Hôm nay,  

Kiểu Nga Ở Xứ Mỹ: Di Dân Nga Gửi Con Đi Học Kèm

08/05/200100:00:00(Xem: 4427)
NEWTON (KL) – Tin của Boston Globe - Công thức Emigres giải quyết thành công sự giảng dạy toán học tại Newton.

Irene Khavinson yêu quốc gia mới của cô. Cô ngừng nói, nhu mì nhìn xuống mặt bàn, trước khi đưa ra ý kiến làm thế nào dạy toán học tại các trường học của Hoa kỳ.

Với giọng nói nặng tiếng Nga, Khavinson đã phải nói ra: “Tôi ghét nói vấn đề này, nhưng tất cả đều sai. Lối dạy đi lầm. Vấn đề quá dễ dàng. Vấn đề không được nối kết. Người ta cho nhẩy từng đề mục, các đề mục phải được kết nối theo toán học. Có nghĩa là toán học diễn tiến theo lối suy diễn.”

Khavinson đã dạy môn toán 15 năm, những gì đã được dạy tại Leningrad trước khi cô di cư sang Hoa kỳ cách đây một chục năm. Cô đã ngại ngùng dạy học tại đây, sợ rằng cô gặp rắc rối trong việc điều khiển những học sinh Hoa kỳ vốn ngỗ nghịch.

Nhưng hiện nay, sau khi thôi làm kế toán viên và làm tại một công ty bán vải, cô trở lại với lớp học, áp dụng đường lối Thế giới Ngày xưa như không có chủ định trước.

Trường học Nga chuyên dạy toán là một ngôi nhà mầu trắng với cửa chớp mầu xanh, trường cách trung tâm Newton một dẫy phố, trường này đã phát triển nhanh kể từ khi cô Khavinson với 50 học sinh, và cô Inessa Rifkin, một di dân người Nga khác với 43 học sinh cách đây ba năm.

Khởi dạy với một nhúm học sinh, bây giờ cả hai dạy khoảng 360 học sinh học ngoài giờ các lớp của các trường học, những học sinh của lớp hai cô cỡ từ 5 tuổi cho tới 17 tuổi. Phần đông các học sinh ghi tên học là con cái của những di dân người Nga.

Nhưng vào thời buổi cho con cái đứng đầu trong các trường đại học của Hoa kỳ đã trở thành cái ám ảnh của thành phố này, đường lối dạy của các trường học Nga thấy thành công – điểm thi nhập học tính theo SAT (Scholastic Assessment Test) cho các học sinh của trường Nga này phần đông đều cao hơn hết tất cả, đã khiến cho một số phụ huynh học sinh sinh đẻ tại Hoa kỳ phải chú ý.

Mặc dầu cô Khavinson và cô Riflin chỉ quảng cáo trên các báo tiếng Nga, ngày nay trường của hai cô đã lãnh dạy 40 học sinh mà cha mẹ chúng không phải là người gốc Nga theo như số học sinh này được so sánh với cách đây ba năm.

“Con trai thà thích môn bóng rổ, môn đá banh và theo sói của hướng đạo sinh, chúng đều thích tất cả những thứ này. Nhưng chúng tôi nói với các con của chúng tôi, cái quan trọng là việc học hành và khả năng của các con để lên đại học. Chúng đã hiểu việc này và bây giờ toán học là môn mà chúng cảm thấy thích thú,” theo như Kent Lucken, người mới ghi tên học cho hai đứa con trai : Alex, 9 tuổi và Ryan, 6 tuổi.

Alex thường mặc đồng phục của hướng đạo sinh lớp sói con tại trường học vào một ngày của cuối tuần, em nói em thích những bài đại số đang học, theo trường học công của Hoa kỳ các bài đại số này phải 5 năm nữa mới đuợc học.

Ryan cho biết, trường học Nga đã làm em thích thú học như họcï toán trừ có liên hệ tới tính chia. Cô Khavinson cho biết, không có gì lầm lẫn cả khi dạy các trẻ em có quan niệm toán học cấp tiến như môn đại số học, theo cô đại số là môn chính yếu.

Cô Khavinson cho biết, các trường học Hoa kỳ dạy môn này rất ít, đùng một cái dạy ngay vào môn lượng giác học cho các học sinh tại trung học.

Các bậc phụ huynh người Nga đã từng trải qua việc học hành như thế đều đồng ý về chuyện này. “Cái điều ngạc nhiên đối với tôi làm thế nào để học sinh nhẩy từ cái không được dạy trong trường học cấp trung để học ngay mức học quá khó như tại trung học Newton South,” theo như lời của Natalie Gershman, một di dân Nga có con trai là Jeff, một học sinh năm thứ nhất của trường trung học Newton South H.S.đang theo học bổ túc tại trướng Nga này.

“Sự thay đổi thiệt quá đột ngột làm mất đi sự suy diễn của học sinh.”

Betty Kantrowitz là một cô giáo dạy toán tại trường Newton South, cô đã đồng ý là các học sinh phải có quan niệm toán cấp tiến từ lúc sớm hơn mới theo học môn toán học được về sau này.

Nhưng cô Kantrowitz, người đã lãnh ba giải thưởng của quốc gia Hoa kỳ, đã thận trọng trong việc vơ đua cả nắm đối các người dạy toán tại Hoa kỳ. Cô nói rõ, trường Nga này phục vụ số người đã có sẵn định hướng để thành công. “Thấy rõ ràng, các học sinh đi học trường Nga này đã chú tâm vào học nhiều hơn những gì đã đưa ra cho các học sinh này ở các nơi khác. Những học sinh đã có sẵn động lực thúc đẩy bao giờ cũng dễ giảng dạy và dễ kích thích cho chúng ham học,” theo như Kantrowits có một học trò đang theo học trường Nga.

Các bậc phụ huynh có động lực thúc đẩy không làm thương tổn tới việc học hành của con, nó như một thứ đố vui để học.

Cô Rifkin đã thu dụng Khavinson và mở ra trường học sau khi cô nhận ra đứa con của cô học lớp tám không biết rằng nó có thể cộng phân số có các mẫu số khác nhau. Cô Rifkin là một kỹ sư điện toán nhu liệu đã khởi công kèm con học. Sau đó cô kèm thêm mấy đứa bạn học của nó.

Chẳng bao lâu, những đưá trẻ con của di dân người Nga ùn ùn đến để đòi xin cho con được kèm học. (Riflin không cần thiết phải lấy phép của tiểu bang để mở trường cho chương trình kèm trẻ em học thêm).

Những gì mà người Hoa kỳ có quyền tưởng như thứ kỷ luật của Sô-viêt được công thức hóa, nhưng nó không thấy có trong các lớp học của trường Nga này : Riflin và Khavinson không có vẫy cây gậy chỉ trên bảng đen hăm dọa hay đập vào bất cứ ngón tay nào của các học sinh.

Các học sinh ngồi bàn thành hàng và dơ tay lên để trả lời các câu hỏi, giống y như các học sinh đang học tại các trường học Hoa kỳ. Nhưng ở đây hiển nhiên có cái khác lạ. Các cô giáo tại trường học Nga này không lấy bài vở trong các cuốn sách học hay bài hướng dẫn của các giáo sư đã soạn- các cô tự cho các bài toán để dễ dàng dạy nhanh hay dạy chậm theo một học trình học thích hợp cho từng nhóm học sinh đặc biệt. Các cô dạy toán học theo lối đi sâu hơn là chỉ dạy nhớ nằm lòng các công thức của toán học.

“Chúng tôi không biểu các em, ‘Đây là công thức, phải nhớ’,” theo như lời của Khavinson cho biết. “Chúng tôi cho phát hiện công thức với nhau dùng tất cả sự hiểu biết của chúng tôi. Vì toán học là môn học của sự suy diễn (deduction).”

Cái quan trọng nhất mong đợi là vươn lên cao.

Một buổi tối vào cuối tuần, Riflin đã hỏi học sinh của lớp cô dạy về điểm SAT của môn toán học mà cô đã dạy như thế nào.

“Em được 660 câu hỏi đúng,” một em trai tóc đỏ đã trả lời cho biết, xem ra em đã có vẻ hãnh diện với điểm ưu hạng đó.

Điểm hoàn toàn đúng là phải trả lời đúng tất cả 800 câu hỏi.

Nhưng cô giáo Rifkin đã không có vẻ bằng lòng mấy, cô cho biết : “Điểm còn quá thấp”. Cô Riflin hỏi em khác, em này cho biết đã trả lời trúng được 720 câu, theo như số tuổi của em. Cô đã nói : “Em học lớp chín hả " Điểm của em khá đấy.”

Các bức hình chụp treo ngay trên hành lang của trường học để chúc mừng cho những học sinh đã thành công nhất là những hình như : “Rita Rozenblum, SAT IIc 800/800”; “Levon Margolin, SAT Math, 800/800”; “Ilya Abyzov, SAT 1580/1600, lớp 11.”

Các bậc phụ huynh đã trả 12 Mỹ kim một giờ học, thiệt không uổng chút nào. Các em nhỏ theo học một giờ học buổi tối mỗi tuần, nhưng học sinh lớn tuổi hơn thì học gấp hai mỗi tuần, mỗi buổi học là hai tiếng đồng hồ. Có nhiều học sinh từ các nơi xa tới học, có em ở New Hamsphire cuối tuần chạy bộ tới học ba hay bốn tiếng đồng hồ.

Trường học Nga này không phải là một loại “ mathematic sweatshop” (xưởng mồ hôi toán học).
Cô giáo Riflin và cô giáo Khavinson công nhận học sinh của hai cô thuộc về thế hệ người Hoa kỳ đầu tiên, không phải dân gốc Nga, hai cô đã rộng lượng để được đùa giỡn một phần nào đó.

Các học sinh này nói tiếng Anh rất thông thạo, mặc áo Green Day T-shirts và nhổm lên nhổm xuống, dự vào việc nói đùa với các cô giáo một cách dễ chịu. Các học sinh đều sinh ra tại Hoa kỳ, nhưng các em này cũng thuộc dòng giống di dân cố gắng để vươn lên.

Jeff Gershman là một học sinh chơi ba loại thể thao cho trường trung học Newton South, em đã cho biết : “Lúc đầu bạn cảm thấy bực mình. Nhưng sau đó bạn làm quen với các cô giáo tại đây, các bạn phải hiểu, việc này sẽ giúp các bạn trong bước đường về lâu về dài.”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Baltimore, nằm ngay trên bờ vịnh Chesapeake Bay thuộc bờ biển Đại Tây Dương, có dân số khoảng 700.000 người. Đó là thành phố, cũng là trung tâm công nghiệp và văn hóa lớn nhất của tiểu bang Maryland. Trong thời gian đầu lập quốc, Baltimore đã từng là một trong ba hải cảng lớn nhất của Hoa Kỳ và nó cũng đã từng đóng góp một phần vô cùng quan trọng trong ngành ngoại thương và phát triển kinh tế cho xứ sở này.
Sau khi nhiều tờ báo tiếng Anh phổ biến bản tin về vụ 4 nguyên đơn, gồm Elisabeth Le, Phuong Le, Lan Tran, và Lien Ta, kiện bị cáo Quyen Van Ho, đạo hiệu Thích Đạo Quảng, trụ trì Chùa Tam Bảo tại thành phố Baton Rouge thuộc tiểu bang Louisiana, tòa soạn Việt Báo đã thu thập được một số bản tin cập nhật và các tài liệu liên quan đến vụ này, gồm lá thư của Bác sĩ tâm lý đã về hưu John W. Pickering gửi cho báo The Advocate, và lá thư ngỏ của Luật sư di trú Roger K. Ward, Esq. gửi cho các Phật tử của Chùa Tam Bảo. Việt Báo trích dịch và đăng lại.
Tầm quan trọng của diaspora hay cộng đồng người gốc Việt sống ngoài Việt Nam càng ngày càng gia tăng. Để có một cái nhìn tổng quát, có tính cách học thuật và khách quan hơn về tình hình chung của diaspora Việt cũng như các diaspora khác trên thế giới, tôi xin giới thiệu và dịch bài viết năm 2005 của Steven Vertovec, một giáo sư đại học Đức chuyên về Xã hội học và Dân tộc học. Sau đây là phần 2, tiếp theo phần 1 (kỳ trước) bàn về các ý niệm và định nghĩa của diaspora. Các điểm liên quan tới Việt Nam sẽ được người dịch ghi chú, bàn luận thêm trong phần chú thích ở cuối bài.
Ngày 2 tháng 8 năm 2022, các cử tri ở Kansas đã chọn chống lại việc lật ngược quyền phá thai theo hiến pháp của tiểu bang. Vài ngày sau, các nhà lập pháp Indiana đã quyết định cấm gần như tất cả các trường hợp phá thai. Cả hai đều là các bang theo xu hướng bảo thủ, và đều ủng hộ nỗ lực tái đắc cử của cựu Tổng thống Donald Trump với tỷ suất gần giống nhau vào năm 2020: 56.1% - 41.5% ở Kansas và 57% - 41% ở Indiana. Vậy điều gì giải thích cho các kết quả khác nhau? Câu trả lời là ở Kansas, cử tri trực tiếp quyết định kết quả. Ở Indiana, thì các nhà lập pháp là người ra quyết định. Sự khác biệt này có ý nghĩa quan trọng, bởi vì đối với các vấn đề gây tranh cãi như phá thai, cũng như trong các vấn đề nổi bật khác, các cơ quan lập pháp tiểu bang không phải lúc nào cũng đại diện cho mong muốn của công chúng, người dân trong tiểu bang của họ.
Làm cách nào để tôi được xóa khoản nợ sinh viên? Ai đủ điều kiện để được tha khoản nợ sinh viên? Liệu các khoản nợ tư nhân có được xóa? Các khoản nợ của sinh viên đã tốt nghiệp có đủ điều kiện để được tha nợ không? Các khoản vay của Parent Plus có đủ điều kiện không? Sinh viên còn đang đi học có đủ điều kiện được tha nợ không? Các khoản vay FFEL có đủ điều kiện không? Chương trình có giới hạn những gì người vay đang còn đi học phải trả không? Tôi có thể vay nợ liền bây giờ và được hưởng theo chính sách mới không? Chính phủ sẽ xác định thu nhập của tôi như thế nào để đủ điều kiện được tha nợ? Tôi nợ hơn 10,000 đô la. Khi nào thì tôi bắt đầu phải thanh toán trở lại? Tôi có phải trả thuế cho khoản nợ sinh viên đã được tha không? Điều này có làm cho lạm phát tồi tệ hơn? Chi phí xóa nợ cho sinh viên là bao nhiêu? Liệu điều này có mang lại lợi ích cho những người Mỹ giàu có không?
Tầm quan trọng của diaspora hay cộng đồng người gốc Việt sống ngoài Việt Nam càng ngày càng gia tăng. Để có một cái nhìn tổng quát, có tính cách học thuật và khách quan hơn về tình hình chung của diaspora Việt cũng như các diaspora trên thế giới, tôi xin giới thiệu và dịch bài viết năm 2005 sau đây của Steven Vertovec, một giáo sư đại học Đức chuyên về Xã hội học và Dân tộc học. Các điểm liên quan tới Việt Nam sẽ được người dịch ghi chú, bàn luận thêm trong phần chú thích ở cuối bài. (HVH)
Những lo ngại về tỷ lệ sinh giảm xuất phát từ nhiều nguyên nhân khác nhau. Quyết định của Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ trong vụ Dobbs v. Jackson có thể buộc phụ nữ sinh con trái với mong muốn của họ, trong khi một bài xã luận gần đây của Anh thậm chí còn đề xuất đánh thuế đối với những người không có con.
Bản đồ thứ ba về thế giới thời hậu Chiến tranh Lạnh bắt nguồn từ cái thường được gọi là “Lý thuyết Hiện thực” (Realist Theory) về quan hệ quốc tế. Theo lý thuyết này, các quốc gia thực sự là chủ thể quan trọng duy nhất trong các vấn đề thế giới, mối quan hệ giữa các quốc gia là một mối quan hệ hỗn loạn (anarchy), và do đó để đảm bảo sự tồn tại và an ninh của họ, các quốc gia luôn cố gắng tối đa hóa quyền lực của mình. Nếu một quốc gia nhận thấy một quốc gia khác gia tăng quyền lực của họ và do đó trở thành một mối đe dọa tiềm tàng, nó sẽ cố gắng bảo vệ an ninh của chính mình bằng cách tăng cường quyền lực của mình và / hoặc bằng cách liên minh với các quốc gia khác. Những lợi ích và hành động của trên dưới 184 quốc gia của thế giới thời hậu Chiến tranh Lạnh có thể được dự đoán từ những giả định này.
Chủ nghĩa dân tộc là một phong trào hiện đại. Trong suốt lịch sử, con người gắn bó với quê nơi mình sinh ra, với truyền thống của cha mẹ mình, và với các quyền lực lãnh thổ (territorial authorities) đã được thiết lập, nhưng phải đến cuối thế kỷ 18, chủ nghĩa dân tộc mới bắt đầu trở thành một thứ tình cảm nói chung được thừa nhận là ảnh hưởng đến cuộc sống công và tư và một trong những nhân tố quyết định vĩ đại, nếu không muốn nói là vĩ đại nhất của lịch sử hiện đại.
Nước Nhật vừa xót xa tiễn biệt cựu Thủ tướng Shinzo Abe lần cuối. Thi hài ông được đưa qua đường phố Tokyo, ngang qua văn phòng Thủ Tướng và Nghị viện Nhật, nơi ông đã từng làm việc. Ngồi phía trước xe tang vẫn là phu nhân Akie Abe, như khi xe chở thi hài ông về lại Tokyo từ nơi bị ám sát hôm cuối tuần. Lặng lẽ, bình tĩnh, thỉnh thoảng phu nhân Abe lại cúi đầu đáp lễ người dân Nhật đứng đầy hai bên đường, chắp tay lạy và cúi đầu khi xe tang đi ngang. Không như lá thư hư cấu ủy mị gửi chồng của bà bằng tiếng Việt được lan truyền trên mạng, dù những người tinh ý khá dễ nhận ngay ra đó là suy diễn đầy Việt tính của một ai đó muốn lợi dụng cảm xúc đám đông. Thật ra phu nhân Abe là một người như thế nào?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.