Phượng vẫn cháy cả môt thời hoa lửa

Mong manh tình đầu nghiêp đời lữ thứ

Anh xa thât rồi! Phượng vẫn đỏ trời quê.. (*)

Ai đâu có ngờ mùa tan trường năm 1975 là mùa chia tay vĩnh viễn các thầy, các cô, các bạn hoc trò nam nữ. Họ ra đi muôn phương, mất hút trong màu khói lửa. Còn đâu hình ảnh thân kính các Thầy, các Cô, hình ảnh thân thương của các cô cậu hoc trò trường Duy Tân, Bồ Đề, Phan Rang năm nào...Còn đâu hình ảnh cao quí của Thầy Nguyễn Khắc Ngữ, người dạy Triết, người không quên chuyển vào tâm hồn hoc trò của thầy lòng yêu nước thiết tha. Bây giờ Trường Duy Tân, trường Bồ Đề  Phan Rang không còn nữa, Thầy Nguyễn Khắc Ngữ đã qua đời tại Canada trong cảnh lưu vong. Nhưng dòng Sông Dinh với những buổi hoàng hôn rực lửa vẫn còn đó; hàng phượng vĩ trên đường Phan Rang-Tháp Chàm vẫn hững hờ nở hoa nhuộm đỏ một gốc trời...thương nhớ ./.   

Đào Như

Chicago-14-tháng 5-2021

(*) Thơ trên trang mạng Than-dui.com

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hôm đi Cần Thơ, đứa cháu gọi bằng chú kể chuyện đi Hòn Kẽm- Đá Dừng, ranh giới tự nhiên hiện nay giữa 2 huyện Quế Sơn-Hiệp Đức, một địa danh mà thời trung học và đến mãi sau này tôi vẫn nghĩ là vùng núi non hiểm trở phía thượng nguồn sông Thu Bồn, nơi được biết đến nhiều bởi trận lụt kinh hoàng ở Quảng Nam năm Giáp Thìn 1964...
Mùa hè một chín bảy hai, cha tôi tử trận ở Long Mỹ, để lại một vợ và bốn con. Mẹ lúc đó mới ba mươi sáu, tôi mười lăm và thằng Thanh vừa bảy tuổi. Sau gần ba tháng bàng hoàng, tang thương mẹ tôi trở lại với cuộc sống cơm áo đời thường với đàn con nhỏ dại...
Ngồi trên bãi biển Nha Trang khi thủy triều xuống cuốn nước xa bờ để lại vạt cát dài màu trắng mịn, và lúc nắng chiều chiếu xiên trên mặt biển gợn sóng lăn tăn, trông như dải lụa dát vàng lung linh đến tận các hải đảo xa mờ mây nước, khách nhàn du sẽ mê mẩn với sắc màu kỳ diệu của buổi chiều tà mà quên hết cảnh huyên náo chung quanh...
Buổi tối hôm ấy, Quân đến nhà Phượng chơi như thường lệ. Sau vài câu thăm hỏi tình hình bệnh của má Phượng, chàng thầm thì...
Mấy nay phân xưởng Debug của hãng máy tính nhận người vô liên tục, hàng hóa đang cần gấp. Hoài Hương lướt web và thấy hãng IMF đang cần nhiều người làm việc, có thể làm bán thời gian hoặc toàn phần...
Hoạt đạp chiếc xe đạp cà tàng đi lang thang trên khắp những con đường Sài Gòn để mua đồ phế liệu...
Tôi thuộc lứa sinh viên “tú tài Mậu Thân, cử nhân Nhâm Tý”, nhưng chỉ được vế đầu, còn đỗ cử nhân thì phải đợi đến… Giáp Dần...
Căn phòng này / chiếc bàn này / nơi chúng ta đã từng ngồi / nâng ly / chúc mừng một bức tranh vừa hoàn tất / chúc mừng một cuốn sách vừa in xong / chào mừng một người bạn từ phương xa đến...
Tôi xin kể bạn nghe câu chuyện về hai ngôi làng, một của người Bahnar và làng kia của người J’rai trên vùng cao nguyên Trung phần Việt Nam, bây giờ được nhập chung là tỉnh Gia Lai-Kontum. Nói rõ hơn một chút, Làng Hồ, ngôn ngữ Bahnar là Kontum; Làng Đuôi, tiếng J’rai là Pleiku...
Làm người Huế là đã mang một cái “nghiệp” tha hương. Vì đất thì chật mà lòng người thì rộng lớn nên không giữ được những bước chân ôm mộng viễn xứ sông hồ. Huế kỳ cục, ở thì không thấy thương mà đi xa rồi mới quay quắt nhớ. Nhớ đất, nhớ quê có khi di lụy cả một đời…
Nhà Trần đã khởi nghiệp với năm vị vua liên tiếp đều là những bậc anh hùng. Mặt ngoài các ngài đã lập được những chiến công hiển hách, đẩy lùi được mấy cuộc xâm lăng của lũ cường khấu phương Bắc. Mặt trong các ngài lại giỏi việc văn trị, cố gắng lo cho muôn dân được sống trong cảnh no ấm, yên vui. Thời kỳ vinh quang, thịnh vượng đó đã kéo dài gần một trăm năm...
Cầu Hội có dáng “hình thang” thật đơn giản, cao và thông thoáng. Chỉ là chiếc cầu gỗ mảnh khảnh nên nó lại phù hợp, hài hòa với sự êm đềm lắng đọng của cảnh vật chung quanh. Vì cầu Hội cao và thông thoáng nên thuyền qua lại ngược xuôi dưới gầm cầu được dễ dàng. Dưới gầm cầu, bóng núi và mây vẫn lung linh, trôi chảy theo dòng suối mà không bị vướng mắt, hay bị cắt ngang hoặc che lấp...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.