Hôm nay,  

Christian Nationalism là gì?

15/09/202220:01:00(Xem: 2919)
christian nationalism

Trong cụm từ "Christian Nationalism", chữ "Nationalism" là chính, chữ "Christian" bổ nghĩa cho chữ "Nationalism". Nationalism là chủ nghĩa dân tộc. Christian Nationalism là chủ nghĩa dân tộc của một dân tộc Thiên Chúa giáo (hay Cơ-đốc giáo). Xin rút gọn lại là "Chủ nghĩa dân tộc Cơ-đốc".

Chủ nghĩa Dân Tộc Cơ-đốc tin rằng nước Mỹ được xác định bởi Cơ-đốc giáo, và chính phủ nên thực hiện các bước tích cực để giữ nó theo cách đó. Những người theo chủ nghĩa dân tộc Cơ-đốc khẳng định rằng nước Mỹ đang và vẫn phải là một “quốc gia Cơ-đốc giáo”, không chỉ đơn thuần là một quan sát về lịch sử, mà là một chương trình cho những gì nước Mỹ phải tiếp tục trong tương lai.

Các học giả như Samuel Huntington cũng đưa ra lập luận tương tự: rằng nước Mỹ được định nghĩa bởi quá khứ “Anglo-Protestant" (Tin lành Anh lê) và chúng ta sẽ đánh mất bản sắc và sự tự do của mình nếu chúng ta không giữ gìn di sản văn hóa đó.

Những người theo chủ nghĩa dân tộc Cơ-đốc giáo không bác bỏ Tu chính án thứ nhất và không ủng hộ chế độ thần quyền, nhưng họ tin rằng Cơ-đốc giáo nên được hưởng một vị trí đặc quyền trong quảng trường công cộng. Thuật ngữ “chủ nghĩa dân tộc Cơ-đốc” mô tả chính xác những người theo chủ nghĩa dân tộc Mỹ, những người tin rằng bản sắc Mỹ không thể tách rời khỏi Cơ-đốc giáo.

Theo nghiên cứu của Baptist Joint Committee Study, Christian Nationalism có 5 niềm tin căn bản:

1) Mỹ là một quốc gia được thượng đế chỉ định theo Cơ-đốc giáo.

2) Những vị khai quốc công thần của nước Mỹ đã lập ra một quốc gia dựa trên các nguyên tắc Cơ-đốc giáo với những người đàn ông da trắng làm lãnh đạo.

3) Những người khác (người thổ dân da đỏ, người nô lệ Phi châu, người nhập cư, v.v...) đã chấp nhận nước Mỹ là một quốc gia Cơ-đốc giáo, và chấp nhận sự lãnh đạo của người da trắng.

4) Nước Mỹ có một vị trí đặc biệt không chỉ trong lịch sử thế giới mà còn trong Kinh thánh, đặc biệt liên quan đến sự trở lại của Chúa Ki-tô.

5) Không có sự tách biệt giữa chính phủ và tôn giáo.

Chủ nghĩa dân tộc Cơ-đốc có xu hướng coi những người Mỹ khác là công dân hạng hai. Nếu được thực hiện đầy đủ, nó sẽ không tôn trọng quyền tự do tôn giáo của tất cả người Mỹ. Trao quyền cho nhà nước để kiểm soát hành vi đạo đức bằng pháp luật. Việc này có nguy cơ quá đà, tạo ra một thứ pháp luật được sử dụng để chống lại Ki-tô hữu. Ngoài ra, chủ nghĩa dân tộc Cơ-đốc giáo là một hệ tư tưởng được thống trị bởi người Mỹ da trắng, do đó nó có xu hướng làm trầm trọng thêm sự phân biệt chủng tộc.


Chẳng có nơi nào được thượng đế chỉ định là một quốc gia Cơ-đốc giáo. Cũng không có bằng chứng là các nhà lập quốc muốn nước Mỹ là một quốc gia Cơ đốc giáo. Trong hiến pháp Hoa Kỳ không nhắc tới Chúa, không nhắc tới thánh kinh, không khuyên 10 điều răn. Mặc dù đa số các nhà lập quốc theo đạo Cơ-đốc và ước mong rằng tôn giáo sẽ làm cho con người hướng thiện và làm những điều lành. Thomas Jefferson và James Madison ủng hộ tự do tín ngưỡng và chủ trương chính phủ và tôn giáo biệt lập. Trong bản tuyên ngôn Tripoli, năm 1797, các nhà lập pháp Hoa Kỳ đã tuyên bố: "The government of the United States of America is not, in any sense, founded on Christian religion." (tạm dịch: Chính phủ Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, trong bất kỳ danh nghĩa nào, không được thành lập dựa trên Cơ-đốc giáo.)

Nước Mỹ, còn gọi là Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ, là nơi hội tụ của nhiều sắc dân, nhiều tôn giáo. Người Mỹ yêu nước nhưng không trong khuôn khổ hẹp hỏi của một đảng phải, một sắc dân, hay một tín ngưỡng.

Chủ nghĩa dân tộc Cơ-đốc lấy tên của Đấng Cứu Thế cho một chương trình chính trị thế gian, tuyên bố rằng nó là chương trình chính trị cho mọi tín đồ chân chính. Điều đó là sai về nguyên tắc, bất kể chương trình nghị sự là gì, bởi vì chỉ có nhà thờ mới được phép công bố danh xưng của Chúa Giê-su và mang tiêu chuẩn của ngài vào thế giới.

Thậm chí nó còn tồi tệ hơn nếu chương trình chính trị ủng hộ một số sự bất công. Thí dụ như cấm ly dị hay cấm đồng tình luyến ái. Trong trường hợp đó, chủ nghĩa dân tộc Cơ đốc đang gọi cái ác là thiện và thiện là ác; nó đang lấy tên của Chúa Kitô như một chiếc lá vả để che đậy chương trình chính trị của mình, coi thông điệp của Chúa Giêsu như một công cụ tuyên truyền chính trị và nhà thờ như một người cổ vũ cho nhà nước.

Người Ki-tô hữu vẫn có thể là một người yêu nước và một tín đồ ngoan đạo. Họ làm việc để thúc đẩy các nguyên tắc của đạo Chúa, chứ không phải quyền lực hay văn hóa công giáo. Đó là điểm khác biệt chính giữa sự tham gia chính trị bình thường của người có đạo và chủ nghĩa dân tộc Cơ-đốc. Sự tham gia chính trị bình thường của Ki-tô hữu là khiêm tốn, yêu thương và hy sinh, bác bỏ định kiến ​​cho rằng họ được quyền ưu tiên hay có ưu thế lịch sử trong văn hóa Mỹ.

Nguyên Mai

Tài liệu tham khảo:
1) "What Is Christian Nationalism?" by Paul D. Miller on Christianity Today.
2) "Baptist leader speaks out: 'Christian nationalism is not Christianity'" on CNN.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
✱ ĐS Martin: Tôi nói, tôi có cảm giác rằng nếu ông không có quyết định sớm, các tướng lãnh của ông sẽ yêu cầu ông ra đi - tôi đoán là ông ta sẽ sớm ra đi bằng cách này hay cách khác. Nếu các tướng lãnh của ông ta cho thêm vài ngày nữa - và rằng nếu ông không hành động sớm, các sự kiện sẽ ập đến với ông. ✱TT Thiệu: Cái bản văn hiệp định đó là bản văn hiệp định Hoa Kỳ bán miền Nam Việt Nam cho cộng sản – tôi nói với ông Ngoại trưởng Kissinger lúc đó nếu như ông chấp nhận bản hiệp vì lý do riêng tư tôi không biết, nể nang nhau, đổi chác nhau, đem quyền lợi sinh mạng của dân tộc miền Nam này ra bán – chớ tôi là người Việt Nam, tôi không chấp nhận - Nếu tôi không có thiện chí đàm phán thì làm sao hiệp định Paris ngày 27 tháng 1 năm 1973 được ký kết? Mặc dù thỏa thuận đó là một thỏa thuận què quặt, tôi phải chấp nhận nó. ✱ TT Thiệu: Người Mỹ... thất hứa, thiếu công bằng, thiếu chính nghĩa, vô nhân đạo đối với một đồng minh đang chịu đau khổ, trốn tránh trách nhiệm của một đại cường...
Rõ ràng là các gen của quý vị và vợ/chồng của quý vị sẽ xác định giới tính của con cái quý vị. Nhưng quý vị có biết rằng gen xác định giới tính mà quý vị truyền lại cho con cái có thể đã được truyền lại từ ông của chúng không?
Có phải bạn rất đỗi ngạc nhiên về tiêu đề của bài viết này? Có thể bạn nghĩ rằng chắc chắn có điều gì đó không ổn trong câu chuyện này, bởi vì lịch sử về cuộc đời của đức Phật xưa nay không hề thấy nói đến chuyện đức Phật đi tới Châu Âu và Châu Phi. Bạn nghĩ không sai.
✱ CIA: Thiếu tướng Phan Văn Phú, đã gặp TT Thiệu ngày hôm qua (16.3.1975) và thất bại trong nỗ lực thuyết phục tổng thống gửi thêm viện binh đến cao nguyên miền Trung. ✱ Tướng Phú: Tổng Thống Thiệu đã chà đạp danh dự tôi khi ông công khai đổ lỗi cho tôi về chuyện mất Cao nguyên Trung phần ✱ Tướng Trưởng: Lệnh của Tổng Thống Thiệu yêu cầu tôi rút khỏi Quân Đoàn I vào ngày 13 tháng 3, và rút Quân Đoàn II vào ngày 14 tháng 3. Ông Thiệu cho biết là rút hết về Phú Yên, lấy Quốc lộ 22 làm ranh giới. ✱ TT Thiệu: Vì thiếu đạn dược, chúng tôi phải kiếm từng viên đạn. Chúng tôi đã mất nhiều xe tăng và đại bác. Hoa Kỳ không thực hiện những thay thế như đã cam kết - vì thế, chiến cụ của chúng ta đã bị giảm dần: đó là lý do tại sao chúng ta thua cuộc.
Quá trình hoạt động căn bản của trí óc luân chuyển trong bốn giai đoạn: tiền ý thức (preconscious), ý thức (conscious), tiềm thức (subconscious), và vô thức (unconscious). Từ ngữ ‘ý thức’ có nguồn gốc từ ngôn ngữ Latin ‘biết’ và ‘nhận thức’. Ý thức là biết về nhận thức sự tồn tại và suy nghĩ của một người. Theo định nghĩa của tâm lý gia Sigmund Freud, ý thức chứa tất cả những suy nghĩ, ký ức, cảm xúc và mong muốn mà chúng ta nhận thức được tại bất kỳ thời điểm nào. Đây là quá trình xử lý tinh thần mà chúng ta có thể suy nghĩ và nói về nó một cách hợp lý.
Cựu Tổng Thống Jimmy Carter (Dân Chủ) nhậm chức vào ngày 20-1-1977, hai năm sau khi chiến tranh Việt Nam chấm dứt. Người tiền nhiệm của ông là cố Tổng Thống Gerald Ford đã chứng kiến Saigon thất thủ trong cơn hỗn loạn. Carter là người trách nhiệm lèo lái nước Mỹ thời hậu chiến trong khi chiến tranh lạnh sôi động khắp nơi trên thế giới. Sau Việt Nam, năm nước khác lần lượt trở thành cộng sản, gia nhập vào trục Mặc Tư Khoa – Băc Kinh, như Lào (1975), Campuchia (1975), Angola (1975), Nicaragua (1979), Grenada (1979). Tuy nhiên, đợt bành trướng của chủ nghĩa Cộng Sản sau chiến tranh Việt Nam ít hơn đợt một với 12 nước đi theo XHCN xẩy ra sau khi Thế Chiến II chấm dứt.
Gửi ngót 20 triệu cư dân ĐBSCL không được quyền có tiếng nói Gửi Nhóm Bạn Cửu Long Đây là bài thứ 2 viết về 48 năm cải tạo Đồng Bằng Sông Cửu Long của nhà nước CS Việt Nam đã và đang phá huỷ cả một vùng châu thổ phì nhiêu nhất Châu Á và cũng là của thế giới, và làm nghèo cả một đất nước ra sao.
Vùng Đông Nam Á có 11 quốc gia bao gồm hơn 550 triệu dân. Mặc dù có sự đa dạng lớn về ngôn ngữ và văn hóa, khu vực này có đặc điểm là vị trí của phụ nữ tương đối thuận lợi so với các nước láng giềng Đông Á hoặc Nam Á. Điều này từng được giải thích bởi một số yếu tố: theo truyền thống, quan hệ họ hàng được biểu hiện thông qua cả dòng bên mẹ và dòng bên cha; con gái không phải là gánh nặng tài chính vì tục lệ nhà trai phải trả tiền hay hiện vật cho nhà gái lúc cưới (bride price) (2); một cặp vợ chồng thường hay sống với hoặc gần cha mẹ của người vợ; phụ nữ có vai trò nổi bật trong các nghi lễ bản địa; lao động của họ rất cần thiết trong lĩnh vực nông nghiệp, và họ chiếm lĩnh các chợ địa phương
Năm mươi lăm năm trôi qua, sự thật về cuộc tấn công Tết Mậu Thân năm 1968 đã được phơi bày ra ánh sáng bởi rất nhiều tài liệu giá trị, đúng đắn và đáng tin cậy, gồm hồ sơ mật của CIA, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ. Nhưng, chính quyền CSVN cho đến nay vẫn không dám công khai thừa nhận thất bại và sai lầm của họ trong cuộc tấn công Tết Mậu Thân, mà trong đó họ đã lợi dụng ngày Tết cổ truyền thiêng liêng nhất của dân tộc để mở các cuộc tấn công và giết hại thường dân vô tội, như trường hợp thảm sát hàng ngàn sinh mạng tại Huế. Tại sao? Một chế độ không dám nhìn nhận sự thật như thế, dù đó là sự thật lịch sử không thể phủ nhận, thì có phải là một chế độ đáng để người dân tin cậy chăng? Xin cầu nguyện cho tất cả những nạn nhân của biến cố Tết Mậu Thân được siêu thoát.
✱ HĐ Tham Mưu Trưởng LQ/JCS: Tổng thống Kennedy và Johnson đều không tin tưởng vào các cố vấn quân sự của họ, vì cho rằng các tướng lĩnh và đô đốc thiếu sự tinh tế về mặt chính trị - Giới quân sự bất bình vì "coi lực lượng quân sự là công cụ để thương lượng về mặt ngoại giao". ✱ McNamara: Một khi bổ sung quân số sẽ tăng thêm chi phí về nhân sự, về chính trị và kinh tế do cuộc chiến gây ra, làm suy giảm khả năng của quốc gia một khi cuộc chiến kéo dài. ✱ JCS: McNamara chủ trương tìm kiếm một giải pháp hòa đàm về cuộc chiến - thúc giục Hà Nội đi đến bàn đàm phán hòa bình...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.