Hôm nay,  

Vn: Đầu Voi Đuôi Chuột, Khẩu Hiệu To Không Lấp Được Trống Rỗng

10/03/200600:00:00(Xem: 6498)
- Hoa Thịnh Đốn.- Thế là cuộc được gọi là “lấy ý kiến nhân dân” cho Dự thảo Báo cáo Chính trị của khoá IX để trình cho Đại hội X sắp diễn ra đã kết thúc sau 30 ngày, hôm 3-3-2006.

Nhưng cuộc trưng cầu ý kiến ngắn ngủi này đã giúp cho đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) được gì và mất gì, và liệu sự tồn tại của đảng này có bền không hay sẽ tan như mây khói mà không biết"

Hãng tin của Chính phủ, Thông tấn xã Việt Nam (TTXVN, 6-3-2006), viết: “Kết thúc đợt lấy ý kiến nhân dân về Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ X của Đảng, Văn phòng Trung ương Đảng đã nhận 1.400 thư của cán bộ, đảng viên, nhân dân và 76 bản tổng hợp ý kiến của các tổ chức, đoàn thể ở trung ương đóng góp vào Dự thảo.”

“Trong số thư đóng góp gửi về Văn phòng Trung ương Đảng trong thời gian 1 tháng qua (từ ngày 3/2 đến 3/3), có khoảng 70-75% thư của cán bộ hưu trí, cựu chiến binh, 20-25% của các nhân sĩ, trí thức, nhiều thư của người Việt Nam học tập và sinh sống ở nước ngoài gửi về.”

“Nhìn chung, hầu hết ý kiến góp ý đều có thái độ thẳng thắn, thể hiện tâm huyết và tinh thần trách nhiệm cao với Đảng, với dân tộc, mong muốn Đảng vững mạnh hơn, giữ vững vai trò lãnh đạo đất nước, kể cả những thư có ý kiến trái chiều cũng thể hiện tinh thần xây dựng cao.”

“Phần lớn thư góp ý tập trung vào công tác xây dựng Đảng (75-80% số thư), chống tham nhũng, lãng phí (70-75%), về nhà nước, phát huy dân chủ, xây dựng khối đại đoàn kết dân tộc (35-40%), vấn đề giáo dục (20-25%).”

“Qua tổng hợp ý kiến của nhân dân vào Dự thảo Báo cáo chính trị cho thấy, khoảng 95% số thư thể hiện nhất trí với nội dung của bản Dự thảo, đồng thời phân tích, đóng góp nhiều ý kiến cụ thể, đề nghị cần có các biện pháp, giải pháp mạnh mẽ hơn, quyết liệt hơn đối với các vấn đề lớn nêu trong Dự thảo. 4-5% số thư có ý kiến không tán thành với một số phần trong Dự thảo Báo cáo, với tinh thần xây dựng, đề nghị điều chỉnh lại.”

Trong khi báo Nhân Dân, cơ quan ngôn luận chính thức của Trung ương Đảng đăng lại bản tin của TTXVN thì Báo Điện tử của Trung ương Đảng báo cáo: “Chỉ trong vòng một tháng sau ngày Trung ương Đảng công bố Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội X ( từ ngày 3 tháng 2 đến ngày 3 tháng 3 năm 2006), Báo Điện tử Đảng cộng sản Việt Nam nhận được hàng trăm ý kiến của cán bộ, đảng viên, nhân dân trong cả nước gửi về tham gia đóng góp vào Dự thảo văn kiện của Đảng. Đây là những ý kiến tâm huyết, những tình cảm chân thành với Đảng….”

Theo Báo này thì: “Tính khái quát hay cụ thể có thể ở các mức độ khác nhau, nhưng những ý kiến đó đã nói lên trách nhiệm của toàn Đảng, toàn dân đối với vận mệnh đất nước, phản ánh một cách chân thực không khí dân chủ trong sinh hoạt chính trị ở nước ta và là thước đo sự tin tưởng của nhân ta vào sự lãnh đạo của Đảng.”

“Nhiều thư góp ý nêu câu hỏi: “Nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của Đảng như thế nào"”. Từ chính những bức thư ấy và từ nhiều thư góp ý khác, chúng tôi đã tổng hợp và thấy rằng các ý kiến đều nhấn mạnh điểm chung: Năng lực lãnh đạo của Đảng cần được thể hiện một cách toàn diện, từ năng lực hoạch định đường lối, chủ trương và các chính sách đến năng lực tổ chức và chỉ đạo thực hiện, năng lực kiểm tra, giám sát toàn bộ công việc của Đảng, làm cho các chủ trương, chính sách của Đảng luôn luôn phản ánh được yêu cầu phát triển của thực tiễn và quy luật khách quan, thể hiện mối quan hệ mật thiết giữa Đảng với nhân dân.”

“ Sức chiến đấu của Đảng cần được thể hiện qua hành động cụ thể từ các tổ chức đảng cho đến đội ngũ cán bộ, đảng viên. Có nghĩa là toàn Đảng, từng cấp ủy, từng tổ chức đảng, từng cán bộ, đảng viên phải nỗ lực phấn đấu thực hiện lý tưởng cách mạng của Đảng, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa; kiên quyết đấu tranh chống các tư tưởng sai trái và hành động thù địch; có đủ bản lĩnh và dũng khí chiến đấu với những hiện tượng tiêu cực trong Đảng, trong xã hội và trong chính bản thân mỗi người; khắc phục tình trạng né tránh, đùn đẩy trách nhiệm, triệt tiêu sức chiến đấu của Đảng. Thực hiện tốt những nội dung trên đây chính là biện pháp“nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của Đảng” (Báo Đảng 7-3-2006)

Hãng tin VietnamNet, cơ sở báo đầu tiên nhận góp ý cho đảng thông báo: “Tất cả những lá thư của người dân gửi tới góp ý Đại hội Đảng X đều tập trung vào những vấn đề trọng tâm và đặc biệt là rất tâm huyết, kể cả những ý kiến khác biệt..." - ông Nguyễn Hữu Từ, Vụ trưởng Vụ Tổng hợp Văn phòng Trung ương nhận xét với VietNamNet, khi chúng tôi đến trao tận tay gần 1000 ý kiến tổng hợp của độc giả góp ý cho Đại hội Đảng X tới đại diện Văn phòng Trung ương vào chiều nay, 2/3.” (VietNamNet, 03/03/2006)

* ĐẦU VOI ĐUÔI CHUỘT

Ta đã thấy gì qua các bản tin chính thức này"

Thứ nhất, cuộc sinh hoạt chính trị mà báo Đảng coi là “Đã thật sự trở thành đợt sinh hoạt chính trị quan trọng trong đời sống xã hội nước ta” mà mỗi nơi chỉ thu được ít ngàn ý kiến thì nghèo nàn qúa. Dân số Việt Nam bây giờ là trên 83 triệu, trong số này có 50 triệu đến tuổi lao động, trên dưới 20 triệu thanh niên cắp sách đi học và hàng trăm nghìn Tiến sỹ, Thạc sỹ, Giáo sư và Phó Giáo sư nhan nhản đó đây mà chẳng ai chịu “hiến kế” giúp đảng thì kể cũng lạ.

Thứ hai, trong số người góp ý thì “Có khoảng 70-75% thư của cán bộ hưu trí, cựu chiến binh, 20-25% của các nhân sĩ, trí thức, nhiều thư của người Việt Nam học tập và sinh sống ở nước ngoài gửi về” cho thấy lớp cán bộ, đảng viên tại chức khoảng 6 triệu ngừời và giới trí thức trẻ không màng đến chuyện của đảng.

Thứ ba, những người góp ý cũng không để ý nhiều đến chính trị vì họ biết thế nào là hậu qủa của hành động đi ngưộc chiều với đảng CSVN nên có tới 75 phầm trăm ý kiến tập trung vào “quốc nạn” tham nhũng và 80 phần trăm quan tâm đến công tác “xây dựng đảng”. Cả hai việc này phản ảnh tình trạng suy đồi đạo đức và gian tham của đội ngũ đáng lẽ ra phải là “đầy tớ của nhân dân”, nhưng bây giờ là chủ và coi dân như rơm rác, bị bóc lột tự nhiên.

Tiến sỹ Nguyễn Quang A viết trên báo Tuổi Trẻ (28-2-2006): ”Hiện nay ai bóc lột ai" Đây là câu hỏi lý thú mà các nhà nghiên cứu nên làm rõ. Tôi tin chắc người lao động trong khu vực tư nhân không bị “bóc lột” bằng ở khu vực nhà nước, nếu hiểu bóc lột theo nghĩa có ai đó tước đoạt thành quả của mình. Bọn tham nhũng - và họ toàn là những kẻ có chức có quyền - đang bóc lột thậm tệ người dân ta.”

Thứ tư, sự thiếu vắng góp ý của tầng lớp lao động và nông dân,chiếm 80 phần trăm dân số, ở vùng quê, hải đảo và vùng sâu cho thấy rõ sự thờ ơ quen thuộc, biết trước có nói cũng chẳng thay đổi được gì, của người dân đới với nhà nước.

Thứ năm, cũng vắng bóng trong lớp người góp ý là thành phần Văn-Nghệ-Sỹ. Các nhà nghiên cứu và phê bình Văn học, các Nhà Lịch sử học và Khoa học đi đâu mà số người góp ý heo hắt như lá mùa thu"

Thứ sáu, ngạc nhiên hơn là sự “im hơi lặng tiếng” của hầu hết các Đại biều Quốc hội đối với sinh hoạt chính trị quan trọng được gọi là “dân chủ” này. Chẳng nhẽ họ thuộc tầng lớp của một Xã hội khác "

Thứ bảy, tiếng nói Phụ nữ , thành phần mà Phó giáo sư, tiến sĩ Lê Thị Quý, Giám đốc Trung tâm nghiên cứu giới và phát triển, khẳng định “Phụ nữ Việt Nam hiện vẫn phải chịu nhiều bất bình đẳng so với nam giới ” (VnExpress, 7-3-2006) cũng không thấy thể hiện qua cuộc góp ý này.

Thứ tám, đáng chú ý là những ý kiến mà báo Đảng gọi là “trái chiều ” đã không được công bố cho mọi người biết mức độ “trái chiều” như thế nào và của những ai" Nhưng ai cũng biết đó là những ý kiến không chấp nhận chủ trương, đường lối của đảng tiêu biểu như của Nhà báo Phan Thế Hải (VNNET) yêu cầu bỏ Điều 4 Hiến pháp dành độc quyền lãnh đạo cho đảng CSVN; của Nhà văn Trần Mạnh Hảo đòi bỏ Chủ nghĩa Mác và nhiều ý kiến khác, kể cả ý kiến của nhiều Lão thành cách mạng, cựu đảng viên, lãnh đạo Tôn giáo và trí thức đòi đảng CSVN rút lui để nhân dân tự quyết định lấy tương lai chính trị của mình qua bầu cử tự do và đa đảng.

Thứ chín , góp ý của các tổ chức Chính trị và Xã hội trong Mặt trận Tổ quốc cũng rất hời hợt và chỉ là chuyện làm cho xong bổn phận với đảng. Chung quanh góp ý chỉ tập trung vào mong muốn được các cấp đảng công nhận quyền giám sát của mình để giúp đảng chống tham nhũng, cải tổ hành chính để tăng cường quyền lực cho đảng.

Tuyệt nhiên, những góp ý của tổ chức tự nhận là đại diện cho mọi tầng lớp nhân dân như Mặt Trận lại không có tính “đòi hỏi” mà chỉ là “ van xin” qua hình thức “kiến nghị” như họ vẫn làm như trước đây.

Căn cứ vào nội dung được báo đảng công bố thì những người góp ý, phần đông là cán bộ, đảng viên và những người có chức có quyền, đã “hài lòng” và “ thỏa mãn” với chủ trương, đường lối lãnh đạo hiện nay của đảng CSVN.

Họ muốn đảng tồn tại, giữ vững vai trò lãnh đạo và tiếp tục “đổi mới” để cùng có lợi khi “qúa độ” lên Xã hội chủ nghĩa, mặc dù chưa ai biết hình thù của cái xã hội này ra sao!

Nhưng nếu những góp ý chỉ nhằm chứng minh cho nhân dân và thế giới thầy rằng đảng CSVN và Chủ nghĩa Mác-Lênin vẫn được yêu mến ở Việt Nam thì thật hao tốn và vô vị.

Hao tốn vì đã có cơ quan nào trong đảng chịu làm thống kê xem có bao nhiêu cán bộ, đảng viên được trả lương bằng tiền của dân để làm cái việc thu góp ý kiến dư thừa này không"

Nó cũng vô vị vì những ý kiến góp cho đảng chỉ nhằm giữ cho đảng không tan, nhưng lại chống lại yêu cầu đảng phảI “đổi mới” thật sự từ trong cách nghĩ đến cách làm để đạt đến mục tiêu “xây dựng dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”.

Nhưng muốn có “Dân giàu” thì người dân phải được tự do làm ăn, phải được luật pháp bảo vệ và đối xử công bằng.

Muốn có “Nước mạnh” thì phải có sự đóng góp của mọi người, không phân biệt thành phần, khuynh hướng chính trị, không kỳ thị giữa người Việt Nam ở trong nước và Việt kiều ở nước ngoài. Mọi người có quyền được chung sống hoà thuận anh em với nhau trong một nhà, vì ai cũng chỉ có một Tổ quốc. Vì vậy lòng trung thành với Tổ quốc bao giờ cũng phải đứng trên sự trung thành với một Đảng, dù đó là đảng cầm quyền. Không thể tiếp tục lẫn lộn quàng xiên nói rằng chống đảng là chống lại Tổ quốc.

Muốn có “Xã hội công bằng” thì mọi người dân và kẻ cầm quyền đều phải chịu trách nhiệm ngang nhau trước pháp luật và được hưởng mọi quyền lợi như nhau. Không phải anh có quyền thì được ăn trên ngồi trốc người dân. Hay không làm mà vẫn có của ăn thừa mứa trong khi người đầu tắt mặt tối lại chưa ăn bữa sáng đã lo chạy bữa tối.

Cuối cùng, muốn đạt tới Văn minh thì người dân phải có “Dân chủ” và các quyền Tự do hành động, Tự do Tư tưởng, Tự do Tín ngường, Tự do đi lai, Tự do cư trú vv… phải được nhà nước tôn trọng và bảo vệ miễn là những việc làm này của công dân không nhằm chống lại Tổ quốc.

Rất tiếc là tất cả những “cái nếu” trên đây đều chỉ thấy trên giấy tờ ở Việt Nam. Các Văn kiện đảng, Nghị quyết của Chính phủ, của Quốc hội và cao trên hết là Hiến pháp tu chính năm 1992 đều có ghi rõ ràng các quyền lợi và trách nhiệm của công dân. Nhưng đảng và nhà nước chỉ thi hành một nửa có lợi cho mình. Nửa còn lại của dân thì lại bị cột cứng lại bởi vô số Luật, Nghị định và Pháp lệnh, thậm chí có cả “Luật miệng” được thi hành chống lại Luật thật!

Vậy mà Dự thảo Báo cáo Chính trị thì cứ nói băng mạng những mục tiêu cao đẹp, dù Đảng đã chứng minh trong nhiều thập kỷ và bây giờ là những lời hứa như: “Nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của Đảng, phát huy sức mạnh toàn dân tộc, đẩy mạnh toàn diện công cuộc đổi mới, sớm đưa nước ta ra khỏi tình trạng kém phát triển” chỉ là khẩu hiệu không có khả năng thay đổi cuộc sống nghèo nàn và chậm tiến của dân tộc.

Thực tế đang cho thấy chừng nào đảng CSVN còn kiên định thứ Chủ nghĩa lạc hậu Mác-Lênin và chưa chịu trao quyền làm chủ đất nước cho nhân dân thì chừng ấy Việt Nam ta còn lõm bõm đi đổ vỏ cho các dân tộc khác.

Sau đợt rất nhiều người “tự cởi trói” và “hết còn biết sợ” Công an để nói thẳng, nói thật đã đến lúc đảng phải từ bỏ độc quyền cai trị đất nước thì sự tồn tại của đảng CSVN bây giờ không còn tùy thuộc vào đảng nữa mà đã thuộc về người dân. -/-

Phạm Trần

(3-06)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong bối cảnh chính quyền Trump đẩy mạnh chiến dịch loại bỏ các chương trình Đa dạng, Bình đẳng và Hòa nhập (DEI), vai trò của phụ nữ trong lịch sử không chỉ là một chủ đề cần được khai thác mà còn là một chiến trường tranh đấu cho công lý và sự công nhận. Bất chấp sự ghi nhận hạn chế và thường xuyên bị lu mờ trong các tài liệu lịch sử, phụ nữ đã và đang đóng góp không thể phủ nhận vào dòng chảy của lịch sử thế giới. Các nhà sử học nữ, dẫu số lượng không nhiều và thường bị đánh giá thấp trong giới học thuật truyền thống, đã không ngừng nỗ lực nghiên cứu và đưa ra ánh sáng những câu chuyện về phụ nữ, từ đó mở rộng khung nhìn lịch sử và khẳng định vai trò của mình trong xã hội. Tháng Lịch sử Phụ nữ diễn ra vào tháng Ba hàng năm, đây không chỉ là dịp để tôn vinh những thành tựu của phụ nữ mà còn là lúc để xem xét và đánh giá những thách thức, cũng như cơ hội mà lịch sử đã và đang mở ra cho nửa thế giới này.
Theo báo điện tử vnexpress.net, từ ngày USAID tái hoạt động tại Việt Nam, Mỹ đã hợp tác với Việt Nam để giải quyết các hậu quả do chiến tranh gây ra, bao gồm việc rà phá bom mìn, xử lý vật liệu nổ, tìm kiếm binh sĩ mất tích và xử lý chất độc da cam/dioxin. Từ năm 2019, USAID đã hợp tác với Bộ Quốc phòng Việt Nam để xử lý khoảng 500.000 mét khối đất nhiễm dioxin tại căn cứ Không quân Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai. Vào tháng Giêng năm 2024, Hoa Kỳ cam kết bổ sung thêm 130 triệu Mỹ kim, nâng tổng kinh phí cho việc làm sạch dioxin lên 430 triệu. Không rõ bây giờ USAID bị đóng băng, số bổ sung cam kết ấy có còn. Ngoài việc giúp giải quyết các hậu quả chiến tranh, USAID đã đóng một vai trò quan trọng trong quá trình hội nhập kinh tế của Việt Nam, đặc biệt là việc Việt Nam gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới (WHO) và Hiệp định song phương Việt Nam-Hoa Kỳ.
Elizabeth Eckford, một trong chín học sinh da đen tiên phong bước vào trường Trung học Little Rock Central năm 1957, đã trở thành biểu tượng của lòng dũng cảm trong cuộc đấu tranh chống phân biệt chủng tộc tại Hoa Kỳ. Kể từ ngày khai trường lịch sử ấy đến nay, cuộc đấu tranh chống kỳ thị chủng tộc ở Hoa Kỳ đã đạt nhiều tiến bộ đáng kể, cho đến gần đây, Donald Trump lên nắm quyền và ra lệnh xóa bỏ toàn bộ chính sách Đa dạng, Công bằng và Hòa nhập (DEI) trên khắp đất nước thúc đẩy sự gia tăng của các hành vi thù ghét trên toàn quốc, câu chuyện của Eckford càng trở nên cấp thiết. Việt Báo đăng lại câu chuyện lịch sử này như lời nhắc nhở quyền bình đẳng không thể bị xem là điều hiển nhiên, và cuộc đấu tranh cho công lý, bình đẳng vào lúc này thực sự cần thiết.
Năm 1979, Steve cho xuất bản Indochina Newsletter là tài liệu liên quan đến các vi phạm nhân quyền tại Việt Nam sau ngày 30/4/1975, sau đổi tên thành Indochina Journal, rồi Vietnam Journal. Tôi và vài người Việt nữa đã cùng làm việc với Steve trong việc phối kiểm tin tức liên quan đến tù nhân lương tâm và dịch nhiều tài liệu của các phong trào đòi tự do dân chủ tại Việt Nam sang tiếng Anh, như Cao trào Nhân bản của Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, Diễn đàn Tự do của Giáo sư Đoàn Viết Hoạt, các bài giảng về sám hối vào Mùa chay 1990 của linh mục Chân Tín, cũng như những tuyên cáo về tình trạng thiếu tự do tôn giáo của các Hòa thượng Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ, Thượng tọa Thích Trí Siêu Lê Mạnh Thát; của Tổng Giám mục Nguyễn Kim Điền, Linh mục Nguyễn Văn Lý.
Mục tiêu ban đầu khi Tổng thống John F. Kennedy thành lập USAID trong cuộc chiến tranh lạnh với Nga vào năm 1961, nội các của ông không chỉ nhắm đến các viện trợ dân sự và nhân đạo mà còn mang mục đích sâu xa hơn: Đó là sự ổn định và phát triển của các quốc gia khác sẽ bảo vệ cho nền an ninh quốc gia Hoa Kỳ. Mục đích này vẫn không thay đổi sau hơn sáu thập niên hoạt động của USAID, qua nhiều đời tổng thống Mỹ. Bởi lợi ích của nước Mỹ nằm khắp thế giới, những sự giúp đỡ, viện trợ trước mắt mang lại lợi ích chiến lược lâu dài cho nước Mỹ. Các nghiên cứu về USAID cho thấy quyền lực mềm của nước Mỹ do USAID đã mang lại thiện cảm về nước Mỹ, giúp hàng hóa, sản phẩm Mỹ được ưa chuộng tại các thị trường nội địa và gián tiếp giúp cho các tập đoàn Mỹ nhận được các hợp đồng kinh tế to lớn so với các đối thủ. Ngược lại, khi thiện cảm này bị mất đi, hay thậm chí bị ghét bỏ, làn sóng tẩy chay hàng Mỹ là lẽ đương nhiên. Những chương trình giáo dục, huấn nghệ cho trẻ em các nước chiến tranh
Doanh nhân Donald Trump đã khởi xướng trào lưu dân tuý và hai lần thắng cử tổng thống. Ngay khi xuất hiện lần đầu tiên trên chính trường để vận động tranh cử năm 2016, Trump không có tham vọng thu tóm quyền lãnh đạo Đảng Cộng hoà trong ý tưởng thù địch, mặc dù thể hiện nhiều quan điểm chống đối gay gắt. Ngược lại, ngày nay, "chủ thuyết Trump" chế ngự toàn diện mọi sinh hoạt của đất nước. Thực ra, khi nhìn lại hoạt động của Đảng trong thời hiện đại, đây là kết quả của một tiến trình dài nhằm tái định hình chiến lược bảo thủ mà Đảng đã đề ra vào những năm 1960.
Một trong những sắc lệnh hành pháp đầu tiên của Tổng thống Donald Trump là một đòn tấn công trực diện vào nguyên tắc hiến pháp lâu đời về quyền có quốc tịch theo nơi sinh (birthright citizenship). Quyền này được quy định trong Tu Chính Án Thứ 14 của Hiến pháp Hoa Kỳ, ghi rõ rằng bất kỳ ai sinh ra trên lãnh thổ Hoa Kỳ đều đương nhiên trở thành công dân Hoa Kỳ, không phân biệt nguồn gốc hay tình trạng nhập cư của cha mẹ.
Trong hơn một thế kỷ qua, vị trí chiến lược và tài nguyên thiên nhiên phong phú của Greenland đã khiến hòn đảo này trở thành một trong những mục tiêu tham vọng của Hoa Kỳ, đặc biệt là trong thời kỳ Chiến Tranh Lạnh (Cold War). Nhưng các nhà lãnh đạo Greenland vẫn luôn kiên quyết từ chối những lời đề nghị này. Từ kế hoạch mua lại đất đến các cuộc đàm phán thiết lập căn cứ quân sự, Greenland đã trở thành một trong những hòn đảo được săn đón nhất trên thế giới.
Hơn năm thập niên đã trôi qua, tuần này hàng loạt các bài báo dòng chính Hoa Kỳ đã đưa ra nghi vấn Nick Út có thể không phải người chụp tấm ảnh biểu tượng cuộc chiến Việt Nam trên các tờ báo lớn Hoa Kỳ: Washington Post, Los Angeles Times, National Catholic Reporter, CBS News, BBC, Vanity Fair... Câu hỏi được chạy dòng tít lớn trên các báo là liệu Nick Út chụp tấm hình, hay một người khác tên là Nghệ Nguyen đã chụp tấm hình này?
Tết năm nay là Tết Ất Tỵ, người ta đón xuân con rắn rắn bò bò trườn trườn mình trên mặt đất, nó không có chân, nhưng lướt mình trong bụi cây, trong hang ổ ngóc ngách nơi rừng cây rậm rạp, nhất là ở các vùng nhiệt đới um tùm, rắn đang lò mò mang mùa xuân tới… rắn đang mang về mùa xuân Ất Tỵ! Hình ảnh con răn có người yêu thích, quấn quanh cổ, quanh người đi chơi, quảng cáo, bán thuốc sơn đông mãi võ, cũng có người ghét bỏ, rùng mình quay đi.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.