Hôm nay,  

Anh Hùng Đông A : Gươm Thiêng Hàm Tử

06/08/200900:00:00(Xem: 15682)

HỒI THỨ NĂM MƯƠI CHÍN<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Nam thiên đệ nhất mỹ nam tử.

(tiep theo 1)

 

Chàng móc hộp kim ra, án tay vào bụng dưới, đầu tiên châm huyệt Quan nguyên. Quan nguyên là huyệt nằm dưới rốn. Hồng Hoa rên lên mấy tiếng. Cho rằng kim làm đau. Địa Lô an ủi:

 

– Chịu đau một tý rồi bệnh sẽ giảm.

 

Chàng xoay kim 100 lần, rồi án tay vào huyệt Trung cực. Huyệt này nằm bên trên xương chậu bụng dưới. Tay chàng vừa chạm vào xương bụng thì Hồng Hoa rên lên hừ hừ. Kinh ngạc, Địa Lô chợt để ý trên khuôn mặt Hồng Hoa đỏ tươi hiện ra vẻ sảng khoái, chứ không thấy nhăn nhó khó chịu. Nhất thời chàng cho rằng kim đã làm giảm cơn đau, nên Hồng Hoa có nét mặt như vậy. Xoay kim 100 lần, rồi chàng tiếp tục châm huyệt Tam âm giao, Túc tam lý, Thái xung. Xoay kim.

 

Nét mặt Hồng Hoa tươi như hoa mới nở ban mai:

 

– Thần diệu. Anh ơi! Em hết đau bụng rồi. Anh lưu kim bao lâu"

 

Nhìn nét mặt Hồng Hoa tươi hồng, nàng nở nụ cười, ngực nhô lên thụp xuống. Địa Lô kinh hãi, nhìn đi chỗ khác, chàng lắc lắc đầu tự nói thầm:

 

– Ta là thầy thuốc. Nàng là con bệnh. Y đạo Đại Việt dạy ta phải coi con bệnh như nhau, dù nam, dù nữ, dù trai, dù gái, dù già, dù trẻ. Tất cả đều là kẻ cần cứu giúp.

 

Hồng Hoa cầm lấy tay Địa Lô, thở hổn hển hỏi lại:

 

– Anh lưu kim bao lâu"

 

Địa Lô khẽ gỡ tay nàng ra:

 

– Một khắc rưỡi (20 phút ngày nay).

 

Hồng Hoa lại hỏi:

 

– Anh ơi! Tại sao lại có chứng đau bụng kinh thế này" Tại sao Tử Hoa không bị, mà em lại bị"

 

Địa Lô giảng:

 

– Chứng đau bụng kinh, tên trong Y học gọi là Thống kinh hay Kinh thống. Nguyên nhân có sáu loại.

Thực chứng,

Hư chứng,

Hàn chứng,

Nhiệt chứng,

Khí đới,

Huyết ô.

 

– Em chỉ là cô gái suốt ngày ca hát, có đọc sách nhiều đâu mà anh nói chữ thì sao em hiểu.

 

Địa Lô giảng:

 

– Đại khái:

Đau bụng không thích án tay vào thuộc thực chứng,

Đau bụng thích án tay vào thuộc hư chứng,

Đau bụng sau khi kinh xuất, thích án tay thuộc hàn chứng,

Đau bụng trước khi có kinh, không thích án tay thuộc nhiệt chứng.

Đau ngâm ngẩm, kinh xuất khó khăn thuộc hàn trở,

Đau như cắt thuộc huyết ô.

Thầy thuốc phải biết phân loại mà đưa ra Lý, Pháp, Phương.

 

– Ba cái đó là gì vậy"

 

Lý là bệnh lý, nguyên nhân đưa đến bệnh. Pháp là phương pháp điều trị. Phương là bài thuốc cho mỗi bệnh.

 

Giảng đến đây, Địa Lô nhổ kim cất vào hộp. Thuận tay chàng án vào bụng Hồng Hoa:

 

– Chị còn đau không"

 

Miệng nói chàng định rời giường, ngồi trên chiếc ghế, bên cạnh, thì Hồng Hoa năn nỉ:

 

– Anh ơi, anh xoa bụng cho <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />em đi. Emcần anh bên cạnh.

 

Lòng Địa Lô lại nhũn ra, chàng không nỡ rời cạnh giường. Hồng Hoa cầm tay chàng ấn vào bụng, rồi quay vòng tròn. Địa Lô cảm thấy miệng khô, tai ù, chân tay như tê liệt. Trước mặt chàng, khuôn mặt thanh tú, môi hồng mọng, đôi mắt to đen, mi cong của Hồng Hoa... như hút toàn thân chàng vào cơ thể nàng. Thình lình nàng kéo tay chàng lên ngực. Một cảm giác êm đềm khó tả từ ngực nàng truyền vào thân thể chàng. Chàng nhắm mắt, ngồi như pho tượng.

 

Hồng Hoa quàng tay ra ôm chặt lấy Địa Lô. Địa Lô tuyệt không đề phòng, vì vậy chàng ngã xuống giường, nằm đè lên người nàng. Hồng Hoa hôn lên môi chàng:

 

– Chàng ngốc ơi! Chàng ngốc là trai tơ, chưa biết sự đời, để chị dạy cho. Chị sẽ đưa em lên tiên.

 

Vừa nói nàng vừa đưa tay kéo rút quần. Địa Lô như bị tê liệt toàn thân, chàng buông lỏng hết. Hồng Hoa cởi áo mình, rồi thuận tay cởi quần chàng. Khoảng thời gian ngắn ngủi đó, bản chất người anh hùng trong Địa Lô bùng lên, gọi bên tai:

Một là trung với Xã tắc,

Hai là xả thân cứu nước,

Ba là phẩm giá, đạo đức,

Bốn là tài trí, dũng, mưu,

Năm là hiếu kính phụ mẫu.

 

Chàng nhắc lại Ba là phẩm giá, đạo đức. Hồng Hoa là thê tử của Vũ kị thượng tướng quân Lý Tùng Bách. Tuy nàng là ca kỹ, tuy nàng đã đem thân dâng hiến cho bọn quỷ Mông cổ. Nhưng ta không thể đâm sau lưng Lý tướng quân.

 

Chàng chụp cái túi đựng thuốc rồi chạy khỏi phòng Hồng Hoa. Về tới khoang mình thấy Dã Tượng đang luyện công, chàng nằm dài ra giường thỏ dốc:

 

– Kinh khủng! Thì ra Hồng Hoa giả đau bụng kinh, để lừa chàng vào khu vườn dâm đãng! Hú vía.

 

Đêm đó thuyền đậu tại một bến nhỏ. Suốt đêm không có biến cố gì. Sáng hôm sau, Thúy Hường chỉ về sau:

 

– Con thuyền kia vẫn bám sát mình.

 

Dã Tượng dặn:

 

– Em cứ theo dõi, thấy có gì lạ thì báo cho anh ngay.

 

Lại một ngày yên tĩnh.

 

Trời về chiều, chủ thuyền gặp Thúy Hồng đề nghị:

 

– Trời tối rồi, chúng tôi phải neo thuyền tại bến này, rồi mai đi tiếp. Tuy nhiên đêm nay trăng sáng, nếu quý khách muốn, tôi có thể cho thuyền đi trong đêm đến Giang Tân. Địa Lô vui vẻ:

 

– Ừ! Thuyền đi trong đêm, chúng tôi được ngắm sông Trường giang dưới trăng thì còn gì bằng.

 

Địa Lô vừa về khoang thì Thúy Hồng gõ cửa bước vào:

 

– Các anh có thấy thương cho phu quân của Tô lịch thất tiên không" Trong khi các ông thương nhớ các nàng, thì các nàng lại cảm thấy hạnh phúc, hãnh diện khi được dâng thân xác cho bọn Thát đát không" Từ Vương Kiên, Hoa sơn ngũ hiệp, cho đến chúng ta đều làm cái công việc gánh vàng đi đổ sông Ngô mất rồi.

 

Dã Tượng an ủi Thúy Hồng:

 

– Em phải bình tĩnh. Ta cần im lặng để các nàng lộ chân tướng ra hết. Đêm nay, có thể gian tế sẽ liên lạc với các nàng.

 

– Sao anh biết"

 

– Hồi trưa, anh thấy vợ chồng tên Trịnh Ngọc phi ngựa theo thuyền chúng ta trên bờ. Tuy chúng đã hóa trang, nhưng anh vẫn nhận được, vì chim ưng báo chỉ điểm. Còn con thuyền phía sau kia nữa, không biết của phe phái nào đang theo mình"

 

Thúy Hồng đi rồi, Dã Tượng bàn:

 

– Chúng ta phải phúc trình cho Khu mật viện và Vũ Uy vương biết. Nhất là những gì đã xuất ra ở bẩy nàng Tô lịch.

 

Hai anh em viết tấu chương rồi sai chim ưng mang đi.

 

Dã Tượng là người chân thật, nên trước sự lộ diện của Thất tiên, chàng muốn nổi đóa. Còn Địa Lô là người đọc sách, nên rất bình tĩnh. Chàng nói với Dã Tượng:

 

– Anh đừng quên mình đang đi sứ Mông cổ, mình không nên lộ ý chống đối chúng. Tính tình phụ nữ vốn đa dạng, thâm sâu, ta cần phải hiểu rõ, rồi chờ Khu mật viện quyết định.

 

Chợt Địa Lô hiệu im lặng, tay chỉ vào tai ngụ ý lắng nghe. Hồi này nội công Dã Tượng đã thâm sâu. Chàng cũng nghe rõ có tiếng nước long bong, khác hẳn tiếng sóng. Chứng tỏ có người đang bơi lại mạn thuyền. Địa Lô nói vào tai Dã Tượng:

 

– Anh ở trong này, để em ra ngoài quan sát xem, những gì đang xẩy ra.

 

Địa Lô chui ra khỏi khoang, con thuyền nhờ sức gió thổi, hai cánh buồm căng no, vẫn chạy ngược giòng, sóng vỗ róc rách. Chàng bò lên trên sàn. Ánh trăng không sáng lắm, nhưng cũng đủ cho chàng nhìn rõ một người vừa từ dưới nước đang men theo mạn thuyền nghe ngóng. Hình như y vừa từ con thuyền vẽ hình lưỡi liềm phía sau, chạy bằng buồm vẫn theo xa xa từ Bồ lăng. Có tiếng ho của Hồng Hoa, bóng đen men tới khoang của nàng. Cánh cửa khoang mở ra, bóng đen chui vào trong. Địa Lô men tới phía ngoài cửa sổ, ghé mắt nhìn qua kẽ hở: bên trong Tử Hoa ngủ say, đang gáy nhè nhe, có lẽ bị đánh thuốc mê. Còn Hồng Hoa thì ôm một người đàn ông y phục ướt nước nhỏ lộp bộp. Da tên này đen, mũi cao, mắt sâu, y là ngươi Hồ chứ không phải người Hoa. Hồng Hoa nói tiếng Việt:

 

– Anh! Anh định sao đây"

 

Người đàn ông nói tiếng Việt lơ lớ:

 

– Em có biết bọn chúng sẽ đi theo đường nào không" Vùng này thuộc địa phận Tống đóng binh, anh không giải cứu em được. Này em, chúng định đi đâu vậy"

 

– Chúng từ Hợp giang tới đây, tiếp theo tới Giang an, rồi đổi đường thủy, đi đường bộ tới Chiêu thông. Cuối cùng đi Khâu bắc, Văn sơn.

 

– Như vậy anh phải báo cho Mông cổ biết, để họ giải cứu các em.

 

Hồng Hoa gắt:

 

– Anh nói! Nếu để bọn chúng đem em về Thăng long, thì chúng mình mới có dịp hội ngộ. Chứ Mông cổ đem bọn em đi thì tuyệt đường chim xanh.

 

Câu nói làm Địa Lô rợn tóc gáy:

 

– Thì ra Hồng Hoa đã từng bán thân cho tên Hồ này. Khi nàng về làm phu nhân Vũ kị thượng tướng quân, mà chưa thỏa lòng, vẫn bí mật gian dâm với tên Hồ, cung cấp tin tức chiến cuộc cho y. Tên Hồ là Tế tác cho Mông cổ. Với tội trạng này thì Vũ kị thượng tướng quân bị chặt đầu. Còn Hồng Hoa với tên Hồ bị tội xẻo thịt, toàn gia bị xử tử. Của cải bị xung công.

 

Tên Hồ hỏi:

 

– À này! Cái tên mới tới là tên nào vậy"

 

– Tên nó là Nguyễn Địa Lô. Nó là một trong Thiên trường ngũ ưng đấy.

 

– Thiên trường ngũ ưng à" Sao anh chưa nghe qua"

 

– Thiên trường ngũ ưng là năm tên còn trẻ, nhưng đó là những thiên tài. Năm đứa kết huynh đệ theo thứ tự Dã Tượng, Yết Kiêu, Cao Mang, Đại Hành, Địa Lô.

 

– Tài năng của nó so với Dã Tượng thế nào"

 

– Dã Tượng chỉ là một con voi, thể lực mạnh, có thiên tài về Ngưu binh. Còn tên Địa Lô này nổi tiếng là một mỹ nam tử, miệng lưỡi như gươm treo. Y có trí nhớ siêu việt. Vì vậy y nói được tiếng Hoa vùng Quảng, vùng Lâm an, vùng Thục. Y nói, viết tiếng Mông cổ như những danh sĩ. Y xuất thân phái Sài sơn, từ Nho, Y, Lý, Số , Xạ, Ngự, Thư, Họa đều đạt tới trình độ siêu đẳng. Cho nên đàn bà, dù là thiếu nữ khuê các, dù bà già tám chục, thấy y đều ngây ngất. Y là người thâm cơ, mưu trí trùm thiên hạ.

 

– Em phải lòng y rồi hả"

 

– Không phải mình em mà cả bẩy đứa đều ước mơ được y ôm một đêm rồi bị ngựa xé, voi dầy cũng cam tâm.

 

– Em dạn dầy kinh nghiệm phòng the, sao em không dẫn dụ được nó ư"

 

– Em đã làm, nhưng thất bại.

 

Rồi Hồng Hoa thản nhiên thuật lại việc nàng giả đau bụng kinh để kích động Địa Lô mà không thành.

 

– Chà! Phải đối đầu với tên này thực là đại họa. Có cách nào mua y được không" Y thích gì" Vàng bạc, châu báu, gái"

 

– Y xuất thân bần hàn. Có lẽ y thích vàng. Còn đàn bà thì không được đâu, vì y đã đẹp, lại có tài đàn ca, đàn bà nào cũng muốn chạy theo y, thì anh dùng đàn bà tối vô ích. Được, em sẽ thử đem vàng dụ y xem.

 

– Nếu ai trong Tô lịch mua được nó, hay dùng nhan sắc bắt con nai này thì anh trả cho một nghìn lượng vàng.

 

– Một nghìn "

 

– Anh hứa chắc mà.

 

Đến đây Hồng Hoa ngửa mặt nhìn gã đàn ông như mời gọi, như thúc dục. Hai người ôm nhau ngã xuống giường. Địa Lô là người chính nhân quân tử, một anh hùng thời Đông A. Chàng không muốn nhìn cảnh dâm bôn. Nhưng vẫn ghé tai nghe ngóng bên trong, chỉ có tiếng sột soạt y phục, tiếng thở hổn hển của tên rợ, tiếng Hồng Hoa rên rỉ. Khoảng ba khắc sau, cửa sổ thuyền mở ra, gã đàn ông từ từ tụt xuống nước rồi bơi đi đến con thuyềnlưỡi liềm. Địa Lô định gọi chim ưng theo dõi, thì nghe tiếng chúng kêu trên không. Chàng huýt sáo ra lệnh cho chúng bay theo gã đàn ông.

 

Địa Lô trở về khoang thuyền mình, Dã Tượng hỏi:

 

– Thế nào"

 

Chàng thuật lại mọi diễn biến. Dã Tượng than:

 

– Mưu trí em hay thực. Ta không lột mặt nạ Thanh Hoa, bây giờ biết thêm Hồng Hoa làm gian tế cho giặc. Không biết gã đàn ông này lý lịch ra sao" Hình như y không phải là quan chức Mông cổ, mà chỉ làm gian tế cho chúng. Y từng ở Thăng long, từng gian díu với Hồng Hoa.

 

– Chim ưng đang theo dõi y. Sáng mai ta sẽ truy tìm cũng chưa muộn.

 

– Tại sao em không điểm huyệt, bắt y"

 

– Bắt y làm gì" Ta đang đi sứ sang Mông cổ, mà ta bắt y, rồi phải cung kính thả y thì vô ích. Hồng Hoa còn tại đây thì y còn trở lại. Ta cần im lặng theo dõi xem trong bẩy mụ, còn mụ nào làm gian tế cho chúng không"

 

– Qua vụ Hồng Hoa anh nghĩ Tử Hoa không làm gian tế cho giặc vì vậy nàng bị Hồng Hoa đánh thuốc mê.

 

– Anh khờ thực.

 

Địa Lô lắc đầu: Anh phải nhớù rằng phàm tổ chức ngoại gián trong một nhóm người thì không bao giờ dùng quá một người, như vậy dễ bị lộ. Bố trí một người khi bị lộ chỉ mất một người mà thôi. Qua những biến cố, ta biết Thanh Hoa làm gian tế có liên quan tới bọn Mông cổ chỉ huy tên họ Trịnh. Bây giờ ta lại biết gian tế thứ nhì là Hồng Hoa, do một tên tình nhân của nàng cầm đầu.Tên này không phải Mông cổ, y từng đến Thăng long. Tương lai y còn về Thăng long, nên Hồng Hoa mới nói hy vọng gặp lại y ở Thăng long. Biết đâu các nàng Hoa còn lại không làm gian tế cho Tống" Cho bọn Mông cổ"

 

Chiều hôm sau, thuyền đến một thị trấn nhỏ tên Giang tân. Chủ cho thuyền ghé bến:

 

– Thưa quý khách, thuyền nghỉ nửa ngày để quét dọn, mua thực phẩm. Mời quý khách lên bờ dạo chơi cho đỡ cuồng cẳng.

 

Dã Tượng chỉ vào tảng đá trên bến nói với Thất tiên:

 

– Xin bẩy chị đi cùng với nhau, đã có chú Địa Lô theo hộ vệ. Tôi với Thúy Hồng ngồi đây canh giữ thuyền.

 

Địa Lô chắp tay xá:

 

– Xin mời Thất tiên.

 

Thất tiên được đi bên cạnh một thiếu niên anh tuấn, tài hoa, nàng nào cũng cố tạo ra những nụ cười thực đẹp, liếc mắt đưa tình với chàng. Địa Lô luôn tỏ ra bặt thiệp, nụ cười phơi phới với tất cả các nàng. Nàng nào cũng tự cho rằng mình đã bắt được con nai nổi danh Nam thiên đệ nhất mỹ nam tử.

 

Trấn Giang tân tuy nhỏ, nhưng cũng có hằng trăm dẫy phố. Đến một cửa hàng bán sách, giấy bút, Địa Lô vào mua bút, mực, giấy rồi nói:

 

– Để tôi vẽ một bức tranh kỷ niệm Thất tiên qua đây.

 

Chàng mượn nhà hàng một cái bàn, trải giấy ra, rồi mài chín thứ mực khác nhau, tay thoăn thoắt vẽ. Thoáng một cái chàng đã vẽ xong. Người qua lại thấy bẩy cô gái nhan sắc diễm lệ thì trố mắt ra nhìn. Lại thấy bẩy nàng y phục xanh, đỏ khác hẳn y phục xứ Thục, họ thì thầm:

 

– Người ta nói đẹp như tiên nữ. Không biết tiên nữ có đẹp bằng bẩy cô này không" Lại còn chàng trai tuấn tú kia, đẹp đến như thế là cùng.

 

Họ xúm vào xem tranh. Địa Lô cầm tranh lên rao bằng tiếng Thục:

 

– Tranh bẩy tiên nga trên thượng giới giáng trần. Ai mua không"

 

– Giá bao nhiêu"

 

– Rẻ thôi! Một lượng vàng.

 

– Đắt quá.

 

– Tranh tiên vô giá mà.

 

Có hai người khách trang phục rất lạ. Một người đầu đội khăn mầu nâu, phía trước nhọn, phía sau tròn, da họ nâu nâu, mũi cao, mắt sâu. Rõ ràng y là người xứ Hồ chứ không phải người Trung nguyên. Một người trông dáng như người Hán. Người Hồ chỉ Hồng Hoa, nói:

 

– Nếu vẽ hình tiên cô này, tôi xin trả hai lượng vàng.

 

Nghe giọng nói, Địa Lô trấn động tâm thần, vì y chính là người vào khoang thuyền Hồng Hoa đêm qua. Thì ra tên này không phải là người Mông cổ. Chàng đóng kịch:

 

– Được! Tôi xin vẽ.

 

Chàng đưa bút một lát, bức tranh đã vẽ xong. Chàng trao cho Thất tiên xem. Cả sáu cùng nhìn Hồng Hoa:

 

– Tươi! Đẹp như người thực.

 

Người Hồ cầm bức tranh, tỏ vẻ hài lòng. Y móc túi đưa ra hai lượng vàng trao cho Địa Lô. Chàng nói tiếng Hoa vùng Thục:

 

– Xin ông cho biết quý danh!

 

– Quý danh của tôi là Mộ Hợp Mễ An Hat San (Mohamed Al Hassan).

 

Phàm người Hoa, Người Việt khi hỏi tên ai thường dùng sáo ngữ Quý danh, Đại danh. Còn khi nói về mình thì dùng chữ Tiện danh, Ngu danh. Tên Hồ này không biết thế, thấy Địa Lô hỏi quý danh, y cũng nhắc lại.

 

Địa Lô trao tranh cho y, tay tiếp vàng. Muốn thử xem y có biết võ hay không" Công lực y đến đâu, chàng vận khí ra bàn tay tấn công y. Khi y vừa tiếp bức tranh, thì cảm thấy một luồng điện truyền vào tay. Y lảo đảo muốn ngã. Hồng Hoa kêu thét lên:

 

– Oái! Sao vậy"

 

Nàng định chạy lại đỡ y. Nhưng chợt nhớ thân phận mình, nàng buông tay, lùi lại. Địa Lô an tâm: tên Hồ Hát San này không biết võ, y đúng là tên đã gian dâm với Hồng Hoa đêm qua.

 

Hai người mua tranh trở về con thuyền lưỡi liềm. Thuyền có hai tấm ván bắc cầu. Thuyền phu dùng một cầu chuyển hàng lên bờ. Một cầu chuyển hàng xuống. Hàng đem xuống là những tấm gấm, lụa. Hàng đem lên là những bao gì không rõ.

 

Dã Tượng đề nghị toàn đoàn ăn trưa tại nhà hàng lớn nhất tên Trường giang tân lâu. Tất cả mười người ngồi vào một bàn. Gã người Hồ cũng đã dành hai bàn, cho 19 người của họ. Đoàn của người Hồ gồm 10 người Hán, trong đó có người Hán đã xem tranh và 9 người Hồ. Những người này đều giống nhau: mũi cao, da ngăm ngăm đen, mắt sâu. Họ nói tiếng Hán lẫn với tiếng rất lạ, không phải tiếng Mông cổ. Địa Lô chú ý tới một điểm: những món ăn của họ toàn cá, thịt bò, thịt gà mà không có thịt lợn. Họ cũng không uống rượu. Trước khi ăn họ cùng chắp tay rồi đọc kinh.

 

Địa Lô dùng lăng không truyền ngữ nói với Dã Tượng, Thúy Hồng:

 

– Phải cẩn thận, vì trong đám người Hồ có người biết nói tiếng Việt.

 

Vì vậy trong suốt bữa ăn cả đoàn chỉ bàn luận về ca hát, âm nhạc. Giữa bữa ăn Địa Lô xin phép ra ngoài tìm hiệu thuốc, mua mấy hộp thuốc phòng đau bụng. Nhưng chàng tới tiệm thịt tên Thành hưng mua hai cái thủ lợn luộc. Chàng gói cẩn thận mang về dấu trong khoang mình, rồi trở lại Trường giang tân lâu, tiếp tục ăn. Ăn xong, mọi người về thuyền. Địa Lô đóng cửa khoang lại. Dã Tượng hỏi:

 

– Em nghĩ xem bọn thuyền lưỡi liềm là loại người nào"

 

– Em đã tìm ra, nhưng chưa chắc lắm. Chúng là người Hồi, chuyên buôn bán. Đêm nay chúng ta thử dò xem mới biết được. Bọn Hồi từng mở nhiều cửa hàng buôn bán ở Thăng long. Trịnh Ngọc là tên lai Việt- Hồi. Mẹ nó có chồng tên Trịnh Văn Thư. Nhưng mụ thả nái với tên Hồi hột sinh ra nó.

 

Dã Tượng từng đến cửa hàng Hồi mua một số vật dụng như dao, kéo, búa. Đồ kim khí của chúng rất tốt. Chợt nhớ ra một truyện, chàng nói với Địa Lô:

 

– Anh nghĩ ra rồi, cái đêm mà Thanh Hoa dùng cưa cắt khoen khóa nhà tù cứu bọn họ Trịnh, anh cứ tự hỏi cô ta kiếm đâu được cái cưa con sắc như vậy, thì ra bọn Hồi cung cấp cho cô ta. Thế thì tên Trịnh Ngọc, Thanh Hoa, Hồng Hoa cùng liên hệ với tên Hồi An Hut San. Có lẽ hai cô đã từng đi khách với tên này.

 

– Bên trong còn nhiều bí ẩn. Đêm nay anh em mình thám thính con thuyền lưỡi liềm xem sao.

 

Dã Tượng tỏ vẻ quan tâm đến bọn Hồi, chàng hỏi Địa Lô:

 

– Anh thường thấy nhiều thương đoàn Hồi lập cửa hàng buôn bán ở kinh thành, và hầu hết ở các trấn trên đất Trung nguyên. Ngay trong lãnh thổ Đai Việt ta cũng vậy. Họ rất hiền lành, biết nói tiếng Việt. Nhưng có điều là khi họ nói với nhau thì lại bằng tiếng Hán, tiếng Chiêm, tiếng Mông cổ và nhiều tiếng rất lạ. Không biết nước Hồi ở đâu"

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
HỒI THỨ NĂM MƯƠI CHÍN &nbsp; Nam thiên đệ nhất mỹ nam tử.
HỒI THỨ NĂM MƯƠI CHÍN &nbsp; Nam thiên đệ nhất mỹ nam tử. (tiep theo 2)
HỒI THỨ NĂM MƯƠI TÁM &nbsp; &nbsp; Nguyên tổ họ Lý Hàn quốc
HỒI THỨ NĂM MƯƠI TÁM &nbsp; &nbsp; Nguyên tổ họ Lý Hàn quốc (tiep theo 1)
HỒI THỨ NĂM MƯƠI TÁM &nbsp; &nbsp; Nguyên tổ họ Lý Hàn quốc (tiep theo 2)
Tượng quận dương uy nhiêu tướng lược, Bồ lăng tuẫn tiết, tận thần trung. (tiep theo 1)
Tượng quận dương uy nhiêu tướng lược, Bồ lăng tuẫn tiết, tận thần trung. (tiep theo 2)
Tiêu sơn hóa tinh pháp (tiep theo 2)
Tượng quận dương uy nhiêu tướng lược, Bồ lăng tuẫn tiết, tận thần trung.
Tượng quận dương uy nhiêu tướng lược, Bồ lăng tuẫn tiết, tận thần trung. (tiep theo 3)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.