Sầu đời

23/08/201621:45:00(Xem: 2320)

SẦU ĐỜI

 

Rót chén men sầu mãi chửa say

Tàn đêm chuếnh khổ ngộ chưa này

Vừng dương có khỏa đi hoen tủi

Chìa xin ta mỏi rủn bàn tay…

 

Nuốt chén cay đời mãi cạn đâu

Như than ngọc nữ chợt xõa nhầu

Nhăn bao nếp nữa thương vầng trán

Phủ phục buông đành đạo lí cau…

 

Ngậm chén sau cười mắt đảo chơi

Chai khô chén cạn đã cái đời

Cười thêm cái nữa… ai đểu rứa

Váng ổ men sầu – tắt… lệ rơi…

 

19-07-2016

Nguyên Hữu

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Năm năm trở lại Sài Gòn Chiều nay trời không có nắng
Trong hố xương những con bò nằm nhai lại tiền kiếp. Câu hỏi lớn:
Thành phố buồn run nóc giáo đường Chiều qua Phương Qúi nắng vương chân
Quay lại, nhìn ngang, chen vào, bị lấn ra. Thác người xô đẩy, lũ lượt theo
Ấy dòng sông Trẹm tôi quen Nắng cao để lắng vị phèn đỏ hoe
Khi qua Nam Hải thề trên sóng Cắm lại cờ xưa ở cổ thành
Về cộng đồng của những con chim, những công dân thế giới; thật thú
Đêm nay lữ khách không còn rượu Nên mộng làm sao đẹp với trăng
Mỗi ngày tôi lên rừng lượm hái, lo nhặt chút gì về cho con
Chiến tranh tàn Để lại những nấm mộ vô danh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.