Hôm nay,  

Kdao Và Thế Giới Thơ Nhạc Chủ Đề “lặng Lẽ Nơi Nầy”

8/3/200000:00:00(View: 6830)
Cách đây hơn hai năm, nhóm Kdao được dịp ra mắt khán thính giả quận Cam trong chương trình đầu tay “Kdao 1 - Những Dạ Khúc”, trình diễn tại khách sạn “The Westin” ở Costa Mesa. Sau đó, nhóm thân hữu Kdao lại tái ra mắt khán thính giả vào đầu năm 2000 qua chương trình “Chiều Tha Hương”, cũng tại “The Westin”. Rồi thành như một truyền thống, nhóm Kdao sẽ tái ngộ cùng khán thính giả vào chiều Chủ Nhật ngày 27 tháng 8 năm 2000 trong một chương trình thơ, nhạc, hòa tấu qua chủ đề “Lặng Lẽ Nơi Nầy.”

Nói về nhóm Kdao với chương trình Chiều Tha Hương vừa qua, đài Little Saigon trong phần phóng sự đã thuật lại: “Cả thính phòng trình diễn là cả một tâm thức trở về trong mênh mang như những lời mời gọi của nhóm Kdao, một buổi chiều cho ta cất tiếng hát, không hề biết đến đắn đo, cho ta những âm thanh, không một lời gian dối, cho ta những bình yên, không một tiếng giã từ...”

Chương trình trình diễn của Kdao mang lại cho người nghe, người ngắm, những cảm xúc đặc dị, thuần túy nghệ thuật, trong một khung cảnh đầy mầu sắc, những tiếng hát, tiếng đàn, đầy những âm thanh trong sáng của lòng người.

Một khi bước vào không khí của Kdao, ta không hề dừng lại, ta liên tục chìm đắm trong tiếng thơ tiếng nhạc, từ tiếng sáo, tiếng đàn tranh hay những những thi khúc khởi đầu, xen kẽ là những nhạc khúc bất hủ, qua những ngón đàn điêu luyện, ta sẽ qua hết như một hành trình trờ lại bao kỷ niệm của những không gian và thời gian, của những chuỗi đời làm người, của một quê hương không bao giờ mất.

Trong thế giới của Kdao, ta không nghe những lời giới thiệu dài dòng về tên tuổi của cá nhân, vì trong thế giới đó, tất cả những đóng góp vào chương trình được quyện vào thành một, từ người thực hiện, tổ chức, từ kẻ dàn dựng ánh sáng, âm thanh, cho đến các tiếng hát, lời thơ, những chuyển khúc, và kể cả các khán thính giả, tất cả như chìm đắm vào một thế giới nghệ thuật. Nhà thơ Thái Tú Hạp viết về Kdao: “Nét đặc thù của các buổi trình diễn văn nghệ chủ đề của nhóm Kdao là hình thức trình diễn có bố cục chặt chẽ, sự phối hợp giữa âm thanh và ánh sáng, sự nối kết giữa thơ nhạc, từ những lời bạt dẫn qua các tấu khúc, ca khúc để đưa khán thính giả vào một thế giới huyền diệu, mới mẻ, thật khác với các chương trình đại nhạc hội hay nhạc thính phòng mà ta thường thấy.”

Nói đến thể cách trình diễn của Kdao, ta liên tưởng tới những buổi tối nằm nghe chương trình nhạc chủ đề từ radio của Nguyễn Đình Toàn dạo nào ở quê nhà. Ở đây, Kdao đã tiến thêm một bước, là cho thính giả hội nhập luôn vào màn trình diễn sống động, liên tục hơn hai tiếng đồng hồ. Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang đã nhận xét: “Những buổi trình diễn của Kdao là những chiều vực dậy bao ý tưởng...”, và nhà thơ Du Tử Lê đã xác nhận “Những buổi văn nghệ do nhóm Kdao tổ chức là những chương trình văn nghệ cực kỳ có giá trị...”

Trong một dịp hàn huyên với các nghệ sĩ, Ngã Hạnh, đại diện cho nhóm Kdao và là người đứng thực hiện các chương trình Kdao, đã nhiều lần nhắc nhở đến tham vọng của ông là gây lại được một không khí thực sự văn nghệ, “những văn nghệ không hổ thẹn, những tác phẩm nghệ thuật phản ảnh những tấm lòng đầy ứ những âm sắc mầu nhiệm, như những nét đẹp cần phải được diễn tả và chiêm ngưỡng. Không có gì buồn hơn những tấm lòng bị quên lãng trong bóng tối hay bị chai mờ đi vì những vẫn đục thực tế của cuộc sống.” Và cũng vì đó, Ngã Hạnh đã bắt đầu dàn dựng lên thế giới của ông, thế giới Kdao. Bằng những lời thơ, lời gọi, Ngã Hạnh đã cho ta sống lại, từ những áng thơ đẹp tuyệt vời của Đinh Hùng, bi phẫn của Vũ Hoàng Chương, hùng tráng của Quang Dũng, đến những vầng thơ sâu sắc hiện tại của Du Tử Lê. Và cũng từ những dàn dựng đó, tiếng lòng của các nhạc sĩ, từ tiền chiến cho đến hiện đại, đã được nhóm Kdao chuyên chở thẳng đến người nhận qua một môi trường rất khác xa với không khí của những chương trình đại nhạc hội thông dụng. Chỉ có trong chương trình Kdao chúng ta mới khám phá thấy những sâu uẩn trong một “Cõi Tôi” của Du Tử Lê, nơi với làn ánh sáng che nửa mặt, tác giả đã có dịp trần tình nỗi lòng của mình. Cũng trong khung cảnh đó, ta mới nghe qua được những tâm thoại dạo đầu các bài hát qua giọng đọc bất hủ của Hoàng Bích Hạnh, nghe được tiếng ngâm tuyệt vời của Yên Ly. Thơ của Kdao được chuyên chở bằng tiếng sáo và đàn tranh lịm hồn người của Nghệ Sĩ Ngọc Nôi và Bích Thuận. Nói đến hai nghệ sĩ Ngọc Nôi và Bích Thuận, là nói đến hai hình ảnh tiêu biểu nhất nghệ thuật dân gian Việt Nam. Những ngày làm việc vất vả với cuộc sống đã không cướp đi được tài năng và tính nết yêu nghệ thuật của hai nghệ sĩ nầy. Có được ngồi yên trong những khoảng tối chen lẫn những ánh sáng vừa đủ của Kdao, chúng ta mới thưởng thức hết được tài nghệ của hai nghệ sĩ nầy. Tiếng sáo, tiếng đàn tranh, như những nhịp gõ thẳng tâm hồn của khán thính giả, đưa đến một trực nhận rõ ràng về vị trí của thân phận của một con người Việt Nam, sinh ra và lớn lên, an vui hay bất hạnh, tất cả quyện trọn trong âm thanh của quê hương, quen thuộc như một ngày hôm qua của cuộc đời. Nghe được tiếng sáo của Ngọc Nôi, tiếng đàn tranh của Bích Thuận trong không khí của Kdao là một diễm phúc hiếm thấy, một thoảng chốc cảm xúc, một thứ nếm trực tính đi thẳng vào nghệ thuật của thi ca.

Khác với những âm động và ánh sáng thừa thãi của các chương trình đại nhạc hội có tính cách thương mại, những âm điệu và ánh sáng trong thế giới của Ngã Hạnh và Kdao là những âm điệu và ánh sáng của sự lãng mạn đến tuyệt đối, một thứ lãng mạn tuy không son phấn, nhưng cũng không thiếu những nét chấm phá đầy những chuẩn bị và nghiên cứu kỹ lưỡng.

Trong thế giới của Ngã Hạnh và Kdao, nếu có nhạc thì phải có thơ, và ngược lại. Bởi vậy cho nên các buổi trình diễn của Kdao luôn luôn được giới thiệu dưới tiêu đề “Thế Giới Thơ Nhạc”. Ngã Hạnh coi trọng thơ ngang với nhạc, coi trọng tiếng hát ngang với các tay đàn, tay sáo. Ở Kdao, ta không thấy có những thiên vị nghệ thuật. Từ phần mở đầu cho đến kết thúc, ta thấy các tiết mục luôn luôn thay đổi, từ nhạc đến thơ, từ thơ đến độc tấu hay hơp tấu. Phần mở đầu trong hầu hết các chương trình trình diễn của Kdao luôn luôn có tính cách sáng tạo để lôi cuốn khán thính giả vào ngay trong cái thế giới đặc biệt đó. Do đó, khi đến với Kdao, khán thính giả sẽ chuẩn bị cho những ngạc nhiên thích thú, từ ngay màn đầu của chương trình.

Được biết Ngã Hạnh sẽ cùng nhóm Kdao thực hiện một chương trình trình diễn vào chiều Chủ Nhật 27 Tháng 08 Năm 2000. Chương trình mang chủ đề “Lặng Lẽ Nơi Nầy”, tựa của một bài nhạc của Trịnh Công Sơn. Thật ra, bài hát nầy đã được trình diễn rất nhiều lần, nhưng sở dĩ bài nầy được trân trọng mang lên làm chủ đề là vì phải đến với Lê Hồng Quang, đến với Nguyễn Vương Hương, Nguyễn Luân Vũ, Nguyễn Đức Đạt, với Chuan Neng Lee, ta mới nghe thấy được bài nhạc khúc bất tử nầy của Trịnh Công Sơn đã được đưa lên một tầm vóc khác, cùng với phần hòa âm của ban nhạc “The Friends Quintet”. Hơn nữa, bài nhạc chủ đề nầy sẽ được soạn để trình diễn chung với phần ngâm diễn với thơ của Ngã Hạnh. Đến với Kdao, ta sẽ nghe một số các cầm thủ trẻ trong các bài hòa tấu vượt thời gian. Ta sẽ nghe Nguyễn Vương Hương và Thụy Khanh với những ngón đàn dương cầm đầy rung cảm và điêu luyện. Ta sẽ nghe Nguyễn Luân Vũ cùng với Đặng Trần Thiện với tiếng vĩ cầm ru hồn người. Và bên cạnh đó ta sẽ có dịp nghe tiếng tây ban cầm độc đáo của Nguyễn Đức Đạt, tiếng trung hồ cầm của Chuan Neng Lee.

Về phần ca khúc, sẽ có những giọng hát chiếm hữu lòng người một cách dễ dàng như Hoàng Trâm Oanh, Ngọc Diễm, Tuyết Mai, và đặc biệt là tiếng hát rất khác biệt trong một chương trình rất khác biệt của một nghệ sĩ thành danh, Lê Uyên. Ta sẽ nghe tiếng hát của Trần Thái Hòa, Nguyên Khang, những ca sĩ đang chinh phục lòng của người ái mộ.

Chương trình “Lặng Lẽ Nơi Nầy” hay Kdao3 được đặt dưới sự điều phối của Dương Đồng, Bùi X. Hiến, và qua sự cố vấn nghệ thuật của Đặng Trần Thức. Biên soạn chương trình, thơ và lời bạt do Ngã Hạnh thực hiện. Cũng trong chương trình nầy, khán giả sẽ được dịp nghe Đặng Tuyết Mai và họa sĩ Trịnh Cung trong một vài mẩu chuyện dưới tựa đề “thơ ngoài, nhạc trong”, đề cập đến tình hình âm nhạc trong nội địa, và thi ca ở hãi ngoại.

Được biết chương trình “Lặng Lẽ Nơi Nầy” sẽ bắt đầu vào lúc 2:30 chiều Chủ Nhật, 27 tháng 8, năm 2000 tại “The Westin Hotel”, Costa Mesa. Vé có bán tại các nhà sách Văn Nghệ, Tú Quỳnh, Bích Thu Vân, và H.Q. Thùy Dương. Giá vé là $29.00, có bao gồm luôn cả giải khát (từ 2:30pm - 3:00pm) trước giờ trình diễn. Một điểm đặc biệt khác của nhóm Kdao, là để khuyến khích tinh thần văn nghệ cho các anh chị em sinh viên hiện đang theo học tại các trường ĐH nam California, nhóm Kdao quyến định dành riêng một số vé giới hạn để tặng cho các anh chị em sinh viên. Vì số vé giới hạn, anh chị em sinh viên nào muốn nhận được vé mời, xin vào webpage của www.kicon.com hay www.vietcommerce.com để biết thêm chi tiết.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tôi đề nghị các bạn có khả năng dịch cứ dịch, thời gian sẽ loại bỏ những gì không đúng, không phù hợp, nhưng không cần phải chỉ trích nhau về bản dịch. Nếu thấy dịch không “đúng” theo ý mình, thì mình dịch một bản khác, “đúng” hơn, để người đọc giám định và học hỏi. Có câu, “chỉ trích là rẻ tiền, hành động là đầu tư.” Người đọc có trình độ đều có thể nhìn thấy: hành động vạch lá tìm sâu, lòng tỵ hiềm, và bóng tối âm u trong lời chỉ trích thiếu hiểu biết. Thay vì mất thời giờ vạch cỏ tìm gai, sao không trồng cây hoa, cây ăn trái?
Nga phụ thuộc khá nhiều vào SWIFT với khoảng hơn 300 ngân hàng và tập đoàn tài chánh hàng đầu sử dụng SWIFT, cũng như có người sử dụng cao hàng thứ nhì sau Mỹ khi hơn phân nửa các tổ chức tín dụng Nga sử dụng SWIFT. Trục xuất Nga khỏi SWIFT là cắt mạng "internet" về tài chánh, làm tê liệt các giao dịch, thanh toán của các tổ chức tài chánh của Nga với Châu Âu và thế giới, gây biến động và xáo trộn hệ thống tiền tệ và tài chánh của Nga.
Tô Vĩnh Diện là biểu tượng của anh dũng. Vì đã lấy thân mình ngáng cho khẩu đại bác nặng hai ngàn tấn không rơi xuống vực. Tuy nhiên sau giả tưởng Lê Văn Tám, dân Việt có quyền nghi hoặc: Có thật không hay chỉ là một tai nạn, một vấp ngã hay chính em bé Lê Văn Tám đã lớn lên rồi được cấp chứng minh thư tên là Tô Vĩnh Diện sinh năm 1928 ở xã Nông Trường, huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hóa? Làm sao Triều đình Huế biết đặt những tên xã, huyện đậm chất Cách mạng như vậy vào năm 1928?
331 năm trước Công nguyên, ngay sau chiến thắng Gaugamèles khi tiến vào thành Babylone, đại đế Alexandre nói trước hàng quân: “Chiến thắng này cho vinh quang và tự do”. Võ Nguyên Giáp khó tuyên ngôn như vậy trước lịch sử, vì Điện Biên Phủ không đem đến tự do cho dân Việt mà ngược lại, áp đặt một chế độ tàn khốc. Tự do nào sau đấu tố phi nhân, sau Cải cách ruộng đất, nông dân chỉ có thể cày thuê cho hợp tác xã? Và tự do nào khi dân Bắc di cư rồi dân Nam chạy theo lính Cộng hòa mỗi một khi “giải phóng” vùng “tạm chiếm”? Võ Nguyên Giáp hẳn nhiên muốn giữ lại vế đầu của Alexandre đại đế: “Điện Biên Phủ là một chiến thắng vinh quang.” Tất nhiên và không ai chối cãi, vì lần đầu tiên da vàng chiến thắng da trắng và lần đầu tiên một thuộc địa thắng đế quốc. Nhưng phía sau tấm huân chương là vinh quang cay nghiệt: Đẩy cả một dân tộc vào chiến tranh, mục đích của Hồ Chí Minh là giành độc lập, thống nhất 3 kỳ, nhưng Hiệp định Genève chỉ cho Hồ Chí Minh Bắc kỳ, Nghệ Tĩnh và Quảng Bình,
Khi Tết gần kề, như hiện tại, các diễn đàn thân hữu thường thả cho nghe vài bản nhạc Xuân. Và cứ lập lại khoảng mươi bài quen thuộc, không đủ để khích động tình xuân đang khuấy động trong lòng người chờ đón Xuân. Nhân cơ hội này mình vào lục soạn, tìm thấy quá nhiều bản nhạc về Xuân. Cả một kho tàng văn học nghệ thuật của Miền Nam Việt Nam – loại nhạc Vàng mà CS muốn giết nhưng vẫn sống mạnh và làm thay đổi hướng cảm nhận tình quê hương và lòng người lan rộng từ Nam ra Bắc.
Xin mạn phép mở ngoặc ở đây giải thích ngắn gọn. Trước hết, Ca dao là " những câu thơ của dân gian Việt Nam được truyền miệng dưới dạng những câu hát không theo một điệu nhất định và thông thường được phổ biến theo thể thơ lục bát cho dễ nhớ và dễ thuộc ". Đặc biệt hơn chính ca dao đã để lại dấu vết rõ rệt nhất trong ngôn ngữ văn học Việt Nam. Trong đó phần lớn nội dung ca dao thể hiện tình yêu nam nữ. Ngoài ra còn có các nội dung khác như: quan hệ gia đình, các mối quan hệ phức tạp trong xã hội. Và tóm lại ca dao có thể được hiểu theo nghĩa ngắn gọn là những câu thơ dân gian được truyền miệng từ xưa do tổ tiên ta để lại.
Hoàng Sa (Paracel Archipelago) là một quần đảo gồm khoảng trên 100 đảo nhỏ trên Thái Bình Dương (Biển Đông), giữa kinh tuyến 111 và 113 độ Đông, và vĩ tuyến 15 đến 17 độ Bắc, ngang với vùng bờ biển từ tỉnh Quảng Trị đến tỉnh Quảng Ngãi. Quần đảo nầy gồm hai nhóm: Nhóm phía tây là Nguyệt Thiềm (hay Trăng Khuyết) (Crescent group) và nhóm phía đông bắc là An Vĩnh (Amphitrite group). Trong lịch sử, nhiều tài liệu chứng tỏ hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trên Biển Đông thuộc chủ quyền nước Việt. Có thể trước hoặc trong thơi Hiên Vương Nguyễn Phúc Tần (cầm quyền ở miền nam sông Gianh từ 1659-1687), chúa Nguyễn lập đội Hoàng Sa, nhiệm vụ ra vào hàng năm theo mùa gió, nhằm kiểm soát và khai thác tài nguyên ở quần đảo nầy. Từ thời nhà Nguyễn, hàng năm, triều đình gởi thuyền ra Hoàng Sa thăm dò rồi trở về. Năm 1835 vua Minh Mạng sai thuyền chở gạch đá, đến xây đền trên đảo Bàn Than (thuộc Hoàng Sa), dựng bia để ghi dấu, gieo hạt trồng cây.
Từ lần xuất bản đầu tiên và duy nhất năm 2001, cuốn sách đã tuyệt bản này là nguồn tư liệu vô giá về một giai đoạn dày đặc biến động của lịch sử Việt Nam thế kỷ 20. Đọc lại những ghi chép của nhà thơ Trần Dần (1926-1997) về thời kì Cải cách Ruộng đất và Nhân văn-Giai phẩm, tôi vẫn kinh ngạc bởi sự thành thực tận cùng, thành thực đến tàn nhẫn khắc nghiệt, của ông với chính bản thân mình. Cuộc vật lộn của ông với thời đại không phải chỉ là một bi kịch từ vị thế nạn nhân mà đa tầng, đa diện hơn nhiều: Ông cũng là một tác nhân và trước hết là một chứng nhân lỗi lạc, với một khả năng quan sát, phân tích, ghi nhận, diễn đạt hiếm có và một lí tưởng sục sôi cháy bỏng với nghệ thuật văn chương.
Lời người dịch: Một trong những câu hỏi mình luôn gặp phải là mọi người đều muốn "hiểu" một tác phẩm, một bản nhạc cổ điển, một tác phẩm điêu khắc, một bức tranh trừu tượng,... Và dù có giải thích rằng chúng ta không cần hiểu thì mọi người vẫn luôn băn khoăn. Một tác phẩm nghệ thuật thường vốn không mang nhiều nội dung ngoài vẻ đẹp của nó, trong âm nhạc là giai điệu (lời hát chỉ là một phần rất phụ), trong tạo hình thì là đường nét và bố cục. Và chúng ta nên thưởng thức nghệ thuật bằng cái nguyên sơ của một đứa trẻ. Thật trớ trêu khi càng có nhiều tri thức, chúng ta lại càng khó tiếp thu nghệ thuật vì suy nghĩ quá nhiều. Tác phẩm của Susan Sontag đã được dịch ra tiếng Việt thì có "Bàn về nhiếp ảnh" do Trịnh Lữ dịch. Một quyển sách mà mọi người yêu nhiếp ảnh hay chỉ thích xem ảnh cũng nên đọc. Và bài tiểu luận "Chống diễn giải" này mình cho rằng với những người nào muốn thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật, hay luôn trăn trở về việc để "hiểu" nghệ thuật thì cũng nên đọc. Vừa để c
LTS: Bài viết sau của cụ bà Đinh Thanh Trang kể về một số kinh nghiệm dùng thuốc Nam, thuốc ta chữa bệnh sau khi bệnh viện và thuốc Tây bế tắc
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.