Hôm nay,  

Kdao Và Thế Giới Thơ Nhạc Chủ Đề “lặng Lẽ Nơi Nầy”

03/08/200000:00:00(Xem: 6832)
Cách đây hơn hai năm, nhóm Kdao được dịp ra mắt khán thính giả quận Cam trong chương trình đầu tay “Kdao 1 - Những Dạ Khúc”, trình diễn tại khách sạn “The Westin” ở Costa Mesa. Sau đó, nhóm thân hữu Kdao lại tái ra mắt khán thính giả vào đầu năm 2000 qua chương trình “Chiều Tha Hương”, cũng tại “The Westin”. Rồi thành như một truyền thống, nhóm Kdao sẽ tái ngộ cùng khán thính giả vào chiều Chủ Nhật ngày 27 tháng 8 năm 2000 trong một chương trình thơ, nhạc, hòa tấu qua chủ đề “Lặng Lẽ Nơi Nầy.”

Nói về nhóm Kdao với chương trình Chiều Tha Hương vừa qua, đài Little Saigon trong phần phóng sự đã thuật lại: “Cả thính phòng trình diễn là cả một tâm thức trở về trong mênh mang như những lời mời gọi của nhóm Kdao, một buổi chiều cho ta cất tiếng hát, không hề biết đến đắn đo, cho ta những âm thanh, không một lời gian dối, cho ta những bình yên, không một tiếng giã từ...”

Chương trình trình diễn của Kdao mang lại cho người nghe, người ngắm, những cảm xúc đặc dị, thuần túy nghệ thuật, trong một khung cảnh đầy mầu sắc, những tiếng hát, tiếng đàn, đầy những âm thanh trong sáng của lòng người.

Một khi bước vào không khí của Kdao, ta không hề dừng lại, ta liên tục chìm đắm trong tiếng thơ tiếng nhạc, từ tiếng sáo, tiếng đàn tranh hay những những thi khúc khởi đầu, xen kẽ là những nhạc khúc bất hủ, qua những ngón đàn điêu luyện, ta sẽ qua hết như một hành trình trờ lại bao kỷ niệm của những không gian và thời gian, của những chuỗi đời làm người, của một quê hương không bao giờ mất.

Trong thế giới của Kdao, ta không nghe những lời giới thiệu dài dòng về tên tuổi của cá nhân, vì trong thế giới đó, tất cả những đóng góp vào chương trình được quyện vào thành một, từ người thực hiện, tổ chức, từ kẻ dàn dựng ánh sáng, âm thanh, cho đến các tiếng hát, lời thơ, những chuyển khúc, và kể cả các khán thính giả, tất cả như chìm đắm vào một thế giới nghệ thuật. Nhà thơ Thái Tú Hạp viết về Kdao: “Nét đặc thù của các buổi trình diễn văn nghệ chủ đề của nhóm Kdao là hình thức trình diễn có bố cục chặt chẽ, sự phối hợp giữa âm thanh và ánh sáng, sự nối kết giữa thơ nhạc, từ những lời bạt dẫn qua các tấu khúc, ca khúc để đưa khán thính giả vào một thế giới huyền diệu, mới mẻ, thật khác với các chương trình đại nhạc hội hay nhạc thính phòng mà ta thường thấy.”

Nói đến thể cách trình diễn của Kdao, ta liên tưởng tới những buổi tối nằm nghe chương trình nhạc chủ đề từ radio của Nguyễn Đình Toàn dạo nào ở quê nhà. Ở đây, Kdao đã tiến thêm một bước, là cho thính giả hội nhập luôn vào màn trình diễn sống động, liên tục hơn hai tiếng đồng hồ. Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang đã nhận xét: “Những buổi trình diễn của Kdao là những chiều vực dậy bao ý tưởng...”, và nhà thơ Du Tử Lê đã xác nhận “Những buổi văn nghệ do nhóm Kdao tổ chức là những chương trình văn nghệ cực kỳ có giá trị...”

Trong một dịp hàn huyên với các nghệ sĩ, Ngã Hạnh, đại diện cho nhóm Kdao và là người đứng thực hiện các chương trình Kdao, đã nhiều lần nhắc nhở đến tham vọng của ông là gây lại được một không khí thực sự văn nghệ, “những văn nghệ không hổ thẹn, những tác phẩm nghệ thuật phản ảnh những tấm lòng đầy ứ những âm sắc mầu nhiệm, như những nét đẹp cần phải được diễn tả và chiêm ngưỡng. Không có gì buồn hơn những tấm lòng bị quên lãng trong bóng tối hay bị chai mờ đi vì những vẫn đục thực tế của cuộc sống.” Và cũng vì đó, Ngã Hạnh đã bắt đầu dàn dựng lên thế giới của ông, thế giới Kdao. Bằng những lời thơ, lời gọi, Ngã Hạnh đã cho ta sống lại, từ những áng thơ đẹp tuyệt vời của Đinh Hùng, bi phẫn của Vũ Hoàng Chương, hùng tráng của Quang Dũng, đến những vầng thơ sâu sắc hiện tại của Du Tử Lê. Và cũng từ những dàn dựng đó, tiếng lòng của các nhạc sĩ, từ tiền chiến cho đến hiện đại, đã được nhóm Kdao chuyên chở thẳng đến người nhận qua một môi trường rất khác xa với không khí của những chương trình đại nhạc hội thông dụng. Chỉ có trong chương trình Kdao chúng ta mới khám phá thấy những sâu uẩn trong một “Cõi Tôi” của Du Tử Lê, nơi với làn ánh sáng che nửa mặt, tác giả đã có dịp trần tình nỗi lòng của mình. Cũng trong khung cảnh đó, ta mới nghe qua được những tâm thoại dạo đầu các bài hát qua giọng đọc bất hủ của Hoàng Bích Hạnh, nghe được tiếng ngâm tuyệt vời của Yên Ly. Thơ của Kdao được chuyên chở bằng tiếng sáo và đàn tranh lịm hồn người của Nghệ Sĩ Ngọc Nôi và Bích Thuận. Nói đến hai nghệ sĩ Ngọc Nôi và Bích Thuận, là nói đến hai hình ảnh tiêu biểu nhất nghệ thuật dân gian Việt Nam. Những ngày làm việc vất vả với cuộc sống đã không cướp đi được tài năng và tính nết yêu nghệ thuật của hai nghệ sĩ nầy. Có được ngồi yên trong những khoảng tối chen lẫn những ánh sáng vừa đủ của Kdao, chúng ta mới thưởng thức hết được tài nghệ của hai nghệ sĩ nầy. Tiếng sáo, tiếng đàn tranh, như những nhịp gõ thẳng tâm hồn của khán thính giả, đưa đến một trực nhận rõ ràng về vị trí của thân phận của một con người Việt Nam, sinh ra và lớn lên, an vui hay bất hạnh, tất cả quyện trọn trong âm thanh của quê hương, quen thuộc như một ngày hôm qua của cuộc đời. Nghe được tiếng sáo của Ngọc Nôi, tiếng đàn tranh của Bích Thuận trong không khí của Kdao là một diễm phúc hiếm thấy, một thoảng chốc cảm xúc, một thứ nếm trực tính đi thẳng vào nghệ thuật của thi ca.

Khác với những âm động và ánh sáng thừa thãi của các chương trình đại nhạc hội có tính cách thương mại, những âm điệu và ánh sáng trong thế giới của Ngã Hạnh và Kdao là những âm điệu và ánh sáng của sự lãng mạn đến tuyệt đối, một thứ lãng mạn tuy không son phấn, nhưng cũng không thiếu những nét chấm phá đầy những chuẩn bị và nghiên cứu kỹ lưỡng.

Trong thế giới của Ngã Hạnh và Kdao, nếu có nhạc thì phải có thơ, và ngược lại. Bởi vậy cho nên các buổi trình diễn của Kdao luôn luôn được giới thiệu dưới tiêu đề “Thế Giới Thơ Nhạc”. Ngã Hạnh coi trọng thơ ngang với nhạc, coi trọng tiếng hát ngang với các tay đàn, tay sáo. Ở Kdao, ta không thấy có những thiên vị nghệ thuật. Từ phần mở đầu cho đến kết thúc, ta thấy các tiết mục luôn luôn thay đổi, từ nhạc đến thơ, từ thơ đến độc tấu hay hơp tấu. Phần mở đầu trong hầu hết các chương trình trình diễn của Kdao luôn luôn có tính cách sáng tạo để lôi cuốn khán thính giả vào ngay trong cái thế giới đặc biệt đó. Do đó, khi đến với Kdao, khán thính giả sẽ chuẩn bị cho những ngạc nhiên thích thú, từ ngay màn đầu của chương trình.

Được biết Ngã Hạnh sẽ cùng nhóm Kdao thực hiện một chương trình trình diễn vào chiều Chủ Nhật 27 Tháng 08 Năm 2000. Chương trình mang chủ đề “Lặng Lẽ Nơi Nầy”, tựa của một bài nhạc của Trịnh Công Sơn. Thật ra, bài hát nầy đã được trình diễn rất nhiều lần, nhưng sở dĩ bài nầy được trân trọng mang lên làm chủ đề là vì phải đến với Lê Hồng Quang, đến với Nguyễn Vương Hương, Nguyễn Luân Vũ, Nguyễn Đức Đạt, với Chuan Neng Lee, ta mới nghe thấy được bài nhạc khúc bất tử nầy của Trịnh Công Sơn đã được đưa lên một tầm vóc khác, cùng với phần hòa âm của ban nhạc “The Friends Quintet”. Hơn nữa, bài nhạc chủ đề nầy sẽ được soạn để trình diễn chung với phần ngâm diễn với thơ của Ngã Hạnh. Đến với Kdao, ta sẽ nghe một số các cầm thủ trẻ trong các bài hòa tấu vượt thời gian. Ta sẽ nghe Nguyễn Vương Hương và Thụy Khanh với những ngón đàn dương cầm đầy rung cảm và điêu luyện. Ta sẽ nghe Nguyễn Luân Vũ cùng với Đặng Trần Thiện với tiếng vĩ cầm ru hồn người. Và bên cạnh đó ta sẽ có dịp nghe tiếng tây ban cầm độc đáo của Nguyễn Đức Đạt, tiếng trung hồ cầm của Chuan Neng Lee.

Về phần ca khúc, sẽ có những giọng hát chiếm hữu lòng người một cách dễ dàng như Hoàng Trâm Oanh, Ngọc Diễm, Tuyết Mai, và đặc biệt là tiếng hát rất khác biệt trong một chương trình rất khác biệt của một nghệ sĩ thành danh, Lê Uyên. Ta sẽ nghe tiếng hát của Trần Thái Hòa, Nguyên Khang, những ca sĩ đang chinh phục lòng của người ái mộ.

Chương trình “Lặng Lẽ Nơi Nầy” hay Kdao3 được đặt dưới sự điều phối của Dương Đồng, Bùi X. Hiến, và qua sự cố vấn nghệ thuật của Đặng Trần Thức. Biên soạn chương trình, thơ và lời bạt do Ngã Hạnh thực hiện. Cũng trong chương trình nầy, khán giả sẽ được dịp nghe Đặng Tuyết Mai và họa sĩ Trịnh Cung trong một vài mẩu chuyện dưới tựa đề “thơ ngoài, nhạc trong”, đề cập đến tình hình âm nhạc trong nội địa, và thi ca ở hãi ngoại.

Được biết chương trình “Lặng Lẽ Nơi Nầy” sẽ bắt đầu vào lúc 2:30 chiều Chủ Nhật, 27 tháng 8, năm 2000 tại “The Westin Hotel”, Costa Mesa. Vé có bán tại các nhà sách Văn Nghệ, Tú Quỳnh, Bích Thu Vân, và H.Q. Thùy Dương. Giá vé là $29.00, có bao gồm luôn cả giải khát (từ 2:30pm - 3:00pm) trước giờ trình diễn. Một điểm đặc biệt khác của nhóm Kdao, là để khuyến khích tinh thần văn nghệ cho các anh chị em sinh viên hiện đang theo học tại các trường ĐH nam California, nhóm Kdao quyến định dành riêng một số vé giới hạn để tặng cho các anh chị em sinh viên. Vì số vé giới hạn, anh chị em sinh viên nào muốn nhận được vé mời, xin vào webpage của www.kicon.com hay www.vietcommerce.com để biết thêm chi tiết.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Gần đây, nhiều hình ảnh và video lan truyền trên mạng xã hội đã khiến dư luận quốc tế kinh hoàng: hàng loạt sà lan quân sự khổng lồ của TQ – loại phương tiện chuyên dụng cho các chiến dịch đổ bộ từ đất liền ra biển – lần đầu tiên lộ diện. Ngay sau đó, vào ngày 1 tháng 4 năm 2025, Bắc Kinh tiến hành cuộc tập trận quân sự kéo dài hai ngày ở eo biển Đài Loan. Điều này càng làm dấy lên lo ngại: Liệu TQ có đang chuẩn bị một cuộc xâm lược kiểu D-Day vào Đài Loan?
Khi nhìn lại nửa thế kỷ Phật giáo Việt Nam hiện diện trên miền đất hứa, Hoa Kỳ, ta thấy con đường chánh niệm tỉnh thức không khởi nguồn từ một dự tính định sẵn, mà từ sự kết tinh của hoàn cảnh, của tâm nguyện và của những bước chân tìm về cõi an trú giữa bao biến động. Bởi nó như một dòng suối len lỏi qua những biến động của thời cuộc, chảy về một phương trời xa lạ, rồi hòa vào biển lớn. Từ những hạt giống gieo xuống trong lặng lẽ, rồi một ngày trổ hoa giữa lòng những đô thị phương Tây, nơi mà có lúc tưởng chừng như chỉ dành cho lý trí và khoa học, cho tốc độ và tiêu thụ, cho những bộ óc không còn kiên nhẫn với những điều mơ hồ. Nhưng rồi, giữa cái đa đoan của thế giới ấy, những lời dạy về chánh niệm, về thở và cười, về sự trở về với chính mình đã nảy mầm và lan rộng như một cơn mưa đầu hạ, làm dịu đi những khô cằn của tâm hồn.
Kể từ ngày biến cố lịch sử 30/4/75, 50 năm trôi qua, đã có không biết bao nhiêu sách vở nói về cái ngày bi thương đó của dân tộc Việt Nam, nhưng có lẽ không gì trung thực và sống động cho bằng chính những bản tường trình trên báo chí vào đúng thời điểm đó từ những phóng viên chiến trường tận mắt chứng kiến thảm cảnh chưa từng có bao giờ của hàng trăm ngàn người, dân cũng như quân, liều mình xông vào cõi chết để tìm cái sống. Năm 2025, đánh dấu 50 năm biến động lịch sử đó, Việt Báo hân hạnh được đăng tải loạt bài viết của ký giả Đinh Từ Thức ghi lại chi tiết từng ngày, đôi khi từng giờ, những điều xảy ra trong mấy tuần lễ trước và sau ngày 30/4/75 để chúng ta có cơ hội cùng sống lại những giờ khắc bi thảm và kinh hoàng ấy đã xảy ra như thế nào.
Năm Carlton Terry 12 tuổi, hệ thống trường học tại Quận Prince Edward, bang Virginia, bất ngờ đóng cửa đối với tất cả trẻ em người da đen. Nhớ lại năm đầu tiên ấy, ông kể: “Tất cả những gì tôi biết là tôi không được đến trường, và tôi biết lý do tại sao. Tôi nhận ra rằng hệ thống pháp luật được tạo ra không phải để bảo vệ tôi. Tôi nhớ những ngày ngồi nhà, sững sờ trước màn hình TV, xem chương trình Amos ’n’ Andy. Mỗi ngày, tôi đọc báo để xem liệu có gì thay đổi hay không.”
Ngày 3 tháng 4, 2014 là ngày mất của nhà đấu tranh Ngô Văn Toại. Mời đọc lại bài phóng sự SV Ngô Vương Toại bị Việt Cộng bắn tại trường Văn Khoa SG hôm tổ chức đêm nhạc Trịnh Cộng Sơn - Khánh Ly tháng 12, năm 1967, Sài Gòn.
Theo thời gian, từ sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 đến nay, số lượng Tăng, Ni đến định cư ở Mỹ ngày càng đông, theo diện vượt biển và vượt biên tị nạn Cộng Sản (từ 1975 đến 1989), theo Chương Trình Ra Đi Trật Tự (Orderly Departure Program - ODP) và Chiến Dịch Nhân Đạo (The Humanitarian Operation - HO) (từ 1980 đến 1997), hay theo diện hỗ trợ sinh hoạt tôn giáo được các chùa, các tổ chức Phật Giáo ở Mỹ bảo lãnh kể từ đầu những năm đầu thiên niên kỷ thứ 3. Các vị Tăng, Ni này định cư ở Mỹ dù thuộc diện nào thì đều mang theo mình sứ mệnh hoằng dương Chánh Pháp của Đức Phật, duy trì và phát huy truyền thống văn hóa của Dân Tộc và Phật Giáo Việt Nam tại xứ người. Đây là động lực chính hình thành các cộng đồng Phật Giáo Việt Nam ở Mỹ trải dài nửa thế kỷ qua.
Trí tuệ nhân tạo (AI) đang trở thành tâm điểm trong lĩnh vực khoa học căn bản (basic science), góp phần định hình những bước tiến mới của nhân loại. Điều này càng được khẳng định rõ ràng hơn qua các Giải Nobel Hóa học và Vật lý năm 2024 khi cả năm người đoạt giải đều có điểm chung: có liên quan đến AI.
Trong ba chiến dịch tranh cử tổng thống, Donald Trump liên tục cam kết rằng ông sẽ điều hành chính phủ liên bang như một công ty. Giữ đúng lời hứa, ngay khi tái đắc cử, Trump đã bổ nhiệm tỷ phú công nghệ Elon Musk đứng đầu một cơ quan mới thuộc nhánh hành pháp mang tên Bộ Cải Tổ Chính Phủ (Department of Government Efficiency, DOGE). Sáng kiến của Musk nhanh chóng tạo ra làn sóng cải tổ mạnh mẽ. DOGE đã lột chức, sa thải hoặc cho nghỉ việc hàng chục ngàn nhân viên liên bang, đồng thời tuyên bố đã phát hiện những khoản chi tiêu ngân sách lãng phí hoặc có dấu hiệu gian lận. Nhưng ngay cả khi những tuyên bố của Musk đang được chứng minh sai sự thật, việc tiết kiệm được 65 tỷ MK vẫn chỉ là một con số chiếm chưa đến 1% trong tổng ngân sách 6.75 ngàn tỷ MK mà chính phủ Hoa Kỳ đã chi tiêu trong năm 2024, và là một phần vô cùng nhỏ nhoi nếu so với tổng nợ công 36 ngàn tỷ MK.
Trong bài diễn văn thông điệp liên bang trước Quốc Hội vừa qua, tổng thống Donald Trump tuyên bố nước Mỹ sẽ “will be woke no longer” – khẳng định quan điểm chống lại cái mà ông ta coi là sự thái quá của văn hóa “woke.” Tuyên bố này phản ánh lập trường của phe bảo thủ, những người cho rằng “wokeness” (sự thức tỉnh) là sự lệch lạc khỏi các giá trị truyền thống và nguyên tắc dựa trên năng lực. Tuy nhiên, điều quan trọng là cần hiểu đúng về bối cảnh lịch sử của thuật ngữ “woke” để không có những sai lầm khi gán cho nó ý nghĩa tiêu cực hoặc suy đồi.
Chỉ với 28 từ, một câu duy nhất trong Tu Chính Án 19 (19th Amendment) đã mở ra kỷ nguyên mới cho phụ nữ Hoa Kỳ. Được thông qua vào năm 1920, tu chính án này đã mang lại quyền bầu cử cho phụ nữ sau hơn một thế kỷ đấu tranh không ngừng. Trong Hiến pháp Hoa Kỳ, Điều I của Tu Chính Án 19 quy định: “Chính phủ liên bang và tiểu bang không được phép từ chối hay ngăn cản quyền bầu cử của công dân Hoa Kỳ vì lý do giới tính.” (Nguyên văn là “The right of citizens of the United States to vote shall not be denied or abridged by the United States or by any State on account of sex.”)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.